Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ân, cũng được.

Trần Mộng Nghiên thật ra cũng không muốn thúc ép, liền gật gật đầu:

- Chị cứ đi cùng bạn, khi nào đến khách sạn chúng ta liên lạc sau, có gì buổi tối cùng đi chơi!

- Cái này chắc được!

Triệu Oánh xấu hổ vội lên tiếng:

- Mộng Nghiên, đạo sư bên chị đến rồi, chị đi nói với người một tiếng, em có việc bận thì cứ làm trước a!

Nói xong Triệu Oánh vội vội vàng vàng chạy đi, nàng cũng không dám đứng lâu chỗ này.

- Nga, Oánh tỷ, nhớ lời hứa a!

Trần Mộng Nghiên nói vọng theo, nàng có chút cảm giác như lâm vào mê muội, ngày hôm nay sao Oánh tỷ lại vội vàng như vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?

Chỉ là, có thể xảy ra chuyện gì cơ chứ? Trần Mộng Nghiên có chút nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Triệu Oánh, nhíu nhíu mày.

Triệu Oánh rất nhanh đã tìm được đạo sư của mình:

- Lý lão sư, bằng hữu của em có xe, em đi cùng hắn!

- Hảo, em cứ làm giấy đăng kí, chút nữa xe bus chúng ta xuất phát, các em bám theo phía sau là được, biển số xe là BE1298.

Lý lão sư nói.

Triệu Oánh nhanh chóng đăng ký xong, nàng chuẩn bị rời đi, vừa quay đầu lại nhìn thấy Phạm Kim Triết đang hướng cạnh mình đi tới, nhất thời nhíu nhíu mày.

- Triệu Oánh, bạn đến rồi? Tôi đang tính đi tìm bạn đây!

Phạm Kim Triết nhìn thấy Triệu Oánh, vẻ mặt hưng phấn nói.

- Ngươi tìm ta làm gì?

Triệu Oánh tất nhiên không muốn cùng Phạm Kim Triết dây dưa.

- Triệu Oánh, hôm nay có một mình bạn? Không cùng Tôn Khiết, hay là bạn trai trên mạng cùng đi sao?

Phạm Kim Triết nhìn ngó xung quanh một chặp, không thấy thân ảnh Tôn Khiết nên mở mồm 'hỏi han'.

- Phạm Kim Triết, ngươi rốt cuộc muốn nói gì?

Triệu Oánh không muốn trả lời vấn đề Phạm Kim Triết đặt ra.

- Không có gì, tôi nghĩ là bạn tới có một mình, đi thôi, lên xe của tôi đi, chúng ta cùng đi!

Phạm Kim Triết cười cười mời Triệu Oánh.

- Ta đi cùng bạn trai của ta, không cần!

Triệu Oánh lắc lắc đầu:

- Không có việc gì ta đi trước!

- Haizzz! Từ từ!

Phạm Kim Triết làm sao mà tin được lời Triệu Oánh:

- Triệu Oánh, sao bạn lại cứ khăng khăng cố chấp như vậy? Sao bạn không nghĩ kĩ lại, chẳng lẽ cứ bịa ra một tên bạn trai giả là có thể gạt được tôi sao?

- Phạm Kim Triết, nếu ngươi muốn tin thì tin, còn không tin thì cũng mặc xác ngươi, ta đi trước!

Nói xong, Triệu Oánh liền xoay người, theo hướng xe Dương Minh đang đậu mà đi.

Phạm Kim Triết mặc dù muốn đuổi theo, nhưng hắn còn chưa có đăng kí, sao có thể tùy ý chạy theo, bất quá chỉ cần nhìn rõ nàng đến chỗ nào chẳng nhẽ còn sợ nàng trốn!

Nhìn thấy Triệu Oánh bước lên một chiếc Audi A8L màu đen có rèm che, Phạm Kim Triết thật ra cũng có chút kinh ngạc:

- Triệu Oánh từ khi nào thì quen biết người có tiền như vậy? A8L, đây chính là hơn một trăm vạn a, so với chiếc Honda Accord của mình thì còn sang quý hơn nhiều!

Phạm Kim Triết nhíu nhíu mày, quyết định chôc nữa phải theo sau đến cùng, xem xem rốt cuộc Triệu Oánh muốn làm cái quỷ gì.

Lúc này, Trần Mộng Nghiên cũng nhìn thấy Triệu Oánh leo lên một chiếc Audi A8L màu đen, nhất thời nổi lên chút nghi ngờ:

- Triệu Oánh từ khi nào có xe như vậy?

Nàng cũng muốn nhìn xem một chút, trong xe rốt cuộc là ai, nhưng nhìn đi nhìn lại mấy lần đều bị rèm đen che chắn tầm mắt, không rõ được sau tay lái là ai.

Huống hồ cách xa như vậy, cũng rất khó thấy rõ ràng tình huống bên trong xe, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy biển số BK9999, cái biển số này trái lại rất đẹp a.

Triệu Oánh lên xe, thở dài nhẹ nhõm một hơi:

- Phạm Kim Triết lại bò đến đây!

- Nga? Hắn không phải muốn oán linh phụ thể nữa chứ?

Dương Minh cười nói.

- Ngươi còn nói nữa, lần trước hắn xém bị hù chết, ha ha.

Triệu Oánh nghĩ đến lần trước Phạm Kim Triết bị Dương Minh hù dọa, trốn ru rú ở nhà không dám đi học, còn đi nhiều nơi tìm thầy bà giải oán, cuối cùng thì tiền mất tật mang.

Tên Dương Minh này, đã hù chết người ta một lần, giờ còn muốn làm thêm lần thứ hai?

- A! Nếu mà hắn cứ thích chọc ta, thì cũng không ngại để hắn chịu thêm một lần oán linh phụ thể!

Dương Minh lãnh đạm cười.

o0o

Trần Mộng Nghiên mặc dù cảm thấy lỳ quái, Triệu Oánh như thế nào lại lên một chiếc xe hào nhoáng như vậy, nhưng đây cũng không phải là chuyện của nàng, tò mò thì tò mò chứ nàng cũng vô pháp xen vào việc của người khác

Cho nên sau khi thấy Triệu Oánh vào xe, mà không thể thấy rõ tình huống bên trong, Trần Mộng Nghiên cũng không tiếp tục chú ý đến chiếc xe kia nữa.

Nhưng Phạm Kim Triết thì khác, hắn nhanh chóng đăng kí tên mình, sau đó chạy nhanh theo hướng Triệu Oánh, hắn muốn nhìn xem, bên trong xe đến tột cùng là ai, có phải gọi là bạn trai trong miệng Triệu Oánh hay không?

- Phạm Kim Triết, hắn đang chạy tới!

Triệu Oánh nhìn thấy phía trước xe có người chạy tới, cảm thấy có chút bất đắc dĩ nói với Dương Minh.

- Ta xuống giải quyết hắn.

Dương Minh thật ra không để Phạm Kim Triết vào mắt.

- Không cần!

Triệu Oánh kéo Dương Minh lại:

- Ngươi đừng đi xuống!

- Sao vậy?

Dương Minh sửng sốt.

- Vừa rồi, Trần Mộng Nghiên nhìn thấy ta, hơn nữa hẳn cũng thấy ta trở lại chiếc xe này, nếu người xuống, lỡ bị nàng nhìn thấy thì sao?

Triệu Oánh hỏi ngược lại.

- Cái này.

Dương Minh lại không nghĩ rằng Trần Mộng Nghiên cũng có thể chú ý tới chiếc xe này, nhất thời cười khổ:

- Chúng ta đây cũng ngồi lì không xuống, xem hắn làm được gì?

Triệu Oánh gật gật đầu:

- Cũng chỉ có như vậy.

- Đương đương đương.

Phạm Kim Triết chạy tới, không chút khách khí gõ lên cửa kính chiếc Audi. Hắn đã muốn nhịn không được nữa, nhất định phải xem bên trong xe rốt cuộc là ai.

- Dương ca, có cần tôi xuống, đem tiểu tử này đuổi đi?

Tiểu Vương vừa rồi cũng nghe đoạn đối thoại giữa Dương Minh cùng Triệu Oánh, biết Dương Minh không thể xuống xe, vì thế xung phong nhận việc.

- Hay, ngươi xuống xe đá hắn đi đi.

Dương Minh nãy giờ thật ra cũng quên mất Tiểu Vương, Tiểu Vương trước kia là thành viên đội bảo an, thân thủ coi như cũng được, đuổi Phạm Kim Triết hẳn là dư dả.

Tiểu Vương mở cửa xuống xe, một tay đẩy Phạm Kim Triết lảo đảo:

- Mày muốn cái gì? Gõ gõ làm quái gì? Muốn ăn đòn phải không?

- Dương Minh! Là ngươi!

Ở trong nháy mắt, lúc Tiểu Vương mở cửa, ánh mắt Phạm Kim Triết quả thực nhạy bén, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Dương Minh ngồi ở phía sau cùng, nhất thời giận tím mặt:

- Ngươi lăn ngay ra cho lão tủ, lão tử tìm ngươi bữa giờ đây!

Phạm Kim Triết lần trước bị Dương Minh gài bẫy, đã nghĩ tới chuyện tìm Dương Minh báo thù rửa hận, chỉ hận là không thể nào tìm được Dương Minh! Tìm vài đàn anh trên trường chắn đường chuẩn bị dạy dỗ Dương Minh một chút, nhưng ngay cả cái bóng cũng còn không thấy, nên Phạm Kim Tiết chỉ có thể buông tha.

Sau này nghe ngóng tình hình, lại biết Dương Minh thường xuyên không đến trường, Phạm Kim Triết nhất thời uể oải, xem ra muốn chỉnh chết Dương Minh lúc này thì còn chưa được nên hắn chỉ có thể tạm quên mối thù này!

Chính là không nghĩ tới, lại có thể ở nơi này thấy Dương Minh, nhưng hắn lại cùng Triệu Oánh ngồi chung một chiếc xe, chẳng lẽ, hắn chính là người Triệu Oánh gọi là bạn trai?

Nghĩ đến đây, Phạm Kim Triết lập tức nổi trận lôi đình, chỉ vào bên trong xe rống to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK