Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Victoria thắng, nhưng mà, từ vẻ đau đớn của Victoria cũng có thể thấy được, cú đánh cuối cùng của nữ võ sĩ người Ý cũng rất mạnh, rất có thể đã làm cho lưng của nàng rất có khả năng đã bị tổn thương.

Nhưng mà, nàng ta không quan tâm, nàng ta là người chiến thắng cuối cùng.

"Hay!" Babi vô ý thức vỗ mạnh xuống bàn, nhưng mà, bỗng nhiên hắn nhớ ra người phía trước là Dương Minh, không khỏi áy náy, vội vã nói: "Xin lỗi, tiên sinh, tôi quá kích động! Nhưng mà ngài nói đúng, nàng ta đã thắng!"

Dương Minh nhún vai, không biểu lộ gì cả: "Chúc mừng ông, Babi, ông đã thắng"

"Cảm ơn" Babi thấy Dương Minh không để ý, mới thở phào nhẹ nhõm.

Còn Totti à, bởi vì nữ võ sĩ của mình đã bị đánh gục, tâm tình vô cùng khó chịu, tức giận chửi một câu, nhưng mà ngại thân phận của mình, cho nên cũng không làm gì, phất tay bỏ đi.

Nhưng mà, tâm tình của ông ta đã khó chịu đến cực độ.

Tott hiển nhiên là không phải chỉ có một mình nữ võ sĩ người Ý, nhưng mà, trong những người của ông, thì nữ võ sĩ người Ý này sợ rằng là người mạnh nhất, nếu không thì sẽ không có khả năng tham gia trận đấu quan trọng như vậy.

Có thể nói, trong toàn bộ tất cả các quặng mỏ tham gia vào buổi đấu giá này, thì chỉ có mỏ kim cương này là đáng giá nhất, những mỏ khác tuy không tồi, nhưng mà kiếm được nhiều tiền nhất vẫn là mỏ này.

Babi là người giành chiến thắng sau cùng, cho nên Lô Tân Dương đã trao quyền sở hữu và khai thác cho Babi.

Lô Tân Dương cũng đã thay đổi một chút về quy định trước đây, hợp đồng mới chỉ có thời hạn là mười năm, như vậy cũng có lợi cho bên quản lý và người nhận thầu tiếp theo, dĩ nhiên, những người đầu tư ở đây vô cùng hoan nghênh phương pháp này.

Tuy rằng bây giờ thấy thế cục nước X vô cùng tốt đẹp, nhưng sau này thì sao? Lỡ như một ngày nào đó lại thay đổi chính quyền, thu hồi lại quặng mỏ của bọn họ, vậy thì bọn họ lại mất trắng tay à?

Đây là điều mà tất cả đều không muốn thấy, đương nhiên, Dương Minh tin rằng khả năng này sẽ không tái diễn, chỉ là Dương Minh không muốn nói nhiều với những người đầu tư này, và hắn cũng tán thành loại hợp đồng ngắn hạn này.

Ngoại trừ cái mỏ vàng này, Babi cũng có đầu tư cho những quặng mỏ gần đó, đương nhiên, hắn ta cũng không muốn gây bất hòa với Totti, tức nước thì vỡ bờ, đạo lý này hắn ta cũng hiểu, nếu như một mình hắn độc chiếm tất cả các mỏ tốt, vậy thì hắn sẽ trở thành kẻ địch của tất cả mọi người.

Cho nên, Babi đã cố ý nhường cho Totti, mà ngoại trừ cái mỏ kim cương lớn nhất này ra, Totti cũng đã thu hoạch được những quặng mỏ không tồi, coi như cũng không đến nổi trắng tay.

Mà những nhà đầu tư khác, cũng đang nhắm về những quặng mỏ ít hoặc không có người, mà những quặng mỏ này có quy mô tương đối nhỏ, sản lượng không cao, hiển nhiên là Babi và Totti không có hứng thú rồi.

"Cha, cái người tên Babi kia, cũng tham dự vào trận đấu giá mỏ vàng của chúng ta!" Lý Thiên Giai nhíu mày, hắn đã chứng kiến được biểu hiện kinh người của Victoria trên lôi đài.

Tất cả đối thủ đều ngã dưới chân nàng, không thể nghi ngờ rằng, trong trận đấu này, Victoria đều là người giành chiến thắng cuối cùng, loại áp bức tâm lý này, khó tránh khỏi làm cho Lý gia lo lắng.

Nhưng mà, thật ra chỉ có Dương Minh rõ ràng, Victoria đã bị nữ võ sĩ người Ý làm bị thương không nhẹ, tuy rằng là ở sau lưng, không phải là một chổ quan trọng, nhưng mà, bị thương là khó tránh khỏi, và hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến tốc độ cũng như phản ứng.

Quả nhiên, ở chuỗi trận đấu sau, Victoria vẫn là người giành chiến thắng cuối cùng, nhưng mà không còn là một chiêu giết địch như trước nữa, tuy rằng kết quả rất tốt, nhưng trong quá trình chiến đấu, Victoria đã bị thương nhiều hơn.

"Không biết Lý Nhạc Hân có phải là đối thủ của nàng ta không?" Lý Thiên Vũ cũng lo lắng nói, trong lòng có chút oán hận cha quá bảo thủ và cẩn thận rồi. Trước đó, Lý Chí Thành và Lý Thiên Giai cùng Lý Thiên Vũ đã thương lượng qua, chỉ lấy lại quặng sắt của mình và một mỏ vàng gần quặng sắt ấy, chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi.

Còn Lý Nhạc Hân thì dễ dàng chiến thắng trong trận chiến giành mỏ vàng, từ thân thủ của Lý Nhạc Hân có thể thấy, nàng ta cũng không kém gì so với nữ quyền thủ người châu Á kia, cho nên đây chính là nguyên nhân khiến cho Lý Thiên Vũ buồn phiền.

Nếu như cha làm theo lời khuyên của mình, đặt cược nhiều hơn, thì bây giờ đã tốt rồi! quyền thủ da đen to kia chỉ nhìn được chứ không dùng được, hẳn là không phải đối thủ của Lý Nhạc Hân.

Bây giờ, toàn bộ hy vọng đều gửi gấm lên mỏ vàng này cả, mà người cạnh tranh mỏ vàng này chỉ còn lại Babi, p cái này làm sao không khiến cho Lý Thiên Vũ lo lắng?

"Lý Nhạc Hân hẳn là có thể!" Lý Thiên GIai thoải mái nói.

"Được rồi, không nói nhiều, cha đã hiểu ý của hai con, lần này là lỗi của cha, không ngờ rằng Lý Nhạc Hân lại giỏi như vậy, nữ quyền thủ da đen cũng không phải là đối thủ cùa nó, như vậy, chúng ta muốn kiếm nhiều mỏ nhỏ cũng dễ dàng" Lý Chí Thành thở dài nói: "Nhưng mà, quan hệ của Dương Minh và Lý Cường, tướng quân Kars không rõ ràng, bây giờ không phải là lúc để ra mặt nhiều, để tránh những phiền phức không cần thiết"

Nghĩ đến quan hệ không rõ ràng của Dương Minh và Lý Cường với tướng quân kars, trong lòng Lý Thiên GIai và Lý Thiên Vũ đều run lên, quả thật, trước mắt vẫn còn một vấn đề chưa giải quyết.

Đó chính là vấn đề Dương Minh!

Nhà mình đã lừa lấy bốn mươi tỷ của Hoàng Hiếu Phương, Dương Minh có thể bỏ qua sao? vô luận là đứng trên góc độ nào để xem xét thì Dương Minh dù là một người bình thường, cũng sẽ đến gây phiền phức cho mình.

Lý Chí Thành tụ hỏi, nếu ông ta là Dương Minh, nếu có cơ hội thì chắc chắn sẽ không bỏ qua. Cho nên, nghĩ đến đây, Lý Chí Thành liền thấy phiền, cho nên với sự thành bại của vụ đấu giá này cũng không quan tâm nhiều.

Dù sao thì, sau này có thể đi lại trên nước X được hay không cũng là một vấn đề lớn, bây giờ lo lắng cho mỏ vàng hình như hơi sớm. Nếu như Dương Minh muốn trả thù, thì cho dù mình có một trăm mỏ vàng cũng chẳng thể làm được gì.

Nghĩ đến đây, Lý Thiên Giai và Lý Thiên Vũ không còn oán giận được nữa, dù sao thì vấn đề trước mắt cũng thực tế hơn.

Cuối cùng cũng đến trận chung kết tranh giành mỏ vàng, Lý Nhạc Hân cũng giống như trong chuỗi trận chiến giành quặng sắt, dễ dàng chiến thắng, còn Victoria cũng như vậy, thuận lợi đánh bại tất cả đối thủ.

Victoria, Lý Nhạc Hân, hai người châu Á, chính thức bước lên trên võ đài để thi đấu.

Thật ra, buổi đấu giá kéo dài đến bây giờ, mọi người cũng đã có được hoặc ít hoặc nhiều những thứ mình muốn, mỗi người đều có phần, mặc dù không quá lý tưởng, nhưng mà cũng có thể thông qua được.

Cho nên, đến lúc này, mọi người đều ôm tâm lý xem náo nhiệt mà thôi, ngay cả Totti cũng thế.

Thật ra, trong lòng ông ta mong rằng có thể thấy Babi thua trận này, như vậy có thể tìm lại mặt mũi, đặc biệt là có thể ổn định lại tâm lý của mình.

"Rút lui đi" Dương Minh nhìn nhìn Victoria, sau đó nói với Babi.

"Rút lui? Vì sao?" Babi sửng sốt, nghi hoặc nhìn Dương Minh.

"Victoria phỏng chừng không phải là đối thủ của người kia" Dương Minh cũng không biết tên của Lý Nhạc Hân, bởi vì lúc giới thiệu tuyển thủ, người ta chỉ nói các nàng đại biểu cho ai, còn về phần tên đã bị bỏ qua.

Đúng vậy, là nô lệ thì ai mà cần biết tên? Có lẽ, trong mắt những người chủ, bọn họ căn bản không phải là người.

Dương Minh rất bất đắc dĩ, nhưng mà cũng không thể làm gì, tuy rằng hắn rất cường thế, nhưng mà cũng không thể thay đổi quy tắc của trò chơi.

Tại châu Phi, tuy rằng nước X đã là của hắn, nhưng mà, hắn cũng không thể thay đổi điều gì, đây vốn là một xã hội không công bằng, kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu mà thôi.

Dương Minh ngồi ở đây, quan sát những người đến đầu tư, cái này cũng đã là không công bằng rồi, cho nên, người đầu tư dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn những tuyển thủ của mình, cũng là bình thường.

"Không có khả năng sao?" Babi hiển nhiên đã nghĩ Victoria là vô địch rồi: "Nàng ta đã đánh bại rất nhiều đối thủ, bao gồm của nữ võ sĩ người Ý của Totti rồi"

"Đúng vậy, cái này không sai" Dương Minh gật đầu: "Nhưng mà, Victoria đã bị thương, bây giờ tiêu hao quá nhiều thể lực, cẩn phải nghĩ ngơi một chút, chứ không phải là tiếp tục chiến đấu"

"A? Cần nghỉ ngơi?" Babi nghe xong, liền có phản ứng giống như đang nghe một câu chuyện cười vậy.

Dương Minh cũng lắc đầu, hắn ta đã cố gắng, nhưng không thể thay đổi được suy nghĩ của Babi, bởi vì đầu của Babi đã bị những quy tắc ở đây ngâm thành dấm rồi, cho nên Dương Minh cũng không phí công giải thích nhiều nữa, chỉ nói: "Tôi chỉ có thiện ý nhắc nhở"

"Cảm ơn ngài" Babi cười nói.

Trận đấu bắt đầu, Lý Nhạc Hân cũng đã cẩn thận quan sát Victoria rồi, tựa hồ cũng biết chuyện Victoria bị thương, cho nên cũng không nóng lòng tấn cộng, nàng ta cần xác định một chút, Victoria có thật sự bị thương hay không, hay chỉ là muốn lừa người khác.

Thân thủ của Lý Nhạc Hân không yếu, ông chủ thần bí đã huấn luyện ra những người này, đích thân dạy dỗ bọn họ những phương thức huấn luyện quỷ dị, tuy rằng ông chủ chỉ biết về lý thuyết, nhưng mà, lý luận này cũng không phải là lý luận suông, mà rất có đạo lý, chỉ cần dựa theo những lời này mà huấn luyện, không bao lâu sau có thể đạt được hiệu quả không tồi.

Lý Nhạc Hân là một người trong số đó, đây cũng là nguyên nhân khiến cho những người như nàng kính nể ông chủ!

Victoria bây giờ tựa hồ đã ý thức được sự nguy hiểm của Lý Nhạc Hân, đối với người khác, nàng ta không hề khẩn trương, nhưng đối mặt với Lý Nhạc Hân, nàng ta càng thêm cẩn thận.

Bản thân của nàng ta cũng rõ ràng tình trạng của mình, khi nãy bị nữ võ sĩ người Ý tấn công, quả thật đã làm cho nàng bị thương không nhẹ, xương sườn sau lưng đã bị gãy, chỉ là nàng ta không có thời gian để băng bó.

Khi trọng tài phất cờ, trận đấu chính thức bắt đầu.

Tâm tình của Lý Chí Thành bây giờ vô cùng phức tạp, lúc đầu muốn giành thắng lợi, nhưng bây giờ lại trở nên bình thản vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK