Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, vẻ mặt ung dung thoải mái, giọng nói lại khá gợi đòn: “Tôi, vui lòng!” “Anh Viên, có chơi có chịu!” Cô tốt bụng nhắc nhở
“Không được, yêu cầu thứ hai của cô quá đáng.” Viên Năng nghiến răng nghiến lợi
“Vậy coi như hai yêu cầu là được.”
Cô đã nói đến mức này rồi, Viện Năng đấu thể từ chối nữa
Anh ta chỉ có thể nuốt nước đắng vào trong bụng, âm thầm chịu đựng3những rắc rối mà mình tự tìm
“Bây giờ anh có thể thực hiện yêu cầu thứ nhất rồi.” Thịnh Kiêu Dương nói
Viên Năng bực bội lườm có một cái, đứng dậy rời đi
“Trò vui đến đây là kết thúc, mọi người giải tán đi!” Thịnh Kiêu Dương vỗ tay, nhàn nhã nói.
“Lợi hại!” Triệu Lôi giơ ngón tay cái với cô.
Thịnh Kiêu Dương chỉ mỉm cười, rất thản nhiên nhận lấy sự khen ngợi của cô ấy
“Em cũng biết An Huyễn sao?” Lâm Dục tò mò.
“Lúc trước đã gặp mặt ở KTV.” Còn bị ép uống một ly rượu nồng độ cao, bây giờ chỉ là sự đáp lễ nho nhỏ của cô thôi.
Lâm Dục tỏ vẻ thì ra là thể.
“Kiều Kiều, vừa rồi1cậu để anh ta được lợi rồi, phải bảo anh ta trần truồng rồi chạy quanh!” Lâm Na nói
Mấy người còn chưa đi đều thấy xấu hổ
“Được rồi, nếu bảo anh ta làm như vậy, nhất định anh ta sẽ trở mặt.” Thịnh Kiêu Dương khoanh tay
Lâm Diễn nhìn cô, nói một câu: “Em vẫn giống lúc trước.” Mấy người xung quanh còn chưa đi đều nhìn về phía hai người họ, lập tức có tiếng xì xào! Trước đó, Phan Minh Nguyệt hăng hái đến xem trò vui còn chưa đi, cô ta nhảy ra chỉ vào Lâm Diễn nói: “Tôi nghe thấy rồi, anh chính là bạn trai cũ – người đã yêu cầu quay lại với Từ Kiều Kiều ở nhà8vệ sinh!”
Lâm Diễn ngước mắt nhìn Phan Minh Nguyệt, ánh mắt trong trẻo sáng ngời như ánh trăng và vẻ ngoài đẹp trai đã làm người khác phải đỏ mặt
Phan Minh Nguyệt nhìn thấy vẻ ngoài đẹp trai kia, cũng không thể dời mắt, đột nhiên cảm thấy có lẽ mình đoán sai, một người bạn trai cũ đẹp trai đến bùng nổ như vậy đi cầu xin quay lại mà không khiến người ta động lòng sao? Hả, không đúng, có người bạn trai như vậy còn chia tay sao? Nếu đổi lại là cô ta, cô ta sẽ mặt dày mày dạn bám lấy!
Lâm Na nhíu mày nhìn Lâm Diễn, sau đó lại nhìn vẻ mặt của Thịnh Kiêu Dương, thấy cô9khá bình tĩnh, trong lòng có cảm giác xấu, liền kéo Thịnh Kiêu Dương đi, “Kiều Kiều, cậu đi theo mình, mình muốn nói chuyện riêng với cậu.” Rời khỏi đại sảnh bữa tiệc, lại đi xa thêm chút nữa, đứng ở một hành lang không có ai, Lâm Na nghiêm túc nhìn Thịnh Kiêu Dương: “Mình mặc kệ đầu óc anh ấy bị nước vào, mình chỉ muốn biết cậu lựa chọn thế nào.”
Thịnh Kiêu Dương tự giễu bật cười, “Còn có thể có lựa chọn gì, bây giờ mình đã không còn ở độ tuổi có thể bốc đồng rồi.” Lâm Na vốn rất nghiêm túc, nghe câu nói này thì không khỏi cảm thấy vui vẻ, bật cười, giơ tay nhéo7khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Cậu có thấy mất mặt không, trước kia cậu đã nhỏ hơn mình rồi, bây giờ càng không cần phải nói, vậy mà dám nhắc đến tuổi tác ở trước mặt mình.”
Bị Lâm Na làm như thế, Thịnh Kiêu Dương cũng không nhịn được cười
Hai người nhìn nhau cười một lúc, Thịnh Kiêu Dương thu lại nụ cười, giơ tay ôm Lâm Na, đặt cằm lên bả vai của cô ấy, buồn bực nói: “Mỹ Nữu, mình đã từ chối rồi.”
“Rất tốt, như vậy mới đúng.” “Nếu là lúc trước, anh ấy nói anh ấy thích mình, có lẽ mình sẽ hạnh phúc đến phát điên
Nhưng bây giờ mình lại từ chối!” Thịnh Kiêu Dương yếu ớt nói.
Lâm Na đẩy cô ra, nhìn thẳng vào mắt của cô: “Kiều Kiều, cậu nghe này, cậu làm vậy là đúng, chứng minh bây giờ cậu đã là một người nguyên vẹn, nơi này của cậu trở về rồi.” Lúc nói đến “Nơi này”, Lâm Na nhẹ nhàng chạm vào vị trí trái tim của cô.
Thịnh Kiêu Dương im lặng một lúc, mỉm cười nhẹ nhõm: “Nói như vậy, hẳn mình nên ăn mừng một chút.”
“Trước khi ăn mừng có phải nên thành thật khai báo hay không, cậu và Thẩm ma vương đã xảy ra chuyện gì? Sau khi hai người xảy ra chuyện cậu cũng không nhắc đến một câu nào với mình, có còn là bạn thân không!”
Nhắc đến Thẩm Trí Ninh, tâm trạng Thịnh Kiêu Dương lại trở nên hơi phiền muộn, cô thở dài, bất đắc dĩ nói: “Nếu như mình nói mình cũng hơi mơ hồ, cậu có tin không?” “Không tin.” Lâm Na lắc đầu dứt khoát.
“Trên thực tế mình thật sự chưa hiểu rõ ràng, anh ta luôn nghi ngờ mình có ý đồ xấu xa, thậm chí còn ép hỏi mình có mục đích gì, kết quả thái độ lại bất ngờ thay đổi
Nếu không phải lời nói hành động không thay đổi, mình sẽ nghi ngờ anh ta thật sự biến thành người khác rồi.” “Kể mình nghe chút đi!” Lâm Na rất tò mò.
Lúc này chợt có tiếng bước chân vang lên, hai người cùng nhìn lại, là Lâm Dục
“Chuẩn bị mang bánh sinh nhật lên rồi.” Lâm Dục nói.
“Ổ, bọn em quay lại ngay đây
Kiều Kiều, nhớ kỹ, lát nữa nhất định phải kể cho mình nghe.” Lâm Na kéo tay Thịnh Kiêu Dương, đi theo Lâm Dục quay về.
Trong đại sảnh, tất cả mọi người tập trung ở một khu vực, ông cụ Lâm đang bày tỏ cảm xúc về ngày sinh nhật của mình, ông cụ vừa mới nói xong, đèn trong đại sảnh đột nhiên tắt hết.
Thịnh Kiêu Dương đang cùng Lâm Na đi vào bên trong, lúc xung quanh đột nhiên chìm vào bóng tối, cô không hề hoảng sợ
Nhưng giây tiếp theo, có một bàn tay từ phía bên cạnh kéo cô đi, cô còn chưa kịp kêu lên, âm thanh đã bị chặn lại trong yết hầu.
Cô vừa mới có suy nghĩ phản kháng, chóp mũi đã ngửi thấy một mùi hương đặc biệt của ai đó
“Sinh nhật vui vẻ, sinh nhật vui vẻ...” Tiếng hát mừng sinh nhật vang lên, ánh nến trên chiếc bánh kem bảy tầng xua tan từng chút bóng tối
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào nguồn sáng duy nhất - nến trên bánh kem.
Người đang nắm tay mình bị kéo đi trong nháy mắt giữa bóng tối, đương nhiên Lâm Na rất lo lắng
Khi bánh kem được đẩy ra, tuy ánh nến không thể chiếu sáng cả đại sảnh, nhưng cũng cải thiện tầm nhìn xung quanh
Cô đang muốn đi tìm, liền thấy một cặp nam nữ đang làm việc không đứng đắn ở cách đó không xa, đúng là bị ép nhét thức ăn chó mà
Còn nói mình mơ hồ, có gì mà mơ hồ, hôn cũng đã hôn rồi! “Ông Lâm, thổi nến đi!” Sau bài hát sinh nhật, có người ồn ào nói
“Được được được,“ Ngay sau đó tiếng cười tràn đầy sức sống của ông cụ Lâm vang lên, “Hôm nay tôi rất vui, gia đình chúng tôi đều có mặt đủ cả, tôi muốn cùng người nhà thổi tắt những ngọn nến này.” Lâm Na nhìn hai người ở cách đó không xa còn chưa tách ra, xoay người đi vào trong, đến bên cạnh ông cụ Lâm
Thịnh Kiêu Dương cảm thấy sắp không thở được nữa, cô đập người đàn ông đột nhiên nổi điên kia
Khó khăn lắm mới thoát khỏi cảm giác ngạt thở, cô thở hổn hển, thẹn quá hóa giận nhỏ giọng hỏi: “Anh bị sao thế?”
“Đồ nói dối.” Hơi thở nóng rực của anh phả ra ngay bên tai
Cảm giác tê dại từ dưới sống lưng chạy thẳng lên đỉnh đầu, Thịnh Kiêu Dương túm chặt lấy quần áo sau lưng anh, lại không cam lòng yêu thế: “Tôi đâu có lừa anh hả?”
“Ồ.” Anh ôm eo cô, đưa cô đến một cây cột lớn phía sau đại sảnh bữa tiệc
Khi ánh đèn một lần nữa sáng lên, anh đã nhốt cô trong lòng
Thịnh Kiêu Dương híp mắt, thích ứng với không gian đột ngột sáng lên, sau khi nhìn vào ánh mắt anh, sự sắc bén trong đó làm cô run lên, sao lại thế này?
“Anh anh anh đừng làm loạn, ở đây nhiều người như vậy...” Đối mặt với anh, không biết vì sao cô luôn thiếu đi mấy phần sức mạnh, nếu thật sự muốn tìm nguyên nhân, tuyệt đối là vì khi còn bé đã bị bắt nạt đến mức để lại ám ảnh trong lòng, ừ, nhất định là như thế!
Thẩm Trí Ninh nhếch môi, “Ý của em là, lúc ít người thì có thể sao?” “...”Khốn kiếp! “Bây giờ có thể nói thật với anh chưa?” Thẩm Trí Ninh lập tức thu lại nụ cười.
“Nói cái gì?”
“Rốt cuộc quan hệ của em và Lâm Diễn là như thế nào?”
“Anh nghi ngờ tôi?”
Thẩm Trí Ninh dừng lại, anh nhìn cô tỏ vẻ tổn thương nghiêng mặt qua một bên: “Anh là bạn trai của em, chẳng lẽ không có quyền biết trước kia em và người đàn không khác có quan hệ gì sao?”
“Ai đồng ý?” Thịnh Kiêu Dương bĩu môi
Anh nâng một tay lên giữ chặt cằm của cô, quay mặt cô qua, chậm rãi xích lại gần: “Không đồng ý?” Anh tỏ vẻ nếu cô không đồng ý thì sẽ hôn đến khi đồng ý mới thôi
Thịnh Kiêu Dương lập tức đưa tay che môi, chớp mắt, buồn bực nói: “Được được, tôi đồng ý là được rồi!” Giữa hàng lông mày của Thẩm Trí Ninh tràn ra ý cười
“Sinh nhật của ông nội Lâm thì sao, chúng ta không vào à?” Thịnh Kiêu Dương dò hỏi
Thẩm Trí Ninh lại thờ ơ, chỉ nhốt cô lại, chăm chú nhìn cô
“Làm, làm gì?” “Thiếu chút nữa đã bị em chuyển đề tài rồi, bây giờ chính em cũng đã đồng ý, có thể nói giữa em và Lâm Diễn đã xảy ra chuyện gì không?”
“Tối với anh ấy có thể có cái gì...”
“Nói thật!”
Thịnh Kiêu Dương mấp máy môi, ánh mắt dao động, chậm rãi nói: “Tôi..
chính là..
cái kia...”
“Hům?”
“Trước kia tôi thấy anh ấy đẹp trai nên thích anh ấy!” Thịnh Kiêu Dương nhìn đi nơi khác.
Thẩm Trí Ninh im lặng nhìn cô.
“Là anh muốn tôi nói.” Thịnh Kiêu Dương bị nhìn đến mức hoảng sợ
“Hai người đã ở bên nhau?”
“Không.” Thịnh Kiêu Dương trả lời rất chắc chắn, đây vốn là sự thật, câu trả lời của cô cũng rất thuyết phục
“Nhưng anh nghe nói, anh ta tìm em nói muốn quay lại.” Anh còn nhấn mạnh hai chữ “Quay lại”
“Anh nghe ai nói? Là Phan Minh Nguyệt sao? Cô ta không tận mắt nhìn thấy, sao anh có thể tin cô ta!”
“Viện Năng nói cậu ta nhìn thấy.” “..” Thịnh Kiêu Dương nhất thời nghẹn lời
Cô vội vàng nói tiếp: “Không thể nào, chắc chắn Viên Năng muốn trả thù tôi nên mới nói linh tinh với anh, tôi và Lâm Diễn căn bản không có quan hệ gì.”
“Thật sự không có quan hệ gì sao?” Người hỏi câu này không phải là Thẩm Trí Ninh.
Thịnh Kiêu Dương quay lại, nhìn thấy Lâm Diễn.