Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Minh lái xe vào tiểu khu, trong lòng có chút xúc động. Đây có thể là lần cuối cùng mình tiến vào nơi này? Tuy rằng nghĩ như vậy có chút hơi sến, nhưng thật sự Dương Minh sẽ rất nhớ nơi này.

Dương Minh cùng Lam Lăng xuống xe, mang theo Lam Lăng về nhà, nhưng đi được nửa đường Dương Minh lại chứng kiến một màn không thể tin được!

Dương Đại Hải đang cùng một cô gái xinh đẹp khoát tay nhau, hình như đang nói hào hứng nói chuyện gì, mà Dương Đại Hải chỉ biết cười khổ

Dương Minh nhíu mày, bắt gặp cha đang gần gũi với một cô gái khác, điều này làm cho Dương Minh có chút không tin nổi! Tuy rằng Dương Minh là một kẻ hoa tâm, nhưng cũng không ngờ cha mình cũng vậy!

Dương Minh hoa tâm là do hắn có năng lực, bởi vì dù sao hắn cũng là một trong những kẻ giàu có cùng quyền lực lớn nhất thế giới! Không những, Dương Minh khốnng chế đươc hai tổ chức sát thủ nhất nhì thế giới, mà Dương Minh còn có hàng loạt các đại gia tộc trên thế giới sẵn sang ủng hộ mình, điều đó đã nói lên thực lực của hắn!

Thế nhưng cha của hắn lại không làm được như vậy, tất cả đều là dựa vào vinh quang của hắn, đương nhiên, nếu mẹ của hắn không nói gì, hắn cũng không có ý kiến bởi vì cha nào con nấy, hắn cũng không thể nói được gì!Cho nên, hắn quyết định không phá đám mà chỉ đứng sang một bên để theo dõi. Trước tiên cô gái này và cha mình có quan hệ như thế nào!

Nếu như đây quả thật là ba mình bao gái, thì Dương Minh phải nói chuyện với ông, dù sao ông cũng là chủ tịch một tập đoàn lớn, nếu như phá đi cái gia đình hòa thuận này, chính là điều Dương Minh không muốn thấy!

Dương Minh liền làm động tác yên lặng rồi lôi kéo Lam Lăng núp qua một bên.Lam Lăng tuy không biết chuyện gì, nhưng Dương Minh nói nàng chớ lên tiếng, nên cũng nghe lời theo.

-Dương ca, người ta muốn mua một chiếc xe, các chị em của em ai cũng đi Ferrari, em cũng muốn có một chiếc cho bằng chị bằng em!

Cô gái trẻ tuổi nũng nịu với Dương Đại Hải nói

-Không phải lúc trước tôi đã đưa cho cô một khoản tiền sao? Bây giờ cô lại đòi nữa sao?

Dương Đại Hải cũng không thích cô hái này lắm, hỏi lại

-Tiền hôm trước không phải dùng để mua nhà rồi sao? Người ta cũng đâu phải là anh, lúc nào cũng rảnh rỗi đi tìm nhười ta!

Cô gái trẻ tuổi nói

-Tôi tìm cô hồi nào? Không phải đã nói rõ với cô rồi sao? Chỉ là hiểu lầm thôi, tôi cũng không muôn dây dưa với cô, nên đã đưa cho cô tiền bồi thường đấy thôi!

Dương Đại Hải nhíu mày nói

-Ái da, đàn ông các anh nghĩ thế nào sao em còn không biết? Khẩu phật tâm xà mà! Anh xem chổ này đã cứng như vậy rồi.

Cô gái trẻ không chút thành thật sờ mó bên dưới của Dương Đại Hải…

Dương Minh chảy mồ hôi hột, nữ nhân này cũng lớn mật đấy chứ? Mà cho mình làm sao có thể tìm một cô tình nhân như vậy? Một chút tố chật cũng không có!

Dương Đại Hải ho khan một tiếng, nói

-Tiểu Vi chắc là cô cũng hiểu ý tôi, chuyện lần trước chỉ là ngoài ý muốn! Hơn nữa tại sao xảy ra chuyện kia chắc là cô rõ ràng nhất, với lại tôi cũng không muốn phá hư gia đình tôi, nên thôi lần này, tôi sẽ cho cô tiền mua xe, nên mong đây là lần cuối cô đến tìm tôi, chuyện sau này cô tự giải quyết cho tốt!

Nói xong Dương Đại Hải móc ra cho tiểu Vi một tờ chi phiếu

Này Dương Đại Hải tôi nói cho anh nghe, anh ăn xong chùi mép là xong hả? Không muốn phá hư gia đình, vậy mà còn muốn chơi đùa với bà? Tôi nói cho anh biết, bây giờ anh nuôi tôi, coi như không có chuyện gì, nhưng mà nếu anh từ chối, thì tiểu Vi tôi cũng không phải là người dễ trêu đùa! Đến lúc đó đừng trách sao tôi không nói chuyện này cho vợ anh biết!

Cô gái tiểu Vi kia sau khi lật mặt với Dương Đại Hải liền giật lấy luôn tấm chi phiếu trên tay

-Cô!

Dương Dại Hải có chút chịu không nổi, trừng mắt nhìn Tiểu Vi nói không ra lời:

-Cô quá phận lắm rồi đó!

-Nói cho Dương Đại Hải anh biết! Nếu như anh nuôi tôi, tôi đây cũng an phận làm tình nhân của anh, còn không anh cũng chờ thân bại danh liệt đi! Đến lúc đó tôi sẽ báo cảnh sát nói anh cưỡng gian tôi!

Tiểu Vi hừ lạnh một tiếng, nói

Nói xong, tiểu Vi xoay người rời đi, cũng không để ý tới khuôn mặt đang tái xanh của Dương Đại Hải!

Xem tới đây, Dương Minh cũng hiểu rõ rồi, cha mình không có ý muốn bao tình nhân, mà cái do ngoài ý muốn phát sinh quan hệ, nhưng cô tiểu Vi này thấy cha mình có tiền, lại là chủ tịch, cho nên có mộng muốn làm tình nhân của cha!

Kết quả cha không đồng ý, mong cô này cầm tiền rồi đi đi, nhưng tiểu Ci lại không muôn như vậy, cô ấy còn muốn nhiều hơn.

Tiểu Vi sửng sốt, không nghĩ tới có người chặn đường nàng bất quá nàng cũng không sợ, liền lách sang bên cạnh Dương Minh để đi nhưng lại bị Dương Minh ngăn cản.

-Đi vội vả như vậy để làm gì? Cô biết không thì nên đứng im đi.

Dương Minh thản nhiên nói

-Anh…Anh là ai?

Tiểu Vi sửng sốt, nhìn thấy Dương Minh đột nhiên xuất hiện có chút ngẩn người, nhíu mày hỏi:

-Anh muốn làm gì?

Lúc này Dương Đại Hải cũng đã nhận ra con trai, nhát thời xấu hổ muốn chết, lung túng bước lại:

-Dương Minh sao con lại ở đây?

-Ba cùng người phụ nữ đã xảy ra chuyện gì?

Dương Minh hỏi

-Sao? Thì ra là con trai của anh à, cũng đẹp trai đấy chứ?

Tiểu Vi cũng không ngờ đây là con trai của Dương Đại Hải, có chút bất ngờ:

-Anh bạn nhỏ, tôi là mẹ kế của anh đấy!

-Ba…!

Dương Minh tát thẳng mặt của tiểu Vi, làm cho tiểu Vi tỉnh mộng!

-Tao cho phép mày mở miệng chưa? Mày tốt nhất là yên lặng một tí đi!

Dương Minh lạnh lùng nói, Dương Minh đối với loại phụ nữ không biết liêm sỉ này rất phản cảm, chỉ biết suốt ngày lường gạt người khác

-Mày…mày dám đánh tao? Mày biết tao là ai không

Tiểu Vi nổi điên lên, hai mắt trừng Dương Minh:

-Dương Đại Hải xem ra anh cũng biết dạy con đấy chứ? Hắn với bậc trưởng bối đã không tôn kình thì thôi, còn dám đánh người?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK