Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Thân thích thì phải gần hơn bạn gái chứ? Tại sao lại không thể chiếu cố một chút? Vương Hiểu Nhiễm tràn ngập oán hận về Dương Minh, nhưng mà không có biện pháp biểu đạt ra, dù sao thì nàng cũng chỉ mới quen biết Vu Trì vài ngày.

Vương Hiểu Nhiễm quả thật là đã nghĩ quá nhiều, chính bản thân cô ta cũng đang tràn ngập nguy cơ, có thể ở lại công ty hay không cũng còn chưa biết, còn muốn được thăng chức, đúng là không biết tự lượng sức.

"Sau đây xin mời phó tổng giám đốc thường vụ Kinh Tiểu Lộ nói vài câu" Hầu Chấn Hám chuyển micro qua trước mặt Kinh Tiểu Lộ, lúc này Kinh Tiểu Lộ đã hồi phục từ trong kinh ngạc rồi, nhưng mà kêu nàng nói chuyện thì có vẻ.

Nàng ta không hề có một sự chuẩn bị trước nào cả, cái này không phải là nằm ngoài khả năng của nàng sao? Nhưng mà Hầu Chấn Hám đã nói ra rồi, Kinh Tiểu Lộ cũng không thể nào thay đổi được, đành phải cầm lấy micro, cố gắng giữa bình tĩnh lại, mở miệng nói: "Dương chủ tịch tôn kính, Hầu tổng, Bạo tổng, cùng cái vị đồng sự, cảm ơn ban giám đốc tập đoàn giải trí Danh Dương đã tin tưởng tôi, bổ nhiệm tôi làm phó tổng giám đốc thường vụ của tập đoàn giải trí Danh Dương"

"Đối với tôi mà nói, đây là một sự khiêu chiến, cũng là một trách nhiệm, tôi cảm thấy rằng tôi rất vinh hạnh khi có cơ hội có thể đóng góp công lao cho tập đoàn. Nhận được sự tin tưởng của mọi người, làm cho tôi cảm thấy may mắn khi ngồi trên cương vị, tôi sẽ nhanh chóng thích nghi với vai trò này, đem toàn bộ sự nhiệt tình của tôi vào công việc. Xin mọi người tin tưởng tôi, sau này khi khi làm việc, tôi sẽ dẫn dắt thành viên của tập đoàn không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ, tận lực cố gắng vì sự huy hoàng của công ty, tuyệt đối không làm phụ sự kỳ vọng của ban giám đốc và đồng sự. cảm ơn mọi người!"

Lời nói nhậm chức của Kinh Tiểu Lộ rất tự nhiên rất lưu loát, liền mạch gọn gàng, không mang theo chút do dự và làm vẻ, ngay cả Dương Minh cũng phải nhìn nàng bằng con mắt khác.

Hồi nãy, Kinh Tiểu Lộ nói ra cái chữ" Dương chủ tịch" kia, làm cho mồ hôi trên trán chảy ra ròng ròng, cái này không phải là muốn tuyên bố trước mặt mọi người sao? Nhưng mà đây cũng không thể nói là bí mật gì cả, cũng không cần phải giấu, Trần Phi đã biết rồi, tuy rằng mình còn chưa tự giải thích, nhưng mà tin rằng Trần Mộng Nghiên đã nói sơ qua rồi.

Còn bên ông chủ phía sau, tựa hồ cũng đã sớm biết chuyện này, nếu không thì tại cái lần triển lãm châu báu kia cũng không nhằm vào bên công ty bảo an Danh Dương, cho nên cái này cũng không cần phải giấu diếm gì nữa.

Mà lời nói tiếp theo của Kinh Tiểu Lộ, đã làm hấp dẫn lực chú ý của Dương Minh, cũng không còn quan tâm đến cái Dương chủ tịch kia nữa. Lần bổ nhiệm này, Dương Minh có thể khẳng định chắc chắn rằng, Kinh Tiểu Lộ trước đó không hề biết, nhưng chỉ trong vòng mười phút bổ nhiệm ngắn ngủi, mà Kinh Tiểu Lộ có thể sắp xếp ngôn ngữ, nói ra những lời như vậy, làm cho Dương Minh rất bội phục nàng, Kinh Tiểu Lộ đúng là một nhân tài.

Tuy rằng Kinh Tiểu Lộ phần lớn là nói suông, nhưng mà cũng rất hiếm có, Kinh Tiểu Lộ căn bản là không có chuẩn bị cũng không biết là công việc sau này như thế nào, thế nhưng nói được những lời này cũng tốt hơn là nói lung tung rồi, những lời nói này tuy rằng là vô nghĩa, nhưng mà không ai có thể bắt lỗi nàng được, Dương Minh tự hỏi, cho dù là mình thì cũng chưa chắc đã nói được lưu loát như vậy.

Tiếng vỗ tay vang lên, nhân viên phía dưới rốt cục đã biết được thân phận của Dương Minh rồi, suy nghĩ nửa ngày, không ngờ lại là chủ tịch tập đoàn, hèn chi lại có thể ngồi lên chổ chủ tịch phải rồi. Tuy rằng trước đây Dương Minh chưa từng đến công ty, chưa từng lộ diện trước mặt mọi người, nhưng mà những người này không ai hoài nghi thân phận của Dương Minh cả, dù sao thì Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập còn đang ngồi bên cạnh, ngoài ra còn có cả một người họ người ngồi chung, Kinh Tiểu Lộ nói là Dương chủ tịch, hiển nhiên là chỉ hắn rồi, không có khả năng là người khác.

Nhưng mà, tất cả mọi người đều rất kỳ quái, Kinh Tiểu Lộ có vẻ như là biết Dương Minh, hơn nữa, có người cẩn thận còn quan sát cả Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ, bọn họ cũng có khẽ nói chuyện với nhau, xem ra rất là quen thuộc, lẽ nào bọn họ còn có quan hệ không tầm thường khác?

Cái này chỉ là suy đoán thôi, không ai xác định được, nhưng mà điều duy nhất có thể khẳng định là, sau này trong công ty, địa vị của Kinh Tiểu Lộ sẽ trở nên rất cao.

Người không thể chấp nhận chuyện này nhất chính là Vương Hiểu Nhiễm, bây giờ nàng ta không chỉ ghen ghét Kinh Tiểu Lộ, mà còn ghen ghét cả Dương Minh, hắn còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể làm đến chủ tịch rồi, cái này quả thật là khó tin!

"Em họ của anh là chủ tịch?" Vương Hiểu Nhiễm kinh ngạc hỏi Vu Trì.

"Anh cũng không biết. Trước đây hắn không có nói qua." Vu Trì cũng kinh ngạc, em họ của mình tự nhiên lại là chủ tịch, hèn chi mình ăn không ngồi rồi ở đây cũng không có ai làm gì cả.

"Anh đó, có tài nguyên tốt như vậy mà không biết lợi dụng, đúng là không làm được trò trống gì" Vương Hiểu Nhiễm tức giận nói: "Đã như vậy, qua vài ngày nữa anh tìm Hầu tổng nói chuyện, nói suy nghĩ của anh ra, tin rằng hắn ta không có khả năng không nể mặt anh đúng không?"

"." Vu Trì thầm nghĩ, anh cũng đâu có muốn làm lãnh đạo gì đâu, bây giờ kiếm cũng được không ít, hơn nữa sống rất thoải mái, vậy còn ý kiến gì nữa chứ? Nhưng mà nếu Vương Hiểu Nhiễm đã yêu cầu, Vu Trì cũng không còn cách nào, đành phải gật đầu: "Được rồi, qua vài ngày nữa anh đi tìm hắn"

.

Cuộc họp kết thúc, Dương Minh nói với Kinh Tiểu Lộ: "Cô có trở về trường không?"

"Em. về." Kinh Tiểu Lộ vừa mới lên làm phó tổng thường vụ, ngồi còn chưa nóng ghế nữa, đang chuẩn bị đi dạo một vòng trong công ty, nhưng mà nghe Dương Minh nói vậy, Kinh Tiểu Lộ quyết định trở về trường học cùng Dương Minh, dù sao thì thời gian ở chung với Dương Minh vô cùng quý, còn tỏ vẻ thì lúc nào mà chẳng có thời gian?

Kinh Tiểu Lộ và Dương Minh đi ra, được rất nhiều người nhìn thấy, xem ra quan hệ của hai người quả thật là không đơn giản, bạn trai của Kinh Tiểu Lộ quen biết với lãnh đạo công ty là thật, có lẽ Dương Minh là bạn trai của Kinh Tiểu Lộ cũng không chừng.

Vì thế, đối với việc Kinh Tiểu Lộ thăng chức như hỏa tiễn, mọi người cũng thấy nhưng không trách, thậm chí là không ai dám ghen cả, chỉ có hâm mộ thôi. Bạn trai của người ta là chủ tịch, không thăng chức cho nàng ta thì thăng cho ai? Sau này công ty này cũng là của người ta rồi.

Về phần Vương Hiểu Nhiễm có tìm Hầu Chấn Hám hay Bạo Tam Lập để tự thú hay không, cũng không phải điều Dương Minh quan tâm, bây giờ lời đồn không tốt về Kinh Tiểu Lộ đã tự động biến mất.

Thậm chi mọi người đều cho rằng, trước đó Kinh Tiểu Lộ không được Dương Minh giao trọng trách, bởi vì Dương Minh muốn rèn luyện nàng, bây giờ rèn luyện tốt rồi, trực tiếp để vào vị trí quan trọng trong công ty.

Dương Minh đương nhiên là không để ý đến những lời bàn tán xung quanh mình, cùng Kinh Tiểu Lộ đi xuống lầu, Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập cùng đi theo, trên đường đi Bạo Tam Lập đã gọi điện thoại, sau đó nói với Dương Minh: "Dương ca, Tiểu Lộ. xe của Kinh phó tổng đã chuẩn bị xong giấy phép, người của công ty bảo an Danh Dương đã đem xe đến dưới lầu"

"Bạo ca, anh cứ gọi em là Tiểu Lộ được rồi. gọi Kinh phó tổng nghe không quen" Kinh Tiểu Lộ cười ngọt ngào, nói với Bạo Tam Lập. Bây giờ nàng muốn Kinh Tiểu Lộ tiếp tục hiểu lầm, cho nên biểu hiện càng lúc càng tùy ý, Bạo Tam Lập sẽ cho rằng nàng là người một nhà.

"Được rồi, vậy gọi là chị dâu đi" Bạo Tam Lập cười gật đầu.

Cái tiếng chị dâu này làm cho Kinh Tiểu Lộ vui vẻ, trong lòng đắc ý vô cùng, vừa định gật đầu đáp ứng thì nhìn thấy Dương Minh nhướng mày, Kinh Tiểu Lộ hoảng sợ, vội nói: "Gọi là Tiểu Lộ được rồi. lỡ để người trong công ty nghe thì."

"Cũng đúng, vậy gọi em là Tiểu Lộ.' Bạo Tam Lập thì không suy nghĩ nhiều như vậy, còn tưởng rằng Kinh Tiểu Lộ sợ ngại, cho nên cũng gật đầu đồng ý luôn.

Đối với trò đùa giỡn trí thông minh này của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh cũng chỉ biết dở khóc dở cười thôi, nhắc nàng vài lần rồi, nhưng mà nàng không nghe lời nên Dương Minh cũng mặc kệ luôn.

Trừng mắt nhìn Kinh Tiểu Lộ nói: "
Xe của cô đến rồi, một lát nữa lái xe của cô về đi"

Kinh Tiểu Lộ liền lộ ra vẻ tủi thân vô cùng, thầm nghĩ, nếu như em tự lái xe em, thì em còn trở về làm gì? Em còn muốn đi với anh thêm một hồi lâu nữa mà.

Nhưng mà Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập đang ở đây, Kinh Tiểu Lộ cũng không có biện pháp nói rõ ràng, ra khỏi công ty, nhìn thấy chiếc BMW màu lam đậu ngoài cửa, trái tim của Kinh Tiểu Lộ kích động đến nổi muốn nhảy ra ngoài, mình đã có xe?

Trong vòng một ngày, không chỉ được thăng lên làm phó tổng thường vụ, mà còn có xe riêng của mình, đổi lại là trước đây mà nói, thì quả thật còn hơn cả nằm mơ.

Có một người mặc đồng phục nhân viên của công ty bảo an Danh Dương đang đứng bên cạnh xe, hiển nhiên là do hắn đưa xe đến.

"
Dương ca!" Nhân vật này hiển nhiên cũng là nhân vật cao cấp của Danh Dương, Dương Minh không nhận ra hắn, nhưng hắn lại biết Dương Minh, biết Dương Minh còn được Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập tôn kính vô cùng, cho nên gặp mặt liền gọi Dương ca, sau đó mới nói: "Hầu tổng, Bạo tổng, xe đã đưa đến"

Do Dương Minh không nhận ra hắn, cho nên chỉ gật đầu với hắn, Bạo Tam Lập thì vỗ vai hắn nói: "
Làm rất tốt, cậu có thể trở về"

Người này gật đầu, đón một chiếc xe taxi đi về, Dương Minh để cho Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập đi trước, quay lại thấy Kinh Tiểu Lộ vẫn không chịu lên xe, kỳ quái hỏi: "
Sao cô không lên xe đi?"

"
Em muốn lái xe của anh" Kinh Tiểu Lộ giơ một ngón tay chỉ về xe của Dương Minh.

"
Đã mua xe cho cô rồi, sao còn lái xe của tôi?" Dương Minh khó hiểu nhìn Kinh Tiểu Lộ: "Cô thích xe cũ?"

"
Cái gì chứ?" Kinh Tiểu Lộ tức giận, không nói nhiều với Dương Minh nữa, mở cửa xe của Dương Minh ra, leo lên vị trí người lái nói: "Dù sao cũng lái xe của anh!"

Dương Minh bị hành động kỳ quái của Kinh Tiểu Lộ làm cho khó hiểu, leo lên xe nói: "
Cô lái xe tôi, một lát cô quay về thế nào?"

"
Đi tàu điện!" Kinh Tiểu Lộ nói như đinh đóng cột.

Trong lòng Dương Minh đã hiểu được ý tứ của Kinh Tiểu Lộ rồi, cô nàng này vì muốn ở chung với mình thêm một chút nữa, thà rằng lái xe của mình xong rồi một lát nữa đi tàu điện về chứ không chịu lái xe của mình, điều này làm cho Dương Minh thật sự không biết nên làm thế nào.

"
Vậy lái xe đi, Kinh phó tổng" Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Nha đầu này, vừa rồi cô nói vậy có ý gì? Cô gọi tôi là gì? Tôi phải tính sổ với cô"

Trong giây lát Dương Minh nhớ lại việc Kinh Tiểu Lộ gọi hắn là Dương chủ tịch, nhất thời tức giận, giơ tay làm ra vẻ muốn oánh Kinh Tiểu Lộ.

"
Lúc đó em khẩn trương mà, thuận miệng nói ra thôi" Kinh Tiểu Lộ làm ra vẻ chẳng biết gì cả, nói.

"
Khẩn trương? ' Dương Minh không nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ có cái gì đó gọi là khẩn trương cả: "Khẩn trương mà có thể nói chuyện lưu loát như vậy? Hơn nữa, ai nói với cô tôi là chủ tịch?"

"
Em đoán thôi" Kinh Tiểu Lộ cũng không phủ nhận lời nói của, Dương Minh dù sao thì đã nói rồi, cũng không thể thu về được, Dương Minh còn có thể đánh nàng sao?

"Cô đó, đầu óc không biết để đâu, suốt ngày chỉ biết đùa giỡn" Dương Minh thật sự đúng là hết cách nói Kinh Tiểu Lộ rồi, một cô gái thông minh như vậy, Dương Minh đúng là không có gặp nhiều.

"Sau này còn không có chổ dùng sao? Anh cũng muốn cho em phát huy tài năng mà!" Kinh Tiểu Lộ cười hì hì nói: "Đúng rồi, anh để cho em làm phó tổng thường vụ à?"

Dương Minh vừa định phủ nhận, nhưng mà nghĩ lại, nếu như Kinh Tiểu Lộ không có quan hệ với mình, như vậy thì Kinh Tiểu Lộ khẳng định sẽ cho rằng nàng ta thăng chức là dựa vào thực lực của mình, và sẽ càng thêm đắc ý, vì thế Dương Minh hừ một tiếng, không nói gì cả, đại biểu cho sự đồng ý.

"Nhưng em đâu phải là gì của anh" Kinh Tiểu Lộ cười nói: "Nhưng mà Bạo tổng và Hầu tổng khẳng định là bởi vì có anh, hơn nữa hai phó tổng trong công ty chạy trống, cũng không còn ai làm, cho nên đề bạt em lên, em nói không sai chứ"

Dương Minh trợn trắng mắt nói: "Cô biết mà còn hỏi tôi? Tập trung lái xe đi. Là tôi nghĩ thân phận của cô trong công ty mà lái BMW thì có vẻ không hợp, cho nên tôi cho cô lên làm phó tổng để lái xe, cái này thỏa mãn chưa?"

"
Có ngu mới tin" Kinh Tiểu Lộ thè lưỡi ra, đương nhiên là không tin lời nói của Dương Minh rồi.

.

"Chú Vương, đã tra được chưa? Chiếc xe này của ai?" Liễu Ky Phi ngồi trong một phòng làm việc, thông qua quan hệ của cha, hắn tìm đến trưởng phòng quản lý giao thông, nhờ ông ta điều tra về bảng số xe của Dương Minh.

"Chủ nhân xe tên là Dương Minh, xe được đăng ký bởi công ty bảo an Danh Dương" Trương phòng Vương nói với Liễu Ky Phi: "Con tra làm gì? Chẳng lẽ con muốn mua bảng số xe này?"

"
Haha, không phải, con còn có chuyện khác" Liễu Ky Phi cười cười, hắn đương nhiên là không nói suy nghĩ của mình ra rồi.

"Liễu Ky Phi, nếu con có suy nghĩ khác, ta khuyên con nên bỏ ý niệm này trong đầu đi. Nếu con thật sự nhìn trúng bảng số xe này, thành thật đi hỏi người ta có bán không thì không sao, nhưng nếu con có chủ ý khác." Trưởng phòng Vương lắc đầu nói: "Chiếc xe này là của công ty bảo an Danh Dương, con tốt nhất là đừng gây chuyện"

"
Sao thế, chú Vương, công ty bảo an Danh Dương này rất giỏi sao?" Liễu Ky Phi hỏi.

"Liễu Ky Phi, công ty bảo an Danh Dương này, là công ty trực thuộc cục, rất có nhân mạch tại Tùng Giang" Trưởng phòng Vương nhắc nhở: "Xe của bọn họ, ngay cả đội cảnh sát giao thông của chú cũng không làm được gì!"

"
Chỉ là một công ty bảo an thôi, có nhân mạch thì thế nào?" Liễu Ky Phi không coi ra gì, nói: "Cái tên Dương Minh này là người của công ty bảo an?"

"
Cái này thì không biết" Trưởng phòng Vương lắc đầu, ông ta cũng không biết nhiều, chỉ có nghe tin hành lang thôi.

"Vậy tổng giám đốc của công ty bảo an Danh Dương đó là ai?" Liễu Ky Phi tiếp tục hỏi.

"Cái này chú cũng không rõ, chú chỉ là người phụ trách hồ sơ thôi, làm sao mà biết nhiều như vậy? Những cái này con đến cục công thương để tra đi." Trưởng phòng Vương cười khổ.

"Vậy cũng được, cảm ơn chú, con sẽ không làm bậy đâu" Liễu Ky Phi nói cảm ơn xong, đi ra khỏi phòng làm việc, nhưng trong đầu hắn căn bản là không coi lời nói của trưởng phòng Vương ra gì.

Đi xuống lầu, ra bãi giữ xe, leo lên chiếc xe của mình, sau đó nói với Lý Ta: "Đi, đến cục công thương, điều tra người đại diện pháp luật của công ty bảo an Danh Dương có bối cảnh gì"

"
Công ty bảo an Danh Dương? Để làm gì? ' Lý Ta kỳ quái hỏi.

"Chủ chiếc xe đó tên là Dương Minh, người đăng ký là công ty bảo an Danh Dương, chúng ta điều tra về bối cảnh của Danh Dương và thân phận của Dương Minh" Liễu Ky Phi nói.

"
À, thì ra là thế" Lý Ta gật đầu, sau đó lẩm bẩm: "Một công ty bảo an thôi mà bố láo như vậy, không phải là muốn bị đánh sao?"

Liễu Ky Phi cười cười không nói gì, vừa rồi tuy rằng hắn không coi lời nói của trưởng phòng Vương ra gì, nhưng mà cái này nói lên bối cảnh của công y bảo an Danh Dương không tầm thường, cho nên Liễu Ky Phi phải làm rõ xem giám đốc của công ty này là người như thế nào, nếu như là một đại nhân vật thì dừng có trêu choo5c vào, đương nhiên là phải nhìn xem quan hệ của Dương Minh và người này như thế nào nữa.

Tuy rằng Liễu gia ở trong quan trường cũng có thế lực, nhưng mà liên quan đến nhân vật cấp cao, Liễu Ky Phi cũng không ngu, những người như vậy đừng nên chọc vào, tuy rằng Liễu gia không sợ, nhưng cũng rất phiền phức.

Nếu như chỉ là một chức quan bình thường, vậy thì không cần phải nó, Liễu Ky Phi không cần phải kiêng nể nữa, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện, thì cho dù công ty bảo an Danh Dương này có chổ dựa vững chắc, với thực lực của Liễu gia, người khác khẳng định cũng sẽ nể mặt hắn.

Liễu gia cũng có cơ sở làm ăn tại Tùng Giang, tuy rằng không lớn, nhưng mà cũng có tiếp xúc với nhân vật cầm quyền tại địa phương, cũng có qua lại với một trưởng phòng bên cục công thương, tuy rằng chức vị không lớn, nhưng mà có thể làm nhiều việc.

Có một số việc căn bản là không cần làm phiền lãnh đạo lớn làm gì, ví dụ như việc của Liễu Ky Phi vậy, quan nhỏ cũng có thể giải quyết được, nên cũng không cần nợ người ta nhân tình.

Trong cục công thương, Liễu Ky Phi đi gặp trưởng phòng Nghiêm của cục.

"
Chú Nghiêm, con là Liễu Ky Phi, do Hứa Tiểu Bân giới thiệu" Hứa Tiểu Bân trong miệng của Liễu Ky Phi chính là người chịu trách nhiệm cho cơ sở làm việc của Liễu gia tại Tùng Giang.

"
À, tôi có nghe nói, công tử Liễu gia, hoan nghênh hoan nghênh" Trưởng phòng Nghiêm lộ ra một nụ cười, ông ta không biết Liễu Ky Phi chỉ là một người con cháu họ xa của Liễu gia, Hứa Tiểu Bân cũng không nói nhiều về chuyện này, chỉ nói hắn là người của Liễu gia thôi.

Chỉ là một chuyện nhỏ mà có thể tạo quan hệ với Liễu gia, trưởng phòng Nghiêm đương nhiên là nguyện ý làm rồi.

"
Chú Nghiêm, con tìm chú, là muốn tìm hiểu về người đại diện pháp lý của một công ty, không biết có tiện hay không?" Liễu Ky Phi hỏi.

"
Cái này đương nhiên là không có vấn đề" Trưởng phòng Nghiêm vừa nghe chỉ là tra về người đại diện pháp lý thôi, cái này cũng không phải là chuyện lớn gì, vì thế gật đầu đáp ứng: "Cậu muốn tra công ty của ai? Cứ nói đi, tôi giúp cậu tra"

"
Công ty bảo an Danh Dương" Liễu Ky Phi nói.

"
Ơ? Công ty bảo an Danh Dương? Cái này không phải là công ty trực thuộc cục cảnh sát sao?" Trưởng phòng Nghiêm mở máy tính lên: "Liễu gia của cậu cũng có hứng thú với công ty bảo an sao? À. tôi nhớ ra rồi, hình như các người đang làm nghiệp vụ ngân hàng phải không? Muốn tiến quân vào Tùng Giang, tìm người hợp tác à?"

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK