- Ha ha, có phải rất lạ hay không? Có điều sự thật chính là như thế. Em đúng là rất may mắn!
Kinh Tiểu Lộ nói tới đây không khỏi có chút đắc ý:
- Em của trước kia, cùng khá giống chị, luôn thích ngụy trang bản thân. Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho bản thân không bị người khi dễ! Mới có thể tự bảo hộ chính mình! Có điều bây giờ, em không cần như vậy nữa. Bởi vì em đã tìm được một nam nhân có thể bảo vệ em, giải quyết hết thảy phiền toái cho em … Nếu như, em xảy ra chuyện giống như chị, em sẽ không cần phải phiền não, bởi vì lão công sẽ giúp em giải quyết… Ô… Thực xin lỗi, Họa Mi tỷ, em không phải muốn khoe khoang với chị …
Nói tới đây, Kinh Tiểu Lộ đột nhiên ý thức được chính mình nói có chút mất kiểm soát! Nàng thật sự không phải muốn khoe ra, chỉ là đang đắm chìm trong hạnh phúc, lỡ miệng mà nói ra những lời này. Nhưng qua tai Liễu Họa Mi, chỉ sợ sẽ thành một loại ý tứ khoe mẽ.
Nhưng Liễu Họa Mi lại chỉ lắc lắc đầu:
- Chị biết, em không phải muốn khoe khoang. Chị thật hâm mộ em. Nếu sự thật như những lời em nói, thì em đã thực sự tìm được một hảo nam nhân rồi …
- Vậy cho nên, Họa Mi tỷ, em khuyên chị tốt hơn là sớm một chút chấm dứt kiếp độc thân đi. Có người giúp chị chia sẻ cũng là điều tốt, chị cũng sẽ không vất vả như vậy nữa!
Kinh Tiểu Lộ thấy Liễu Họa Mi hiểu được, gật gật đầu yên lòng.
- Ha ha, làm sao dễ tìm như vậy chứ? Đại đa số người theo đuổi chị, nếu không phải thèm nhỏ dãi tài sản nhà chị, thì chính là ham muốn sắc đẹp của chị, đâu có thật tâm với chị chứ? Chỉ sợ là, có lẽ chờ chị hai bàn tay trắng, bọn họ sẽ là người đầu tiên rời bỏ chị ý chứ? Mấy dạng công tử bột theo đuổi chị, chị đã quá rõ rồi!
Liễu Họa Mi cười khổ mà nói:
- Em cho là ai cũng đều may mắn giống như em vậy sao? Người như chị thì lại có quá nhiều…
- Họa Mi tỷ, hay ngươi nói chuyện của chị cho em đi? Xem xem em có thể giúp chị được gì hay không …
Kinh Tiểu Lộ vẫn thật lòng muốn giúp Liễu Họa Mi. Dù sao mọi người đều là nữ nhân, hơn nữa theo góc độ nào đó mà nói, đều là nữ nhân mệnh khổ. Kinh Tiểu Lộ không khỏi có loại cảm giác đồng mệnh tương liên.
- Giúp chị sao… Thôi đi, đều tại chị. Chị lúc trước nếu như bớt chút kiêu ngạo, ra vẻ ủy khuất một chút, Dương Minh nhà em chắc thật sự thương tình liền giúp chị!
Liễu Họa Mi cũng có chút hối hận, trước đó không hỏi Kinh Tiểu Lộ, để biết một chút tính cách của Dương Minh, nếu vậy cũng sẽ không thể làm hỏng việc:
- Bây giờ nói cái gì cũng muộn rồi! Có điều, chị cuối cùng vẫn muốn tìm một người để tâm sự …
Vì thế, Liễu Họa Mi liền nói hết tất cả, ngay từ đầu, cho Kinh Tiểu Lộ nghe. Kể về tuổi thơ đẹp đẽ, thẳng đến lúc phụ thân bị tai nạn xe, hết thảy đều thay đổi. Sau đó nàng thật cố gắng vực dậy gia đình, muốn chiếm được ghế đứng đầu ở tập đoàn Giang Duyên. Cứ thế nói đến hung thủ sát hại phụ thân, Liễu Hoa và Liễu Chiết Nam, Liễu Họa Mi không hề muốn che dấu phẫn nộ trong lòng nàng, dù chỉ một chút:
- Chị hận không thể lập tức giết Liễu Hoa cùng Liễu Chiết Nam, báo thù cho cha! Chị thật sự muốn giết bọn họ!
Đối với việc bạo lực máu me, Kinh Tiểu Lộ lại không hề bài xích, ngược lại rất hưng phấn:
- Vậy xử lý bọn họ đi! Loại cặn bã như vậy, không nên giữ lại làm gì!
- Thế nhưng chị bất lực. Nếu có thể quyết một phen sống mái với bọn chúng, chị sẽ không chút do dự…
Đối với sự cổ vũ của Kinh Tiểu Lộ, Liễu Họa Mi có chút kinh ngạc. Có điều nghĩ đến cuộc sống mà Kinh Tiểu Lộ từng trải qua, cũng thấy bình thường. Cuộc sống của tiểu thái muội(*) này vốn tràn ngập bạo lực:
- Nhưng mà chị nghĩ, cuối cùng người chết nhất định là chị! Bọn họ có thể mưu hại phụ thân chị, cũng có thể dùng phương pháp giống như vậy đối phó với chị. Tiểu Lộ, chị xem em là tỷ muội tốt nhất, mới nói với người những điều này! Lỡ như… lần này chị thật sự hai bàn tay trắng, em sẽ không không quan tâm chị chứ?
- Đương nhiên là không!
Kinh Tiểu Lộ lắc lắc đầu thở dài, rốt cục nhịn không được nói:
- Họa Mi tỷ… Thật ra, những gì chị nói, theo ý em, những chuyện này không thành vấn đề … Chủ yếu vẫn là xem lão công anh ấy có chịu giúp chị hay không thôi. Nếu như anh ấy chịu ra tay, Liễu Hoa hay Liễu Chiết Nam gì gì đó, cũng chỉ là một lũ hề mà thôi …
- A? Dương Minh… lợi hại như vậy sao?
Liễu Họa Mi có chút không tin lời nói của Kinh Tiểu Lộ. Theo như nàng nghĩ, nữ hài tử luôn thích phóng đại thực lực của nam nhân của họ. Mà thực ra thì Liễu Họa Mi cũng không cho rằng Liễu Hoa và Liễu Chiết Nam lại không chịu nổi một kích.
- Chị không hiểu anh ấy, nhưng em hiểu.
Kinh Tiểu Lộ nói:
- Họa Mi tỷ, những gì nên nói, em đều nói rồi… Tin hay không tùy chị.
Liễu Họa Mi lúc này mới thật sự cân nhắc những gì Kinh Tiểu Lộ nói. Theo lý mà nói, thân phận ngày nay của Kinh Tiểu Lộ sớm đã không còn là một tiểu thái muội nữa. Nếu là lúc trước, nàng thổi phồng một chút thì cũng có thể. Nhưng bây giờ nãng đã trở thành chủ tịch tập đoàn Danh Dương, làm sao có thể tùy ý nói mạnh miệng? Nàng nói như vậy, khẳng định là có cơ sở!
Nghĩ đến đây, Liễu Họa Mi như là chết đuối mà vớ được cọc, bỗng nhiên đứng thẳng lên:
- Tiểu Lộ, em nói cho chị biết, em nói cho chị biết phải làm như thế nào mới được. Tập đoàn Giang Duyên chị có thể không cần, chỉ cần làm cho một nhà Liễu Hoa chết không tử tế được, trả giá thế nào chị đều đồng ý! Chẳng sợ xong việc vì bảo mật mà em muốn chị tự sát cũng được. Chỉ cần Liễu Hoa và Liễu Chiết Nam chết đi…
Liễu Họa Mi thật sự là rất muốn báo thù. Kẻ giết cha còn chưa chết, cả đời nàng cũng không thể được yên. Tiền bạc, ở trong mắt nàng chẳng là gì, không có gì vượt qua được thân tình. Thân tình không còn nữa, thì cái gì cũng không có.
- Cái này…
Kinh Tiểu Lộ nhìn Liễu Họa Mi, yên lặng một chút. Cách có thì có thật, thế nhưng nàng không xác định có hiệu quả hay không, cũng không dám chắc Liễu Họa Mi có thể làm thế hay không.
- Tiểu Lộ, em có điều kiện gì, cứ việc nói ra!
Liễu Họa Mi nếu như đã bất cần rồi, vậy nàng đương nhiên cũng sẽ bỏ qua hết thảy, khẩn cấp muốn đạt được mục đích.
- Họa Mi tỷ, em có thể có điều kiện gì đây? Em đương nhiên là muốn tốt cho chị …
Kinh Tiểu Lộ xấu hổ cười cười:
- Em chỉ không dám chắc, cách này có hiệu quả hay không thôi…
- Em muốn chị quỳ xuống đất cầu xin hắn cũng được. còn chuyện hiệu quả hay không, thì cũng phải thử một chút mới được…
Liễu Họa Mi vội la lên.
- Vậy … Em nói…
Trong lòng Kinh Tiểu Lộ trong lòng hơi đau xót, nói nhỏ vài câu bên tai Liễu Họa Mi
Liễu Họa Mi nghe xong nhất thời sắc mặt đỏ lên, có điều không chút do dự, cũng gật gật đầu, trong mắt còn đang cảm kích nhìn Kinh Tiểu Lộ:
- Tiểu Lộ… Cám ơn em… Chị, chị thật không biết nói cái gì cho phải…
- Họa Mi tỷ, chị cũng đã nói rồi, chúng ta là bạn tốt mà…
Kinh Tiểu Lộ thở dài trong lòng, trên mặt lại vui vẻ:
- Chúng ta về sau liền thật sự thành tri kỉ…
- Chị cũng rất hy vọng cùng em trở thành tri kỉ…
Liễu Họa Mi có chút lo lắng thở dài:
- Chị cũng không quá hy vọng. Chỉ là trao đổi mà thôi, hắn chỉ sợ sẽ không thật lòng…
((*): tiểu thái muội: ý chỉ những cô gái lưu manh gianh hồ, hoặc là ở chung với những kẻ lưu manh giang hồ)
-o0o-