Đi vào cửa chính khách sạn, đứng đợi thang máy, đối mặt với ánh mắt của những người xung quanh, Thịnh Kiều Dương cũng rất bình tĩnh
Cô đã trở thành ngôi sao được một thời gian, đã thích ứng, hơn nữa bản thân cô cũng không sợ ánh mắt của mọi người.
Đi vào thang máy, Thịnh Kiều Dương nhìn vào vách tường thang máy, vách tường thang máy là chất liệu phản quang, lúc này vừa vặn soi rõ dáng vẻ của cô, kiểu tóc khá ổn, trang điểm mắt cũng hoàn toàn không có vấn đề, nhưng..
môi...
Như bị chó gặm vậy
Cô giận dữ lườm Thẩm Trí Ninh mấy lần, mím chặt môi, vẫn còn những người khác ở trong thang máy, cô không tiện tỉnh sổ sách với Thẩm3Trí Ninh, chỉ có thể kìm nén sự tức giận
Hiện tại, cô nghĩ thế nào cũng không thấy thích hợp, cảm thấy từ trước đó đến bây giờ ánh mắt mọi người nhìn cô đều hơi kỳ lạ.
Cho đến khi trong thang máy chỉ còn lại hai người họ, Thịnh Kiều Dương giơ tay đập anh một cái, phàn nàn: “Đều tại anh! Lúc tôi hỏi sao anh lại nói hoàn mỹ, nếu không tôi đã có thể trang điểm lại ở trên xe rồi.” Nghĩ đến từ lúc đi vào cửa chính khách sạn đã có rất nhiều người nhìn thấy dáng vẻ này của cô, cô đưa tay che mặt ảo não thở dài, hình tượng của cổ..
một đi không trở lại! “Đinh” bọn họ đã đến tầng lầu cần đến rồi.
“Tôi đi trang điểm lại trước.” Thịnh Kiều Dương nhấc1làn váy bước nhanh đến nhà vệ sinh
Ở đây phòng rửa tay là nam nữ dùng chung, chỉ có nhà vệ sinh mới chia ra, Cô vừa mới đi vào nhà vệ sinh, liền thấy một người đang sấy khô tay, đối phương vô tình nhìn qua, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.
“Anh...”
Thịnh Kiều Dương mở miệng, đột nhiên lại không biết phải nói gì.
Đó vẫn là khuôn mặt mà cô yêu thích, nhưng cảm giác không cẩn thận nhìn một cái liền không kiềm chế được đã không còn như trước.
Lâm Diễn đi tới dừng ở trước mặt cô, nhìn..
bờ môi của cô.
“Bây giờ em có bạn trai rồi sao?” Anh không rõ ràng hỏi
Thịnh Kiều Dương hít một hơi thật sâu, gật đầu: “Đúng vậy, anh ấy nói anh ấy thích em, vừa lúc em cũng thích anh ấy, bọn8em liền ở bên nhau.”
“Em cũng thích anh ta?” Lâm Diễn nói ra từng câu từng chữ.
Thịnh Kiều Dương mím môi, trước ánh mắt tổn thương đang chăm chú nhìn mình kia, cô không cách nào nói ra lời thừa nhận.
Lâm Diễn đột nhiên đưa tay ra, bốn ngón tay nâng cằm cô, ngón tay cái vuốt ve môi dưới của cô, “Em và người ta đã thân mật thế này rồi?”
Thịnh Kiều Dương nghiêng mặt qua một bên, nhỏ giọng nói: “Lâm Diễn, đừng như vậy.”
Anh cười khổ, hỏi: “Nếu như anh nói anh hối hận thì sao?”
Thịnh Kiều Dương ngước mắt, trong tầm mắt là đôi mắt u buồn của anh, trái tim cô run rẩy, nhưng vẫn còn lý trí, đáp lời: “Hối hận thì có thể làm gì chứ, anh đã đính hôn rồi.”
“Anh chỉ đính hôn, huống hồ9kết hôn cũng có thể ly hôn, anh chỉ muốn một cơ hội có thể cứu vãn lại, em có đồng ý cho anh không?” Trong đôi mắt Lâm Diễn có tình cảm sâu đậm khiến người ta đắm chìm
Bị một người đàn ông đẹp trai như một pho tượng được điêu khắc nhìn chăm chú nói muốn cứu vãn, chắc chắn có rất ít cô gái có thể kiềm chế bản thân, nói thật Thịnh Kiều Dương cũng hơi rung động
Nếu như nửa năm trước anh tự mình nói như thế, nhất định cô sẽ không chút ngần ngại đồng ý.
Nhưng bây giờ..
Cô cũng chỉ hơi rung động mà thôi.
“Julian rất thích anh, anh đã lựa chọn ở bên cô ấy, thì phải cư xử nghiêm túc với lựa chọn của anh
Lâm Diễn, anh cũng biết, em rất trọng tình cảm, bất7kể là loại tình cảm nào, người em thích cũng phải là một người nghiêm túc
Nếu bây giờ anh vứt bỏ Julian hoặc là anh không muốn từ bỏ bất kỳ ai, anh đều không xứng đáng được em thích.”
Trong suy nghĩ của cô, bạn đã đưa ra lựa chọn, vậy bạn phải chịu trách nhiệm đến cùng với lựa chọn của mình! Lâm Diễn đã lựa chọn Julian, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, nhưng lựa chọn nào cũng là lựa chọn, điều Lâm Diễn phải làm không phải là hối hận, mà phải khiến bản thân không hối hận với lựa chọn của mình.
Thịnh Kiều Dương nhìn chằm chằm Lâm Diễn đang im lặng, đi qua người anh đến trước bàn trang điểm, mở túi xách ra, lấy son ra nhìn gương trang điểm lại
“Từ trước đến nay anh chưa từng cảm thấy lựa chọn của anh là sai lầm, cho đến khi anh tỉnh giấc vô số lần từ trong ký ức, cho đến khi mỗi lúc ở một mình đều cảm thấy vô cùng trống vắng, cho đến khi không có lúc nào không nhớ đến em..
Đúng, anh nên chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, nhưng lúc này đây anh muốn làm một người vô trách nhiệm.”
Bên cạnh vang lên giọng nói chậm rãi của Lâm Diễn, bàn tay đang cầm son môi của Thịnh Kiều Dương siết chặt lại
Từ trong gương cô nhìn thấy thấy bản thân đang giãy giụa, cô ghét bản thân như vậy, rõ ràng đã quyết định muốn hoàn toàn thoát khỏi gông xiềng có tên là Lâm Diễn, nhưng sau khi nghe anh nói như vậy, cô lại muốn từ bỏ quyết định của mình.
Dù sao cô cũng đã thích người này nhiều năm như vậy!
Lâm Diễn đi đến bên cạnh cô, anh nhẹ nhàng xoay người cô lại, nhìn thẳng vào cô mà nói: “Nếu như tình cảm có thể được kiểm soát bởi lý trí, thì đã không có nhiều người phạm sai lầm như vậy, lỗi của anh là luôn để lý trí che đậy tình cảm, khiến anh đưa ra lựa chọn đẩy bản thân mình rơi vào tình cảnh khó khăn.”
“Kiều Dương,“ Anh nhỏ giọng, “Anh muốn trả lời câu hỏi lần trước em hỏi anh, anh...”
“Đủ rồi!” Thịnh Kiều Dương đột nhiên ngắt lời anh, chút lý trí còn sót lại nói cho cô biết, không thể nghe câu nói tiếp theo của anh, nếu không cô sẽ đánh mất chính mình.
Cô đẩy anh ra, đi ra ngoài, chỉ để lại một câu nói: “Bạn trai của em còn đang chờ em ở bên ngoài.”
Bước chân của cô hơi vội vàng, cảm giác như đang chạy trốn.
Lâm Diễn nhắm hai mắt lại, nặng nề thở ra một hơi, anh biết bởi bản thân do dự nên đã đánh mất cơ hội tốt nhất.
Giống như một người đi mua nhà, nhìn trúng một căn nhà một triệu, số tiền trong tay vừa đủ để trả tiền đợt đầu, nhưng bởi vì số tiền trả mỗi tháng quá cao, vả lại trả tiền đợt đầu xong sẽ không còn tiền sửa sang, liền muốn mua một căn nhà khác rẻ hơn, ai ngờ căn nhà giá rẻ lại không phải thứ mình thích
Cuối cùng do dự mãi mới quyết định mua căn nhà mình thích, lại phát hiện căn nhà này đã tăng giá, bây giờ cần một triệu rưỡi thậm chí còn nhiều hơn nữa.
Cuối cùng Lâm Diễn đã hiểu rõ một đạo lý, không có gì sẽ luôn đứng nguyên tại chỗ chờ bạn
“Thật sự rất đặc sắc!” Một giọng nam vang lên trong nhà vệ sinh nam
Lâm Diễn nhìn sang, thấy một chàng trai ngậm thuốc lá đứng ở cửa nhà vệ nam
Anh chỉ thản nhiên liếc nhìn người thanh niên một cái, xoay người rời khỏi
“Ha ha,“ Chàng trai cười lạnh, “Không ngờ số đào hoa của Từ Kiều Kiều lại tốt như vậy!”
Chàng trai nhổ điếu thuốc lá đang ngâm trong miệng ra, hai tay cho vào túi quần chậm rãi rời khỏi nhà vệ sinh
Nhà vệ sinh nữ ở bên cạnh cũng vang lên tiếng xả nước, chẳng mấy chốc có một cô gái bước ra
Lại nói, sau khi Thịnh Kiều Dương vội vàng rời khỏi nhà vệ sinh, liền thấy Thẩm Trí Ninh đang đứng ở cửa vào đại sảnh bữa tiệc nói chuyện với một cặp vợ chồng
Cô đã từng gặp hai người này, đó là cha mẹ của Lâm Dục.
Thẩm Trí Ninh nhìn thấy cô đi tới, đưa tay ra với cô
Thịnh Kiều Dương nhìn bàn tay của anh, nghiêng đầu liếc ra sau lưng, thấy bóng dáng của Lâm Diễn, cô siết chặt chiếc túi cầm trong tay, nâng một bàn tay khác lên đặt vào lòng bàn tay của Thẩm Trí Ninh, theo lực kéo của anh mà đi đến bên cạnh.
“Đây là bạn gái của cháu.” Thẩm Trí Ninh giới thiệu với vợ chồng Lâm gia
“Rất xinh đẹp!” Vợ chồng Lâm gia khen ngợi
Thịnh Kiều Dương chỉ có thể nói: “Cảm ơn!” “Hai đứa đi vào trước đi, ông cụ nhà bác đang tiếp khách ở bên trong.”
Thẩm Trí Ninh gật đầu ra hiệu với vợ chồng Lâm gia, rồi nắm tay Thịnh Kiều Dương đi vào trong đại sảnh bữa tiệc, anh chỉ gật đầu đáp lại lời chào hỏi của một số người rồi đi thẳng đến trước mặt ông cụ Lâm.
“Ông nội Lâm, sinh nhật vui vẻ, chúc ông khỏe mạnh thật lâu, đồng thời chúc mừng gia đình ông đã đoàn tụ
Ánh mắt ông cụ Lâm nhìn hai người đang nắm tay nhau một giây, sau đó cười nói: “Cháu có lòng rồi, xem ra ông cũng phải chúc mừng cháu.”
Thẩm Trí Ninh chỉ cười không nói.
“Kiều Kiều, đây là bạn trai của cháu sao?” Lâm Tuyết Quân đi đến bên cạnh ông cụ Lâm, ôn hòa hỏi.
“Di Lâm.” Thịnh Kiều Dương chào hỏi.
Cô quay lại liếc nhìn Thẩm Trí Ninh, thật sự không muốn thừa nhận, nhưng bây giờ cô đã nắm tay anh, nhất định mọi người đều biết quan hệ của bọn họ
Dù cô nói không phải là quan hệ yêu đương thì cũng không ai tin, huống chi cô còn muốn mượn cơ hội này để cắt đứt sạch sẽ với Lâm Diễn.
“Đúng thế.” Cô đáp lời.
Thẩm Trí Ninh nghiêng đầu nhìn cô, đối với việc cuối cùng cô đã chính miệng thừa nhận quan hệ của bọn họ, anh khá vui vẻ
“A Diễn quay lại rồi.” Lâm Tuyết Quân nhìn ra phía sau bọn họ.
Thịnh Kiều Dương không quay lại, chỉ hơi cứng ngắc
Ánh mắt Thẩm Trí Ninh lóe lên, ý cười giữa hai hàng lông mày dần giảm đi
“Không biết Tiểu Dục đã đón được Na Na chưa
A Diễn, con đi gọi điện thoại hỏi xem.” Lâm Tuyết Quân còn nói thêm.
“Vâng.”
Thịnh Kiều Dương nghe thấy giọng nói vô cùng dễ nghe của Lâm Diễn vang lên sau lưng.
“Chờ chút đã, Tiểu Diễn, cháu qua đây, để ông giới thiệu cho cháu làm quen.” Ông cụ Lâm mở miệng nói
Thịnh Kiều Dương ngửi thấy mùi hương quen thuộc, anh đi ngang qua cổ, đến bên cạnh ông cụ Lâm
Cô cắn môi, trong lòng vô cùng rối rắm
Ở bên cạnh, Thẩm Trí Ninh đột nhiên mở miệng nói: “Chắc hẳn vị này là cháu ngoại của ông nội tâm?” “Đúng vậy,“ Ông cụ Lâm cười gật đầu, “Tiểu Diễn, vị này là chủ của Thẩm gia, tuổi tác hai đứa xấp xỉ nhau, cũng đều lớn lên ở nước ngoài, chắc hẳn có rất nhiều đề tài nói chuyện.”
Lâm Diễn dời mắt khỏi hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Thẩm Trí Ninh và Thịnh Kiều Dương, nhìn sang mặt Thẩm Trí Ninh, quan sát một chút, nở nụ cười: “Chào anh, tôi là Lâm Diễn.” “Tôi biết anh.” Thẩm Trí Ninh nói.
Anh hơi cong môi hiện ra một nụ cười lạnh, “Thật ra trước kia tôi từng gặp anh.” “Hả?” Lâm Diễn nói.
Thẩm Trí Ninh chậm rãi nói: “Có một lần tôi được nhờ đưa quà sinh nhật đến cho Kiều Dương, tôi thấy anh ở bên cạnh cô ấy.”