Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói lần này nếu dính cước Dương Minh không tin Jetson sẽ không bị tổn thương gì!

Bốp!

Chỉ thấy động tác của Jetson có chút khựng lại, nhất cước kinh thiên của Dương Minh đã đá trúng vào mũi hắn, có thể tưởng tượng là máu mũi của Jetson sẽ bay tứ tung! Sống mũi vốn là chỗ xương sụn yếu ớt trong bộ xương con người, ăn đòn nghiêm trọng như vậy chắc chắn sẽ bị trọng thương!

Một cước trúng đích Dương Minh mượn lực lộn ngược thân hình ra sau, cả người vững vàng tiếp mặt đất cách một trượng!

Có điều lúc này hắn lại vô cùng ngạc nhiên phát hiện, Jetson vẫn với tốc độ cực nhanh lao tới, một cước kia tựa hồ không gây chút thương tổn. Trên mặt của hắn ngoại trừ có một vết giày thì cũng không có máu ứ ra, cước này tựa như là đá vào miếng sắt!

Nhất thời sắc mặt Dương Minh thay đổi thêm lần nữa! Chẳng lẽ Jetson là. Nghĩ đến đây hắn không khỏi nhớ lại Điền Long! Từng có kinh nghiệm đối chiến cùng truyền nhân Kim Chung Tráo Thiếu Lâm tự nên Dương Minh chợt liên tưởng, …chẳng lẽ Jetson cũng tu luyện công pháp tương tự?

Kim Chung Tráo là võ công khổ luyện nhưng cũng không phải chỉ có Thiếu Lâm Trung Hoa mới có, tại một số quốc gia khác cũng có công pháp ngoại gia khổ luyện này, Jetson học được thì cũng chẳng có gì lạ, vấn đề mấu chốt là ở chỗ hỏa hầu của người này còn mạnh hơn Điền Long vài phần.

Khi đối chiến với Điền Long, tuy rằng thân thể hắn đao thương bất nhập nhưng đó là khi vận công tiến vào trạng thái cuồng bạo, còn Jetson không thấy vận công gì mà thân thể lại có thể đao thương bất nhập!

Huống hồ khi giao chiến với Điền Long Dương Minh vẫn cảm thân thể hắn là huyết nhục còn Jetson thì không chút cảm giác.

Mắt thấy Jetson đang xông qua, Dương Minh rất nhanh lui lại phía sau nhưng tốc độ tựa đối phương còn nhanh hơn khiến trong lòng hắn xẹt qua một cảm giác sợ hãi.

Đã rất lâu từ khi Dương Minh từ trở thành truyền nhân của Vua sát thủ, một bước lên trời đã tới đỉnh phong của nhân sinh, không ngừng cùng địch nhân chiến đấu nhưng hắn chưa từng có cảm giác sợ hãi như thời khắc này. Áp lực của Jetson khiến hắn có cảm giác nguy hiểm tới tính mạng!

- Ngươi luyện được công phu gì thế? Chẳng lẽ là khổ luyện công pháp phòng ngự ngoại gia?

Thân hình Dương Minh bay nhanh lui về phía sau, trong miệng kinh dị khôn cùng hỏi.

- Khổ luyện công pháp ngoại gia?.

Jetson nghe xong cười lạnh vài tiếng không phủ nhận mà cũng chẳng khẳng định, tốc độ không hề giảm chút nào!

Dương Minh nhíu nhíu mày, qua thái độ lập lờ nước đôi của đối phương hắn bắt đầu tin vào phán đoán của mình!

Nghĩ đến đây Dương Minh cắn răng, tới đây để cứu người nên không dễ dàng rút lui như vậy. Hắn bắt đầu sử dụng dị năng thấu thị tìm kiếm tráo môn trên người đối thủ! Điền Long có thì Jetson đương nhiên không ngoại lệ. Đây chính là nhược điểm của ngoại gia công phu có điều với từng công pháp thì vị trí khác nhau mà thôi.

Yếu điểm này đa số mọi người đều biết, nhưng khi đối chiến tìm được trên người đối phương đâu phải dễ. Chỉ sợ còn chưa tìm được đã bị đối thủ đánh chết. Đây cũng là vì sao biết công pháp có chỗ thiếu sót mà vẫn vô số người tu luyện.

Hiện tại Dương Minh đã hiểu Vương Tung Sơn vì sao lại bị bắt sống ở chỗ này, cho dù có hai lão thì thực sự không phải là địch thủ của tên gia hỏa khó chơi này!

Thân thể Jetson đao thương bất nhập như vậy, dù Vương Tung Sơn có tới một trăm tám mươi thủ đoạn xem ra cũng chẳng hiệu quả gì!

Thật ra cũng không cần lo lắng, cần nghĩ biện pháp kéo dài thời gian tìm ra tráo môn thì mới thể thủ tiêu được hắn!

Nghĩ đến đây Dương Minh bắt đầu quét mắt trên người Jetson! Bất quá vừa nhìn một lát, Dương Minh kinh hoảng đến độ đứng không phệt mông ngồi xuống đất! Bởi vì cơ thể Jetson có kết cấu khác với người bình thường!

Hắn không phải là người mà là một cỗ máy! Trong cơ thể hắn là vô số những mạch linh kiện điện tử tinh vi, Dương Minh kinh hãi thốt lên một tiếng mất đi tâm lý ngang ngạnh thường ngày.

- Chết tiệt!

Dương Minh thật muốn ngửa mặt lên trời mắng to! Lần này không phải quá tà môn sao? Sao lại có thể đụng phải một tên người máy? Dương Minh không khỏi cười khổ, không trách được tên này lại đao thương bất nhập như vậy!

Anh họ của Keweitan lại là một cái người máy? Đây là lôgíc gì? Mà trung tâm kia rốt cuộc là tổ chức gì? Lại có thể có thể chế tạo ra người máy tinh vi đến thế này, thực là có chút nghịch thiên!

Bất quá ngẫm lại bộ kính mắt thần kỳ trên người hắn xem chừng cũng là một thành quả của công nghệ cao nghịch thiên, thậm chí so với người máy trước mắt cao minh gấp trăm lần a!

Dù sao trên thế giới này người tài ba rất nhiều, có máy móc tinh xảo nào mà không chế ra được. Nhất thời Dương Minh lâm vào trong trầm tư. Xem ra ý định khi trước đành phải hủy, máy móc mà còn có tráo môn sao? Đây không phải là đang nói giỡn sao?

Giờ phút này Dương Minh có chút tuyệt vọng, đối thủ là người thì còn có chút hy vọng thủ thắng nhưng đối mặt lại là một gã người máy phi nhân loại thì bản lĩnh dù lớn cũng không thể đấu lại được a!

Thứ này ăn đòn không biết đau mà lại còn liều mạng không sợ chết khiến Dương Minh thật là đau đầu, thủ đoạn ám sát không có đất dụng võ. Mà tốc độ của Jetson thật sự nhanh vượt tưởng tượng của hắn.

- Ngươi là người máy tại sao lại có lý trí của con người? Ngươi trước kia là anh họ của Keweitan, bị trung tâm gì gì đó cải tạo rồi chế thành vậy sao?

Lúc này trong lòng Dương Minh bắt đầu có ý chạy trốn nhưng miệng vẫn quát to. Tuy rằng cứu Vương Tung Sơn quan trọng nhưng nếu không nhanh chân mà chạy thì e mạng nhỏ khó giữ. Đến lúc đó Vương Tiếu Yên nhất định sẽ vô cùng bi thương a!

- Ơ?

Quả nhiên phản ứng của Jetson không ngoài dự liệu của Dương Minh, thân hình hắn chợt đứng khựng lại! Bí mật lớn nhất bị phát giác khiến hắn mất bình tĩnh thấy rõ! Điều này chỉ có người trong trung tâm biết, trong Jetson gia tộc đến Keweitan còn không biết sao tên Dương Minh này lại rõ ràng như vậy?

- Tiểu tử, ngươi làm sao mà biết được?.

Vẻ mặt Jetson nhất thời trở nên âm trầm không chừng, tốc độ cũng trở nên chậm lại chưa có vội công kích!

Cũng không phải hắn muốn tha cho Dương Minh mà lúc này trong lòng đang vô cùng ngạc nhiên, bí mật này hắn còn chưa nói với bất cứ kẻ nào!

Đây là điều cơ mật bậc nhất trong trung tâm không cho phép Jetson lộ ra, cho dù là đến nơi hiệp trợ cũng không cho phép báo thân phận. Lúc này Jetson vừa sợ vừa giận, không hiểu sao đối phương biết được tin tức này, hiện tại nếu vội giết Dương Minh thì sẽ không biết tin tức lộ ra do đâu?

Nếu đối phương có đồng đảng Jetson vì bảo vệ bí mật trung tâm, có thể chủ động tìm kẻ kia hạ sát cũng không tính là không tuân thủ quy định.

Còn nếu chỉ có mỗi Dương Minh thì hắn cũng phải tra cho rõ phương pháp nhận biết, tránh sau này lại gặp rắc rối tương tự.

- Hắc hắc, ngươi thật sự muốn biết?

Trong lúc đối phương đang chần chờ, thân hình vừa động rất nhanh Dương Minh vừa chạy vừa nói:

- Muốn biết trước hết bắt ta rồi nói sau!

- Tiểu tử muốn chết!

Nhìn thấy Dương Minh thừa dịp hắn lơi lỏng chạy đi, trong lòng Jetson vô cùng tức giận đuổi theo định bắt sống đối phương. Lúc này Dương Minh chọn một con đường nhỏ thông tới hậu viện, chung quanh đều chất đầy những vật liệu bỏ đi như là thép, ván gỗ cùng với một chút tạp vật!

Trên con đường này cơ hồ tất cả đều là chướng ngại vật, đừng nói bây giờ là đêm tối mà dù là ban ngày cũng không thể chạy nhanh mà không đụng phải vật gì! Bất quá Dương Minh đã điều tra địa hình cùng với dị năng thấu thị ban đêm, thân hình hắn lại như cá trạch xuyên qua con đường đầy chướng ngại này! Còn Jetson dĩ nhiên là không thể như thế được, tốc độ của hắn giảm đi không ít!

Đuổi theo một lúc Jetson phát hiện có điều không ổn, ban đầu còn tưởng đối phương chạy loạn vào đây là tự tìm đường chết song lúc này thấy thân hình Dương Minh linh hoạt tránh bên trái né bên phải, thậm chí cả góc áo cũng không chạm vật liệu thì Jetson mới biết mình đã lầm.

Tuy rằng không biết Dương Minh sao lại làm được điều này nhưng mắt thấy khoảng cách song phương ngày càng xa, trong lòng Jetson quýnh lên bất chấp trực tiếp xông thẳng qua những phế liệu giống như một chiếc xe tăng xe, đám vật liệu bắn ra tung tóe khắp trời khiến khoảng cách giữa hắn và đối phương bắt đầu thu gần lại!

Đang co giò chạy phía trước Dương Minh đưa quệt mồ hôi trên trán, trong lòng thầm mắng Jetson thật sự là quá bá đạo, kế hoạch chạy trốn của hắn tám phần là vô pháp thực hiện!

Tình cảnh cứ thế này e rằng không thoát lòng bàn tay đối phương. Nhất thời trong lòng Dương Minh nóng như lửa đốt vừa chạy vừa bối rối nghĩ cách. Từ khi xuất đạo tới nay lần hành động này đúng là vô cùng thê thảm! Phía sau Jetson đuổi theo như chó điên, trong đầu Dương Minh thay đổi mấy đối sách song rất nhanh hắn đều thầm kêu không ổn! Nhưng cứ như vậy do thể lực yếu hơn vì đối phương vốn là máy móc cuối cùng vẫn dư sức tóm hắn.

Vậy hôm nay chỉ có một khả năng, đó chính là ngươi chết ta sống! Nhưng muốn thu thập Jetson không phải là việc khó hơn lên trời sao? Với thực lực hiện tại Dương Minh thì trừ phi đối phương vô duyên vô cớ xui xẻo mà chết.

Tự xui xẻo mà chết? Dương Minh nghĩ đến đây tâm niệm vừa động, hai chân không chút lơi lỏng điên cuồng chạy về phía trước. Bỗng nhiên Dương Minh thấy cách đó không xa có một nơi, khóe miệng hắn xẹt qua một tia lạnh lùng. Cơ hội không phải tại trước mắt sao? Thành bại có lẽ sẽ phân tại đây, hy vọng là chỉ số thông minh Jetson này không cao như vậy!

Lúc này Dương Minh điên cuồng phát lực chạy tới, phía trước chướng ngại vật càng ngày càng ít đến cuối cùng là một mảnh đất trống trải!

Đang hậm hực đuổi theo phía sau thấy cảnh này Jetson cũng mừng rỡ trong lòng. Dương Minh tựa hồ cũng ý thức được sự nguy hiểm, đôi chân càng guồng nhanh giống như bước lên cưỡi lên đôi bánh xe lửa của Na Tra, liều mạng chạy tới phía trước!

Phía trước có một khu được bao bọc chung quanh bởi tường chắn, Dương Minh nhìn giống như không còn đường để trốn, hai tay bám vào tường dùng sức nhảy về vào trong. Vù một tiếng lập tức thân hình hắn đã biến mất sau bức tường.

Sau một thoáng Jetson cũng đã đuổi tới ngoài tường vây, mắt thấy đối phương biến mất bên trong nhất thời hắn cả kinh cũng học theo bộ dạng đối phương, hai tay bám vào tường vây." Vù!" thân hình Jetson cũng phóng lên nhảy vào bên trong tường vây.

- Thằng ngu!

Thấy cảnh này Dương Minh thở dài nhẹ nhõm một hơi, khóe miệng lộ ra một tia cười khinh miệt:

- Người máy rốt cuộc cũng chỉ là một cỗ máy, chỉ số thông minh sao có thể sánh với con người. Tên người máy ngu ngốc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK