Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Lưu Duy Sơn cũng rất là kinh ngạc, ông ta cũng không ngờ rằng, Dương Minh lại còn có một thân phận như vậy! Còn Tiếu Tình, chuyện của Dương Minh nàng biết tương đối nhiều, cho nên cũng không ngạc nhiên thái quá, chẳng qua chỉ trợn mắt nhìn Dương Minh một cái, có chút oán giận hắn gạt mình.

- Có thể nói như vậy. Có điều lúc trước ngài đoán cũng không khác mấy, ta là đặc công. Mặc dù có thân phận quân đội, nhưng lại cũng không phải quân nhân.

Dương Minh khẽ cười nói:

- Cho nên, bất kỳ nhiệm vụ nào ta làm cũng đều phải giữ bí mật! Thứ cho ta không cách nào giải thích tất cả cùng ngài. Nếu như ngài nhất định muốn làm rõ, ta chỉ có thể báo cáo lên cấp trên. Nói lại đúng như lời ngài, là chuyện ở trường học quan trọng, hay là chuyện của ta quan trọng hơn. Ta chỉ có thể nói như vậy, tùy ngài muốn hiểu thế nào thì hiểu......

Từ phó hiệu trưởng lập tức đổ mồ hôi. Xem ra thân phận của Dương Minh ắt hẳn phải được giữ bí mật. Tại mình nhiều lần ép hỏi, Dương Minh mới nói ra thân phận của hắn. Mà thân phận của Dương Minh lại quá đặc thù, là loại đặc công mật!

Cứ như vậy, mình chẳng phải là phạm sai lầm rồi? Thượng cấp nếu thật sự truy cứu, vậy thì không dễ giải quyết đâu! Mình nếu là vì muốn tốt cho trường học, muốn tốt cho Dương Minh mà vô tình biết đươc thân phận của hắn thì còn dễ đối phó! Nhưng nếu là mình vì lợi ích cá nhân, vì trả đũa, chỉ cần phía trên phái người đơn giản điều tra một chút, cũng có thể tra ra được chân tướng. Khi đó thì mình muốn giấu diếm cũng dấu không được nữa!

- Về phần ngài có phải còn muốn khai trừ ta hay không, thì ta cũng không còn cách nào cả. Chỉ có thể để cho thượng cấp của ta tới bàn bạc cùng trường học thôi.

Dương Minh thản nhiên nói:

- Từ phó hiệu trưởng, lời của ta nói xong rồi, ta đi trước, cấp trên của ta sẽ liên lạc cùng ngài sau.

- Chuyện này......

Từ phó hiệu trưởng ngơ ngác nhìn Dương Minh, không biết nên nói cái gì cho phải. Hắn biết, lần này mình thật sự gây chuyện rồi. Nhìn giấy xin phép trong tay, cũng bắt đầu thấy đau cả óc! Sớm biết như vậy, ai lại tìm đến phiền toái thế này. Bây giờ thì tốt rồi, đừng nói muốn cạnh tranh chức hiệu trưởng cùng Lưu Duy Sơn, mà đến việc có thể tiếp tục ngồi cái ghế phó hiệu trưởng này hay không còn không chắc nữa!

Lưu Duy Sơn mặc dù không nói gì, thế nhưng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn đối với chuyện có thể lên làm hiệu trưởng hay không thật ra cũng không mấy để ý, chỉ cần Dương Minh không có chuyện gì, vậy là tốt rồi. Bây giờ nghĩ lại, tên tiểu tử này thật sự là vượt xa ngoài dự liệu của mình!

Thầy hiệu trưởng vẫn luôn im lặng, lúc này lại mở miệng, cười lạnh một tiếng, đứng dậy, nói:

- Từ phó hiệu trưởng, chuyện Dương Minh đồng học là ngài chịu trách nhiệm, vậy bản thân ngài cứ chịu trách nhiệm đến cùng đi. Có điều người ta là người cống hiến vì đất nước, ngài cũng đừng có không ý thức được vị trí của mình!

Từ phó hiệu trưởng mặt liền đen lại, yên lặng ngồi ở nơi đó. Hắn thật sự không biết nên nói gì, trong lòng thì trách Phạm Kim Triết, đang yên đang lành không có chuyện gì lại bày ra việc mà lo! Nếu không phải hắn nói tới Dương Minh, mình làm sao có thể nghĩ tới mượn hắn đả kích Lưu Duy Sơn chứ?

Có điều bây giờ nghĩ lại cũng đã muộn rồi, trên đời này không có thuốc hối hận để mà ăn đâu. Từ phó hiệu trưởng cũng chỉ có thể kiên trì giải thích:

- Hiệu trưởng, ta cũng là vì muốn tốt cho học sinh.

Ra khỏi phòng họp của hiệu trưởng, Dương Minh gọi điện ngay cho Hạ Băng Bạc, nói với hắn mấy chuyện ở trường học. Hạ Băng Bạc đương nhiên đồng ý, chuyện này đối với hắn, căn bản là việc rất nhỏ.

Sáu giờ tối, ở trên đường cao tốc thông với biệt thự ngoai ô của thành phố Giang Duyên, một chiếc Audi A8L lật vào rãnh bên lề đường. Chiếc xe lăn lông lốc không dưới hai mươi vòng, sườn xe bốc cháy dẫn đến nổ bình xăng, ba người trên xe không ai sống sót.

Mà người ngồi trên xe, chính là Liễu Hoa, Liễu Chiết Nam và Liễu Chiết Tiều.

Ở trong khách sạn, Liễu Họa Mi đang xem đài truyền hình thông báo tin tức khẩn cấp, kích động đến mở to hai mắt mà nhìn, hai tay gắt gao bám vào ga giường…

Tuy rằng, tai nạn xe này được xác định là ngoài ý muốn, nhưng Liễu Họa Mi biết rằng, đó chắc chắn không phải ngoài ý muốn!

Thủ hạ dưới tay Dương Minh hành động thật tốt, hơn nữa còn rất bí mật, Đây là chuyện chỉ có sát thủ chuyên nghiệp mới có thể làm được. Liễu Họa Mi tuy rằng không biết thủ hạ của Dương Minh làm sao mà làm được, nhưng kết quả như vậy là tốt rồi!

Liễu Họa Mi giờ phút này cũng rốt cuộc hiểu rõ, việc khiến mình phiền não tuyệt vọng như thế, đối với Dương Minh tại sao lại chẳng là gì cả. Hóa ra hắn có thể giải quyết dễ dàng như thế!

Buổi sáng mới hạ lệnh, xế chiều lại đã hoàn thành. Hơn nữa làm gọn gàng, không có để lại chút dây dưa nào.

Mà giờ khắc này, điện thoại Liễu Họa Mi cũng vang lên, là Dương Minh gọi tới.

-..... Lão công

Liễu Họa Mi ngượng ngùng mở miệng. Trước kia còn có chút gượng ép, thế nhưng bây giờ lại thật sự sùng bái Dương Minh, thậm chí còn có một chút sợ hãi! Năng lực mà Dương Minh thể hiện ra, hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của Liễu Họa Mi.

- Xem tin tức rồi chứ?

Dương Minh nghe thấy Liễu Họa Mi gọi như vậy có chút không thoải mái, thế nhưng cũng không chỉnh lại.

- Đã thấy rồi, cám ơn.

Tiếng cám ơn này của Liễu Họa Mi là thật lòng. Nàng báo thù rồi, rốt cục cũng báo thù được rồi! hơn nữa, một nhà Liễu Hoa chết đi, tập đoàn tất nhiên sẽ rơi vào trong tay Liễu Họa Mi. Liễu Họa Mi đón nhận chức chủ tịch tập đoàn, là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Những chuyện kế tiếp, không cần anh ra tay nữa chứ?

Dương Minh hỏi:

- Cần bao nhiêu tiền, có thể nói với Kinh Tiểu Lộ. Có điều chuyện nội bộ trong tập đoàn em, anh lười nhúng tay vào, cũng không rảnh rỗi mà xử lí.

- Những việc đó tự em cũng có thể hoàn thành.

Liễu Họa Mi không muốn khiến cho Dương Minh coi thường mình. Nếu như chuyện đến bây giờ, mình còn không xử lí nổi, vậy cũng quá vô dụng rồi.

- Được rồi.

Dương Minh nói:

- Anh sắp tới có thể phải rời đi một khoảng thời gian, em ở cùng với Kinh Tiểu Lộ, nhớ giúp đỡ lẫn nhau.

- Dạ, anh yên tâm, Liễu Họa Mi em đã là nữ nhân của Dương Minh anh, như vậy tiền trong tay cũng là của anh. Em và Kinh Tiểu Lộ cũng chính là một.

Liễu Họa Mi kiên định nói. Nàng là người đã nói thì sẽ giữ lời. Hơn nữa, nàng giờ phút này cũng cho rằng, làm nữ nhân của Dương Minh, thật sự là một chuyện hạnh phúc. Có phiền toái, mình không cần phải phiền não, Dương Minh có thể thay mình che gió che mưa.

Dương minh không nói thêm gì nữa, cúp điện thoại.

Hạ Băng Bạc rất nhanh giải quyết vấn đề trường học của Dương Minh. Hành động Từ phó hiệu trưởng lấy việc công trả thù riêng bị điều tra công bố. Tuy rằng không đến mức bị khai trừ, thế nhưng cũng không thích hợp ngồi ghế phó hiệu trưởng nữa. Chuyển hắn tới sở nghiên cứu trực thuộc trường học, làm một chức phó sở trưởng nhàn tản, như thế cũng là để cho hắn thể diện chờ về hưu rồi.

Phạm Kim Triết đương nhiên không biết ẩn tình trong chuyện này. Mà sau khi cậu Tư bị đổi đi nơi khác, trong lòng giận Phạm Kim Triết, lại càng không muốn gặp lại hắn. Cho nên Phạm Kim Triết cũng chỉ cho là cậu Tư nhà hắn không đấu thắng cha nuôi Lưu Duy Sơn của Dương Minh, trong lòng thêm khó chịu, nảy sinh suy nghĩ làm sao để trả thù Dương Minh.

Phùng Cửu Năng là một tiểu đệ của Phạm Kim Triết, hắn là anh em cấp hai trung học của Phạm Kim Triết. Có điều không thi lên đại học giống Phạm Kim Triết để học nghiên cứu sinh. Sau khi tốt nghiệp trung học, cũng có kinh doanh nhỏ lẻ. Có điều những chuyện hắn làm, cũng không phải là làm ăn hợp pháp!

-o0o-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK