Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ông chủ, tôi đã nói rồi thằng nhóc đó cùng cái lão đại gì đó của Tùng Giang căn bản cũng chỉ là cái loại vớ vẩn thôi, ông xem xem, khách sạn của ông cũng đã khởi công rồi, bọn chúng ngay cả cái rắn cũng không dám đánh." Trần Trí Nghiệp đắc ý nâng ly rượu lên nói với Kaike: "Bọn chúng cũng chỉ có thể dọa nạt những doanh nghiệp bản địa không biết gì mà thôi."

"Ừ, cái này cũng không sai." Kaike gật gật đầu đắc ý nói: "Ta là người đầu tư nước ngoài, đi đến đâu cũng được ưu đãi, hơn nữa nước các anh là nước lễ nghĩa chi bang, sẽ không để mất mặt trước người bạn nước ngoài như tôi đâu."

"Kha, kha, xem ra Dương Minh chỉ biết câm như hến mà chịu thiệt thôi." Trần Trí Nghiệp không nhị được mà cười vang lên.

"Dương Minh?" Kaike sau khi nghe thấy cái tên này hơi sững sờ, đây là lần đầu tiên Trần Trí Nghiệp ở trước mặt hắn nhắc đến cái tên Dương Minh: "Cái tên này là sao mà nghe hơi quen quen? Hình như đã nghe nói đến ở đâu rồi?"

"Thì là thằng nhóc tranh bạn gái với con của tôi." Trần Trí Nghiệp nói: "Quen sao? Có thể là lúc trước tôi đã nói qua với ông rồi."

"CŨng có khả năng." Kaike gật gật đầu cũng không để ý nữa: "Mấy ngày hôm nay hắn có động tĩnh gì không?"

"Còn có thể có động tĩnh gì? Không phải đã nói rồi sao? Bọn chúng ngay cả cái rắm cũng không có.Tất cả đều im lặng." Trần Trí Nghiệp nói: "Ông chủ, theo tốc độ xây dựng hiện nay, khách sạn của chúng ta ngày kia là có thể kinh doanh rồi nhỉ."

"Ngày kia thì có vẻ gấp gáp, cong phải chuẩn bị 1 chút." Kaike nghe Trần Trí Nghiệp nói xong, vẫn gật gật đầu nói: "Bất quá, tôi sẽ cho người chuẩn bị cả ngày lẫn đêm, chắc là cũng trong khoảng đó thôi."

"Vậy qúa tốt rồi!Đến lúc đố ông chủ mặc nhiên là lão đại của ngành kinh doanh khách sạn ở Tùng Giang rồi.Khiến cho khách sạn của tên Dương Minh đó trở nên vắng tanh như chùa Bà đanh rồi." Trần Trí Nghiệp cao hứng nói.

…………………………………………� � �…………

Đối với những việc mà Trần Trí Nghiệp làm ra, Dương Minh từ sau khi nhận được điện thoại của Bạo Tam Lập cũng ít nhiều để ý đến 1 chút, nhưng Dương Minh cũng không có hành động phản đối gì.

Làm ăn là không tránh được cạnh tranh, đối phương xây khách sạn ở Quảng trường ngũ tinh, ít nhiều là cũng có ý muốn đấu với mình, nhưng đối phương cũng không rõ ràng là muốn gây sự, Dương Minh lại không phải là người bá đạo, chỉ là khi đối phương không nói đạo lý mà gây sự thì Dương Minh mới phản kích lại.

Dị năng là ân điển mà ông trời ban cho mình, nhưng mình không thể dựa vào nó để không kiêng nể gì mà hoành hành bá đạo được, muốn Trần Trí Nghiệp tiêu tùng, đối với Dương Minh mà nói dễ như trở bàn tay, tùy tiện diễn ra 1 màn kịch gì đó làm cho Trần Trí Nghiệp thăng thiên thì cũng chả có ai nói cái gì, Hạ Băng Bạc sẽ giúp mình giải quyết hết hậu quả về sau.

Nhưng Dương Minh không thể làm như vậy, hơn nữa mẫu thuẫn xung đột hiện giờ của 2 người cũng chỉ là ở tầng thấp nhất mà thôi, chưa đến mức phải mày chết tao sống, Dương Minh cũng phải loại người thích ức hiếp người khác, ỷ mạnh hiếp yếu.

Đương nhiên nếu Trần Trí Nghiệp không biết rõ bản thân mình, vẫn tiếp tục muốn chơi với Dương Minh vậy thì Dương Minh phải phản kích lại rồi.

Gia tộc Doughtlast? Cái tên này nghe quen quen, Dương Minh xem bản tin trong ti vi hơi nhếch mép, khinh miệt lặp lại cái tên này 1 lần nữa.

"Bíp bíp…" Tin nhắn kêu lên, Dương Minh tắt ti vi đi cầm điện thoại lên nhìn thấy đó là tin nhắn của Kinh Tiểu Lộ gửi đến

"Tối thứ 6 này anh có rỗi không?"

Tối thứ 6? Dương Minh nghĩ 1 lúc, mấy tối thứ 6 gần đây mình đều về nhà bố mẹ ăn cơm, bất quá cũng không phải là bắt buộc phải về nhà ăn, về muộn 1 chút cũng không sao, nên nhắn trả lời lại: "Có việc gì?"

"Là bạn học em gặp mặt, lúc trước đã nói qua với anh rồi." Kinh Tiểu Lộ rất nhanh nhắn trả lời lại.

Nhìn tin nhắn của Kinh Tiểu Lộ Dương Minh mới nghĩ đến, lúc mình ở gia tộc hồ điệp bên Châu Âu, đúng là mình có nói chuyện với Kinh Tiểu Lộ, cô ta có nói đến chuyện bạn học gặp mặt, mình cũng đồng ý nếu có thời gian thì đi cùng cô ta.

"Được, đến lúc đó anh đi cùng em." Dương Minh trả lời lại, nghĩ thời gian" còn lại" cũng không còn bao nhiêu, Dương Minh cảm thấy với nguyện vọng của Kinh Tiểu Lộ thì mình cố hết sức thỏa mãn cho cô ta, không để cho cô ta phải lưu lại chút nuối tiếc gì.

"Như thế nào, Tiểu Lộ, Dương ca nói sao?" Cát Hân Giao nhận được ủy thác của Tất Hải, muốn Kinh Tiểu Lộ cũng dẫn Dương Minh đi cùng, vì vậy Cát Hân Dao đặc biệt chú ý đến chuyện này.

"Dương Minh đáp ứng em rồi, nói sẽ cùng đi với em." Kinh Tiểu Lộ xem tin nhắn mới nhất của Dương Minh gửi đến, giơ 2 ngón tay hình chữ V: "Em phát hiện gần đây Dương Minh đối với em càng ngày càng tốt lên."

"Vậy chúc mừng em, Tiểu Lộ." Cát Hân Dao cũng không nhịn được mà cao hứng thay cho Kinh Tiểu Lộ, Kinh Tiểu Lộ có thể tìm được 1 người tốt như vậy thực sự là chuyện không dễ dàng gì.

"Hắc hắc…" Kinh Tiểu Lộ ngây ngốc cười.

Nhìn Kinh Tiểu Lộ vui mừng như vậy Cát Hân Dao lắc lắc đầu, tối hôm qua nàng cũng đã truy hỏi Kinh Tiểu Lộ 1 lượt, kết quả mới phát hiện quan hệ giữa Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ cũng chỉ dừng lại ở cầm tay nhau thôi, ngay cả hôn còn chưa có.Nhưng việc Dương Minh đem phần lớn cổ phần của Công ty Danh Dương chuyển sang cho Kinh Tiểu Lộ, chuyện này làm cho Cát Hân Dao không thể nào nghĩ thông được, cảm thấy rất mơ hồ.

Dương Minh uống lộn thuốc hay là bị làm sao? Lúc trước cũng không nhìn ra Dương Minh thích Kinh Tiểu Lộ a? Lúc trước Dương Minh đối với Kinh Tiểu Lộ còn có chút phản cảm, trải qua 1 thời gian quen biết mới sản sinh được chút hảo cảm, sao bây giờ lại giống như là thích đến mức không chịu nổi như thế này?

Hay là 2 người đã phát sinh ra cái quan hệ kia, nói Dương Minh mê luyến mà đem tài sản của công ty cho Kinh Tiểu Lộ thì còn có khả năng, nhưng bây giờ …

Bất quá, không cần biết như thế nào, Dương Minh tốt với Kinh Tiểu Lộ, Cát Hân Dao thân là chị cũng cảm thấy rất vui, trong truyện này có 1 số tình tiết không hiểu rõ, cũng không thèm nghĩ đến nữa, Kinh Tiểu Lộ tốt là được rồi.

Hồi tưởng lại, từ lúc Dương Minh giới thiệu việc làm cho Kinh Tiểu Lộ, đến tặng xe cho Kinh Tiểu Lộ, đến lúc ở trong cuộc họp ở công ty thay Kinh Tiểu Lộ ra mặt, hơn nữa còn đề bạt nàng là phó tổng, đến hôm nay còn tặng cổ phần của công ty.Chuyện này từng bước từng bước, cũng nhìn ra giống như có chút mâu thuẫn, nếu nghĩ kĩ thì cũng không có cái gì là ngoài ý muốn cả.

Nói thế nào đi nữa, Dương Minh tốt với Kinh Tiểu Lộ là đúng rồi, với thân phận của Dương Minh, nếu không phải là thích Kinh Tiểu Lộ mà nói thì căn bản không cần phải tốn thời gian để mà giở âm mưu gì đó, vì vậy Cát Hân Dao rất yên tâm.

Nhoáng 1 cái đã đến thứ 6 rồi, hôm nay là ngày Kinh Tiểu Lộ gặp mặt bạn học, cũng là ngày Khách sạn Tùng Giang Doughtlast khai trương, Khách sạn Tùng Giang Doughtlast có 36 tầng, có thể nói là tòa nhà cao nhất tại Tùng Giang.

Trong lễ khai mạc, Kaike mặtruyenfull.vnple đứng ở trên khán đài, 2 cha con Trần Trí Nghiệp và Trần Tiểu Long vẻ mặt tươi cười đứng ở bên cạnh Kaike.Nhiều vị lãnh đạo tỉnh và thành phố đều tham gia cắt băng khánh thành Khách sạn Tùng Giang Doughtlast, tuy chỉ là gia mặt cắt băng khánh thành có 1 lúc nhưng cũng có thể thấy mức độ coi trọng với Khách sạn Tùng Giang Doughtlast rồi.

Thấy hậu đài chính trị của Kaike lợi hại như vậy, rất nhiều ông chủ lớn của Tùng Giang cũng nhao nhao thuận gió đẩy thuyền, đến tham dự lễ khánh thành của Khách sạn Tùng Giang Doughtlast.

Dưới cái nhìn của những người này, Bạo Tam Lập dù có lợi hại thì cũng chỉ là thế giới ngầm, nhưng hậu đài của Kaike mới thật là vững chắc, có sự ủng hộ của lãnh đạo tỉnh và thành phố, ở Tùng Giang không muốn phát triển cũng khó.

"Tuyên ngôn của gia tộc Doughtlast chúng tôi là, làm khách sạn tốt nhất, cung cấp dịch vụ hạng nhất" Kaike vẻ xuân phơi phới phát biểu trong lễ khánh thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK