*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chu Y Lâm dừng lại, quay sang nhìn Âu Dương Dịch, nói từng câu từng chữ: “Dù sao cô ấy cũng sẽ không thích người như anh.” Nụ cười trên mặt Âu Dương Dịch nhạt dần, anh nhìn chằm chằm Chu Y Lâm: “Cô không phải là Chung Lâm, sao cô biết cô ấy sẽ không thích người như tôi.” Anh cố ý nhấn mạnh mấy chữ “người như tôi”
“Vậy anh cảm thấy cô ấy sẽ nghe lời tôi, hay là nghe lời anh?” Chu Y Lâm cười như không cười hỏi anh
Tất nhiên không cần phải nói
Trong mắt bạn nhỏ ở trại trẻ mồ côi, Chu Y Lâm ăn mặc tùy ý tết tóc đuôi ngựa và Chu Y Lâm trang điểm tỉ mỉ3ăn mặc sang trọng còn xịt nước hoa là hai người chị
Vì một người rất thân thiết cũng không sợ bọn chúng bẩn, còn lúc người kia luôn giữ một khoảng cách với bọn chúng, cũng không mỉm cười.
Âu Dương Dịch tưởng rằng Chu Y Lâm bảo Chung Lâm không được tới, đêm đó anh đã gọi điện thoại cho Chu Y Lâm, vặn hỏi cô có phải cô đã giấu chung Lâm đi không.
“Đúng vậy, anh có bản lĩnh thì anh tự tìm cô ấy đi, đừng có làm phiền tôi nữa.” Chu Y Lâm tắt máy
Âu Dương Dịch bị chọc giận đến bật cười
Âu Dương Dịch nghẹn lời, coi như anh đã gặp đối thủ ngang sức rồi
“Sau này anh đừng đến Lục La nữa, đó là nơi thuộc về tôi, kính xin Phó Tổng Giám đốc Âu đừng đến2quấy rầy.” Chu Y Lâm hơi hất cằm lên, cao ngạo nói
Âu Dương Dịch nhìn Chu Y Lâm ưu nhã rời đi, híp mắt, hừ một tiếng nhỏ giọng nói: “Tôi cứ muốn đi đấy, cô có thể làm gì tôi chứ?” Bây giờ trong mắt anh, Chu Y Lâm này là kẻ xấu cản trở anh gặp mặt người trong lòng
Anh và Chung Lâm mới chỉ quen nhau một tuần, hiển nhiên Chung Lâm sẽ không vì anh mà xa cách chị em ruột thịt, trong vấn đề này, anh đã bị rơi vào thể yểu
Nhưng anh không sợ bất kỳ thử thách nào! Âu Dương Dịch liên tục đến tiểu viện Lục La mấy ngày, nhưng Chung Lâm chưa từng xuất hiện, anh còn đi hỏi những bạn nhỏ trong trại trẻ mồ côi, bạn nhỏ trong trại trẻ mồ côi2nói gần đây hai người chị đều chưa từng xuất hiện
Ngày hôm sau, anh bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Chung Lâm trong thành phố, thậm chí anh còn sử dụng rất nhiều mối quan hệ, nhưng nếu anh có thể tìm được thì đúng là gặp quỷ rồi
Cuối cùng anh chỉ có thể đi tìm Chu Y Lâm
Ở bên kia, An Tiểu Điểm được trợ lý đắc lực của Chu Y Lâm là Quản lý Lâm giúp đỡ làm một phần tài liệu, nhận được sự công nhận của Chu Y Lâm
Người có thể lọt vào trong mắt Chu Y Lâm là may mắn cũng là bất hạnh, cái gọi là may mắn, là sẽ nhận được nhiều cơ hội thăng chức hơn, cũng vì vậy mà Quản lý Lâm thăng chức rất nhanh, bất hạnh là vì cô sẽ9đối xử với bạn rất nghiêm khắc, chỉ một chút xíu tì vết cũng bị cô cho rằng bạn không nghiêm túc.
Lần này An Tiểu Điểm bận đến mức cô ấy không biết mình là người ở đâu, mỗi ngày quay về chỗ ở đều là tình trạng nằm xuống gối liền ngủ mất, cô ấy có nhận thức sâu sắc với thái độ làm việc của Chu Y Lâm, cũng khắc sâu hiểu biết vì sao người trong phòng làm việc sẽ vụng trộm mắng Chu Y Lâm không gả đi được ở sau lưng, dù có gả đi thì sớm hay muộn chồng cũng sẽ ngoại tình
Cuối cùng anh chỉ có thể đi tìm Chu Y Lâm
Ở bên kia, An Tiểu Điểm được trợ lý đắc lực của Chu Y Lâm là Quản lý Lâm giúp đỡ làm một phần tài4liệu, nhận được sự công nhận của Chu Y Lâm
Người có thể lọt vào trong mắt Chu Y Lâm là may mắn cũng là bất hạnh, cái gọi là may mắn, là sẽ nhận được nhiều cơ hội thăng chức hơn, cũng vì vậy mà Quản lý Lâm thăng chức rất nhanh, bất hạnh là vì cô sẽ đối xử với bạn rất nghiêm khắc, chỉ một chút xíu tì vết cũng bị cô cho rằng bạn không nghiêm túc.
Lần này An Tiểu Điểm bận đến mức cô ấy không biết mình là người ở đâu, mỗi ngày quay về chỗ ở đều là tình trạng nằm xuống gối liền ngủ mất, cô ấy có nhận thức sâu sắc với thái độ làm việc của Chu Y Lâm, cũng khắc sâu hiểu biết vì sao người trong phòng làm việc sẽ vụng trộm mắng Chu Y Lâm không gả đi được ở sau lưng, dù có gả đi thì sớm hay muộn chồng cũng sẽ ngoại tình
Vì Chu Y Lâm thật sự quá soi mói, dù trong báo cáo có một dấu chấm câu không đúng, hoặc trong bảng biểu có một đường kẻ sai, đều phải sửa lại rồi in ra.
An Tiểu Điểm là một người lạc quan trời sinh, lúc ở trong phòng trà nghe thấy đồng nghiệp khác đang phàn nàn Phó Giám đốc Chu khắc nghiệt với cấp dưới như thế nào, cô ấy còn nói giúp một câu: “Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, sau khi được Phó Giám đốc Chu huấn luyện, tôi phát hiện toàn bộ hiệu suất và chất lượng làm việc của tôi cũng tăng lên nhanh chóng
Tôi đi làm ở nơi khác một hai năm cũng không đạt được trình độ như bây giờ.”
Đúng lúc Chu Y Lâm đang đứng bên ngoài phòng trà, vô ý nghe thấy có người đang bàn tán về cô, cô dừng lại theo bản năng, cũng không phải cố tình nghe góc tường
Cũng vì những lời này của An Tiểu Điềm, mới khiến Chu Y Lâm bắt đầu thưởng thức cô ấy, cũng chuyển cô ấy đến bên cạnh làm trợ lý cho cô, dạy cô ấy làm một số việc quan trọng
Lúc Âu Dương Dịch tìm tới, vì An Tiểu Điềm làm sai một việc nên Chu Y Lâm đang nghiêm túc phê bình trách mắng, An Tiểu Điểm cúi thấp đầu đứng trước bàn làm việc, như đứa bé bị người lớn trách mắng vì làm sai việc
“Làm cấp dưới của cô đúng là xui xẻo, cô xem người đẹp này cũng sắp khóc rồi, dù có chỗ nào làm không tốt, cô không thể nhẹ nhàng chỉ ra sao?” Âu Dương Dịch vừa vào văn phòng liền không chút kiêng dè đi đến trước bàn làm việc, sau đó ngồi lên bàn làm việc
An Tiểu Điềm tò mò ngước mắt nhìn Âu Dương Dịch, người kia lại trêu chọc nháy mắt với cô ấy, cô ấy đỏ mặt cúi đầu xuống
“An Tiểu Điềm, cô đi ra ngoài trước đi.” Chu Y Lâm xoa mi tâm đang giản giật
An Tiểu Điểm nhanh chóng rời khỏi văn phòng
“Tôi nhớ kế hoạch hợp tác đã được xác định rồi, Phó Tổng Giám đốc Âu tìm tôi còn có chuyện gì sao? Nếu như là việc ký hợp đồng, tôi nhớ chúng ta đã hẹn vào tuần sau.” Chu Y Lâm liếc nhìn từ thể của anh đang dựa vào bàn làm việc của cô
Âu Dương Dịch xoay người, nghiêng người về phía trước, hai tay chống trên bàn làm việc, nhìn Chu Y Lâm, vẻ mặt bất cần đời cũng biến mất, trầm giọng nói: “Cô muốn như thế nào mới bằng lòng để Chung Lâm gặp mặt tôi.” Ánh mắt Chu Y Lâm lóe lên, cô bình tĩnh hỏi: “Hai người cũng chỉ mới ở bên nhau một tuần lễ mà thôi, tôi tin bên cạnh người như Phó Tổng Giám đốc Âu không thiếu phụ nữ, sao anh cứ phải quấn lấy Chung Lâm nhà tôi chứ?” “Tôi thích cô ấy.” Âu Dương Dịch trả lời khá tùy tiện
“Vậy sự yêu thích của anh có thể duy trì được bao lâu? Chung Lâm chỉ là một cô gái bình thường, cô ấy và anh là người của hai thế giới, cô ấy không thích cuộc sống như anh, hai người không thể nào.” Ánh mắt Chu Y Lâm lạnh lẽo: “Cô ấy là vùng đất thuần khiết của tôi, tôi tuyệt đối không để bất kì ai tổn thương cô ấy!” Âu Dương Dịch cười lạnh, xoay người rời đi
Chu Y Lâm nhìn bóng lưng Âu Dương Dịch, suy nghĩ bay xa
Hình ảnh mấy ngày ở bên nhau lướt qua trong đầu, cô mấp máy môi, nhắm mắt lại.
“Cậu nói Chu Y Lâm ấy hả? Sao mình lại yêu cô ta chứ, chỉ là thấy cô ta xinh đẹp nên chơi đùa thôi, cô ta cũng chỉ được nhà họ Chu nhận nuôi mà thôi, nghe nói nhà họ Chu còn đang tìm kiếm tung tích của đứa con gái ruột, sau này gia nghiệp của nhà họ Chu chắc chắn sẽ không để lại cho một người không có quan hệ máu mủ như Chu Y Lâm.” Chu Y Lâm nhíu chặt mày, lắc đầu cố gắng xua tan những lời nói đó ở trong đầu
Qua một lúc lâu, ánh mắt của cô trở nên kiên định, cô sẽ không tin tưởng những lời nói dối của đám công tử nhà giàu kia nữa
Điều khiến Chu Y Lâm không ngờ tới là, sau khi cô tan làm liền phát hiện ra có người đang theo dõi cô, liên tiếp mấy ngày đều như vậy, suy nghĩ một chút liền biết đây là người do cái tên Âu Dương Dịch này phải tới
Đến ngày ký hợp đồng, Âu Dương Dịch lại không tới, anh không tới thì thôi đi, nhưng người của Tập đoàn Âu Dương cũng không tới
Lần này Chu Hoa cuống lên, vội vàng gọi tới hỏi thăm, hỏi qua liền biết Chu Y Lâm có điều gì đó khiến Âu Dương Dịch không hài lòng, Âu Dương Dịch đang do dự không biết có nên chọn đối tác khác không
Đây là một tờ hóa đơn động một tí là mấy chục triệu hơn trăm triệu, từ đầu đến cuối Chu Hoa đã nhờ vả rất nhiều và đầu tư rất nhiều sức lực vào đây, mới khiến Tập đoàn Âu Dương lựa chọn hợp tác với Chu Hoa, cũng bởi vì Chu Y Lâm đắc tội Âu Dương Dịch, công sức của ông ta sẽ đổ sông đổ biển sao? Chu Hoa không chịu đựng được, hung hăng mắng chửi Chu Y Lâm, ra lệnh cô phải nhận được sự tha thứ của Âu Dương Dịch, nếu không sau này cô đừng nghĩ bước vào cửa của nhà họ Chu nữa
Vào hôm đó, Chu Y Lâm không về nhà họ Chu, cô lái xe đi khắp nơi không có mục đích, sau đó nhìn thấy An Tiểu Điềm đứng ở bên xe buýt, cô gọi An Tiểu Điềm lên xe nói đưa cô ấy về nhà
An Tiểu Điểm được quan tâm mà lo sợ, sau khi lên xe, cô ấy cảm nhận được tâm trạng của Chu Y Lâm không tốt, ngày thường tuy biểu cảm của Chu Y Lâm không thay đổi gì, nhưng sẽ không nhíu chặt mày như bây giờ, quanh người phảng phất hơi thở lạnh lẽo
“Cô vội về nhà sao?” Chu Y Lâm đột nhiên hỏi
“Không, không vội, tôi thuê phòng trọ chỉ có một mình tôi ở.” An Tiểu Điềm vội nói
Chu Y Lâm liếc nhìn cô ấy: “Không phải cô là người tỉnh khác chứ?” “Ừ, nhà tôi ở vùng thôn quê phía Nam, tôi thi đỗ đại học ở bên này, sau khi tốt nghiệp thì ở lại đây làm việc.” Chu Y Lâm lái xe đến cửa một quán bar, quay sang nói với An Tiểu Điềm đang ngạc nhiên: “Uống với tôi một ly đi.” “Tôi..
tửu lượng của tôi không tốt, một ly cũng say.” An Tiểu Điểm hơi lo lắng
“Vậy cô ngồi nhìn tôi uống.” Chu Y Lâm không cho cãi lại, lúc này cô xuống xe, ném chìa khóa xe cho người đỗ xe, dùng ánh mắt ra hiệu cho An Tiểu Điềm xuống xe đuổi theo, rồi bước vào quán bar trước
“Phó Giám đốc...” “Tôi nhớ trên hồ sơ có viết sinh nhật của cô là ngày 20 tháng 9, tôi lớn hơn cô một tuổi, ở bên ngoài cô có thể gọi tôi là chị.” Chu Y Lâm nói
An Tiểu Điểm hơi ngạc nhiên, thận trọng gọi: “Chị?” Chu Y Lâm uống một ngụm rượu, yên lặng nhìn An Tiểu Điềm, đột nhiên cong môi cười
Vẻ mặt cô giãn ra, hàm răng hơi lộ ra dưới đôi môi đỏ đang cong lên, giống như sông băng tan chảy, trong nháy mắt làm An Tiểu Điềm thấy kinh diễm
“Chị, chị cười lên thật đẹp, bình thường chị nên cười nhiều một chút.” An Tiểu Điểm nói
Chu Y Lâm thu lại nụ cười trên mặt, rũ mắt xuống, yên lặng uống rượu
An Tiểu Điểm đột nhiên cảm thấy mình nói sai, nhưng cô ấy lại không thể hiểu được đã sai ở đâu, cô ấy thật lòng cảm thấy Chu Y Lâm nên cười nhiều hơn, nụ cười kia rất đẹp, dù cô ấy là con gái cũng cảm thấy rung động
Chu Y Lâm uống nhiều rượu, lúc An Tiểu Điểm khuyên cô đừng uống nữa, cô thật sự ngừng lại, sau đó để An Tiểu Điềm giúp gọi lái xe thuê, cô đưa An Tiểu Điềm về chỗ ở trước, sau đó để lái xe thuê đưa cô đến Lục La
Đều nói người đau lòng uống rượu sẽ không say, cô nhìn bản thân ở trong gương, ý thức vô cùng tỉnh táo.
Khuôn mặt ở trong gương thật sự xinh đẹp, cô xoa nhẹ mặt mình
“Chu Y Lâm không thể cười.” Cô thì thào.