Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Minh cảm thấy mình rất may mắn và hạnh phúc. Có thể tìm được một người phụ nữ cực phẩm như Tiếu Tình, mặc dù Tiếu Tình không thừa nhận quan hệ giữa nàng và hắn, nhưng lời nói, cử chỉ của nàng đều hơn xa tình cảm chị em nuôi.

Có thể nói hai người không phải tình nhân, nhưng hơn cả tình nhân, thậm chí còn hợp hơn cả tình nhân. Bởi vì Tiếu Tình không cần Dương Minh báo đáp gì cho nàng.

Buổi chiều, hai người lại chơi mấy trò ở Disneyland. Mặc dù có rất nhiều trẻ em đến đây chơi, nhưng Tiếu Tình và Dương Minh như về thời thơ ấu, hai người chơi rất vui.

Ra khỏi Disneyland, Dương Minh lấy thẻ nhớ trong máy quay phim ra, những bức ảnh này không thể cho người ngoài biết, cho nên Dương Minh không thể không cẩn thận.

Sau khi cất kỹ thẻ nhớ, Dương Minh lại mua một thẻ nhớ mới ở cửa hàng gần đó nhét vào máy, như vậy sẽ không sợ bố mẹ nuôi thấy được.

Thực ra những bức ảnh này không có gì, chỉ có thể nói quan hệ chị em của Tiếu Tình và Dương Minh tốt hơn bình thường một chút. Chẳng qua những bức cuối cùng rất nóng, không phải Dương Minh ôm Tiếu Tình thì là ngược lại. Còn có bức mặt hai người dán sát vào nhau, những bức này không thể cho người khác thấy.

Tiếu Tình thấy Dương Minh cẩn thận như vậy, cũng thầm yên tâm. Nàng vốn sợ Dương Minh tuổi nhỏ không có định lực nên sẽ lộ chuyện của hai người ra ngoài. Mặc dù chuyện này dù công khai cũng không ai làm gì được bọn họ, nhưng Lưu Duy Sơn sẽ khó xử.

Lại nói Phong Đao và Hắc Thử bắt hai thằng do Chung Tiếu Thiên sai đi cướp Dương Minh, đưa đến gần bờ biển, bắt đầu hỏi cung tàn nhẫn.

"Bốp" Dây lưng vung lên đánh vào người Hắc Ca, Hắc Ca đau đến độ gào lên.

"Nói, hai thằng mày là ai, tại sao đi theo mục tiêu?" Phong Đao hung ác hỏi.

"Tôi. tôi không đi theo ai" Hắc Ca nhe răng ra nói.

"Không đi theo? Con mẹ nó, thằng chó này không thành thật, có tin ông quật chết mày không?" Hắc Thử nhảy dựng lên, cho Hắc Ca một đòn.

"Được rồi Hắc Thử, thằng này giao cho tao. Mày đi xem thằng kia" Phong Đao chỉ vào Kê Nhãn trên mục đích mà nói.

Hắc Thử gật đầu, cười hắc hắc đi tới phía sau Kê Nhãn.

"Mày muốn gì? Mày đừng tới đây" Kê Nhãn rất sợ thằng đàn ông bạo lực này.

"Đến con mẹ mày" Hắc Thử đá vào mông Kê NHãn một cái. Kê Nhãn đau đến độ cả người cứng đơ, mặt tái nhợt.

"Tao nói, tao nói. Tao nói hết. Đại ca, mày đứng đá tao" Kê Nhãn không đợi Hắc Thử hỏi hắn, bắt đầu khai.

"Mẹ nó, Kê Nhãn mày không biết nghĩa khí là gì à?" Hắc Ca mắng một câu.

Nghề này của bọn chúng tối kỵ nói ra tên người thuê mình. Nếu như vậy sau này ai đến thuê bọn chúng chứ.

"Mày không được nói" Phong Đao thấy Hắc Ca lúc hỏi thì không nói, lúc không hỏi lại nói, rất tức, vung thắt lưng lên đánh xuống đầu Hắc Ca: "Cút mẹ mày đi, ông quật chết mày"

"Bốp" " A." hét thảm một tiếng, một mắt Hắc Ca bị móc ra, máu chảy đầy đất. Kê Nhãn thấy thế thiếu chút nữa vãi đái ra quần.

"Mày nói, tại sao bọn mày lại đi theo mục tiêu?" Phong Đao giơ thắt lưng lên.

Kê Nhãn mặc dù không biết hai thằng này lại để ý đến mục tiêu, nhưng sợ đến độ không dám che giấu. Hai người này quá bạo lực, còn ghê hơn cả mấy tên giết người. Kê Nhãn sao dám giấu, vội vàng nói: "Là Chung Tiếu Thiên thuê bọn tao. Hắn nói muốn một chiếc nhẫn trong tay mục tiêu"

"Nhẫn gì?" Hắc Thử sửng sốt hỏi.

"Chính là chiếc nhẫn mà mục tiêu đấu giá thành công" Kê Nhãn vội vàng nói.

"Hắn cần chiếc nhẫn đó làm mẹ gì?" Hắc Thử và Phong Đao đều khó hiểu. Thằng Chung Tiếu Thiên không ngờ vì một cái không đáng tiền mà thuê người ăn cướp?

"Bọn tao không biết, có thể là lấy lòng gái" Kê Nhãn hiểu rõ tính cách của Chung Tiếu Thiên, cho nên đoán.

Phong Đao và Hắc Thử nhìn nhau, hai người này không có tác dụng gì, chỉ đen đủi quấy nhiễu hành động của mình. Chẳng qua Phong Đao và Hắc Thử vừa nghĩ đến lại thấy tức, nếu không phải hai thằng này, bọn họ đã không làm mất mục tiêu.

Vì vậy không cần biết, nếu không còn giá trị sẽ không cần lưu mạng chúng lại. Phong Đao, Hắc Thử phát tiết lên hai người, đánh hai thằng đó đến chết.

"Xử lý thế nào?" Phong Đao lau vết máu trên tay.

Hắc Thủ lạnh nhạt nói: "Ném xuống sông Hoàng Phố" Hai người đều là sát thủ nên không có cảm giác gì với việc giết chóc này.

Kết quả sáng hôm sau, ở bên gần bến tàu Thiên Tinh phát hiện ra ba xác chết. Theo cảnh sát điều tra, ba người đều là xã hội đen, trước khi rơi xuống biển thì đã chết. Cảnh sát nghi ngờ chuyện này có liên quan đến việc chém giết giữa các bang hội, chuyện đang được điều tra.

Chung Tiếu Thiên nghe được tin tức này trên Tv, không khỏi giật mình. Đó không phải là thằng Kê Nhãn và Hắc Ca mình thuê hôm qua sao? Sao lại chết rồi? Chẳng lẽ thằng từ đại lục đến kia là kẻ khó nhằn, bên cạnh có vệ sĩ lợi hại?

Chẳng qua thằng Nhị Lăng Tử kia là ai? Chung Tiếu Thiên không rõ lắm cho nên hắn đoán có lẽ không quan hệ với Dương Minh. Có thể là hai nhóm người xung đột làm cho ba người chết.

Nhưng rất nhanh Chung Tiếu Thiên nhận được một tin tức đầy rung động. Tối qua, ở quán bar, có một thanh niên từ đại lục có xung đột với Nhị Lăng Tử.

Cùng từ đại lục tới, điều này làm Chung Tiếu Thiên đau đầu.

Liên lạc hai chuyện này với nhau. Chung Tiếu Thiên không dám tưởng tượng. Chẳng lẽ mình đắc tội một thằng khó chơi. Chung Tiếu Thiên không khỏi sợ hãi, sợ đến độ mấy hôm liền hắn không dám ra khỏi cửa, tránh bị người trả thù.

Đương nhiên Dương Minh không biết sự tồn tại của người này.

Hai ngày đó còn có một người buồn lòng, chính là Thư Nhã. Thư Nhã còn tưởng rằng người mua chiếc nhẫn đó cũng giống như đám nhà giàu lấy lòng minh tinh, sẽ mang thứ đó đến tìm mình. Nhưng sau khi nhẫn được bán ra, không có ai đến tìm Thư Nhã, ngoại trừ Chung Tiếu Thiên.

Thư Nhã rất khó hiểu. Nếu người này không muốn lấy lòng mình, vậy tốn bốn trăm ngàn Usd để mua một chiếc nhẫn vô dụng làm gì? Đây là điều Thư Nhã không thể giải thích.

Nàng muốn đi tìm người mua nhẫn, nhưng hội đấu giá có quy định là không thể công bố thân phận người mua. Cho nên dù nàng biết chủ tịch Chung Xương Thịnh của tập đoàn đấu giá cũng không làm gì được. Thư Nhã chỉ có thể ôm cây đợi thỏ.

Ra khỏi Disneyland, Dương Minh và Tiếu Tình lại đi đến phố mua sắm ở Hồng Công. Hồng Công là thiên đường mua sắm, có đủ các loại, hơn nữa rất nhiều loại quần áo rẻ hơn đại lục. Cho nên mọi người đều thích đến Hồng Công mua sắm.

Phố mua sắm ở Hồng Công có rất nhiều, Dương Minh và Tiếu Tình vẫy một xe taxi, bảo lái xe đưa đến con phố mua sắm nổi tiếng nhất Hồng Công.

"Cảng Đồng La có sự hào hoa của Paris, tao nhã của Milan, kinh điển của Longdon, đơn giản của Newyork. Cảng Đồng La là khu nổi tiếng nhất Hồng Công về mua sắm, ăn uống, là khu vực có giá thuê đắt đỏ thứ ba thế giới. Chỉ thấp hơn Newyork Mỹ và Paris Pháp. Cảng Đồng la toàn hàng hiệu, trong không khí tràn ngập mùi hương. đương nhiên quan trọng nhất đó là những nơi này rất hay có khuyến mại" Quả nhiên giống lái xe lúc đến Disneyland, lái xe này ăn nói rất lưu loát.

Điều này làm Dương Minh không khỏi than thở Hồng Công rất coi trọng ngành du lịch. Xem ra lái xe cũng được huấn luyện qua.

Tiếu Tình chuẩn bị mua mấy bộ quần áo. Dương Minh cũng định mua quà tặng người thân bạn bè.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK