Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ặc. không thành vấn đề." Dương Minh nghe xong, không khỏi nhớ lại chuyện trước đó, xấu hổ gật đầu, chẳng qua cũng may là da mặt của Dương Minh đã luyện đến mức thành sắt và thép rồi, cho nên cũng không có gì gọi là mất tự nhiên.

Sau khi Hạ Tuyết nghe giải thích, phỏng chừng cũng cảm thấy càng giải thích thì sẽ càng làm cho người ta hiểu lầm, nhất là quan hệ của mình và Dương Minh có chút mờ ám. Ban đầu Hạ Tuyết nói chuyện với Dương Minh hay làm bất cứ chuyện gì cũng không cần nhiều băn khoan, cho nên nàng cũng không có nghĩ rằng" phiếu cơm dài hạn" có thể nói hoặc làm ra những gì khiến người ta liên tưởng đến cái khác. Hạ Tuyết cũng không phải loại người cái gì cũng không hiểu, chỉ là trước kia hơi tùy tiện một chút, không để ý nhiều, nhưng bây giờ đã khác, suy nghĩ lại những lời mình đã nói ra, quả thật dễ dàng gây hiểu lầm, vì thế ho khan hai tiếng, nói: "Tôi. tôi còn chuyện phải làm, hôm nào nói tiếp"

Hạ Tuyết đã trưởng thành hơn rất nhiều so với nửa năm trước, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có bộ dáng của lãnh đạo rồi, những lời này nói ra khỏi miệng, không có vẻ gì đột ngột, ngược lại còn vô cùng tự nhiên.

Dương Minh gật đầu, nhìn Hạ Tuyết một cái, nói: "Có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi, thật ra, nếu cô không đối nghịch với tôi, thì hai ta vẫn có thể làm bạn tốt, uống rượu đến không say không về!"

"Haha!" Hạ Tuyết thản nhiên cười, phất tay với Dương Minh, nói: "Được, quyết định vậy đi!"

Nhìn chiếc xe tải đi xa, Dương Minh do dự một chút, nhìn nhìn mặt trên của chiếc xe taxi ấy, có một cảm giác quen quen, nhưng mà chẳng nhớ nổi là đã gặp ở đâu rồi.

Dương Minh lắc đầu, hay là mình quá nhảy cảm? Xe taxi mà, ngoài đường có cảm trăm chiếc giống nhau, có lẽ trước kia đã gặp rồi, cũng không kì quái.

Về đến nhà, thấy cha mẹ đang ngồi trong phòng khách nói chuyện gì đó, cha thì nhíu mày, trong tay là điếu thuốc lá, hình như có vẻ rất phiền não, còn mẹ thì không vui, đang nói: "Nếu ông để cho hắn đến đây, thì tôi sẽ không đi làm, bây giờ cũng có rất nhiều chổ mời tôi đi làm rồi!"

"NHưng mà, bây giờ không đơn giản là quan hệ bạn học, trong nhà hắn cũng có chút quan hệ, chuyện nào ra chuyện đó, tôi cũng không thể từ chối được" Dương Đại Hải bất đắc dĩ nói.

"Vậy cũng không được, lúc còn đi học, Tiền Tân Sinh là cái dạng người gì, ông cũng không phải là không biết? Cả ngày cứ quanh quẩn theo tôi." Dương mẫu chán ghét nói.

"Chuyện năm đó nói làm gì? Hơn nữa, lão Tiên cũng đã lập gia đình, bây giờ cũng đã chính chắn hơn rất nhiều rồi" Dương Đại Hải nói: "Bây giờ, tổng giám đốc công ty X ở Cương Hán là anh rể của hắn, làm sao tôi có thể từ chối được?"

"Cha, mẹ, hai người đang nói cái gì vậy?" Dương Minh vào đến nhà, liền vội vàng hỏi.

"Người theo đuổi mẹ con năm đó, muốn vào công ty làm, hơn nữa còn nhậm chức cao cấp, cha và mẹ của con đang thương lượng nên làm gì bây giờ" Dương Đại Hải không giấu diếm Dương Minh, vì ông đã xem Dương Minh như là một người lớn rồi.

"Ồ? Vừa rồi con nghe nói nhà hắn có chút quan hệ, rốt cục là thế nào?" Dương Minh hỏi.

"Là thế này, công ty sau khi cải cách xong, những nguồn cung cấp nguyên liệu trước kia đã không thể thỏa mãn được nhu cầu của công ty rồi, chỉ có thể liên hệ với một xí nghiệp sắt thép khác" Dương Đại Hải giải thích: "Con cũng biết, bây giờ xí nghiệp sắt thép ở đây đều đã lũng đoạn, trên cơ bản là chỉ còn cái vỏ bề ngoài. Tuy rằng quan hệ ở ZF của chúng ta không tệ, nhưng Cương Hán là tỉnh ngoài, cũng không thể tạo áp lực cho người ta được"

"Mà lần này, tổng giám đốc của đối phương đưa ra một điều kiện, cung ứng không có vấn đề, nhưng em vợ của ông ta vừa mới đi du học về, học về marketing, cho nên đề cử hắn đến chổ của cha nhậm chức"

"Thật ra, nói là đề cử một nhân tài, kì thật chính là lấy điều kiện ra trao đổi, phỏng chừng nếu cha không đồng ý, thì về sau sẽ không thể bàn chuyện làm ăn được nữa"

"Hắn muốn lương một năm bao nhiêu?"

"Khoảng một triệu, chẳng qua cũng không sao, vì công ty không thiếu chút tiền ấy, cho dù hắn đến rồi không làm, thì nuôi dưỡng một người rãnh rỗi cũng không thành vấn đề" Dương Đại Hải nói đến đây, thì dừng lại một chút, hút một hơi thuốc, rồi nói tiếp: "Cho nên trước đó cha đã đáp ứng mà không lo nghĩ. Nhưng không ngờ, đến giờ ăn cơm trưa, gặp mặt nhau mới phát hiện ra, đây chính là bạn học của mẹ và cha, Tiền Tân Sinh!"

"Sau đó, cha liền do dự, còn mẹ thì không vui? Là như vậy sao?" Dương Minh nghe xong cười nói.

Dương Đại Hải cười gượng hai tiếng, xem như là đồng ý với ý kiến của Dương Minh.

"Cha, mẹ, chuyện này con không nói thêm gì, nhưng mà, con cảm thấy rằng, con đã lớn như vậy, mẹ của con cũng không phải loại người thích làm chuyện xấu, cho nên, cũng không tính là gì"

"Nói cũng đúng, bà nhìn đi, bà không bằng đứa nhỏ nữa!" Dương Đại Hải nói với Dương mẫu: "Thái độ làm người của bà, tôi còn không biết sao? Cũng không có khả năng cùng lão Tiền làm ra chuyện gì, nếu có thể, thì đã sớm có chuyện rồi, năm đó còn gả cho tôi sao?"

"Nói loạn cái gì vậy? Tôi còn không phải sợ hắn có thành kiến, làm ảnh hưởng công tác sao? Ông nghĩ tôi và hắn có thể làm ra chuyện gì à?" Dương mẫu tức giận nói: "Lúc này, vì chứng minh sự trong sạch của tôi, thật đúng là phải để cho hắn đến làm! Bằng không thì giống như ám chỉ tôi có tật giật mình vậy!"

"Haha" Dương Đại Hải không ngờ con trai nói mấy câu đã làm cho vợ phải đồng ý, liền cười nói: "Quyết định vậy đi, tôi cũng biết ăn nói với người ta"

"Nhưng mà, nếu hắn có thành kiến gì, thì cứ trực tiếp đuổi, không cần phải nể mặt gì cả" Dương Minh nói: "Về phần cha giám đốc kia, cứ để cho con giải quyết"

Quan điểm của Dương Minh chính là, nếu đã dùng lời lẽ mà nói không được nữa, thì phải dùng bảo lực. Nói chuyện bình thường sợ rằng không có tác dụng, đối với những tên càng ngồi trên cao, thì càng sợ chết, cho nên phương pháp lấy bạo chế bạo là thích hợp với chúng nhất.

Hơn nữa, những tên này bình thường cũng không dám báo cảnh sát, sợ dẫn đến họa sát thân.

Dương Đại Hải tuy rằng không biết con trai có biện pháp gì, nhưng trong khoảng thời gian này, biểu hiện chính chắn của Dương Minh đã làm cho Dương Đại Hải hoàn toàn tin tưởng.

Dương Minh trở về phòng ngủ, mở máy tính lên, trong lòng nghĩ xem" nữ giáo sư dã amn" có lên mạng hay không.

Nhưng mà, khi Dương Minh đăng nhập vào yahoo, tất cả đều là màu xám, Dương Minh gửi qua một tin nhắn, hỏi xem có online hay không, thì cũng không nhận được trả lời.

Dương Minh không khỏi có chút tiếc nuối, và có chút hối hận, vì sao lúc trước hai người đánh bài nói chuyện phiếm, sao không hỏi tin tức của đối phương nhiều một chút.

"Online rồi sao?" Dương Minh nhận được một tin nhắn, của" ta là đại minh tinh" gửi đến.

Thế giới nào có chân tình: Ừ, vừa lên.

Ta là đại minh tinh: Đang làm gì vậy? Đã lâu rồi không thấy lên mạng.

Thế giới nào có chân tình: Gần đây hơi bận, không có lên mạng. Dạo này khỏe không?

Ta là đại minh tinh: Haizzz, bận rất nhiều việc, chuyện buổi trình diễn đó, mệt gần chết.

Dương Minh nhìn tin nhắn của" ta là đại minh tinh" gửi đến, không khỏi bật cười: Vẫn còn giả bộ sao? Dương Minh không cho rằng đối phương là đại minh tinh gì cả, nguyên nhân rất đơn giản, vì làm gì có ngôi sao nào rãnh rỗi lên mạng nói chuyện với một người xa lạ chứ?

Chẳng qua, Dương Minh vẫn trả lời: Buổi trình diễn à? Ở đâu? Tôi đi xem với?

Ta là đại minh tinh: Cậu có thể đi sao? Vậy thì tốt quá, tôi gửi vé qua mail cho cậu, cậu cho tô địa chỉ đi!

Dương Minh ngạc nhiên, không phải chứ? Đùa cứ như thật? Vì thế trả lời: Được, tôi ở Tùng Giang, chẳng qua ngày mai tôi muốn đi coi buổi trình diễn của Thư Nhã, buổi diễn của cô chắc phải chậm vài ngày.

Ta là đại minh tinh:.

Thế giới nào có chân tình: Không giận tôi chứ?

Ta là đại minh tinh: Không có, tôi chỉ muốn nói là ngày mai tôi cũng tổ chức trình diễn tại Tùng Giang.

Dương Minh không khỏi bật cười, người bạn trên mạng này cũng thật là kì quái, đem mình trở thành Thư Nhã?

Thế giới nào có chân tình: Không phải cô muốn nói cho tôi biết, cô chính là Thư Nhã?

Ta là đại minh tinh: Cậu nghĩ sao?

Thế giới nào có chân tình: Được, vậy mai gặp! Tôi ngồi ở hàng khách vip, xem cô có thể nhận ra tôi không?

Ta là đại minh tinh: Một lời đã định, tôi phải đi nghỉ ngơi, ngày mai gặp.

Dương Minh rõ ràng đã đem chuyện này trở thành một trò đùa rồi, Thư Nhã? Nói chuyện phiếm với mình? Hơn nữa còn là bạn trên mạng có quan hệ không tồi?

.

Buổi tối ngày hôm sau, chưa đến năm giờ chiều.

Người đã đến tấp nạp tại cửa sân thể dục, tuy rằng bên tổ chức đã thông báo rằng buổi trình diễn chính thức khai mạc vào sáu giờ chiều, nhưng do các bạn trẻ nhà ta quá kích động, cho nên căn bản là không muốn chờ đợi, đi sớm đến quảng trường để chờ.

Trên quản trường, đầy hình ảnh quảng cáo, Thư Nhã xinh đẹp mà đoan trang, thân thiết mà tự nhiên, còn các bảng quang cáo thật dài, đầy đủ tên của các nhà tài trợ.

"Thư Nhã, we love you" " Thư Nhã, hoan nghênh đến Tùng Giang". đủ các câu chữ, kiểu chữ, kiểu tỏ tình abcd gì đó trên khắp các băng rôn.

Còn các phóng viên giải trí đã sớm chạy đến nơi này, mang theo cái máy ảnh tốt nhất, chuẩn bị chụp lấy những cảnh đặc sắc nhất.

Tuy rằng người trên quảng trường rất nhiều, nhưng mà không hề hỗn loạn, đều đứng thành đội thành nhóm với nhau. Bởi vì bọn họ đều là fan của Thư nhã đến đây, đều có cùng một mục đích và chờ đợi.

Cho dù là vậy, Bạo Tam Lập vẫn đem tất cả bảo an của công ty Danh Dương đến, duy trì trật tự tại hiện trường, thành phố cũng có hành động lớn, bởi vì đây chính là tiết mục đặc sắc nhất trong năm tại Tùng Giang, tổ chức một buổi trình diễn lớn nhất cả nước, không thể để cho xuất hiện sai lầm được!

Bởi vì, lần trình diễn này làm cho ngành du lịch, ăn uống, dịch vụ thu được một khoảng lớn không thể đếm nổi, bình thường chỉ có 30% khách sạn và nhà nghỉ là có khách thôi, bây giờ thì chật kín.

Tuy nói rằng Bạo Tam Lập làm việc không cần nghe ai nói, nhưng có thể cùng một số doanh nghiệp hợp tác thì cũng không tệ, công ty của Bạo Tam Lập đang trong giai đoạn tẩy trắng, cho nên có thể nói đây chính là một cơ hội không tồi.

Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám đã đến nơi này từ sớm, bởi vì Dương Minh đã nói qua là muốn đến đây, cho nên hai nhân vật cấp boss xuất hiện tại đây cũng không có gì kì quái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK