Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- A? Kém một vị?

Triệu Oánh chợt nhớ tới, thật sự QQ của mình cùng Trần Mộng Nghiên có hơi hao hao, hơn nữa QQ của nàng đích xác cùng mình kém một vị, lúc ấy Triệu Oánh còn cảm thấy có chút kỳ quái, trên thế giới sao lại có chuyện trùng hợp đến thế.

- Đúng vậy!

Dương Minh cười khổ:

- Lúc ấy em nghĩ chị là Trần Mộng Nghiên, chính là, sau đó lại phát hiện rằng mình lầm, rồi cứ thế mà để cho tới hiện tại. Sau rồi em cũng đại khái đoán được thân phận của chị, nhưng lại không dám xác định. Kỳ thật, em cũng vậy, sợ sau khi xác định xong, chị sẽ không cùng em nói chuyện, cho nên mới kéo dài tới lúc gặp mặt.

Triệu Oánh có chút tức giận, lại có chút không biết nên làm thế nào. Lý do Dương Minh nói thật ra cũng không khó chấp nhận, bất quá Triệu Oánh vẫn không tin hắn một chút cũng không phát hiện, nhưng chính miệng Dương Minh cũng thừa nhận, hắn đại khái đoán được, điều này làm cho Triệu Oánh không thể phát hoả.

Chuyện này khiến Triệu Oánh có chút xấu hổ, biểu hiện của mình ở trên mạng như đã muốn tiếp nhận người bạtruyenfull.vn "Thế giới nào có chân tình" này là người yêu, đối với hắn nói chuyện rất chi là "thân ái", nghe hắn gọi thẳng "lão bà"!

Điều này làm cho Triệu Oánh có một loại cảm giác như phản bội Dương Minh! Tuy rằng hai người đều cùng là một, nhưng vấn đề mấu chốt, chính là lúc trước mình không biết gì! Dương Minh có thể hiểu lầm mình là một nữ nhân thuỷ tính dương hoa hay không? Thường xuyên thay đổi thất thường? Rõ ràng thích Dương Minh, rồi lại đồng thời bảo trì quan hệ yêu đương cùng một người bạtruyenfull.vn?

Triệu Oánh cảm thấy có chút điểm oan uổng, cũng không phải nàng muốn thành thật, nên hôm nay muốn cùng "Thế giới nào có chân tình" ngả bài, chỉ là không nghĩ tới, trước đó lại phát hiện người mình cần nói rõ lại là Dương Minh! Bài kia giờ làm thế nào bỏ xuống đây?

Nghĩ đến đây, Triệu Oánh cúi đầu không nói gì, có chút tức giận, hơn cả là không biết phải làm sao. Nàng không biết bước tiếp theo phải đi như thế nào, phải đối mặt Dương Minh ra sao, hiện tại chuyện này càng khiến nàng mê man.

Thấy Triệu Oánh không nói lời nào, Dương Minh vội vàng cẩn thận hỏi:

- Oánh tỷ, chị làm sao vậy?

- Không có chuyện gì.

Triệu Oánh lắc lắc đầu.

- Không có chuyện gì?

Dương Minh tự nhiên hiểu được, Triệu Oánh cũng không phải không có chuyện gì, mà là nhất thời không tiếp thu được chuyển biến này, chuyển biến từ một người bạtruyenfull.vn thành thật.

Dương Minh thở dài, nếu mình không phải lập tức khởi hành đi Vân Nam, thì cũng sẽ không gấp gáp gặp Triệu Oánh như vậy, tối thiểu cũng phải có một cái quá trình thích ứng.

Nhưng thời gian không đợi người, Lưu Diệp ngày hôm qua gọi điện thoại tới, đã chuẩn bị xong mọi thứ để xuất phát, mà mình thì bên cạnh còn rất nhiều chuyện chưa kết thúc, thật khiến người ta phải đau đầu.

- Không có chuyện gì!

Triệu Oánh quay đầu đi, không hề để ý Dương Minh.

- Chị Oánh, chị giận sao?

Dương Minh cười hì hì nói, hắn giờ phút này cũng không có biện pháp khác, bất quá da mặt dày thật ra có thể ứng phó hết thảy.

"."

Triệu Oánh không nói lời nào.

- Chị Oánh?

Dương Minh tiếp tục gọi tên.

"."

Triệu Oánh vẫn không nói gì.

- Chị Oánh, kỳ thật. Được rồi, em sẽ nói thật, thôi thì thẳng thắn một lần đi.

Dương Minh bất đắc dĩ thở dài, quả thật hắn không còn nhiều thời gian để dụ Triệu Oánh vui vẻ. Nếu như không có chuyện tình Vân Nam, có thể mỗi ngày Dương Minh không ngại phiền toái xuất hiện đều đều ở trước mặt Triệu Oánh, da mặt dày thì thiên hạ vô địch, Dương Minh rất tin tưởng những lời này.

Nhiều lão bà đều bởi mình có da mặt dày mà tìm được, nên đối với Triệu Oánh, Dương Minh tin tưởng cũng không ngoại lệ. Nhưng bây giờ, vấn đề mấu chốt là Dương Minh không có nhiều thời gian để phung phí như vậy.

Vì trước khi đi, nói rõ cho Triệu Oánh, cũng là để mình không có điều tiếc nuối. Dương Minh quyết định thẳng thắn cùng Triệu Oánh, rồi nàng lựa chọn như thế nào, thì cũng không cưỡng cầu. Chỉ là nếu Triệu Oánh lựa chọn cùng mình, thì không phải hối hận.

- Thẳng thắn? Nói như vậy, ngươi thừa nhận, ngươi đã sớm đoán được là ta, đúng không?

Triệu Oánh nghĩ nghĩ, mình đã nhiều lần nhắc tới chuyện Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên, "thế giới nào có chân tình" cho dù là đầu đất, cũng có thể đoán được hai người mình nói kia chính là bản thân hắn! Cho nên Triệu Oánh mới không tin lời lúc trước của Dương Minh, cái gì mà đoán được đại khái, không dám xác định.

- Đúng vậy, có thể nói, lúc trước em đã đoán được từ rất sớm!

Dương Minh gật gật đầu:

- Nhưng cũng chưa dám xác định, bất quá sau lại có thời gian nghe được chuyện em cùng Tiếu Yên thì đã hoàn toàn xác định, nữ giáo sư dã man chính là chị!

- Dương Minh, ngươi nhỏ giọng một chút!

Triệu Oánh chỉ chỉ lái xe Vương Lâm trước mặt, nàng sợ những lời nàu của Dương Minh bị lái xe nghe thấy.

- Dương ca, em nghiện thuốc hơi nặng, em xuống xe làm điếu, thật xin lỗi anh!

Vương Lâm rất có ánh mắt, trực tiếp mở cửa xuống xe, dù sao hiện tại xe cũng đứng cách cổng ĐH Công NghiệpTùng Giang không xa, nếu bên kia có xuất phát thì mình tùy thời đều có thể đuổi kịp, cũng không cần thời khắc nào cũng ở trong xe.

Bất quá Vương Lâm vẫn là rất bội phục Dương Minh, lại có thể ôm được nhiều bạn gái xinh đẹp như vậy, song bội phục thì bội phục, chứ Tiểu Vương cũng không dại mà đi bắt chước. Hắn biết mình không có tài lực cùng thực lực, bắt chước kết quả chính là bị bạn gái Tiểu Nhiên đá chết.

Đương nhiên, việc nhìn thấy hôm nay, Tiểu Vương sẽ không đi nói ra ngoài, loại chuyện này, tuyệt đối không thể nói, có đánh chết cũng không thể nói!

Vương Lâm châm một điếu thuốc, sau đó xoay người đi tới bên cạnh một gốc cây đại thụ, ngồi chồm hổm trên mặt đất.

- Lúc này không còn chuyện gì, hắn xuống rồi.

Dương Minh cười khan hai tiếng, không nghĩ tới Tiểu Vương sẽ như thế.

- Còn không phải tại ngươi?

Triệu Oánh trừng mắt, liếc Dương Minh một cái:

- Tốt rồi, bây giờ ngươi nói đi, ta nghe! Bản thân ta muốn xem, người giải thích như thế nào cho tốt!

Trên thực tế, Triệu Oánh tuy rằng tức giận, nhưng thật vất vả lắm mới gặp được Dương Minh, hơn nữa Dương Minh chắc chắn sẽ ngả bài cùng nàng, nàng đương nhiên cũng muốn cho hắn một cơ hội, hiện tại Tiểu Vương đã xuống xe, Triệu Oánh tự nhiên cũng mượn thang leo xuống.

- Ha ha, chị Oánh, kỳ thật, chính là như em nói, lúc trước em đã đoán được!

Dương Minh cười cười:

- Bất quá, vốn là tính toán, qua một thời gian rồi chậm rãi hạ bài, cứ như vậy, chị cũng sẽ dễ dàng đón nhận, cũng không có ưu tư cái gì.

- Đây là mưu tính của ngươi?

Triệu Oánh hừ một tiếng, tuy rằng Dương Minh nói có đạo lý, nhưng bị tính kế như vậy, Triệu Oánh vẫn còn không quá cao hứng.

- Cứ xem như có tính toán đi.

Dương Minh gật gật đầu:

- Quan hệ hai chúng ta tương đối phức tạp, hiện tại, mặc dù không còn cái quan hệ cô trò nhưng nghĩ cho cùng thì Trần Mộng Nghiên cùng chị thủy chung vẫn có một tầng ngăn cách, đúng không?

Triệu Oánh không nói gì, bất quá trong lòng lại gật gật đầu.

- Song. em thật sự không có thời gian.

Dương Minh cười khổ một cái:

- Chị Oánh, em sắp phải đi xa.

- Đi xa? Đi nơi nào?

Triệu Oánh hơi sững sờ, có chút kỳ quái nhìn Dương Minh.

- Đi Vân Nam.

Dương Minh nói.

- Vân Nam?

Triệu Oánh có loại cảm giác dở khóc dở cười:

- Ngươi đi Vân Nam, như thế nào còn gọi là không có thời gian? Không phải người thường xuyên xuất ngoại sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK