Mục lục
Bạch Phú Mỹ Những Năm 70
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ cải cách ngày càng nhanh. Tháng 12, ngay sau khi đàm phán phía bắc kết thúc, cả nước đã có tia chớp đầu tiên của mùa xuân, thổi tung đất Trung Hoa bị phong tỏa mười năm, cuộc họp có nhiều nội dung. Điều mà Hạ Tùng Bách quan tâm nhất là nhà nước đang cố gắng thực hiện các điều chỉnh và thay đổi đối với nền kinh tế hiện có, nhằm nỗ lực chuyển từ nền kinh tế hiện tại sang nền kinh tế thị trường.

Ngoài các xí nghiệp quốc doanh và công nghiệp tập thể, nhà nước đã bắt đầu khuyến khích phát triển sở hữu tư nhân, điều này làm con người ta điên cuồng!

Lý Trung mua được tờ báo được in trong ngày, mua liền một lượt 10 tờ rồi chạy đến đại học T, đưa cho Hạ Tùng Bách xem.

Anh ta hưng phấn nói với Hạ Tùng Bách: “Về sau chúng ta sẽ không bị gọi là đầu cơ mà gọi là xí nghiệp tư nhân!”

“Cậu nhanh đi tìm hiểu xem làm sao để xin đăng ký đi!”

Hạ Tùng Bách rút tờ báo đã thuộc làu ra, trong lòng dâng trào, cảm giác như một con nhím ẩn mình trong lòng đất u ám, lần đầu tiên được bước ra hít thở bầu không khí trong lành. Anh sẽ không cần phải trải qua cảm giác lúc nào cũng phải lo sợ nữa .

Ngay sau đó, Hạ Tùng Bách đã đi gửi điện báo, nhờ anh rể ở quê nhanh chóng theo quy trình chính thức đăng ký nhãn hiệu cho trang trại lợn. Sau đó, anh và Lý Trung thành lập một nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng quy mô nhỏ.

Phiên họp toàn thể lần thứ ba của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa 11 có nội dung liên quan đến xây dựng đô thị. Hiện tại Hạ Tùng Bách đang làm việc cho Khoa Kiến trúc, đã nhìn thấy cơ hội kinh doanh. Anh cùng với Lý Trung lấy hết tiền tích cóp của cả hai xây một nhà xưởng ở ngoại ô, đồng thời tuyển dụng một lượng lớn dân cư trôi nổi ở Thành phố B. Nói cách khác, Hạ Tùng Bách cùng Lý Trung đã được hưởng lợi từ chính sách, chính quyền địa phương cũng đã động viên và giúp đỡ họ rất nhiều.

Hạ Tùng Bách thuận lợi đăng ký tên nhãn hiệu là “Hương Bách”.

Lý Trung nhìn thấy tên nhãn hiệu, yên lặng lắc đầu cảm thán, “Hà tất phải như vậy?”

Vào mùa xuân năm 1979, chính quyền trung ương đã ban hành quyết định về việc "xóa sổ" địa chủ và nông dân giàu có, ngày đó là một ngày đặc biệt đối với Hạ Tùng Bách. Tin vui lần lượt đến thật khiến con người ta vui mừng, phấn khởi.

Nhưng đây chắc chắn là một trong những chuyện vui vẻ nhất mà Hạ Tùng Bách nghe được trong vài năm qua. Nó khiến tâm trạng của anh hiện tại nhẹ nhõm như một cơn gió xuân vậy.

Việc bị “chụp mũ” như vậy đã từng đè ép anh với bao nhiêu là gánh nặng, làm anh sống trong chật vật, bất kham. Lúc học đại học đều phải khiêm tốn, cẩn thận từng chút vì sợ bỏ lỡ cơ hội học tập tốt. Điều này làm anh không khỏi nhớ tới lần đầu tiên nói chuyện với người mình yêu, vì tình cảnh của bản thân mà rụt rè, tự ti; nghĩ lại không nhịn được mà mỉm cười.

Hạ Tùng Bách nhanh chóng gởi điện báo cho bà nội ở quê, anh không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ giàn dụa nước mắt của bà ở nhà.

Tuy nhiên sự thật chắc hẳn sẽ khiến Hạ Tùng Bách thất vọng, bởi vì bà Lý đã sớm nghe được tin tức này từ radio rồi, khi đó bà lão không kìm được vui mừng mà khóc. Đến lúc nhận được điện báo của cháu trai, bà Lý đang được cháu rể cõng đi thăm mộ người chồng cùng người con đã mất của bà.

Trên sườn đồi phía sau nhà họ Hạ có 2 ụ đất, từ trước nay tới bây giờ không có bia mộ. Mỗi năm đến tiết Thanh Minh, trên ụ đất sẽ có một ít vàng mã. Đến năm nay cuối cùng cũng lập được bia mộ, khắc tên người mất. Hai tấm bia được chính tay bà Lý viết sau hai đêm.……

Mùa đông năm 1980, Hạ Tùng Bách bận tới tối tăm mặt mũi, anh đã xin nghỉ học để mở rộng kinh doanh ở thành phố S.

Hạ Tùng Bách bàn xong chuyện làm ăn, lấy tiền ra mua vé lên xe buýt ngồi, anh dựa đầu vào cửa kính xe, nhắm mắt để mặc gió thổi vào mặt xoa dịu men say trong người mình.

Hạ Tùng Bách không hề hay biết mà ngồi trên xe tới trạm cuối, anh bị người bán vé đuổi xuống xe. Xuống xe Hạ Tùng Bách lang thang, một trận gió lạnh thổi tới, thổi tan cả người toàn mùi rượu của anh. Hạ Tùng Bách bất tri bất giác đi tới một con hẻm quen thuộc.

Trong con hẻm nơi Hạ Tùng Bách từng đi đòi nợ thuê mà gõ cửa nhà người ta, anh quay đầu chạy về phía bến xe buýt, sau khi đi một vòng, anh bước tới trước cửa một tiệm chụp ảnh.

Một cô nhóc đang kéo tay mẹ mình ồn ào nói gì đó, quay đầu thấy Hạ Tùng Bách, ngây ngô hỏi: “Mẹ nhìn xem, anh trai này không phải là người trong tấm ảnh kia sao?”

Hạ Tùng Bách ngước mắt nhìn thấy một tấm ảnh của anh với Triệu Lan Hương. Lúc đó bọn họ chỉ chụp một tấm, còn tấm ảnh này rõ ràng là do người quay phim chụp lén. Trên ảnh chụp anh ngây ngô lại nghiêm túc, mà người con gái trong ảnh lại cúi đầu ngửi hoa thơm, mỉm cười dịu dàng. Tấm ảnh này như thổi bay lớp bụi trong trí nhớ của Hạ Tùng Bách, liền làm trong lòng anh khó chịu.

Hạ Tùng Bách tìm chủ tiệm, hỏi: “Bức ảnh này có thể bán cho tôi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK