Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên, trừ Hoàng Vinh Tiến là người thật sự có ham muốn thu thập đồ cổ, còn có vài phú ông mới nổi học làm sang, vì giành lấy nụ cười của người đẹp mà vung tiền như rác. Nhưng người này cũng không tốt lành gì, bình thường trước mặt công chúng rất vênh váo tự đắc vì một món đồ lót của minh tinh hay là một cái vớ chân, mục đích cuối cùng là muốn lên giường với tiểu minh tinh đó.

Đây là cực đoan, những người này không phải đặc biệt có tiền, mà chỉ là nhà giàu mới nổi, cho nên đối với đồ cổ quý hiếm, bọn họ sẽ không tranh đoạt với người khác, chỉ có những thứ như đồ lót hay đồ dùng cá nhân, thì mới trở nên điên cuồng thôi! Những người này, trong đầu chỉ nghĩ đến gái và gái, một cái phất tay, liền có cả tấn.

Chủ hội đấu giá vẫn là người buổi sáng, chẳng qua những món hàng đấu giá buổi chiều đêu có giá khởi điểm thấp hơn buổi sáng rất nhiều, ví dụ như mộ bộ đồ lót của một diễn viên đóng phim cấp ba tên là cái gì Hồ Lý Mỵ gì gì đó, thì được ra giá là năm trăm đô la.

Hồ Ly Muội? Hồ Ly muội muội? Quả nhiên là dâm đãng! Dương Minh không khỏi cảm thán, người này rất thích hợp để đóng phim cấp ba mà!

Cuối cùng, bộ đồ lót đó được bán với giá mười ngàn năm trăm đô la, ngủ với một ngôi sao cấp ba, số tiền này cũng không khác biệt! Nhiều hơn nữa, sẽ không có lời, không ai chịu là người ngu cả!

Lát sau, cũng là vài cái áo lót quần lót, nhưng giá thành không vượt quá năm mươi ngàn đô la. Đương nhiên cũng có vài ngôi sao đứng đắn xuất ra vài thứ đồ tùy thân của mình, ví dụ như một chiếc chìa khóa, một chén trà, hay vòng tay. Những cái này đều là của ngôi sao nghiêm chỉnh, các nàng dùng để ủng hộ, một số con em nhà giàu vì theo đuổi các nàng, cũng có mặt tại buổi đấu giá lần này.

Lần này Thư Nhã cũng tham gia hội đấu giá, để ủng hộ cho bạn tốt cua cha. Chủ tịch tập đoàn kiêm ông chủ của hội đấu giá chú Chung mời, nàng không thể từ chối, đành phải tham gia vào.

Dù sao thân phận của nàng cũng có chút tiếng tăm, tiếng vang khắp châu Á, mười lăm tuổi bắt đầu ca hát, đến năm mười tám tuổi, đã nổi tiếng khắp nơi, từ Hồng Công đến trong nước, qua Singapo rồi đến Malaysia. cũng có thể cho là một ngôi sao lớn.

Trong cái làng giải trí đầy những sự dơ bẩn và những con đường ngầm, thì Thư Nhã vẫn có thể bảo trì được bản tính, cũng có thể xem là khác biệt rồi!

Rất nhiều người đã nói rằng, Thư Nhã có một người cha tốt, nếu không phải do có một người cha có tiền có thế, nàng có thể giữa được vẻ băng thanh ngọc khiết mới lạ! Chẳng qua, nói đi nói lại cũng chỉ là lời đồn, chân chính có thể nổi tiếng đại giang nam bắc có mấy người?

Xuất thân của Thư Nhã quả thật vượt trội hơn cái nữ minh tinh khắc, chẳng qua, nàng có thể nổi tiếng, cũng nhờ vào tướng mạo và cặp mắt to, cùng với dáng người hấp dẫn. Nhưng quan trọng nhất chính là giọng hát như chim sơn ca của nàng, bất cứ âm thanh nào phát ra từ miệng của nàng đều như là âm thanh của tự nhiên.

Tất nhiên, thư nh4a cũng là một thiên chi kiều nữ, trong cái giới giải trí, không ai dám đụng đến nàng, theo tin tức hành lang cho biết, cha của nàng tại Hồng Công có quan hệ với rất nhiều xã hội đen, hơn nữa nắm giữ thế lực rất lớn. Có can đảm đụng vào con gái ông ta, trừ khi là hết muốn sống.

Cha của Thư Nhã không có khiếm điểm gì, cái khuyết điểm duy nhất chính là che chở con gái mình, sợ nàng ta bị tổn thương, nhưng với biểu hiện thái quá. Cho nên Thư Nhã đã mười tám tuổi rồi mà chưa từng nghe nói là có bạn trai.

Một mặt là cha không cho con trai tiếp cận nàng, mặt khác, Thư Nhã cũng không muốn có bạn trai.

Nhưng Thư Nhã độc thân, lại trở thành đối tượng theo đuổi của rất nhiều chàng trai trẻ giàu có, một cô gái quốc sắc thiên hương, mà cho đến giờ vẫn chưa có bạn trai, ít nhất là bọn họ chưa nghe nói qua Thư Nhã có bạn trai bao giờ.

Hơn nữa, Thư Nhã là con độc nhất, cưới nàng chẳng khác nào có được sản nghiệp của nàng, cho nên không ít anh chàng đã bắt đầu theo đuôi!

Lần đấu giá này, Thư Nhã do dự thật lâu, lấy ra cái hộp đựng đồ của mình, ánh mắt rốt cục dừng lại ở một cái nhẫn hồng thiết. Đây là một cái nhẫn rất cũ và xưa, bây giờ nhìn thấy chỉ có thể dùng hai chữ: Quê mùa!

Chẳng qua, đây lại là món mà Thư Nhã thích nhất, từng có tin nói qua chuyện này, nhưng không ai biết được nội dung chính bên trong, cuối cùng đoán rằng đây là của người mà Thư Nhã thích nhất tặng.

Bởi vì với gia thế của Thư Nhã, không có khả năng không mua được một cái nhẫn kim cương.

Thu nhã lặng lẽ thở dài một hơi, người đã không còn, chỉ còn lại tưởng niệm. Mỗi lần cầm lấy chiếc nhẫn hồng này, Thư Nhã đều trở nên ngây người rất lâu.

Nàng đeo chiếc nhẫn vào trong ngón tay giữa, hơi chật một chút, nhưng vẫn vào, và vẫn rất hợp.

Thư Nhã mỉm cười ngọt ngào, lại đem chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út, lần này thì vừa như y.

Nàng lắc đầu, rốt cục hạ quyết tâm, quyết định đem chiếc nhẫn này đi bán đấu giá. Con người cuối cùng rồi cũng không thể sống mãi trong kỷ niệm? Nếu hắn đã quên mình, thì mình cần gì phải ngược đãi bản thân như thế?

Bao nhiêu bức thư mình viết cho hắn giống như ném đá xuống sông, Thư Nhã cười khổ, sau đó đem nhẫn cất vào trong hộp trang sức.

Nhìn bộ dáng thất thần của con gái, cha ủa nàng trong lòng rất không thoải mái, lai lịch của chiếc nhẫn kia ông cũng hiểu biết một ít, chẳng qua, chuyện đã qua nhiều năm như vậy, con gái vẫn còn nhớ mãi không quên!

Bất quá, lần này con gái có thể đem nó đi bán đấu giá, xem ra khúc mắc trong lòng đã được mở.

.

Tác phẩm" Tứ Mã Bôn Đằng" của Lưu Duy Sơn vừa xuất hiện, lập tức đẩy bầu không khí của hội đấu giá lên cao trào! Trong phòng VIP, không ít người sưu tập đồ hiếm đã sáng mắt lên!

Từ trước đến giờ, trên thế giới, đây là tác phẩm lớn nhất của lưu duy son,! Hơn nữa lại là phỉ thúy tốt nhất!

". thật là hiếm thấy, đây chính là ảnh chụp lúc Lưu Duy Sơn lão tiên sinh điêu khắc, khiến cho nó càng thêm giá trị!" Lời nói của chủ hội càng làm cho bầu không khí bên dưới thêm nóng lên!

Ảnh chụp lúc Lưu Duy Sơn tự mình điêu khắc, cái này không thể nghi ngờ tính thực tế của tác phẩm! Vô luận thế nào, không cần trải qua xem xét, cũng có thể xác định đây là đồ thật!

Điều này làm cho những người thu thập bỏ sự nghi ngờ, chuẩn bị thân thủ, bằng cách nào cũng phải mua được trân phẩm này về!

"Giá khởi điểm là một tỷ đô la" Chủ hội đấu giá nói một cách ngắn gọn.

"A?" Dương Minh ngạc nhiên, theo sự thương lượng của Chung tiên sinh ngày hôm qua, thì giá khởi điểm là ba mươi triệu mà.

Sao lại đột nhiên tăng lên một trăm triệu đô la?

Tiếu Tình cũng vô cùng kinh ngạc: "Dương Minh, không phải sao? Em sắp biến thành tỷ phú rồi đó"

"Em là tỷ phú?" Dương Minh lắc đầu cười khổ, hắn đến giờ vẫn không có cảm giác gì khác biệt, số tiền này cũng không phải do mình cố gắng kiếm được. Vì Dương Minh vẫn thích nhất là đồng tiền do mình tự kiếm, ví dụ như lúc ở Vân Nam, lần cược thạch đó mới có cảm giác kích thích.

Bởi vì những tác phâm buổi sáng của Lưu Duy Sơn đã được Chung tiên sinh tham khảo qua, cho nên buổi trưa, ông đã tra thân phận của những người tham gia hội đấu giá thần bí buổi chiều, biết được gia thế của họ, lập tức quyết định nâng giá của" Tứ Mã Bôn Đằng" lên!

Nhất là khi nghe được có rất nhiều người bỏ lỡ tác phẩm của Lưu Duy Sơn buổi sáng, Chung tiên sinh cũng rất tin tưởng giá trị của" Tứ Mã Bôn Đằng" này.

Một tỳ đô la chỉ là giá khởi điểm, nhưng trực tiếp làm cho các tiểu minh tinh và các ông nhà giàu mới nổi choáng váng! Bọn họ không thể nào có được một tỷ trong người!

Bất quá, đối với những người thu thập đồ cổ, thì một tỷ đô la này trong mắt họ không đáng là bao, tuyệt đối có thể chấp nhận! Chẳng qua, đây chỉ là giá khởi điểm, giá thành thực sự không biết là bao nhiêu!

Hoàng Vinh Tiến lần này là do tình thế bắt buộc, bất quá hắn không vội vả ra giá, mà vẫn ở trong phòng quan sát.

Qua một hồi, giá của" Tứ Mã Bôn Đằng" đã lên đến một tỷ năm trăm triệu đô la! Xem ra những người có tiền thật đúng là nhiều, Hoàng Vinh Tiến tự cười khổ.

Đến khi giá đã lên đến hai tỷ đô la, thì những người ra giá trước đó đã rút lui, chẳng qua lại có thêm vài người mới gia nhập! Xem ra, những người này cũng giống như Hoàng Vinh Tiến, bắt ghế ngồi xem kịch!

"Ba tỷ!" Hoàng Vinh Tiến giơ tay lên.

Vừa rồi giá đã là hai tỷ bốn trăm triệu, lại có người trực tiếp ra giá ba tỷ! Toàn trường im lặng.

"Phòng VIP 12 ra giá ba tỷ, ba tỷ lần đầu tiên." Chủ hội đấu giá nói.

"Ba tỷ một trăm triệu!" Một âm thanh khác vang lên.

"Phòng 14 ra giá ba tỷ một trăm triệu!" Chủ hội đấu giá lặp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK