*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Em không tin sao?” Thịnh Kiều Dương dùng ngón tay gõ nhẹ hai cái lên menu: “Em có nói không tin sao?”
Cố Châu khẽ nhướng mày, cơ thể nghiêng về phía trước: “Thế nhưng, nhìn nét mặt của em không giống là tin tưởng.”
Thịnh Kiêu Dương cong môi, đưa tay ra hiệu cho bồi bàn đi tới chọn món
Cô không giống người mới đến đây ăn lần đầu, dáng vẻ quen thuộc khiến người ta vô cùng ngạc nhiên.
“Em từng đến đây ăn cơm sao?” Cổ Châu hứng thú nhìn cô.
Những người nhiều chuyện trên mạng đã tìm ra trường tiểu học mà Từ Kiều Kiều theo học
Ngoại trừ tham gia Siêu mẫu toàn quốc, người này chưa làm chuyện gì đặc biệt, vẫn luôn hoàn thành từng bước của việc học
Trong lúc đi học, ngoại trừ thành tích học tập rất tốt thì cũng không có ưu điểm nào khác
So với lúc trước, bây giờ cô đã thay đổi triệt để, thay đổi từ trong ra ngoài.
Với điều kiện của gia đình Từ Kiều Kiều, không thể ăn nổi đồ ăn của nhà hàng cao cấp
Huống chi, nhà hàng Vân Đoan là nhà hàng cao cấp nhất thành phố, những người giàu có tầm trung cũng không thể thường xuyên đến ăn.
“Từng tới...” Thịnh Kiêu Dương đảo mắt, “Mới là lạ!”
Cổ Châu cười nhạt, cũng không xoắn xuýt vấn đề này, anh chuyển đề tài: “Có lẽ em và Lâm Na chưa quen được bao lâu, sao lại có quan hệ tốt đến mức có thể gây ra scandal như vậy chứ?” “Sao em biết được!” “Lần này anh giúp em như thế, em không định báo đáp anh sao?” Cổ Châu tỏ vẻ mong chờ nhìn Thịnh Kiêu Dương
“Chẳng nhẽ anh giúp công ty không công sao?” Lại kéo về đề tài này rồi
Cổ Châu mỉm cười, cũng không mắc bẫy của tiểu hồ ly này! Tuy còn trẻ, nhưng cô nói chuyện không lọt một giọt nước nào, xem ra vòng vo là vô dụng
Cổ Châu nói thẳng vào vấn đề: “Chuyện của công ty là chuyện của công ty
Anh không có nghĩa vụ giúp đỡ loại chuyện này, giúp em chỉ vì hi vọng em có thể vẽ cho anh một bức tranh.” Thịnh Kiêu Dương híp mắt: “Trên đời này có không ít họa sĩ nổi tiếng, anh hoàn toàn có thể lấy được một bức tranh nổi tiếng
Chẳng lẽ anh không nỡ bỏ ra số tiền này?” Cô nói xong còn nghi ngờ nhìn Cổ Châu.
Cổ Châu thật sự dở khóc dở cười.
“Nếu có thể dùng tiền để mua tác phẩm của em, lần trước em đã không cự tuyệt anh rồi.”
Đối với một người ưa thích tác phẩm của mình như thế
Dù là Thịnh Kiêu Dương cũng không thể nghiêm túc được nữa, cô cong môi: “Đối với họa sĩ, nếu có thể tùy tiện vẽ ra một bức tranh thì không tính là tác phẩm nữa
Tác phẩm chân chính là mang theo tình cảm cùng linh cảm để vẽ ra
Cho nên, bình thường tổ chức một buổi triển lãm tranh cũng cần tốn một khoảng thời gian rất dài
Bởi vì làm ra một tác phẩm cần đủ linh cảm và cảm xúc phù hợp.”
“Nếu anh chỉ cần một bức vẽ phác họa như vật liệu làm sẵn, em có thể vẽ cho anh ngay bây giờ.”
“Cũng không yêu cầu em đưa ngay cho anh một bức, chỉ là muốn về sau em lại có tác phẩm hãy nghĩ tới anh trước.” Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, nâng ly ra hiệu cạn ly: “Chờ lúc nào em có phòng tranh lại nói.”
“Em còn chưa trưởng thành mà có thể uống rượu sao?” Cố Châu để ý ly rượu trong tay cô, “Em có muốn đổi sang nước trái cây không?” Ý cười trên mặt Thịnh Kiêu Dương nháy mắt biến mất không còn thấy gì nữa, cô nhẹ nhàng lắc lư ly rượu, liếc nhìn Cổ Châu: “Pháp luật có quy định em không thể uống rượu sao?” Cổ Châu mỉm cười, hình như đã chọc tiểu hồ ly tức giận, chỉ là dáng vẻ xù lông kia rất thú vị.
Nhìn bên này trò chuyện vui vẻ, người trốn trong chỗ tối cũng vui vẻ vì chụp được nhiều ảnh
Anh ta cứ chụp được một phần lại gửi về, để tòa soạn có thời gian biên tập văn bản
Chẳng mấy chốc một tin tức giải trí đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều cư dân mạng.
“Cố Châu đi ăn tối với tiểu sư muội, vẻ mặt cả buổi tối đều vô cùng cay mắt.”
Nhấp vào xem nội dung thì như này...
“Hôm nay đi theo Cổ Châu, sau đó nhìn thấy hình minh họa 1) (hình minh họa 2) (hình minh họa 3)..
Cả buổi tối, trên mặt Cố Châu đều là nụ cười cưng chiều
Ngược lại tiểu sư muội ngồi đối diện lại rất ít cười, xem ra Cố Châu là người chủ động trong mối quan hệ này
Thì ra nam thần theo đuổi người khác cũng có lúc rầm rộ như vậy, sức hấp dẫn của tiểu sư muội này thật sự quá lớn
Trước kia nhập nhằng không rõ với nữ ngôi sao quốc tế Lina, bây giờ lại được Cổ Chậu nhiệt tình theo đuổi
Nếu tôi cũng có một phần mười bản lĩnh của cô ấy, hiện tại cũng không cần ngồi đây ăn thức ăn cho chó rồi.”
Các bức ảnh đính kèm đều thể hiện rõ vẻ mặt và hành động của Cổ Châu
Trên cơ bản trên mặt anh đều có nụ cười hoặc đậm hoặc nhạt.
Phía dưới cũng sôi nổi bình luận
“Làm bát thức ăn cho chó!” “Cho nên nam thần đã tỏ tình thành công rồi?”
“Độc ác, thật sự độc ác!” “Thật sự không kịp chuẩn bị đã bị nhét một vốc thức ăn cho chó!”
Các tin tức theo phong trào khác cũng mọc lên như nấm một cái tiếp một cái, chẳng qua chỉ thay đổi lại lời nói
Ăn xong bữa tối, Thịnh Kiều Dương thừa dịp Cổ Châu đi tính tiền liền đến nhà vệ sinh một chuyến
Lúc đi ra, cô lại bị “Bắt cóc” lên căn phòng ở tầng cao nhất
“Đi vào đi, ông chủ đang chờ cô ở bên trong.”
Thịnh Kiều Dương vuốt cổ tay bị kéo đến đau đớn, lườm người có thân hình cao lớn ở bên cạnh, trong lòng nguyền rủa đời này anh ta sẽ không tìm được bạn gái!
Lúc mở cửa ra, cô nghe thấy một giọng nữ vang lên ở bên trong.
“..
Mặc kệ, anh phải chứng minh cho em xem, nếu không đừng hòng em dừng tay.” Người này đang nói bằng tiếng Anh
Cô vừa mở cửa ra, hai người ngồi bên trong đã nhìn về phía cô.
Thẩm ma vương, à, Thẩm Trí Ninh đang ngồi bên trong, vẻ mặt lãnh đạm
Ngồi đối diện anh là một cô gái nước ngoài có mái tóc xoăn màu xám
Đôi mắt to mà sâu mê người, sống mũi cao, đôi môi được tô điểm bởi màu son tươi sáng
Thật sự là một đại mỹ nhân tiêu chuẩn, dáng vẻ cũng ngang tài ngang sức với Mỹ Nữu.
Daisy Stanley?
Năm ngoái cô từng gặp cô gái này trong bữa tiệc sinh nhật của bà Andy
Lúc ấy, Daisy đang quản lấy Thẩm ma vương để nói chuyện, đã cho cô đủ thời gian để nói chuyện với bà Andy
Lúc ấy cô còn rất bội phục Daisy, vậy mà chịu được tính cách quỷ quái thất thường của Thấm ma vương, còn dám chủ động quản lấy, chà chà!
Ánh mắt Daisy như máy quét tia hồng ngoại, hận không thể lại gần nhìn rõ Thịnh Kiêu Dương từ trong ra ngoài
Lúc này, ánh mắt cô ta có chút dữ tợn, giống như một con sư tử cái đang bảo vệ lãnh thổ của mình
“Quấy rầy hai người rồi hả? Vậy tôi đi ra ngoài trước...” Thịnh Kiêu Dương đang muốn lui ra cửa
“Vào đây!” Thẩm Trí Ninh mở miệng phun ra hai chữ
Daisy nhìn Thẩm Trí Ninh, lại nhìn Thịnh Kiêu Dương đang chậm rãi đi vào, cô ta giơ tay chỉ Thịnh Kiêu Dương, chất vấn Thẩm Trí Ninh: “Anh nói cô ta sao?” “Đúng.” Thẩm Trí Ninh bình thản đáp lời.
Daisy đứng lên, đi về phía Thịnh Kiêu Dương
Cô ta đi một vòng quanh người Thịnh Kiêu Dương trong ánh mắt đề phòng của cô, sau đó ưỡn ngực, cao ngạo nhìn cô: “Botch, cô biết cô đang cướp người đàn ông của ai không?” “..” Thịnh Kiêu Dương mơ hồ
“Cô ta có chỗ nào tốt hơn em? Dáng người không đẹp lại xấu xí!” Daisy quay lại nhìn Thẩm Trí Ninh, “Anh bị mù sao?”
“...” F*ck, em gái, em thật trâu bò! Thịnh Kiêu Dương lặng lẽ ấn like ở trong lòng
Ôi, không đúng rồi, câu cuối cùng là đang mắng cổ sao? Sau khi phản ứng lại, Thịnh Kiều Dương cũng nổi cáu.