Người quét dọn này bình thường cũng hay nhặt được của rơi, cho nên cũng đã có rất nhiều kinh ngạc, nhất là lúc đang hừng đông, có thể nhặt được rất nhiều thức.
Tuy rằng phải dậy từ sớm, tương đối khổ cực, nhưng Lý lão đầu vẫn kiên trì, mấy chục năm nay vẫn thế, cho dù không còn vợ, nhưng ông ta vẫn tiếp tục làm cái công việc này để nuôi sống một người con trai.
Đêm khuya trời tối, những người nhậu xỉn cũng tương đối nhiều, tỷ lệ đánh rơi đồ trên đường khá lớn, nhất là không nhìn thấy rõ, cho nên khả năng được người khác nhìn thấy cũng tương đối thấp, không giống như ban ngày, vừa rơi xuống đất, còn chưa kịp quay đầu lại lượm nữa thì người đi đường đã lượm sạch sẽ rồi.
Lý lão đầu nhìn thấy cái túi nhựa màu đen này, có chút hưng phấn, không biết bên trong có gì? Là tiền mặt sao? Lý lão đầu lắc đầu, tiền mặt thì không dùng cái loại túi này để đựng, vậy sẽ là cái gì?
Lý lão đầu nhìn xung quanh một chút, phát hiện ra không có ai, liền nhanh chóng lượm cái túi lên, mở ra nhìn, nhưng phát hiện ra bên trong là một cuộn băng!
Cái thời đại này, băng ghi hình rất là ít gặp, Lý lão đầu lấy cuộn băng ra, cẩn thận nhìn qua nhìn lại, nhưng phát hiện ra không có nhãn, cũng không biết là loại gì.
Nhớ đến những tin tức quay lén nhà nghỉ khách sạn vừa mới lưu hành gần đây, Lý lão đầu liền căng thẳng, cái này không phải là vừa mới quay lén xong, dùng để khống chế người ta chứ?
Nghĩ đến đây, trong lòng Lý lão đầu liền căng thẳng.
Sau khi giấu kỹ cuốn băng ghi hình lại xong, Lý lão đầu dự định sau khi ra về, sẽ cùng với Vương lão đầu ở bên cạnh xem thử. Vương lão đầu mất vợ từ sớm, ở một mình, con gái cũng đã lập gia đình, trong nhà cũng chỉ có một người, rất thích hợp để làm chuyện này.
Vì thế, sau khi Lý lão đầu ra về, liền mua một cân đầu heo, cùng một chai rượu đế, kích động chạy đến chổ của Vương lão đầu, chuẩn bị xem nội dung cuộn băng.
Vương lão đầu đang ngồi xem tin tức buổi sáng, Lý lão đầu đẩy cửa đi vào, nhìn thấy trong tay Lý lão đầu là rượu và thịt, Vương lão đầu liền buồn bực nói: "Lý lão đầu, mới sáng sớm mà ông đã đem rượu thịt đến để làm gì?"
"Hắc hắc." Lý lão đầu cười thần bí, đặt rượu thịt lên bàn, sau đó lấy cuộn băng trong túi ra, nói: "Ông xem đây là gì?"
"Băng ghi hình?" Vương lão đầu sửng sốt, thấy vẻ tươi cười của Lý lão đầu, trong lòng cả kinh: "không phải là băng quay lén chứ?"
"Hắc hắc, ông nghĩ sao?" Trong lòng Lý lão đầu đã sớm xác định rồi, cho rằng cuộn băng này chính là băng quay lén.
"Hèn chi mới sáng sớm mà ông lại đến đây, tưởng rằng ông có chuyện gấp gì, thì ra là gấp do sắc!" Vương lão đầu phá lên cười.
"Gấp do sắc? Làm như ông không gấp vậy" Lý lão đầu bĩu môi, cầm lấy cuộn băng nhét vào trong đầu máy, nhưng mà Vương lão đầu đã ngăn ông ta lại.
"Chờ chút đã, coi cái tin tức này trước đi! Đang nói về vụ giết người ở Tĩnh Sơn đấy!" Vương lão đầu chỉ vào màn hình TV nói: "Người bị hại tên là Tùy Dược Tiến, là chủ tịch của tập đoàn Tùy thị đó, bị người ta bắn chết, ông xem đi, thật là thảm, trong công ty chẳng còn ai sống cả"
"Tùy Dược Tiến, không phải là danh nhân ở đây sao?" Lý lão đầu tuy rằng chỉ là một người quét rác, nhưng mà cũng nghe nói đến tên của Tùy Dược Tiến, nhất là tòa nhà của tập đoàn Tùy thị, ở gần ngay con đường mà ông ta hay quét dọn, cho nên cũng có chú ý.
"Đúng vậy, bị người ta giết chết, cũng không biết là đã đắc tội với ai nữa, bị người ta bắn chết, mà những người ở trong tòa nhà lúc ấy cũng chết sạch, bảo vệ thư ký này nọ." Vương lão đầu chỉ vào màn hình TV nói: "Ông xem, người ta thuộc loại có tiền, treo giải thưởng năm trăm ngàn cho người cung cấp thông tin, Lý lão đầu này, không phải ông thường hay quét rác ở gần đó hay sao? Bữa sáng hôm đó ông có thấy gì khác thường hay không?"
"Tôi cũng đâu có chú ý đâu!" Lý lão đầu nghe nói giải thưởng là năm trăm ngàn đồng, vô cùng hối hận: "Sớm biết như vậy thì ngay từ đầu đã chú ý đến cửa ra vào của tòa nhà đó. Bây giờ vô dụng rồi, chúng ta đã có số rồi, uống chút rượu ăn chút thịt là được rồi, còn năm trăm ngàn kia, nghĩ cũng không dám nghĩ nữa"
"Haizzz, đúng vậy, nhưng mà con gái của tôi đã lập gia đình rồi, ông còn một thằng con đang đi học, cuộc sống của ông quả thật rất là thiếu thốn" Vương lão đầu thở dài nói: "Bỏ qua một cơ hội phát tài."
"Nếu như tôi được năm trăm ngàn này, thì tôi sẽ cho ông ngay hai trăm ngàn" Lý lão đầu cũng thở dài nói: "Mấy năm trước đây tôi toàn vay tiền của ông, ông cũng giúp tôi không ít, đáng tiếc."
Xem xong tin tức, hai người than thở một hồi, rồi vứt chuyện Tùy Dược Tiến bị giết ra sau đầu. Lý lão đầu nhét cuộn băng vào trong đầu máy, sau đó chuyển màn hình TV.
Bên kia Vương lão đầu đang bắt đầu dọn rượu thịt ra để trên bàn, hai người chuẩn bị vừa ăn vừa thưởng thức cuộn băng quay lén này.
"Đây là chổ nào?" Vương lão đầu ngẩng đầu lên, nhìn thấy màn hình TV, hình như là một cái hành lang.
Lý lão đầu ngồi trên ghế sô pha, nhìn về màn hình, quả nhiên là hình ảnh của một cái hành lang, hình như là đang ở trong một công ty gì đó.
"Có thể là quay trộm. Bây giờ không phải quay trộm đang rất thịnh hành sao?" Lý lão đầu nói: "Tiếp tục coi sẽ biết"
Vương lão đầu gật đầu, ăn một miếng đầu heo, tiếp tục coi, qua một hồi sau, Dương Minh xuất hiện trong màn hình.
"A, tôi biết đây là chổ nào rồi! Đây là bên trong tòa nhà của tập đoàn Tùy thị!" Lý lão đầu vỗ đùi, cả kinh kêu lên: "Tôi biết chổ này, bọn họ đã từng kêu tôi vào dọn phế liệu, tôi có đi vào, đây là bên trong tòa nhà đó."
Vương lão đầu vừa xem tin tức, trong bản tin cũng có quay về một số hình ảnh trong hành lang, bây giờ lại được Lý lão đầu nhắc lại, cũng lập tức nói: "không sai, đúng là vậy, vừa rồi tôi có xem qua, đúng là tòa nhà này. Ông nhìn thời gian đi, không phải là cùng lúc vụ án phát sinh sao?"
Lý lão đầu mở to mắt ra nhìn, quả nhiên, thời gian trong hình ảnh đúng là của ngày xảy ra vụ án, hơn nữa, cũng chính là ngay tối hôm đó! Như vậy, cuộn băng ghi hình này chẳng phải là bằng chứng quan trọng mà cảnh sát đang tìm sao?
Vậy người thanh niên trong kia, chẳng phải là kẻ giết người sao?
Nghĩ đến đây, Lý lão đầu không nhịn được hưng phấn, mới sáng sớm mà mình đã nhặt được cuộn băng này, nhất định là do kẻ giết người không cẩn thận làm rơi!
"Vương lão đầu, chúng ta phát tài rồi, cuộn băng ghi hình này, khẳng định là thứ cảnh sát muốn tìm rồi, chúng ta sẽ có năm trăm ngàn rồi!" Lý lão đầu hưng phấn hét lớn.
Vương lão đầu cũng kinh ngạc mở to mắt ra nhìn: "Ông bạn già, lần này ông quả thật đã phát tài rồi! Sau này ông cũng không còn phải đau đầu về chuyện đóng tiền học cho con trai nữa!"
"Tôi đã nói rồi, cho ông hai trăm ngàn, tôi nói đực là làm được. Huống chi nếu vừa rồi ông không cho tôi xem tin tức kia, tôi cũng không để ý đến cái này nữa, cũng không có khả năng có được số tiền này!" Lý lão đầu vội vã nói.
"Nói là nói vậy thôi, như vậy đi, ông lãnh tiền rồi, mỗi ngày mời tôi ăn đầu heo và uống rượu là được!" Vương lão đầu thấy Lý lão đầu kiên trì như vậy, đành phải nói.
"Như vậy sao được? Một năm cũng có được bao nhiêu tiền đâu" Lý lão đầu xua tay nói.
"Được rồi, đừng cãi cọ nữa, đây là đại sự. Chúng ta liên hệ với cảnh sát đi, mạng người quan trọng hơn, chúng ta cũng có thể không cần tiền thưởng cũng được" Vương lão đầu nói.
"Nói cũng đúng, để tôi gọi điện thoại" Lý lão đầu gật đầu, cầm lấy điện thoại trên bàn gọi: "Alo, là cục cảnh sát Tĩnh Sơn sao? Tôi muốn nói chuyện với người chịu trách nhiệm vụ án Tùy Dược Tiến"
Một lát sau, Lý lão đầu nghe thấy giọng nói của một người đàn ông trung niên: "Xin chào, tôi là Trương cảnh quan, xin hỏi ông có manh mối sao?"
"Đúng vậy, tôi là một công nhân bảo vệ môi trường, sáng sớm ngày hôm nay khi đang quét dọn trên đường Tây Gian, phát hiện ra một túi nhựa màu đen, bên trong có một cuộn băng ghi hình!" Lý lão đầu hưng phấn nói: "Về đến nhà, tôi mở nó ra xem, lập tức hoảng sợ, vì bên trong là hình ảnh của tòa nhà Tiên Nhân, là lúc xảy ra vụ án."
Lý lão đầu nói một hơi xong, liền thở phì phò.
Trương cảnh quan nghe thấy người công nhân bảo vệ môi trường có thể kiếm được một manh mối quan trọng như vậy, biểu tình lập tức nghiêm túc: "Ông nói là, ông phát hiện ra đoạn băng ghi hình của toà nhà Tiên Nhân tối ngày hôm đó?"
"Đúng vậy, trong cuộn băng có ghi lại hình ảnh cũng một người thanh niên trẻ tuổi" Lý lão đầu nói: "không phải đây là manh mối rất quan trọng sao?"
"Ngày bây giờ có thể đến cảnh cục một chuyến không? Thôi, để tôi tự mình đến" Trương cảnh quan sợ Lý lão đầu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rồi đánh mất chứng cứ, manh mối liền bị cắt đứt, vì thế liền nói: "Ngài đang ở đâu?"
"Tôi ở. chờ một chút, tôi cung cấp manh mối này, có phải là sẽ được thưởng năm trăm ngàn không?" Lý lão đầu hỏi.
"Cái này là đương nhiên, nếu như xác định cuộn băng ghi hình trong tay ngài là cuộn băng ghi lại hình ảnh tối ngay hôm đó, thì Tùy gia sẽ thực hiện lời hứa của họ. Sau khi phá án xong, chúng tôi sẽ tiến hành thưởng tương ứng cho ông." Trương cảnh quan nói.
"Vậy thì tốt quá, tôi ở tiểu khu Loan Nam, phòng ba lầu hai, các người nhanh lên một chút" Lý lão đầu nói.
Cúp điện thoại xong, Lý lão đầu hưng phấn nói: "Năm trăm ngàn, nghe nói còn được thưởng thêm, lần này đúng là phát tài rồi!"
Vương lão đầu cũng rất cao hứng, ông ta không ngờ rằng Lý lão đầu quét rác nửa đời người rồi, cuối cùng lại được phát tài ngoài ý muốn.
Mấy ngày nay Trương cảnh quan chịu rất nhiều áp lực, Tùy Dược Tiến là một nhân vật nổi tiếng tại Tĩnh Sơn, tập đoàn Tiên Nhân có liên quan đến rất nhiều ngành nghề, cho nên vô luận là áp lực từ lãnh đạo hay là từ quần chúng hoặc của Tùy gia, đều là cho ông ta khó thở.
Ngày hôm nay đột nhiên nhận được cuộc điện thoại này, làm cho Trương cảnh quan hưng phấn, không dám chậm trễ, kêu trợ thủ, cùng nhau chạy về tiểu khu Loan Nam.
"Trương đội trưởng, anh nghĩ có phải là lừa đảo không?" Trợ thủ Tiểu Đường vừa lái xe vừa nói.
"Chắc không đâu, nghe người công nhân kia nói rất là xác thật, hẳn là đã gặp phải một cuộn băng ghi hình như vậy, về phần có phải là của ngày xảy ra vụ án hay không, còn cần phải tiến hành xác định lại"
Tiểu Đường gật đầu: "Áp lực của vụ án lần này rất lớn, rất nhiều người nhìn! Hy vọng là nhanh chóng phá án!"
Trương cảnh quan gật đầu, ông ta là đội trưởng đội cảnh sát hình sự tại Tĩnh Sơn, trên người phải chịu rất là nhiều áp lực. Mong rằng manh mối lần này là thật, có thể giúp phá án được.
Dừng xe lại tại tiểu khu Loan Nam, Trương cảnh quang Tiểu Đường đi đến địa chỉ theo lời nói của Lý lão đầu, gõ cửa, cửa được mở ra nhanh chóng. Lý lão đầu đã hưng phấn không nhịn được, chờ ở ngoài cửa, thấy xe cảnh sát dừng lại, liền đứng ra đợi cửa sẳn.
"Là Trương cảnh quan sao? Mau vào đi!" Lý lão đầu vội vã nói.
Trương đội trưởng gật đầu nói: "Tôi là Trương cảnh quan, vị này là trợ thủ của tôi Đường cảnh quan, xin hỏi ngài là Lý Đại Hỉ sao?"
Lý lão đầu gật đầu nói: "không sai, là tôi, tôi là người đã báo cảnh sát, các người thật là nhanh"
Trương đội trưởng sau khi xác nhận thân phận của Lý lão đầu sau, liền bước vào trong phòng, Vương lão đầu cũng đã chuẩn bị tốt rồi, trực tiếp nhấn nút play của đầu máy.
Trương đội trưởng vốn muốn trở về rồi mới xem cuộn băng này, nhưng mà nếu Vương lão đầu đã mở rồi, vậy cũng không ngại xem rồi trở về cũng không muộn.
Bằng vào cặp mắt của Trương đội trưởng, chỉ cần liếc thôi cũng biết cuộn băng này là thật, nhất là khi nhìn thấy đồng hồ điện tử bên trong màn hình, càng không nghi ngờ!
Trong lòng không khỏi hưng phấn, xem ra vụ án này có đường ra rồi.
Sau khi lấy lời khai của Lý lão đầu, hứa hẹn sẽ nhanh chóng cho tiền thưởng, Trương đội trưởng và Tiểu Đường liền mang cuộn băng về.
Đương nhiên, tất cả cái này đều nằm trong kế hoạch của ông chủ phía sau và Hoàng Hữu Tài, nếu như dùng phương pháp nặc danh gửi đoạn băng này cho cảnh sát Tĩnh Sơn, rất có thể sẽ làm ra hiệu quả ngược, cảnh sát sẽ hoài nghi cuộn băng ghi hình này là do ai gửi đến, mà như vậy, sẽ không thu được hiệu quả gây chấn động.
Sở dĩ là đưa cuộn băng ghi hình mà không phải là đưa cái phần cứng máy tính, là cũng bởi vì người bình thường không có khả năng xem cái phần cứng ấy được, trực tiếp bán đi có lẽ sẽ có khả năng hơn, vì giữ cái phần cứng máy tính cũng đâu có làm được gì. Huống hồ cũng không có nhiều người hiểu biết về vấn đề phần cứng của máy tính cả, như vậy sẽ uổng phí sức lực, không bằng đưa ra một cuộn băng ghi hình, người bình thường sau khi nhặt được cuộn băng khẳng định sẽ tò mò về nội dung bên trong, cho dù ở nhà không có đầu máy, thì cũng sẽ chạy qua nhà người thân hay bạn bè để xem.
Gần đây vụ án của Tùy Dược Tiến gây náo loạn rất lớn, tin rằng mọi người chỉ cần nhìn một chút là nhất định sẽ liên tưởng đến cái gì đó.
Trên thực tế, phương pháp của Hoàng Hữu Tài không sai, quả nhiên, sau khi Lý lão đầu nhặt được cuộn băng xong, về mở xem liền đi báo cảnh sát, và cuộn băng này liền nằm trong tay của cảnh sát.
"Trương đội trưởng, tư liệu giám sát bị mất trong tòa nhà Tiên Nhân không phải là phần cứng máy tính sao? Tại sao lại thành băng ghi hình?" Tiểu Đường nghi hoặc hỏi.
"Tôi cũng có chút kì quái, cuộn băng này cũng có chút kì quái, nhưng Lý Đại Hỉ kia hẳn là không có vấn đề. Tôi thấy giấy chứng nhận công tác của ông ta rồi, cũng vừa gọi điện cho bên bảo vệ môi trường kiểm tra, xác định ông ta là người quét dọn vệ sinh trên con đường gần tòa nhà Tiên Nhân" Trương đội trưởng nói: "Là ai đã để cuộn băng ghi hình này trên đường, là cố ý hay vô tình, cái này cần phải họp lại thương lượng với nhau, còn tính thật giả của cuộn băng, còn cần phải giám định lại mới được, mắt thường nhìn không ra"
Tiểu Đường gật đầu, xem ra, vụ án này không đơn giản, không thể nói là có chứng cứ là sẽ phá án được, cho dù có được cuộn băng ghi hình này, thì cũng không nói rõ lên được tính thật giả của nó.
Trở về cảnh cục, Trương đội trưởng không dừng lại, lập tức thông báo tình hình với mọi người, triệu tập nhân viên của tổ giám định đến, xem xét coi hình ảnh trong cuộn băng này có được cắt nối hay không.
Còn Trương đội trưởng thì cùng Tiểu Đường đi đến tòa nhà Tiên Nhân, bọn họ muốn điều tra xem đồng hồ ở đây có bị ai đụng đến không, nếu như không có thì ít nhất đã có thể nói rõ ràng cuộn băng này đúng là được thu của tối hôm đó.
Mấy ngày nay, Trương đội trưởng và Tiểu Đường đã trở thành người quen của tập đoàn Tiên Nhân, hai người dễ dàng đi vào trong, đến chổ ghi lại hình ảnh trong cuộn băng, cũng là nơi treo cái đồng hồ vạn niên.
"Tiểu Đường, cậu tìm một cái thang, tôi lên xem thử." Trương đội trưởng nói.
Cái đồng hồ vạn niên này tương đối cao, nếu muốn chỉnh sửa nó thì cần phải có thang hoặc công cụ khác mới làm được, cho nên nếu muốn làm gì thì tương đối khó.
Một hồi sau, cái thang đã được đem tới, Trương đội trưởng leo lên thang, cẩn thận kiểm tra bốn phía của cái đồng hồ, mà để lâu đương nhiên là có bụi, bình thường lại không được làm vệ sinh, cho nên trên các nút ấn đều đầy bụi.
Trương đội trưởng lắc đầu, trên mặt không có dấu vết bị động qua, ít nhất là mắt thường có thể thấy như vậy, nói cách khác, thời gian của cái đồng hồ biểu hiện trong cuộn băng, cũng chính là thời gian thật.
Cái đồng hồ này đã lâu rồi không ai động đến, những thứ bụi này không thể làm giả được, là dấu vết của thời gian, có một sự khác biệt riêng so với được chế tạo. Nhưng mà cũng không có phải là do cao thủ làm giả hay không, cho nên Trương đội trưởng quyết định trở về rồi sẽ giám định một chút, ra lệnh cho Tiểu Đường phong tỏa cái đồng hồ vạn niên này lại, cấm không cho người nào đến gần, rồi cùng Tiểu Đường chạy về cảnh cục.
Cuộn băng ghi hình này, vốn là do nhiều hình ảnh của các máy quay thu lại, cho nên muốn xác định nó có được cắt nối hay không thì khó càng thêm khó, chỉ có thể dựa vào trình tự hình ảnh trong hệ thống giám sát của tòa nhà để tiến hành đối chiếu mà thôi, nhìn xem hình ảnh trong cuộn băng này có ăn khớp hay không.