Cái gì được mọi người hoan nghênh, thì Từ Khiêm càng phải phát triển mạnh, cho nên nếu Dương Minh được mọi người ủng hộ như vậy thì cứ tiếp tục biểu diễn! không có vấn đề.
"Hai người này biểu diễn thật lợi hại! So với biểu diễn tạp kỹ trước kia mà tôi coi còn lợi hại hơn nữa"! Một lãnh đạo trường học kinh ngạc nói, không ngờ rằng trong trường của mình còn có nhân tài như vậy.
"ừ, cái tiết mục này không tồi! Tốt, tôi thấy hạng nhất năm nay nhất định là của bọn họ!" Một người lãnh đạo khác cũng gật đầu nói: "Tôi thấy phản ứng của mọi người cũng vô cùng mãnh liệt! Để cho tiết mục này hạng nhất, tin rằng mọi người sẽ không có ý kiến!"
Nghe thấy nhiều người bên dưới ủng hộ cho Dương Minh và Lâm Chỉ Vận như vậy, Lý Gia Sinh cũng có chút khẩn trương, lần này hắn và Nhâm Kiện Nhân vì muốn làm khôi phục lại danh tiếng của hội quán Tae Kwon Do cho nên mới lên biểu diễn, nhưng mà bây giờ danh tiếng đều bị Dương Minh và Lâm Chỉ Vận chiếm lấy, bọn họ còn chơi cái gì nữa?
Nhâm Kiện Nhân nháy mắt với Lý Gia Sinh, ý bảo hắn tiếp tục, không nên nổi giận, có thể Dương Minh chỉ là chó ngáp phải ruồi thôi, với cái loại phương thức đùa giỡn này của hắn, căn bản là không thể lâu dài được, chỉ làm được một lần, còn làm được lần hai sao? Hắn cũng không phải là võ lâm cao thủ gì cả! Lý Gia Sinh lúc này cũng bình tĩnh lại một chút, lấy một phi đao khác ra, lực khống chế lần này rất tốt, vì Lý Gia Sinh muốn lấy lại mặt mũ, nên cũng không để ý đến Nhâm Kiện Nhân nữa, trực tiếp nhắm vào trái táo trên đầu của Nhâm Kiện Nhân.
Nhưng mà, may mắn chính là, phi đao này lại cắm ngay trên trái táo! Thật tốt quá! Lý Gia Sinh nắm chặt quyền, Nhâm Kiện Nhân cũng rất cao hứng, Dương Minh tuy rằng được ủng hộ, nhưng mà chỉ ném trúng được một cái, còn bên mình thì ném trúng đến hai cái! Kết quả tỷ thí cuối cùng là xem ai ném trúng nhiều hơn, chứ không phải là ném đẹp hơn! Tuy rằng cũng có người khen ngợi Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân, nhưng mà không có lớn và nhiệt liệt như Dương Minh và Lâm Chỉ Vận.
Mọi người có thể là đã hô mệt rồi, cho nên cũng mặc kệ Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân.
Lúc này Lâm Chỉ Vận đã lấy một phi đao khác ra, nàng đã cố gắng ném chính xác phi đao, nhưng mà cái thứ này không phải là thứ có thể luyện tập thành công một sớm một chiều được, tuy rằng nàng đã luyện vài ngày với Dương Minh rồi, nhưng mà hỉ có thể ném trúng được một lần do may mắn, còn lại đều là ném ra ngoài, vả lại nàng chỉ tập ném mạnh thôi, còn về phần chính xác thì không có nằm trong mục luyện tập của nàng.
"A!" Người bên dưới phát ra một tiếng hô! Bởi vì phi đao của Lâm Chỉ Vận đang hướng về ngực của Dương Minh! Những người bên dưới đều rất kinh ngạc, cái này rất là nguy hiểm, ngàn vạn lần đừng làm bị thương người, lễ nghệ thuật vốn là một ngày vui vẻ, nhưng mà để xảy ra đổ máu thì không tốt!
Nghe thấy tiếng kinh hô bên dưới, Lý Gia Sinh cũng dừng tay lại, ánh mắt hướng về phía Dương Minh và Lâm Chỉ Vận, thấy phi đao của Lâm Chỉ Vận đi tới, hướng thẳng về ngực của Dương Minh, Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh đều sửng sốt, trong lòng lập tức cười thầm, tên Dương Minh này chết chắc rồi, xem hắn còn kiêu ngạo nữa không! Xem hắn còn lấy lòng mọi người được không!
Nhưng mà, trong lúc tất cả mọi người cho rằng Dương Minh chết chắc rồi, thì kỳ tích lại xảy ra lần thứ hai! Thân thể của Dương Minh giống như là cái lò xo vậy, hai chân đang đứng thẳng co lại, kéo cả thân thể xuống, duy trì tư thế ngồi chồm hổm trên mặt đất, sau đó bật dậy, ngay lúc đó, phi đao liền thuận lợi cắm vào trái táo! Toàn trường ồ lên, đương nhiên lúc này tiếng trầm trồ chỉ được một chút, bởi vì mọi người đã chấp nhận sự chấn động do Dương Minh mang đến rồi. Tiếng vỗ tay, lại là tiếng vỗ tay! Toàn trường nổ ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, ngay cả lãnh đạo ngồi ở hàng ghế đầu cũng vỗ tay vì Dương Minh! Đúng vậy, lần biểu diễn này quá kích thích, ai có thể ngờ rằng, Dương Minh chỉ hơi quỳ gối xuống một chút là có thể tiếp được phi đao?
So với mọi người ở đây thì Lâm Chỉ Vận chẳng có cảm giác kì quái gì cả, bởi vì khi ở nhà nàng còn được chứng kiến nhiều cái kì quái hơn nữa! Lúc ở nhà luyện tập, chỉ cần không ném thẳng phi đao xuống đất hoặc là ném vèo một cái lên trên trời cao, thì cỡ nào Dương Minh cũng đón được hết, mà bản thân hắn thì không bị thương gì cả. Lâm Chỉ Vận đã lãnh giáo sự thần kỳ của Dương Minh trước rồi, cho nên cũng không cảm thấy bất ngờ, cầm lấy thêm một cây phi đao nữa, nổi khiếp đảm lúc đầu cũng đã biến mất, nàng đã khôi phục lại sự tự tin và bình tĩnh lúc đầu, lần này nàng ném rất thẳng, Dương Minh chỉ cần nghiêng thân là có thể đón được phi đao này.
Tuy rằng độ khó của nó không bằng hai cái trước, nhưng mà mọi người bên dưới vẫn nhiệt liệt vỗ tay, cho dù không có đặc sắc lắm thì ít nhất cũng hơn Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh rồi! Ngoài ra, Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh loay hoay một hồi mà chỉ trúng có hai cái, còn Dương Minh và Lâm Chỉ Vận đã trúng được ba rồi.
"Ném phức tạp một chút đi" Dương Minh cười cười nói với Lâm Chỉ Vận: "Học tập chị Mộng Nghiên của em đó"
Lúc luyện tập ở nhà, Trần Mộng Nghiên dùng chiếc đũa quấy rối, làm ra những yêu cầu cao, bắt Dương Minh phải đón trúng, mà hắn vẫn có thể tiếp được hết, điều này làm cho Trần Mộng Nghiên cảm thấy rất thần kỳ. Lâm Chỉ Vận nghe xong, đỏ mặt cả lên, trải qua mấy ngày luyện tập, Lâm Chỉ Vận cũng đã hoàn toàn tin tưởng Dương Minh rồi, biết là ném như thế nào thì Dương Minh vẫn có thể tiếp được.
Nghĩ đến đây, Lâm Chỉ Vận liền ném phi đao ra, nhưng mà cái này thì cao hơn đầu của Dương Minh cả một khúc lận.
Lần này, khán giả bên dưới hầu như là nín thở hết rồi, muốn nhìn xem Dương Minh sẽ giải quyết như thế nào! Ngay cả Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh cũng cười lạnh, chờ Dương Minh bị bêu xấu! Nhưng mà, hình như Dương Minh chẳng có chút gì khẩn trương cả, nhìn phi đao bay đến hướng mình rất bình thường.
Thấy vẻ mặt thờ ơ của Dương Minh, tất cả mọi người hơi thất vọng một chút, nhưng mà, mọi người đều có thể hiểu được, trước đó Lý Gia Sinh đã ném một lần y như vậy rồi, vượt qua đầu của Nhâm Kiện Nhân rồi.
Nếu Nhâm Kiện Nhân không có đón được, thì Dương Minh không đón được cũng không tính là gì, không phải sao? Chỉ là mọi người hy vọng rằng hắn sẽ mang đến kỳ tích một lần nữa, nếu như lúc này không được, chẳng phải làm cho bọn họ thất vọng sao?
Nhưng mà Dương Minh khiến cho bọn họ thất vọng sao? Ngay khi phi đao bay gần đến đầu của Dương Minh, sắp sửa vượt qua trong nháy mắt, Dương Minh liền động! Cả người hắn nhảy lên trên cao, trái táo trên đầu vừa vặn tiếp ngay phi đao.
"Kịch." Phi đao lại một lần nữa cắm vào ngay trái táo.
"Siêu cấp qua! Quả thật là thần nhân!"
"Má ơi, quả thật là võ lâm cao thủ! Trương Vô Kỵ cũng không ghê gớm như hắn"
"Tao thấy, Lâm Chỉ Vận không phải là không biết ném phi đao, mà là cố tình làm ra động tác có yêu cầu cao, muốn Dương Minh cùng phối hợp diễn xuất đó!"
"Ừ, tao cũng cảm thấy như vậy, nếu không Dương Minh vì sao lại chọn nàng làm người hợp tác?"
"Tao xin thề, đây là ngày lễ nghệ thuật đặc sắc nhất tao từng xem!"
Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh nghe bên dưới nói những lời này, trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng mà khó chịu thì làm được cái gì? Khó chịu cũng phải bó tay thôi, ai kêu hai người bọn họ chỉ là lót nền thôi. Khi mà Dương Minh hoàn thành thêm một động tác xoay ba trăm sáu mươi độ để đón phi đao nữa, thì tất cả mọi người đã đứng lên rồi, nếu không phải sợ trường học kỷ luật, thì chắc chắn tất cả mọi người đã chạy lên sân khấu và ôm hôn Dương Minh một cách thắm thiết rồi! Nhưng mà, cho dù không thể xông lên, những người này cũng đứng tại chổ, quơ đèn huỳnh quang cổ vũ cho Dương Minh!
Nhìn thấy Dương Minh và Lâm Chỉ Vận trở thành tiêu điểm của mọi người, trong mắt Nhâm Kiện Nhân bỗng nhiên xuất hiện một tia hận ý! Hắn nghĩ đủ trăm phương ngàn kế, tốn thời gian dài như vậy, cũng chỉ vì muốn khôi phục uy danh của hội quán Tae Kwon Do, nhưng không ngờ rằng lại bị Dương Minh phá hủy! Lần này, danh tiếng của hội quán khẳng định là lại bị bêu xấu rồi, còn tệ hơn so với trước đây nữa, Nhâm Kiện Nhân thật sự rất hối hận, lần này lên sân khấu là một quyết định sai lầm! Để cho Dương Minh lấy hết danh tiếng, còn mình thì trở thành một kẻ làm nền, có nghĩa vũ giúp cho nhân vật chính trở nên nổi bật.
Lý Gia Sinh cũng tức giận không nhỏ, hắn và Nhâm Kiện Nhân nhìn hai, từ mắt của hai người có thể thấy được cùng một mối hận! Lý Gia Sinh cắn răng, một tia độc ác xuất hiện trong mắt hắn! Hắn không thể để cho Dương Minh tiếp tục như vậy được, hắn phải ra tay.
Nhìn Nhâm Kiện Nhân một cái, Lý Gia Sinh lặng lẽ chỉ Dương Minh, rồi chỉ chỉ phi đao, Nhâm Kiện Nhân không ngu, thoáng một cái đã hiểu được ý nghĩa của Lý Gia Sinh, hơi do dự một chút, cuối cùng gật đầu, một là không làm, hai là làm cho tớt, ngày hôm nay nếu không cho Dương Minh một bài học, thì lúc trở về sẽ bị khủng hoảng mà chết.
Lý Gia Sinh cầm lấy phi đao trong tay, suy nghĩ một chút, trên mặt xuất hiện một tia tàn nhẫn.
Lâm Chỉ Vận lại ném phi đao ra, và lần này nó cũng đi hơi cao, còn bên dưới lại tiếp tục hoan hô, bởi vì lần trước Dương Minh đã biểu diễn kinh người một lần, bọn họ tin rằng lần này sẽ không có ngoại lệ, Dương Minh nhất định sẽ thuận lợi đón phi đao này.
Lý Gia Sinh nắm ngay cơ hội, ném phi đao về hướng phần dưới của Dương Minh! Hắn muốn cho Dương Minh một bài học đầy máu, muốn để cho Dương Minh biết rõ, bố láo sẽ bị trời đánh thế nào!
Trước đó Dương Minh vẫn luôn chú ý đến động tác của Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân, ngay từ khi bước lên sân khấu, Dương Minh đã dùng dị năng tập trung nhìn về hai tên này, bởi vì hai tên này không phải là chính nhân quân tử gì cả, mà hoàn toàn là hai kẻ tiểu nhân, Dương Minh sợ bọn chúng chơi chiêu gì đó, cho nên vẫn luôn chú ý đến từng cử động của chúng.
Khi mà hai tên này trao đổi ánh mắt với nhau, Lý Gia Sinh chỉ vào phi đao và chỉ vào Dương Minh, Dương Minh đã biết tâm tư của hai tên này rồi, cho nên đã chuẩn bị đề phòng ngay từ đầu.
Quả nhiên, khi Lâm Chỉ Vận ném phi đao ra, Lý Gia Sinh cũng đã ra tay! Cái này không thể nói là không giả dối được, đến lúc đó hắn hoàn toàn có thể nói là không cố ý, cái thứ như phi đao này, lỡ tay ném trượt cũng không phải là không có khả năng.
Nhìn thấy phi đao của Lý Gia Sinh bay đến, Dương Minh nhíu mày, tên này hình như rất hung ác thì phải? Còn ném ngay phần dưới đũng quần của mình? Ném như vậy thì đừng trách mình không khách khí.
"A." Khi phi đao của Lý Gia Sinh bay đến, khán giả bên dưới liền hô lớn lên! Nếu Dương Minh tiếp phi đao của Dương Minh, thì thân thể sẽ phải nhận lấy phi đao của Lý Gia Sinh, vậy thì Dương Minh sẽ không tránh khỏi bị thương! Ngay cả Lâm Chỉ Vận nhì thấy tình huống này cũng không khỏi hoảng sợ, hô lớn: "Dương Minh, mau tránh ra! Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân gây chuyện, nếu anh đón phi đao thì anh sẽ bị thương!"
Ngay trong lúc mọi người cho rằng Dương Minh sẽ tránh, lại không ngờ rằng Dương Minh lại cứng rắn đón! Thân thể của Dương Minh bay lên, nhẹ nhàng tiếp phi đao của Lâm Chỉ Vận bây đến.
Nhưng mà, nếu như vậy thì còn phi đao của Lý Gia Sinh! Mắt thấy phi đao của Lý Gia Sinh đã đến, lúc này mà muốn tránh thì đã không còn thời gian rồi.
Khán giả bên dưới đều nhắm mắt lại, không dám nhìn cảnh máu tươi này, ngay cả Lâm Chỉ Vận cũng sợ đến mức xanh cả mặt, không biết nên làm thế nào cho phải.
Nhưng mà, Dương Minh thật sự sẽ bị ném trúng sao? Nếu như Lý Gia Sinh có thể ném trúng Dương Minh, vậy thì Dương Minh cũng không cần phải làm đồ đệ của vua sát thủ nữa, trực tiếp đổi tên lại thành vua bị giết thì hay hơn.
Ngay trong giây phút kinh hiểm ấy, Dương Minh giơ tay về hướng phi đao. Đương nhiên, nếu là người thường thì sẽ không dám làm vậy, có ai dám dùng tay đón phi đao chứ? Cái này không phải là muốn tìm chết sao?
Làm không tốt thì chắc chắn sẽ bị đứt tay.
Nhưng mà, cái này đối với Dương Minh còn bình thường hơn là ăn một dĩa cơm sườn, tay của hắn nhẹ nhàng điểm vào chuôi đao, căn bản là không chạm đến lưỡi đao sắc bén! Vì thế, một việc không may đã xảy ra, Dương Minh mượn lực điểm vào chuôi đao, khiến cho nó đảo ngược lại quá trình, và nhanh chóng bắn về hướng đũng quần của Lý Gia Sinh!
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, Lý Gia Sinh kinh hãi vô cùng, tuy rằng hắn có thể thấy được phi đao đã bị Dương Minh bắn ngược về, hắn cũng muốn tránh lắm, nhưng mà đã chậm một bước, phi đao đã làm một đường trên chân của hắn, đâm thủng trường bào của hắn, và xẻ một đường nhỏ ở trong, làm cho hắn nhất thời đau nhức.
"A." Nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc vừa rồi, khản giá bên dưới lại sôi trào cả lên, quơ tay múa chân vui sướng đứng lên, Dương Minh dường như đã biến thành thần nhân trong mắt bọn họ vậy.
"Mày không phải cố ý sao?" Lý Gia Sinh bị đau, nhất thời không chịu đuuợc, chỉ vào Dương Minh, tức giận nói.
Nhưng mà, không chờ Dương Minh trả lời, khán giả bên dưới đã bắt đầu phản ứng.
"Mày dùng phi đao ném người ta, bị người ta bắn trở về, mày không muốn? Mày thấy không đúng?"
"Phi đao của mày ném cũng chính xác lắm, Dương Minh bắn ngược phi đao về, chẳng lẽ không chính xác?" Điền Đông Hoa phối hợp với Trương Tân, vặn cái âm thanh lên to nhất, nói lớn lên.
Một câu nói là nhiều người giật mình, vốn dĩ những người này đã không vừa ý rồi, bây giờ lại được Điền Đông Hoa nói như thế, nhất thời càng thêm phẫn nộ.
"Mày là ác nhân thì muốn kiện cáo cái gì! Mày dùng phi đao ném người ta, kết quả bị người ta bắn ngược về, mày còn mặt mũi hỏi người ta sao?"
"Đúng vậy, phi đao bị bắn trở về làm sao chính xác được? Mày cho rằng đây là phim kiếm hiệp trong TV hả?"
"Nhắc mới nhớ, phi đao vì sao lại trúng trên người mày? Nguyên nhân rất đơn giản, việc mày đang làm, ông trời cũng đang nhìn! Cái này gọi là ác giả ác báo, mày muốn hại người khác, ông trời sẽ trừng phạt mày!"
"Đừng nói nhiều với nó, nó không muốn biểu diễn thì cút xuống dưới đi, để chổ lại cho Dương Minh và Lâm Chỉ Vận, bọn tao cũng không muốn nhìn thấy cái mặt mo của bọn mày đâu!"
"Đúng vậy! Cút đi! Cút xuống đi! Cút xuống đi!"
"Dương Minh uy vũ! Dương Minh uy vũ!"
"Lâm Chỉ Vận cố lên! Lâm Chỉ Vận cố lên!"
Lý Gia Sinh phát hiện ra mình đã phạm vào một sai lầm cực lớn, vừa rồi do giận dữ nên không có nghĩ nhiều, làm ra sự việc này, bây giờ hội hận! Khán giả bên dưới không phải là kẻ ngốc, bây giờ dẫn đến cục diện này, hắn thật sự cảm thấy tiến thối lưỡng nan! Nhâm Kiện Nhân bị Lý Gia Sinh làm cho giận không chịu nổi, cho dù mày có thù oán với Dương Minh, cũng nên xuống khỏi đây rồi tính! Thật sự không được thì tìm một góc, đánh gãy răng hắn cũng được, mày đứng trên đây làm gì, không phải là tự tìm khó xử sao? Nghĩ đến đây, Nhâm Kiện Nhân không khỏi trừng mắt nhìn Lý Gia Sinh, ý muốn nói là mày làm hay lắm!
Mặt của Lý Gia Sinh lúc đỏ lúc xanh, muốn giải thích một chút, nhưng mà bên dưới truyền đến những tiếng chửi rửa, căn bản là không cho hắn cơ hội giải thích.
"Vừa rồi xảy ra chuyện gì?" Lãnh đạo trường học cũng nhìn ra vẻ không thích hợp của nó, tuy rằng không biết chân của Lý Gia Sinh có bị thương hay không, nhưng mà bọn họ cũng lo là trên sân khấu sẽ xảy ra chuyện không thể khống chế được.
Dựa theo tình huống bây giờ, Lý Gia Sinh và Nhâm Kiện Nhân xuống đài là điều không thể nghi ngờ rồi, nhưng mà Dương Minh cũng không muốn để cho bọn chúng xuống sớm như vậy, sát chiêu còn chưa ra, vừa rồi chỉ là một bài học cho Lý Gia Sinh thôi, Nhâm Kiện Nhân cũng chưa có, cần phải giáo huấn luôn cả tên kia nữa.
Lực phi đao bắn về như thế nào, bản thân Dương Minh biết rất rõ, cho dù Lý Gia Sinh có tránh né, thì chân của hắn vẫn sẽ bị chém một đường, làm cho hắn đau đớn vài ngày.
"Được rồi, xin mọi người yên tĩnh lại, nghe tôi nói hai cẫu đã" Dương Minh đi đến chổ micro, nói vào trong micro.
Nếu như là Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh nói lời này, người bên dưới khẳng định là không yên tĩnh lại, ngược lại sẽ tiếp tục chửi rủa và chỉ trích. Nhưng mà Dương Minh mở miệng, hội trường lập tức yên tĩnh lại ngay! Dương Minh bây giờ đã trở thành Idol trong mắt bọn họ, bọn họ đang hận không thể cởi đồ ra chạy đến xin chữ ký của Dương Minh để chứng minh là mình ủng hộ Dương Minh thế như thế nào, thậm chí là còn lập cả fanclub nữa, cho nên lời nói của Dương Minh bọn họ sẽ nghe.
Trước đó, những người nam sinh phần lớn đến là vì Lâm Chỉ Vận, người ta là hoa hậu giảng đường mà, cho nên bạn học nam đều mang tâm lý ngắm gái đẹp mà đến, còn đối với Dương Minh chỉ là đến để xem náo nhiệt thôi, không có vẻ cuồng nhiệt như nữ sinh.