*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Vậy cũng phải chờ con trưởng thành mới được.”
Tưởng Nhân nghiêng người ra sau, nhìn hai cha con trước mặt đang vừa nói vừa cười
Bà ta cong môi, nhà bọn họ vẫn luôn rất hạnh phúc
Xưa nay bà ta chưa bao giờ hối hận vì lúc trước mình vứt bỏ lòng tự trọng để theo đuổi người đàn ông này
Sự thật chứng minh nỗ lực của bà ta là đáng giá, Phan Tử Huy là người chồng tốt, cũng là người cha tốt
Cho nên, bà ta tuyệt đối không cho phép bất kì ai phá hủy hạnh phúc của bọn họ!
“Ô? Kia không phải là Lina sao?”
Giọng nói ngạc nhiên của Phan Minh Nguyệt vang lên: “Lại thấy được3chị ấy, thật sự rất có duyên
Cha, chúng ta đi qua chào hỏi đi!” Còn chưa kịp nói gì, Phan Minh Nguyệt đã lôi kéo cha mình nhanh chóng đi đến chỗ đó.
“Lina, Lina!”
Nghe được tiếng kêu này, Lâm Na đang nói chuyện với Thịnh Kiều Dương nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác
Chỉ liếc một cái cô liền quay lại nói với Thịnh Kiều Dương: “Gia đình người cha rẻ tiền kia của cậu đang tới.” Thịnh Kiêu Dương nhìn sang, quả nhiên là cả gia đình, lúc này còn nhiều hơn một người.
“Thật sự rất có duyên! Lina, chị còn nhớ em không?” Phan Minh Nguyệt vui vẻ nói chuyện với Lâm Na.
“Hai người định đi đâu vậy?” Phan Tử Huy nhìn Thịnh Kiều Dương hỏi
Vốn hôm nay muốn hẹn cô ra nói rõ thân phận, không ngờ ông1trời cũng giúp đỡ, để họ gặp nhau ở phòng chờ
Phan Minh Nguyệt thấy giọng điệu của Phan Tử Huy hơi quá thân thiết, ngược lại cùng phụ họa: “Đúng thế, đúng thế, hai chị muốn đi đâu vậy?”
“Đi công tác, không tiện tiết lộ.” Lâm Na nói.
Lúc này Thịnh Kiều Dương lại đang đánh giá người phụ nữ đi theo sau hai cha con này
Người phụ nữ này chăm sóc bản thân rất tốt, rõ ràng bằng tuổi mẹ Từ, nhưng lại nhìn trẻ hơn nhiều
Quần áo trên người cũng rất sang trọng, vừa nhìn liền biết là một phu nhân nhà giàu sống an nhàn sung sướng
Người này vốn là thiên kim của một gia đình giàu có sao lại dây dưa với một tên cặn bã chứ?
Lúc Thịnh Kiêu Dương đang đánh giá đối phương, đối phương3cũng đang đánh giá cố
Trong mắt Tưởng Nhân, khí chất của cô gái tóc ngắn này còn cao quý hơn đứa con gái được bà ta dạy dỗ cẩn thận
Giống như một cục mụn thịt, hận không thể cắt bỏ ngay bây giờ.
Người phụ nữ thấp kém kia, người phụ nữ sống trong đám cỏ dại kia, lại có một đứa con xuất sắc như vậy, dựa vào cái gì chứ?? “Kiều Kiều, tôi có thể nói chuyện riêng với cháu không?” Lúc Phan Tử Huy nói lời này, tư thái rất thấp.
“Cha?” Phan Minh Nguyệt nghi ngờ nhìn cha bỗng nhiên trở nên kỳ quái
Lúc này Tưởng Nhân đứng bên cạnh liền thay đổi sắc mặt, lấy sự hiểu biết của bà ta với Phan Tử Huy, sao không biết ông ta đang muốn làm gì
Nếu nói rõ ràng3chẳng phải mang ý nghĩa, người bà ta ghét nhất sẽ can thiệp vào cuộc sống của một nhà ba người bọn họ sao? “Tử Huy, chúng ta đừng quấy rầy người ta
Có cái gì để sau này nói cũng được, dù sao không phải không gặp được nữa.” Tưởng Nhân tỏ vẻ bình tĩnh.
Phan Tử Huy quay lại nhìn Tưởng Nhân, ông ta hơi nhíu mày
Nhưng ông ta không muốn đợi thêm, từ khi biết Từ Tình không tái hôn, biết Từ Kiều Kiều là con gái của ông ta
Lòng ông ta chưa hề bình tĩnh.
Những chi tiết nhỏ bị cố tình lãng quên trong ký ức dần hiện ra, ông ta nhớ rõ Từ Kiều Kiều có đến tìm ông ta trước khi ông ta kết hôn với Tưởng Nhân
Hình như muốn nói lời gì đó với ông9ta nhưng cuối cùng vẫn chưa nói ra được
Bây giờ ông ta đã biết rõ, có lẽ lúc đó Từ Tình muốn nói cho ông ta biết việc mang thai.
Từ Tình thật sự là một người phụ nữ ngu ngốc
Tất nhiên, nếu bà bỏ đứa bé nhất định có thể có được kết cục khác
Nhưng bà lại khăng khăng sinh ra đứa bé này cũng tự mình nuôi đứa bé lớn lên, ông ta cũng xúc động trước tình cảm sâu sắc của bà.
“Thật xin lỗi, bây giờ chúng tôi phải lên máy bay.” Thịnh Kiều Dương cũng biết Phan Tử Huy muốn làm gì, nhưng cô không muốn cho ông ta toại nguyện
Không quan tâm suốt 18 năm, bây giờ muốn đền bù cũng đã quá muộn!
“Kiều Kiều...”
“Được rồi, cho chúng tôi đi nhờ chút.”
Thịnh Kiêu Dương rời đi với Lâm Na và trợ lý của Lâm Na.
“Ông ta muốn nhận cậu.” Lâm Na nói với Thịnh Kiều Dương
“Nhưng mình không muốn.” “Cậu có nghĩ việc thay Từ Kiều Kiều lấy lại những thứ của cô ấy không?”
Thịnh Kiêu Dương quay lại liếc nhìn Lâm Na: “Cái này không cần thiết.”
Lâm Na cười gật đầu: “Cũng đúng, không cần thiết phải có quá nhiều liên quan với bọn họ.” Lên máy bay, đang tìm vị trí, Thịnh Kiêu Dương lại nghe được một câu: “Là cô?” Cô quay lại, hơi kinh ngạc khi nhìn thấy người ngồi ở vị trí bên cạnh phía sau cô, lại là Lâm Dục
Lâm Na đi phía sau xích lại gần, khi cô ấy nhìn thấy Lâm Dục liền ngẩn ngơ, lập tức nhìn Thịnh Kiêu Dương, bật thốt lên: “Anh ta là ai?
Lâm Dục nhìn thấy Lâm Na cũng sửng sốt một chút, cảm giác đối phương có chút hiền hòa
“Anh ta là khụ, bạn trai cũ của Kiều Dương.” Thịnh Kiều Dưỡng thiếu chút nữa nói lỡ miệng.
“Không phải bạn trai cũ, tôi và Kiêu Dương chưa chia tay.” Lâm Dục sửa lại.
Lâm Na kéo Thịnh Kiêu Dương đi về phía trước, tìm vị trí của mình ngồi xuống.
“Lúc trước còn thật sự cho rằng cậu nghĩ thông suốt rồi, không ngờ cậu chỉ tự đào cho mình một cái hố khác.” Lâm Na nghiêm túc nhìn Thịnh Kiều Dương
“Gì mà một cái hổ khác?” Thịnh Kiêu Dương tỏ vẻ mơ hồ
Lâm Na đập cô một cái: “Đừng giả vờ hồ đồ với mình! Nói thật đi, có phải cậu còn chưa dứt tình với Lâm Diễn không?”
“Đúng vậy!” Thịnh Kiêu Dương quá thẳng thắn, Lâm Na nghe xong cũng hơi sửng sốt, cô ấy lập tức lo lắng nói: “Kiều Kiều, mình vẫn chưa nói cho cậu biết, Lâm Diễn sắp đính hôn.” Thịnh Kiêu Dương mở to hai mắt, mang theo sự ngạc nhiên, cô mấp máy môi, tâm trạng hơi phức tạp
“Thật xin lỗi, Kiều Kiều, mình không nói cho cậu biết chỉ là không muốn cậu đau lòng
Nhưng bây giờ mình không thể không dùng cái này để nhắc nhở cậu, Lâm Diễn không đáng để cậu thích.” Lâm Na nắm chặt tay Thịnh Kiêu Dương
Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, đưa tay nhéo nhẹ gương mặt của Lâm Na: “Mỹ Nữu, cậu đừng vì muốn khuyến mình quay đầu mà cố ý nói xấu anh trai cậu
Nếu anh ấy không đáng để mình thích, mình còn ngu ngốc thích anh ấy lâu như vậy? Cậu yên tâm đi, mình đã nghĩ thoáng rồi
Hiện tại, ngoại trừ tình yêu thì mình còn chuyện quan trọng hơn phải làm, sẽ không quan tâm vào chuyện vụn vặt nữa.”
“Vậy bạn trai cũ của cậu là xảy ra chuyện gì hả? Vẻ ngoài của anh ta rất giống Lâm Diễn, cậu dám nói cậu không coi anh ta là thế thân?”
“Thế thân? Có lẽ vậy
Điều quan trọng nhất anh ta là nam thần của Thịnh Thi Vận!”
“Thịnh Thi Vận? Đó không phải là em gái cùng cha khác mẹ của cậu sao? À, mình nhớ ra rồi, cậu có nói qua về chuyện này
Thế nhưng dáng vẻ của người này thật sự giống Lâm Diễn, người không biết con tưởng hai người họ là anh em.” Lâm Na quay ra sau nhìn lại, cảm khái nói một câu cuối cùng.
Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, cô lấy điện thoại ra tắt máy
Nhìn màn hình tối đen, cô không khỏi nhớ tới câu mà Mỹ Nữu vừa nói
Lâm Diễn sắp đính hôn..
Cùng ai, bây giờ cô đã không còn tâm tự đi tìm hiểu những thứ này
Sau này thật sự không còn liên quan đến nhau nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com