*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhưng Thẩm Trí Ninh không giống, nếu không như vậy thì ông nội Thẩm cũng không cần tích cực tìm đối tượng cho anh
Thẩm Trí Ninh không hề nể mặt Daisy, vẫn thờ ơ như cũ
“Trời ơi, Daisy, cô muốn đi à?” Một giọng nói vang lên sau lưng Thẩm Trí Ninh.
Daisy híp mắt, con ranh đáng chết này sao lại không có mắt nhìn thế chứ! Thịnh Kiêu Dương cười híp mắt đứng bên cạnh Thẩm Trí Ninh, nói với Daisy: “Muốn uống rượu sao? Tim tôi này!”
“...” Daisy.
Thẩm Trí Ninh cho rằng cô đang cản rượu thay mình nên cũng nhìn cô với con mắt khác, anh không biết, sâu rượu Thịnh Kiêu Dương chỉ là muốn3uống rượu mà thôi
Ngay cả Daisy cũng không biết vì sao mình lại ngồi chung một chỗ uống rượu với tình địch của mình, có lẽ đầu bị úng nước! Mới đầu hai người đều phân cao thấp, sau đó lại biến thành cùng nhau say
“Người phụ nữ như cô, muốn dáng người không có dáng người, muốn vẻ ngoài không có vẻ ngoài, sao Ninh lại thích loại phụ nữ như cô!” Daisy nâng ly rượu mắt say lờ đờ mơ hồ nhìn Thịnh Kiêu Dương
“Vậy là anh ta bị mù!” Thịnh Kiêu Dương bỗng nhiên xích lại gần Daisy, một tay nâng cằm cô ta lên, “Nhìn người đẹp của chúng ta lớn lên động lòng người cỡ này, còn có bộ ngực này..
Chà chà!” Cô nói tới đây thì tay đã vỗ vào ngực Daisy.
Felix đang làm hết1chức trách giúp rót rượu cho hai người, khóe mắt hơi giật một cái, vị Từ tiểu thư này đúng là hào phóng không bị trói buộc!
Daisy đứng bật dậy, nâng ly rượu trong tay lên, gào to: “Đúng, là anh ấy bị mù! Tôi xinh đẹp biết bao nhiêu, người theo đuổi tôi có thể xếp hàng đến Geneva, có ai không thích tôi?” Thịnh Kiêu Dương đỡ cằm mỉm cười nhìn cô ta, đôi mắt cong thành hình lưỡi liềm
Cô đã say đến hoàn toàn không nhớ rõ người phụ nữ trước mắt là người mình chán ghét, còn tưởng rằng đối phương là bạn rượu
Ông cụ Thẩm và Freile bị làm ồn đến không thể ngủ được đi ra từ căn phòng dưới tầng một
Liền thấy hai con sâu rượu, một con đang quỷ rộng quỷ kêu, một6con đang cười ngây ngô
Nhìn hai người vẫn còn muốn uống tiếp, ông cụ vội bảo Felix gọi Thẩm Trí Ninh xuống.
“Màu đưa người của cháu lên nghỉ ngơi đi.” Ông cụ chỉ Thịnh Kiêu Dương, nói với Thẩm Trí Ninh đang đi xuống
Về phần Daisy, cô ta được Lilith đỡ về phòng.
Thịnh Kiêu Dương lảo đảo bị Thẩm Trí Ninh lôi kéo rời đi, thấy đang chuẩn bị bước lên cầu thang, cô lại ôm chặt lấy cây cột cầu thang, bĩu môi không chịu đi.
Ngược lại Thẩm Trí Ninh rất muốn bỏ lại cô ở đây, nhưng ông cụ Thẩm và Freile vẫn còn đứng đằng sau nhìn
Anh nhíu mày, xoay người luồn tay xuống dưới nách cùng khuỷu chân của cô, một tay bế cô lên.
“A!” Trong miệng Thịnh Kiêu Dương phát ra tiếng hét nho nhỏ, sau4đó kéo cổ áo của Thẩm Trí Ninh
Nhìn bóng lưng hai người đi lên lầu, Freile thở dài nói với chồng: “A Ninh cũng biết thương người khác rồi.” Ông cụ Thẩm gật đầu, trong mắt vô cùng cảm khái
Qua hai ngày quan sát, cô bé tên Từ Kiều Kiều này hoàn toàn khác với những gì ông đã dự đoán
Vốn ông cho là một đứa bé lớn lên trong gia cảnh nghèo khó lại là gia đình đơn thân sẽ tự ti nhu nhược, những đứa bé này lại hoàn toàn không như vậy
Tính tình cô bé rất sáng sủa hoạt bát, rất giống cháu gái của bạn tốt, bảo sao cháu trai lại thích cô bé
Nếu như cô gái này có thể làm cháu trai càng giống người thường hơn, như vậy chấp nhận đứa cháu dâu như cô3cũng không phải vấn đề gì
Những hình ảnh hai người về đến phòng lại không giống với tưởng tượng của hai người già
Thẩm Trí Ninh vừa vào cửa, liền ném con sâu rượu nhỏ ở trong lòng xuống, bản thân lại đi vào phòng tắm để tắm rửa lại.
“Cạch!” Cửa phòng tắm bị mở ra
Thẩm Trí Ninh đang tắm gội ở bên trong híp mắt nhìn Thịnh Kiêu Dương đang đứng ở cửa
“...” Thẩm Trí Ninh chỉ cảm giác gân xanh trên trán mình cũng muốn nhảy lên, anh tắt vòi hoa sen, nhanh tay lấy khăn tắm quấn quanh người, đè nén lửa giận quát lớn: “Đi ra ngoài!” Đối với một con sâu rượu bị cận thị mà nói, người khác quát lớn như thể cũng chỉ là mây bay, ngược lại còn hấp dẫn cô loạng choạng đi tới, thiếu chút nữa đập trán vào mũi Thẩm Trí Ninh
Thịnh Kiêu Dương yên lặng nhìn Thẩm Trí Ninh vài lần, sau đó nở nụ cười vui vẻ.
Lúc này Thẩm Trí Ninh vô cùng muốn ném người này ra bên ngoài.
Nhưng chưa đợi anh có bất kỳ hành động nào, con sâu rượu đứng trước người đột nhiên giơ hai tay vỗ vào người anh
Không chỉ vậy, cả người cũng dựa vào, anh không kịp chuẩn bị gì liền bị đẩy vào tường
Nhìn từ con mắt của Thượng đế, người đàn ông trẻ tuổi đầy lửa giận bị cô gái tóc ngắn đẩy vào tường, cô gái tóc ngắn ghé đầu lại gần nhìn anh
Cô nhấc tay phải lên đặt lên bức tường bên tai anh, rõ ràng còn thấp hơn người đàn ông một đoạn, lại nhìn như đang giam anh ở trước ngực.
“Nói!” Giọng của cô rất nghiêm túc, “Anh có phải là tiểu yêu tinh do Thẩm ma vương phái tới quyến rũ tôi không!”
“...” Thẩm Trí Ninh tỏ vẻ kinh ngạc, cho là mình nghe nhầm.
“Nói đi, anh có phải không?” Con sâu rượu nhỏ can đảm nâng cằm người đàn ông lên, hơi rượu phả lên mặt đối phương, “Anh đi nói cho anh ta biết, phái anh đến cũng vô dụng, tôi sẽ không dao động!”
“Thẩm ma vương là ai?” Thẩm Trí Ninh nhướng mày.
Con sâu rượu nhỏ lui lại một bước, hét lên: “Thẩm ma vương là tên khốn kiếp!” Mí mắt Thẩm Trí Ninh giật một cái, vẫn quyết định ném con sâu rượu này ra ngoài
Nhưng anh còn chưa hành động, con sâu rượu nhỏ lại đập vào người anh, sức lực mạnh đến mức anh buồn bực hừ một tiếng
Con sâu rượu nhỏ dùng hai tay ôm mặt anh lên, vừa cười vừa nói: “Vẻ ngoài của anh đẹp như vậy, đừng đi theo Thẩm ma vương, đi theo anh ta không có tương lai đâu
Đi với tôi đi! Chị đây đưa anh đi ăn ngon uống say, đến đây, trước tiên...”
Mắt thấy môi cô lại tới gần, Thẩm Trí Ninh không nói hai lời, giữ chặt tay của con sâu rượu nhỏ
Kéo cô đến bên dưới vòi hoa sen, mở mức nước lớn nhất, nước xối từ trên xuống dưới làm người cô ướt sũng, mặc kệ cô giãy giụa thể nào cũng không buông tay ra
Thời gian dần trôi qua, nhìn cô không còn giãy giụa nữa, thấy vẻ mặt cô trở nên tỉnh táo
Thẩm Trí Ninh buông lỏng tay, đối phó với loại sâu rượu này quả nhiên vẫn phải đơn giản mà thô bạo!
Thịnh Kiêu Dương xuyên qua làn nước đang chảy xuống từ trên đầu, nhìn thấy Thẩm Trí Ninh chỉ quấn một chiếc khăn tắm ở bên hông, nét mặt cô trở nên vô cùng khó mà miêu tả
Cô cho là mình gặp ảo giác, đưa tay dụi mắt, lại híp mắt nhìn, Thẩm Trí Ninh vẫn còn đứng trước mặt.
Oh My God! Xảy ra chuyện gì vậy “Tỉnh rượu chưa?” Thịnh Kiêu Dương há to miệng, đột nhiên không biết phải nói cái gì
Dưới tình huống này, có phải cô nên hét lên trước không? Online chờ, vô cùng gấp!