Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch + Biên: Phong Lăng

"Đạn xuyên thép." Lưu Diệp không khỏi líu lưỡi: "Ta nói này Dương Minh, có cần dùng thứ quá cỡ ấy không? Súng ống bình thường hẳn là không thành vấn đề, nhưng đạn xuyên thép, chỉ sợ không có."

"Nga? Bàn Tử cũng không có sao?" Dương Minh hỏi.

"Thông thường, súng ống ở Ma Cao quả thực sở hữu tương đối dễ dàng, nhưng đạn xuyên thép có lực sát thương cao như vậy, thị trường dân dụng rất khó mua được, chợ đen cũng không có tiêu thụ..." Lưu Diệp giải thích: "Bên này súng ống quản lý không nghiêm khắc, nhưng cũng không thể để vũ khí hạng nặng như vậy lưu hành, dù sao đó cũng quan hệ đến an ninh đại sự của địa phương..."

"Được rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp..." Dương Minh gật gật đầu, thật ra cũng không thấy có gì ngoài ý muốn, Lưu Diệp nói cũng đúng, tuy rằng Ma Cao quản lý súng ống không phải quá nghiêm khắc, nhưng không thể tìm ra người cầm ống phóng rốc-két hay là đạn xuyên thép nghênh ngang bắn nhau ở trên đường.

"Dương Minh, ngươi muốn dùng đạn xuyên thép đối phó tên kia..." Lưu Diệp cũng đại khái đoán được ý của Dương Minh.

"Ân, chỉ sợ cũng chỉ có như thế..." Dương Minh nói.

"Hi vọng sẽ có tác dụng! Bất quá lần này chơi trận lớn như vậy, chỉ sợ chúng ta sẽ bị để ý, không thể về nước theo con đường bình thường mất." Lưu Diệp có chút băn khoăn nói.

"A." Dương Minh cười cười: "Không có chuyện gì, cứ giao cho ta đi..."

Dương Minh đi theo con đường sát thủ, chắc chắn sẽ không kiêng kị mấy chuyện này, ở trong mấy nhiệm vụ có hoàn cảnh ngặt nghèo còn thoát được, huống chi.

Lưu Diệp gật gật đầu, cũng không hoài nghi, Dương Minh được xưng là vương bài tổ Đặc Công cư nhiên có chỗ hơn người, tựa như mình là vương bài tổ công tác bên ngoài vậy. Chính mình sẽ không tùy ý mà mạnh miệng, tất nhiên Dương Minh cũng thế.

"Uy, Tam Đặc Đốn sao? Ta, Dương Minh đây..." Dương Minh bấm số điện thoại Tam Đặc Đốn.

"Dương tiên sinh, ngài có gì phân phó sao?" Tam Đặc Đốn lễ độ cung kính bắt điện thoại.

"Phân phó thì không cần, ngươi cho ta số điện thoại của lão Lange Phi Xa bang..." Dương Minh nói. Tam Đặc Đốn tuy rằng thuộc gia tộc hắc đạo Douglas, có thể nói, nếu ở địa bàn gia tộc hắn, muốn dạng vũ khí gì cũng đều có, nhưng nơi này là Ma Cao, tại nơi này Douglas gia tộc chỉ kinh doanh khách sạn, không có phát triển hắc bang, cho nên Tam Đặc Đốn có những vũ khí loại này là điều không thể. Điều này Dương Minh tương đối rõ ràng nên cũng không động tâm tư trên người hắn.

Cứ trực tiếp tìm Phi Xa bang của Lange gia tộc, bọn họ là một trong tam đại bang phái ở địa phương... À quên, bây giờ là một trong hai đại bang phái nhẩy, chắc là có tồn trữ đạn xuyên thép.

"Chờ một chút Dương tiên sinh, số điện thoại lão Lange là 00XXXXXX" Tam Đặc Đốn báo ra một chuỗi số, sau đó nói: "Dương tiên sinh, còn có phân phó gì sao?"

"Không có chuyện gì, trước tiên cứ như vậy..." Dương Minh dập điện thoại, trực tiếp bấm dãy số mà Tam Đặc Đốn mới đưa.

--------------------------------

Lão Lange đang ở phòng bệnh của nhi tử, cùng tiểu Lange (DG: Con lão Lange) bàn bạc tương lai, mặc dù tiểu Lange bị phế nhưng giờ phút này cũng không bi thương cho lắm, Phi Xa bang có thể phát triển thêm một bước trước nay chưa từng có, không khỏi khiến cho hắn hưng phấn cùng chờ mong.

Chuông điện thoại vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện giữa hai cha con, lão Lange nhíu nhíu mày, cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua. Vốn không muốn nghe, nhưng nhìn thấy một số điện thoại xa lạ, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Hai ngày này tình hình hơi rối ren, lão Lange cẩn thận không dám khinh thường, vì thế bắt điện thoại, có chút chần chờ rồi nói: "Uy, ta là lão Lange. Ai đầu dây a..."

"Ta, Dương Minh..." Dương Minh cũng không nói nhảm: "Lão Lange, ngươi ở đâu?."

"A...", lão Lange nghe được thanh âm của Dương Minh nhất thời cả kinh, thầm nghĩ chính mình thật đúng là người may mắn, may mà tiếp cú điện thoại này, bằng không ai biết có chọc giận đại ma đầu này hay không, người làm cho Phi Xa bang trong nháy mắt liền xong đời?

"Dương tiên sinh, ngài khỏe chứ, ta ở trong bệnh viện, có chuyện gì có thể cống hiến sức lực sao?" Lão Lange cũng từ từ đứng dậy, bảo trì một loại tư thế cung cung kính kính. Hắn nghĩ, Dương Minh không có gì mà làm không được, không chừng Dương Minh ở phụ cận nơi này, có thể biết được thái độ hắn hiện tại. Cho nên lão Lange không dám có một chút ý lãnh đạm, tư thế hiện tại của hắn giống như một con kiến nhỏ bé, đang đối mặt nói chuyện với chủ nhân.

"Chuẩn bị cho ta một cây súng nhắm, một ít đạn xuyên thép, cần dùng gấp..." Dương Minh nói: "Không có vấn đề gì chứ..."

"Không thành vấn đề, Dương tiên sinh, ngài khi nào thì cần, ta." Lão Lange không ngớt lời đáp ứng. Việc này căn bản không đáng là gì, súng nhắm với người khác thì rất khó để sở hữu, nhưng đối với lão Lange, thủ lĩnh bang phái hắc đạo, cư nhiên là việc rất nhỏ, trong kho dự trữ không dưới 10 cây.

"Ta ở cửa khách sạn Douglas, một chiếc Passat màu đen, biển số là XXXXX-XX, cứ sai người mang tới cho ta là được..." Dương Minh nói.

"Hảo, ta lập tức làm ngay..." Lão Lange tuy rằng không biết Dương Minh định dùng súng nhắm làm gì, hắn nghĩ, Dương Minh muốn giết người, bất quá chỉ cầng một cái ý niệm liền hoàn thành, căn bản không cần phải dùng súng ống. Nhưng đây là ý Dương đại thần, ý của ngài cùng thường nhân như mình há có thể giống nhau? Không chừng Dương đại thần muốn dùng súng nhắm, đánh lén phi cơ cũng chưa biết chừng. Dù sao đại thần nói cái gì, mình nghe theo tuyệt cấm có sai.

Nghĩ đến đây, lão Lange lập tức chuẩn bị bắt tay vào làm việc, tuy rằng có thể phân phó người khác đi làm, nhưng có thể giống nhau sao? Chính mình tự đi làm, mới có thể để Dương đại thần biết mình xem trọng chuyện này như thế nào.

"Phụ thân, là Dương tiên sinh gọi điện thoại đến sao..." Tiểu Lange chờ lão Lange cúp điện thoại xong mới vội vàng hỏi.

"Ừm, là Dương đại thần. Nhớ kỹ, sau này chúng ta nhắc đến ngài cần phải gọi là Dương đại thần mới được. Dương đại thần không gì không làm được, thời khắc nào chúng ta cũng mang tư tưởng sùng kính, không thể có một chút ý khinh nhờn..." Lão Lange cải chính.

"Vâng, phụ thân, ta sai rồi. ", tiểu Lange vội vàng gật gật đầu: "Ngài nói rất đúng, hắn không gì không làm được, cho nên chúng ta cần phải gọi hắn là Dương đại thần!"

"Ân, vậy mới đúng..." Lão Lange thỏa mản gật gật đầu: "Dương đại thần muốn ta đi giao một thanh súng nhắm, cùng một ít đạn xuyên thép. Bây giờ ta đi làm ngay, ngươi ở đây nghỉ ngơi cho tốt đi, phụ cận đều là người của chúng ta, có chuyện gì cứ trực tiếp phân phó..."

"Yên tâm đi phụ thân, ta không phải là tiểu hài tử, ngài nhanh nhanh đi xử lý chuyện Dương đại thần mới là công đạo. " tiểu Lange có chút sốt ruột, phất phất tay, ý bảo phụ thân nhanh chóng rời đi, không cần trì hoãn thời gian.

Lão Lange vui mừng vì nhi tử hiểu biết, đồng thời không dám chậm trễ, rất nhanh đã đi ra khỏi phòng bệnh, gọi điện thoại cho người quản lý kho hàng, lệnh bọn họ chuẩn bị súng nhắm cùng đạn xuyên thép cho tốt. Dương Minh cần một thanh, hắn tự nhiên sẽ không mang đúng một thanh, cần phải chuẩn bị hai thanh. Trong đó một thanh dùng, một thanh chuẩn bị khi cần đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK