“Được rồi, vậy em tự chơi trước đi, nếu có ai bắt nạt em, em cứ nói với anh.” Ninh Tiểu Nguyễn liếc hai người kia cảnh cáo, sau đó rời đi với ông Lương.
Tập đoàn Ninh thị! Có lẽ Hàn Nhã Oánh không rõ lắm, nhưng Phương Văn Tuấn là người trong giới kinh doanh sao có thể không biết, công ty văn hóa truyền thống của3anh ta ở trước mặt người ta chỉ là một cái cây non
Tuy gần đây anh ta đầu tư vào phim truyền hình kiếm được khá nhiều tiền, nhưng xét cho cùng lợi nhuận nhiều luôn đi kèm với rủi ro cao, không thể so với việc kinh doanh của nhà người ta, hơn nữa người ta còn là tập đoàn đa quốc gia, phía dưới có rất nhiều sản nghiệp
Điều quan trọng nhất, nghe nói Tập đoàn Ninh thị còn có bối cảnh.
“Anh Phương, ông Lương kia là ai?” Hàn Nhã Oánh nhỏ giọng hỏi.
Phương Văn Tuấn liếc nhìn về phía ông Lương rời đi: “Ông Lương này chính là chủ nhân của bữa tiệc.” Hàn Nhã Oánh mở to mắt, “Thế còn Tập đoàn Ninh thị?”
“Lúc trước1vị trí đại sứ hình tượng mà em bị Đồng Hinh cướp mất là một thương hiệu thuộc Tập đoàn Ninh thị.” Phương Văn Tuấn nói.
Tâm trạng Hàn Nhã Oánh hỗn loạn, thương hiệu nổi tiếng như vậy mà cũng chỉ là một trong những sản nghiệp của Tập đoàn Ninh thị, đủ để thấy Tập đoàn Ninh thị này lợi hại đến mức nào
“Thật sự xin lỗi, cô Từ, vừa rồi thiếu hiểu biết nên đã xúc phạm nhiều, xin hãy thứ lỗi!” Phương Văn Tuấn đã bắt đầu xin lỗi Thịnh Kiều Dương.
Thịnh Kiều Dương khẽ mỉm cười, quả nhiên người này cũng có da mặt dày, tình huống xấu hổ gì cũng có thể đối phó.
Vẻ mặt Hàn Nhã Oánh phức tạp, Từ Kiều Kiều này8đúng là che giấu quá tốt, ngay từ đầu đã câu được thái tử gia của Tập đoàn Ninh thị, chẳng trách mặc kệ bị bôi đen đến mức thê thảm thể nào thì cũng có thể tẩy trắng
“Oánh Oánh, em ở đây nói chuyện với cô Từ đi, anh đi gặp mấy người bạn.” Lời xin lỗi không nhận được câu trả lời, Phương Văn Tuấn cũng cảm thấy hơi xấu hổ, bỏ lại Hàn Nhã Oánh đi về phía những người khác.
Hàn Nhã Oánh mở miệng, muốn gọi Phương Văn Tuấn lại, nhưng lại khống chế được bản thân
Cô ta quay lại nhìn người đang hài lòng nhàn nhã chậm rãi uống rượu, không nhịn được nói: “Không ngờ cô còn trẻ, thủ đoạn đã cao tay9như vậy.
“Cảm ơn đã khen.” Thịnh Kiều Dương cong môi.
Khóe miệng Hàn Nhã Oánh co rúm, “Cô chia tay với bạn trai cũng vì Ninh thiếu này sao?”
Thịnh Kiều Dương nhìn sang Hàn Nhã Oánh, cười như không cười nói: “Thì ra tiền bối Hàn cũng để tâm tới việc của tôi như vậy, thật sự khiến người ta vừa mừng vừa lo!” Hàn Nhã Oánh cảm thấy tức giận, cô ta dứt khoát nghiêng mặt qua một bên không nhìn con ranh này nữa
Tầm mắt vừa chuyển ra ngoài đã thấy có người đang chậm rãi đi vào cửa đại sảnh, anh mặt một bộ âu phục được cắt may khéo léo
Người xem scandal của Từ Kiều Kiều nhất định sẽ nhận ra, người đàn ông đang đi7vào chính là người đã vứt bỏ Từ Kiều Kiều.
“Đây không phải người đã chia tay với cô ở trong tin đồn sao?” Hàn Nhã Oánh nhìn sang người bên cạnh như đang xem trò vui
Thịnh Kiều Dương nhìn về phía mà Hàn Nhã Oánh chỉ, lúc nhìn thấy Thẩm Trí Ninh, cô không có phản ứng gì, bởi vì đã sớm nghĩ đến việc Thẩm Trí Ninh sẽ xuất hiện
Thấy cô không hề ngạc nhiên, Hàn Nhã Cánh hơi thất vọng, cô ta nghĩ lại, trên mặt liền hiện ra nụ cười chế giễu, “Xem ra cô đã lựa chọn xong, nhưng nghĩ lại cũng đúng, chỉ cần có thể tóm được thái tử gia Tập đoàn Ninh thị, người khác có đáng là gì.”
Thịnh Kiều Dương ngạc nhiên liếc nhìn Hàn Nhã Oánh, năng lực tự bổ não của vị này đúng là khiến người ta thấy khá ngạc nhiên, cô không nói gì, vị này đã tự bổ não tạo ra cả một bộ phim, đúng là rất giỏi
“Hả?” Hàn Nhã Oánh phát ra tiếng kêu kinh ngạc khó tin.
Sở dĩ vừa rồi Hàn Nhã Oánh nói như vậy, bởi vì nghĩ gia thể bạn trai cũ của Từ Kiều Kiều không tốt bằng thái tử gia của Tập đoàn Ninh thị, nhưng bây giờ cô ta lại nhìn thấy ông Lương chủ nhân của bữa tiệc và thái tử gia của Tập đoàn Ninh thị, cùng mấy người vừa nhìn đã biết cũng có thân phận cùng nhau đi ra tiếp đón bạn trai cũ của Từ Kiều Kiều.
Chẳng lẽ, địa vị của người đàn ông này còn lớn hơn? Hàn Nhã Oánh lập tức nhìn biểu cảm của người bên cạnh, đối phương lại không hề kinh ngạc, như vậy Từ Kiều Kiều này cũng biết thân phận của bạn trai mình.
“Có phải cô và Ninh thiếu có quan hệ không rõ ràng, nên bạn trai cô mới chia tay với cô không?” Hàn Nhã Oánh cười trên nỗi đau của người khác.
Thịnh Kiều Dương đặt cái ly không lên chiếc khay của người phục vụ đi ngang qua, liếc Hàn Nhã đánh một cái, để lại một câu nói rồi rời đi, “Nghĩ quá nhiều cũng là bệnh, có thời gian phải đi chữa ngay.” “Cô!” Hàn Nhã Oánh nhìn bóng lưng của cô, trong mắt hiện ra sự thù hận
Thịnh Kiều Dương đang đi đến chỗ ông ngoại, nửa đường lại có người gọi cô, cô xoay người nhìn lại thấy đó là Cổ Châu
“Đã lâu không gặp.” Cố Châu đi lại gần
“Sao anh lại ở đây?” Thịnh Kiều Dương nhìn xung quanh, cũng không thấy thêm nghệ sĩ nào nữa
Nếu còn thấy thêm được mấy người nữa, có lẽ cô sẽ nghi ngờ không biết có phải mình đang tham gia một bữa tiệc của giới kinh doanh nữa không.
Thái độ của Cổ Châu rất ôn hòa, “Ngoại trừ là một diễn viên, anh còn là một nhà đầu tư.”
“Oh.”
Thấy thái độ của cô vẫn không thân thiết như lúc trước, Cổ Châu mỉm cười: “Vậy còn em? Tới một mình sao?”
“Không phải.” “Còn chưa chúc mừng em, đã có được tác phẩm của mình.” Thịnh Kiều Dương nghiêng đầu, “Tác phẩm mà anh nói là chỉ phương diện nào?”
“Đương nhiên là phương diện diễn xuất
Nhưng gần đây em có còn vẽ tranh không?”
“Có, việc vẽ tranh đối với em là một việc đáng giá để làm cả đời, em sẽ không từ bỏ nó.” Nhắc đến việc mình thích làm, Thịnh Kiều Dương nói nhiều hơn
“Kỹ năng diễn xuất của em cũng rất tốt, anh có xem qua một số trailer, biểu hiện của em khiến người ta rất khó tin em chưa được đào tạo chuyên nghiệp.” “Có thể được ảnh để thừa nhận, có phải em nên cảm thấy vinh hạnh hay không?” Cổ Châu mỉm cười: “Vừa nãy anh có nói, anh là một nhà đầu tư, gần đây chuẩn bị đầu tư cho một bộ phim, đạo diễn là Sầm Kim, đã lên kế hoạch rồi, vẫn còn thiếu một vai nữ chính, em có hứng thú đi thử vai không?”
“Em còn tưởng rằng anh sẽ nói “Còn thiếu một vai nữ chính, em có muốn diễn không, không ngờ vẫn phải tự đi thử vai
Không phải anh là nhà đầu tư sao? Không thể quyết định một vai nữ chính à?” Thịnh Kiều Dương nhướng mày.
“Mặc dù anh là nhà đầu tư, nhưng anh phải tôn trọng sự lựa chọn của đạo diễn, dù sao bộ phim này vẫn là của anh ta, nhân vật không thích hợp, ảnh hưởng tới sản phẩm cuối cùng, còn không phải anh tự bỏ tiền ra sao? Nếu em có hứng thú, anh sẽ nói mấy câu với Sầm Kim, để anh ta liên lạc với em sắp xếp thời gian đến thủ vai.”
“Là thể loại phim gì? Nội dung nói về cái gì?“.
“Lúc trước Sầm Kim chỉ làm phim thương mại, hiện tại anh ta muốn chuyển thể sang làm phim nghệ thuật, nội dung mang tính cộng đồng hơn, là kêu gọi mọi người quan tâm đến những người nghèo
Nếu em muốn nhận, đầu tiên phải chuẩn bị sẽ phải chịu gian khổ, bởi vì đoàn làm phim phải vào trong núi quay ít nhất hai tháng.”
Thịnh Kiều Dương bật cười, “Anh nói như vai nữ chính nhất định là của em vậy, vừa nãy anh còn nói muốn em đi thử vai.” Cổ Châu cũng mỉm cười, vẻ ngoài của anh dễ tạo cảm tình, tuy đường nét không phải quá sắc nét, nhưng tổng thể lại khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui: “Anh và Sầm Kim là bạn bè gần mười năm, anh hiểu rõ tiêu chuẩn chọn người của anh ta.”
Thịnh Kiều Dương suy nghĩ, quyết định đi giành lấy cơ hội này, “Vậy anh giúp em hẹn Đạo diễn Sầm đi.”
Tuần nam mỹ nữ đứng cạnh nhau vô cùng bắt mắt, dáng vẻ hai người trò chuyện vui vẻ đã rơi vào trong mắt người khác
Ninh Tiểu Nguyễn nghiến răng, “Thật là! Con nhóc này với mình thì thiếu kiên nhẫn, với người khác lại vừa cười vừa nói.” “Em đang lẩm bẩm gì đó.” Ninh Tiểu Nguyễn nghe thấy câu hỏi của anh họ, anh ta đảo mắt, chỉ về phía hai người đang trò chuyện vui vẻ: “Anh họ, anh nhìn con nhóc kia xem, vừa chia tay với anh đã vừa cười vừa nói với người khác
Còn cái người Cổ Châu kia, lần trước Từ Kiều Kiều bị bệnh, anh ta còn đặc biệt đến bệnh viện thăm, nhất định là có ý với Từ Kiều Kiều.”
Thẩm Trí Ninh nhìn sang, nhìn thấy cảnh tượng kia, đôi mắt tối tăm u ám
“Anh họ, may mà anh đã chia tay, nếu chưa chia tay lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ thấy khó chịu.” Ninh Tiểu Nguyễn cố ý nói
Thẩm Trí Ninh chậm rãi nhìn sang Ninh Tiểu Nguyễn, cười như không cười: “Trái lại em rất rảnh rỗi, còn chú ý cả loại chuyện này.”
“Em..
không phải em cảm thấy ngứa mắt à!” Ninh Tiểu Nguyễn đẩy gọng kính như đang che giấu.
Ở phía bên kia, ông cụ Dương cũng nhìn thấy cảnh tượng Thịnh Kiều Dương nói chuyện với Cổ Châu, cảm thấy rất tò mò về chàng trai có thể trò chuyện với cháu gái mình
Ông cụ đánh giá Cổ Châu một lúc, thấy dáng vẻ đường hoàng phong thái trầm ổn của anh, hài lòng gật đầu, đẩy xe lăn đi qua đó
“Kiều Kiều, đang nói chuyện gì vui vẻ vậy?” Ông cụ Dương mở miệng trước
“Ông ngoại.” Thịnh Kiều Dương nghe ra được sự trêu chọc trong giọng nói của ông cụ
Tuy Cố Châu thấy ngạc nhiên vì ông ngoại của Từ Kiều Kiều lại là một người có khí chất bất phàm như vậy, nhưng anh cũng không để lộ ra ngoài, chỉ lễ phép chào hỏi: “Cháu chào ông!”
“Kiều Kiều, không giới thiệu với ông ngoại sao?” Ông cụ Dương vui vẻ nhìn Thịnh Kiều Dương
Vừa nhìn liền biết ông ngoại có ý gì, Thịnh Kiều Dương giải thích: “Anh ấy là tiền bối của cháu, Cổ Châu, hiện tại bọn cháu cùng một công ty.” “Ồ, cùng một công ty, rất tốt!” Ông cụ Dương cười gật đầu, “Vậy Cổ Châu làm nghề gì?” “Bây giờ cháu vẫn là một diễn viên, nhưng cũng sẽ tham gia đầu tư một chút.” Cố Châu đáp lời
“Là diễn viên à...” Ông cụ Dương thu lại vẻ nhiệt tình trên mặt, ông không muốn nửa kia của Kiều Dương là người trong giới giải trí
Ông hiểu rõ tính cách của cháu gái nhà mình, bất kể ở trong giới giải trí bao lâu cũng sẽ không bị ảnh hưởng, nhưng người khác thì không chắc chắn.
Thịnh Kiều Dương bất đắc dĩ, quay sang nói với Cổ Châu: “Anh nhớ phải liên lạc với Đạo diễn Sầm giúp em, gần đây em có thời gian.”
“Được.” Cổ Châu mỉm cười đáp lời.