Trương Đại Pháo trong nháy mắt trên trán đã đổ mồ hôi lạnh, bàn tay trai tráng to lớn của mình, ngay cả Diêu Tam Pháo cũng không to bằng, Trương Đại Pháo không nghĩ tới mình lại có thể dễ dàng bị Phùng Tứ Bưu nắm chặt đến mức không còn lực hoàn thủ, trong lòng thực sự bội phục! Người này, thực sự là có thực lực.
- Đại ca, thật cao hứng khi được biết anh, em nghe tam ca nói, anh cũng là một người coi trong nghĩa khí.
Phùng Tứ Bưu đối với dò xét lúc trước của Trương Đại Pháo không hề để ý chút nào, sau khi phát lực trên tay, thì thả ra, cũng không có từng bước ép sát.
- Lúc trước đã đắc tội nhiều, tứ đệ đúng là người có công phu thực sự!
Trương Đại Pháo lại nói một cách khâm phục.
- Ha hả, chỉ là lăn lộn kiếm ăn thôi.
Phùng Tứ Bưu cười cười:
- Đúng rồi, nghe tam ca nói, muốn em đi thu nhập một người nào là võ lâm cao thủ hả? Chuyện gì xảy ra vậy?
Chủ quán cũng là một người tỉ mỉ, lúc trước cũng thấy được Trương Đại Pháo và Phùng Tứ Bưu đọ sức, cho nên bây giờ cũng biết, Phùng Tứ Bưu đích thực là một người có bản lĩnh.
- Là như vậy…
Chủ quán đem sự tình" gây rối" trong quán lúc trước của Dương Minh nói lại một lần, đương nhiên, đối với chuyện lừa bịp tống tiền của mình lúc trước thì không hề đề cập đến.
- Ưm…
Phùng Tứ Bưu sau khi nghe chủ quán nói rõ xong, nhìn một chút mấy tiểu đệ bị Dương Minh đả thương nằm trên mặt đất, sau đó có chút không cho là đúng nói:
- Chẳng qua là thân thủ có chút nhanh mà thôi, không có gì cả, sức mạnh còn chưa được.
- Hả? Đây mới chỉ là thân thủ có chút nhanh sao?
Chủ quán, Trương Đại Pháo, ngay cả Diêu Tam Pháo cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh khủng.
- Đương nhiên, trong lúc đánh quyền, ngươi xuất thủ chậm, thì mất đi tiên cơ, tự nhiên cũng chỉ có phần chịu đòn, cho nên tốc độ đối với quyền thủ mà nói là cực kỳ quan trọng.
Phùng Tứ Bưu giải thích nói:
- Còn có sức mạnh hay không, người này sức mạnh rõ ràng còn kém một ít, tuy rằng tốc độ đạt rồi, thế nhưng sức mạnh sinh ra, còn chưa được hoàn thiện!
- Hả? Chủ quán lại sửng sốt, ở trong mắt mình nhân vật như thế là lợi hại rồi, trong mắt Phùng Tứ Bưu, lại biến thành còn chưa được hoàn thiện?
- Ha hả, nếu đổi lại là ta làm, mấy tên này sẽ không đơn giản chỉ có sai xương đùi như vậy.
Phùng Tứ Bưu cười nói:
- Nếu như ta xuất thủ, xương cốt bọn họ đã tan nát hết rồi.
- Hả!
Chủ quán vẫn há to miệng kinh ngạc như cũ.
- Ha hả…
Phùng Tứ Bưu vẫn đang cười, ngay lập tức xuất ra một quyền trùng trùng, nện thẳng vào cây cương trụ của quầy hàng, nhất thời" phanh" một tiếng, trên cây cương trụ xuất hiện một cái dấu quyền thật lớn.
- A!
Chủ quán lúc này vẫn đang kinh ngạc, bất quá cũng đã tin Phùng Tứ Bưu nói, quyền đầu như thế đấm trên cơ thể người, không nát xương tung thịt mới là lạ!
- Tứ đệ, đừng thể hiện, ngươi thương thế vừa lành, không có việc gì hay sao lại đi đánh cây cương trụ!
Diêu Tam Pháo chứng kiến hành động của Phùng Tứ Bưu, nhất thời nhíu nhíu mày.
- Không có việc gì…
Tuy rằng nói như vậy, có điều sắc mặt Phùng Tứ Bưu vẫn biến đổi, nghĩ đến bản thân nửa năm trước thụ thương, lần đầu tiên trong đời bị trọng thương như vậy, nằm trên giường bệnh hơn nửa năm mới khôi phục được lại, bất quá khoảng cách đến trạng thái đỉnh cao của mình càng ngày lại càng xa.
Phùng Tứ Bưu khó có thể tưởng tượng được trên thế giới này còn có người lợi hại đến như vậy, đúng là trước đây tầm nhìn của mình quá ngắn, không ngờ gặp phải người cường đại đến mức như vậy. Quay lại sự tình trong quá khứ, Phùng Tứ Bưu không muốn nhớ đến nữa.
Sau khi thương thế đã tốt, Phùng Tứ Bưu liền đầu phục Diêu Tam Pháo một người huynh đệ kết nghĩa lúc trước. Hắn hiểu rõ tình trạng của bản thân ngày trước, đúng là không cách nào quay trở lại thế giới quyền anh ngầm được, thụ thương dưỡng thương, tuy rằng đã khỏi hẳn, bất quá không cách nào quay về được trạng thái đỉnh cao lúc đầu, cứ như vậy, lăn lộn ở thế giới quyền anh ngầm, sớm muộn cũng sẽ bị người đánh chết, cho nên rơi vào đường cùng, Phùng Tứ Bưu mới vứt bỏ cuộc sống của một quyền thủ.
Được cái Diêu Tam Pháo ở đây cũng khá tốt, Phùng Tứ Bưu đến rồi sau đó ở tại đây, cũng rất muốn có một cơ hội để hắn biểu hiện chút thực lực, mà chuyện ngày hôm nay, vừa lúc là một cơ hội tốt.
Kỳ thực, sau khi Phùng Tứ Bưu thụ thương, con người đều trở nên cẩn thận hơn rất nhiều. Đối thủ yếu hơn so với mình thì bản thân mới ra tay, nếu so với mình mà mạnh hơn, bản thân cũng sẽ không gắng gượng thể hiện.
Lúc tỉ mỉ kiểm tra thương thế một vài người, Phùng Tứ Bưu đã kết luận thực lực của Dương Minh cũng chẳng có gì đặc sắc, hắn đâu biết rằng, Dương Minh lúc đó hoàn toàn là hạ thủ lưu tình, nếu không phải vậy thì mấy người này đừng nói là chỉ bị thương, đã sớm đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi.
Nghe được Phùng Tứ Bưu nói không có vấn đề gì, Diêu Tam Pháo gật đầu, nếu Phùng Tứ Bưu đã nắm chắc, cũng không nói nhiều, quay đầu lại với chủ quán hỏi:
- Bác thúc, cái tên võ lâm cao thủ kia ở đâu vậy?
- Khẳng định là ở chỗ làng du lịch Tiên Nhân, ta biết biển số xe của hắn, ta có thể mang bọn ngươi đi tìm hắn!
Chủ quán nói.
- Được, tôi hiện tại giao hết các huynh đệ, cùng tứ đệ đồng thời cùng thúc đi tìm người!
Diêu Tam Pháo nói.
- Không cần nhiều người như vậy, một mình em đối phó được rồi.
Phùng Tứ Bưu nghe Diêu Tam Pháo nói muốn tìm người, có phần không quan trọng khoát tay áo cự tuyệt nói.
- Hắc hắc, thực ra là ta muốn cho các huynh đệ mở mang một chút tư thế oai hùng của tứ đệ!
Diêu Tam Pháo nói.
- Ha hả, cũng tốt, để cho bọn họ hiểu biết thêm chút ít, cái gì là cao thủ trong lúc quyết đấu, cái gì gọi là sự kết hợp hoàn mỹ giữa tốc độ và sức mạnh!
Phùng Tứ Bưu nghe Diêu Tam Pháo nói như vậy, gật đầu, khó hiểu nói.
- Đúng vậy, trong lúc cao thủ tranh đấu như thế, chúng ta sao có thể bỏ qua được, đó là một cơ hội học tập tốt!
Trương Đại Pháo cũng thâm sâu gật đầu.
Ngay sau đó, Diêu Tam Pháo liền gọi điện thoại cho đàn em của mình, nói cho bọn họ cùng chạy tới quán đồ nướng, những người này vừa nghe nói đi xem quyền vương chỉnh đốn người khác, hơn nữa quyền vương còn muốn biểu diễn sự kết hợp hoàn mỹ giữa tốc độ cùng sức mạnh, đều hứng thú đến!
Đây chính là cơ hội khó mà có được nha, thi đấu quyền ngầm ở thôn nhỏ mà nói là không có khả năng xuất hiện, cho nên mọi người nhận được điện thoại của Diêu Tam Pháo, đều phóng như bay qua đây.
Sau khi chờ người đến đông đủ, đoàn người khí thế cuồn cuộn nhắm thẳng hướng làng du lịch Tiên Nhân mà đi.
Trên đường, Phùng Tứ Bưu cũng không keo kiệt, bắt đầu giải thích kỹ xảo đánh quyền cho Trương Đại Pháo, Diêu Tam Pháo cùng mấy tên đàn em, làm sao phát huy sự kết hợp hoàn mỹ giữa tốc độ cùng sức mạnh.
Những người này nghe Phùng Tứ Bưu giảng giải xong, mới biết được mình trước đây đúng là ếch ngồi đáy giếng cỡ nào, nguyên lai đánh nhau còn có nhiều thứ để nói như vậy! Cứ như thế, những người này lại càng thêm chờ mong sự kết hợp hoàn mỹ giữa tốc độ cùng sức mạnh theo như lời của Phùng Tứ Bưu có hình thù ra sao.
- Tứ ca, chốc nữa ngàn vạn lần anh đừng giải quyết tiểu tử đó quá nhanh nha!
Một tên tiểu lâu la nói.
- Đúng vậy, tứ ca, anh phải để chúng em thấy rõ ràng đã, anh mà một quyền giết chết tiểu tử này, thì chúng em không có cái gì để xem đâu!
Tiểu lâu la bên cạnh cũng nói.
- Chúng em muốn học sơ qua cái sự kết hợp hoàn mỹ của tốc độ cùng lực lượng này, lát nữa anh cũng không được cất giấu đó!
Lại có người nói.
- Yên tâm đi, lát nữa ta sẽ cố gắng hết sức ở lâu cùng với tiểu tử đó, để hắn thi triển thêm mấy chiêu, các ngươi xem ta làm sao phá giải được, lại vừa làm sao đánh bại được hắn!
Phùng Tứ Bưu nói có chút lâng lâng.
- Quá tốt a!
Mọi người đều gật đầu biểu thị.
Đoàn người tiến vào làng du lịch Tiên Nhân, đi tới trước tòa biệt thự, chủ quán mắt sắc, liếc thấy được một chiếc BMW Xs việt dã đứng ở trước tòa biệt thự, ngón tay chỉ chiếc xe kia, nói với Trương Đại Pháo:
- Đại Pháo, ngươi xem số xe kia, có đúng là chiếc xe đó không!
Lúc này Trương Đại Pháo theo hướng chỉ của chủ quán cũng thấy được chiếc xe BMW, thử nhìn kỹ biển số một chút, sau đó nói:
- Không nhôm, nhất định là chiếc xe đó, ông chủ, chính là hắn!
- Tốt, đã như vậy, trước tiên đem đập bể xe của hắn trước!
Chủ quán oán hận nói, nghĩ đến chuyện tình đập quán, hắn đã nghĩ đập xe.
- Không thành vấn đề, giao cho tôi!
Trương Đại Pháo ban nãy ở trong quán đập vẫn chưa đã nghiền, lúc này có một cơ hội tốt như vậy, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
Tùy Dược Dân vừa ra toà biệt thự, thì thấy một đám người cứ như thế đi đến vây lấy một chiếc xe BMW, nghĩ đến chiếc xe con đó là của Dương Minh, cái này là lúc trước nghe nhân viên phục vụ tự nói với mình, Tùy Dược Dân sao có thể để cho chiếc xe mà mình đã biết xảy ra vấn đề gì ở đây được, vội vàng đi đến đó, quát hỏi:
- Này, mấy người các ngươi đang làm cái gì đấy? Muốn làm gì?