Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Haha, tôi chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh để so tài cao thấp với anh thôi chứ không có ý gì đâu" Kras nói tiếp: "Nhưng mà quả thật lo lắng của anh cũng không phải là không có đạo lý."

"Nếu đã vậy thì chúng ta đánh cuộc ở đây luôn đi" Dương Minh thản nhiên nói.

"Haha anh cứ đùa, nơi này làm sao mà đủ tiêu chuẩn để đánh cuộc kia chứ? Hay là chúng ta chọn một phòng ở đại sảnh được không?" Nói tới đây, Kras sợ Dương Minh hiểu lầm nên vội vàng giải thích thêm: "Ở ngoài đại sảnh có rất nhiều khách nhân cho nên anh sẽ không phải lo lắng chuyện chúng tôi giở trò nữa"

Mặc dù nói như vậy nhưng mà Kras lại cười lạnh, nói trong lòng: "Mày tưởng rằng ở đại sảnh nhiều người mà tao không dám làm gì mày à? Haha mơ tưởng hão huyền, mỗi căn phòng ở đây đều là phòng siêu cách âm, cho dù tao không dùng ống giảm thanh thì cũng chẳng có âm thanh nào lọt ra ngoài được đâu."

Dương Minh hơi do dự một chút sau đó mới gật đầu nói: "Được rồi, vậy thì chọn một phòng ở đại sảnh đi."

Hiển nhiên là Dương Minh không thể đáp ứng yêu cầu đó của Kras một cách thống khoái được rồi bởi vì nếu như hắn thống khoái thì chắc chắn sẽ khiến Kras nghi ngờ. Dù sao thì Kim Ngưu và đám thủ hạ của hắn chỉ cải trang thành khách nhân của sòng bạc, làm sao mà bọn họ có đủ tư cách để lên căn phòng V.I.P ở phía trên được chứ? Cho nên Dương Minh chỉ có thể đánh cuộc ở đâu đó gần đại sảnh mà thôi.

Sở dĩ ban đầu Dương Minh cứ đòi đánh bạc ở phòng làm việc của Smith là vì hắn muốn đánh lạc hướng Kras, chứ thật ra Dương Minh hiểu rất rõ ràng là Kras sẽ không chấp nhận yêu cầu này rồi. Ở đây còn không có nỗi một cái bàn đánh bạc chuyên nghiệp thì làm sao mà có thể đánh cuộc được cơ chứ?

Sau khi Smith nghe xong quyết định của Kras thì liền lấy điện thoại phân phó cho đám thủ hạ mang hai cha con Trương Tân đến phòng số 3 ở dưới đại sảnh, sau đó hắn gọi cho đám phục vụ sinh bảo bọn chúng vệ sinh sạch sẽ căn phòng số 3 để Kras đánh cuộc với Dương Minh.

Gọi điện thoại xong, Smith cười cười nhìn Dương Minh nói: "Tôi sắp xếp như vậy ngài xem có được chưa? Kỳ thật thì lo lắng của ngài cũng là hiển nhiên thôi, nhưng mà tôi nói ngài cái này, sòng bạc của chúng tôi trọng chữ tín lắm, tuyệt đối không có chuyện giở trò đâu"

Dương Minh cười lạnh trong lòng: "Trọng chữ tín tốt lắm sao? Nếu mày trọng chữ tín thì đã không hùa với Kras giữ hai cha con Trương Tân ở đây rồi. Bây giờ còn sủa đông sủa tây, tưởng là tao tin mày chắc?"

"Thôi được rồi, bây giờ chúng ta đi thôi" Kras nhìn Dương Minh nói: "Không biết xưng hô với anh thế nào?"

"Dương Minh!" Dương Minh buồn cười ở trong lòng, mới ngày hôm qua còn đòi giết Dương Minh mà hôm nay lại hỏi hắn tên gì.quả thật là trò cười hay nhất từ trước đến nay.

"Dương tiên sinh, bây giờ ngài còn chuẩn bị gì nữa không?" Kras cẩn thận hỏi.

"Không cần đâu, chúng ta đi thôi" Nói xong, Dương Minh liền đứng dậy đi ra ngoài.

Mắt thấy Dương Minh đã đứng dậy, Smith liền vội vàng đi trước dẫn đường, Dương Minh cùng Kras đi theo phía sau hắn.

Xuyên qua dãy hành lang hẹp và dài, Dương Minh đi theo Smith đến đại sảnh của sòng bạc.

Mặc dù bây giờ mới là sáng sớm nhưng bên trong đại sảnh đông kín người, Dương Minh hơi sửng sốt một chút, bất quá hắn hiển nhiên biết là sòng bạc mở cửa 24/24 cho nên khách nhân rất đông nhưng mà đông đến kẹt cứng như thế này thì quả thật sòng bạc South City cũng có chút uy tín nha.

Khách nhân đến đây đều là thua nhiều thắng ít chứ nếu không thì sòng bạc kiếm lời kiểu gì? Có thể thắng tiền của sòng bạc thì có bao nhiêu người chứ, hơn nữa nếu đã thắng một lần thì có chắc là sẽ nghỉ ngay lập tức không? Hay là muốn kiếm thêm một số nữa để rồi chịu một kết quả thảm hại.

"Mua tiểu đặt tiểu, mua đại đặt đại, không tiền không đặt, đặt rồi giở tay lên, nhanh tay nhanh tay bà con ơi!" Phục vụ sinh hô to.

"Ah, Tiểu tôi trúng rồi, tôi trúng rồi!" Một người phụ nữ vừa thắng bạc hô lớn.

Từ đại sảnh truyền đến thanh âm hỗn độn, ồn ào của các con bạc tại đây, hơn nữa mỗi nước lại nói một thứ tiếng khác nhau cho nên nhất thời nơi đây không khác gì một cái chợ cá ở Việt Nam. (DG: Đoạn sau Uyên thêm nhé)

Bất quá Smith cùng Kras lại rất quen thuộc nơi này cho nên đã quen với thanh âm hỗn độn ở nơi đây vì thế mà không nói gì cả chỉ chăm chú đi đến căn phòng số 3.

Chỉ là Dương Minh lại có chút nhíu nhíu mày, biểu hiện giống như vô cùng chán ghét vậy. Kỳ thực là Dương Minh đang cố ý tỏ ra như vậy để đánh lạc hướng Kras, hơn nữa Dương Minh còn thông qua vẻ mặt mà âm thầm bắt chuyện với Kim Ngưu một chút, ý bảo hắn chú ý kỹ căn phòng mà Dương Minh sắp vào để một chút nữa hành động.

Mắt thấy vẻ mặt lộ ra vẻ chán ghét của Dương Minh thì Kras lại cười cười không nói gì thêm.

Xem ra Dương Minh cũng không thường xuyên đến sòng bạc, như vậy thì cho dù Dương Minh có cao thủ như thế nào đi chăng nữa cũng không thể thắng Kras được.

Lúc đầu, Kras được người trong gia tộc Nam Thành bảo rằng Dương Minh có kỹ thuật đánh bạc rất cao siêu, hơn nữa còn dặn dò hắn không ngừng cẩn thận.

Bất quá bây giờ Kras lại cảm thấy phen đánh cuộc với Dương Minh lần này quả thật là dễ như trở bàn tay. Từ biểu hiện của Dương Minh từ nãy đến giờ đã khiến cho Kras tự tin khẳng định chuyện đó.

"Đến nơi rồi, mời hai vị vào phòng!" Smith vừa nói vừa chỉ vào căn phòng có gắn cái biển 1F-V.I.P 3, ý bảo là lầu một, phòng V.I.P số 3.

Kỳ thật thì mấy phòng ở đại sảnh này không thể tính là phòng V.I.P được bởi vì trang thiết bị được lắp đặt trong phòng cũng rất bình thường, căn bản là không bằng một góc của mấy căn phòng khách quý ở trên lầu trên.

Dương Minh gật đầu sau đó cùng Kras đi vào bên trong.

Nhìn bề ngoài của Dương Minh thì rất trấn tĩnh nhưng kỳ thật là nãy giờ hắn đã dùng dị năng dò xét một vòng ở phía trong phòng. Rất nhanh Dương Minh liền thấy bên trong không có ai gây nguy hiểm ngoài hai cha con Trương Tân cả, cho nên hắn mới yên tâm đi vào bên trong.

"Lão đại!" Mắt thấy Dương Minh bước vào phòng, Trương Tân xấu hổ gọi một tiếng.

Kỳ thật, hai cha con Trương Tân mấy ngày nay đã hối hận lắm rồi, phải chi mà không ham hố, bon chen đi đánh bạc thì đã không lâm vào cảnh như thế này rồi, chỉ là trên thế giới không có bán thuốc hối hận cho nên hai người bọn họ có hối hận cũng vô ích.

Vốn lúc đầu Trương Giải Phóng chỉ muốn giải trí một chút cho nên mới dẫn theo Trương Tân đến đây. Nhưng mà ông đâu có ngờ được là ngay từ hôm đầu tiên ông cùng với Trương Tân và Vương Mị đến đây thì đã dần dần lọt vào sắp đặt của Kras cả rồi.

Hơn nữa, cái ngày mà hai cha con Trương Tân đến đây đánh bạc còn bị Smith sắp xếp cho hai cha con bọn họ thắng hơi đậm một chút, sau đó mới thua dần dần rồi kết quả là thua luôn cả tính mạng của chính bọn họ.

Vì vậy mới nói, nếu không có sự sắp đặt của Kras và Smith thì chắc chắn hai cha con Trương Tân không thua bạc đến đỏ con mắt như vậy được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK