Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 118: Oan gia ngõ hẹp




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
76227.png

Xem ảnh 2
76227_2.png
Nhìn ba cô gái đang uốn éo hát gào đến khàn cả giọng, lúc hát đến âm cao, giọng bén nhọn như dao găm muốn chọc thủng màng nhĩ của người nghe



Có mấy người đang nhảy một điệu nhảy không biết tên, có mấy người chắc là uống say, nằm ngồi đủ loại tư thế



Trên bàn bên cạnh, có mấy người đang chuyên tâm ăn gì đó, còn có mấy người ngồi chơi game, những người còn lại..



đang trêu chọc lớp trưởng.



Thịnh Kiêu Dương vừa đi vào, liền bị nhóm trò chơi kéo qua chơi game, bởi vì cô mất tập trung, nên bị thua liên tục, lại uống rất nhiều rượu



Tằng Hoan ngồi trong góc đăng Weibo, đầu tiên đăng mấy bức ảnh chụp mọi người cùng nhau chơi3đùa ở công viên rừng rậm vào buổi sáng, sau đó là một số hình ảnh thú vị chụp lúc ăn trưa, cuối cùng là hình ảnh hỗn loạn trong phòng, còn viết: “Hôm nay các bạn cùng lớp đều chơi rất vui vẻ, nhưng tối nay trở về kiểu gì đây..



Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng đó (chảy nước mắt)” Chẳng mấy chốc đã có fan Kiều vào bình luận



“Bạn cùng lớp của ngôi sao thật tốt ...” “Làm sao bây giờ? Mình cũng muốn là bạn học của Kiều Kiều!”



“Tính cách của Nhị Kiều rất tốt, có thể hòa đồng với bạn cùng lớp.” “Tôi có thể nói rất hâm mộ chàng trai duy nhất kia không?”



Tằng Hoan đi qua, nhắc nhở: “Kiều Kiều, chơi đủ1rồi, chúng ta về chưa?”



“Ừ, chị đi sắp xếp đi.” Thịnh Kiêu Dương giơ tay xoa huyệt Thái dương.



Có mấy cô gái đã hoàn toàn say xỉn rồi, còn có mấy người sắp say, ví dụ như lớp trưởng bị các cô gái rót không ít bia.



“Mục Thi Cầm, mình thích cậu!” Lớp trưởng ôm cửa phòng không chịu đi, gọi tên lớp phó học tập



Mấy cô gái đang định kéo anh ấy đi lập tức quay lại, đẩy lớp phó học tập qua, cười đùa nói giao lớp trưởng cho cô ấy



“Kiều Kiều, đi thôi.” Tằng Hoan muốn đỡ Thịnh Kiêu Dương



“Em không sao, chị để ý mấy cô ấy đi, đừng gây ra rắc rối gì.” Thịnh Kiêu Dương đẩy tay Tằng Hoan, thúc giục



“Được, vậy chị đưa6bọn họ lên xe trước, Kiều Kiều, em đợi ở đây đi.” Tằng Hoan vội vàng đuổi theo mấy cô gái, cô thật sự sợ mấy người say kia sẽ xảy ra chuyện



Dù sao cũng là Kiều Kiều mời bọn họ đi chơi, dù là ai xảy ra chuyện cũng là một đả kích rất lớn với Kiểu Kiều.



Trong căn phòng nhỏ chỉ còn lại một mình Thịnh Kiêu Dương



Trong phòng vẫn còn vang lên tiếng âm nhạc, nhưng lúc này lại có vẻ hơi trống vắng



Thịnh Kiều Dương dựa vào ghế sofa, lấy điện thoại ra, đầu ngón tay trượt qua danh bạ điện thoại, lướt qua từng cái tên.



Trước của một câu lạc bộ, có mấy người đang định đi vào trong, đột nhiên tiếng chuông điện thoại4vang lên.



“Tôi đi nghe điện thoại.” Người đàn ông trẻ lấy điện thoại ra



“Thẩm tổng, xin cứ tự nhiên!” Những người khác nói



Anh nhìn cái tên trên màn hình, nghe điện thoại: “Có chuyện gì?”



“Anh Trí Ninh, tôi rất khó chịu...” Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai.



“Cô ở đâu?” Anh hơi nhíu mày



Mấy người kia vừa đợi vừa nói chuyện.



“Thẩm tổng còn trẻ như vậy, không biết đã có gia đình chưa.” “Sao thế, lão Tiền, ông định giới thiệu con gái ông cho cậu ấy sao?” “Không được sao? Thẩm tổng còn trẻ lại đầy triển vọng, con người lại không tùy tiện, nếu con gái tôi có thể gả cho cậu ấy cũng là một lựa chọn tốt.”



“Vậy cũng phải xem Thẩm tổng có vừa3ý không...” “Được rồi, người ta đang đến đây đó.” Nhìn thấy anh nghe điện thoại xong đang đi tới, mấy người ngừng nói chuyện.



“Thật xin lỗi, tôi có việc phải đi trước



Hóa đơn của mọi người hôm nay cứ tính cho tôi, hôm nào đó lại mời mọi người đi chơi bóng.” Thẩm Trí Ninh nói



“Không sao, không sao, Thẩm tổng có việc thì đi nhanh đi! Ngày khác gặp lại.”



Thẩm Trí Ninh gật đầu với mọi người, xoay người rời đi



Ở một bên khác, Tằng Hoan quay lại phòng riêng, thấy Thịnh Kiêu Dương đang cầm điện thoại ngẩn người



“Bọn họ đã lên xe chờ em, đi thôi!” Tằng Hoan đỡ cô.



Thịnh Kiều Dương rất yên tĩnh, không nói câu nào để mặc cô ấy đỡ ra bên ngoài.



“Chính là phòng này.” Mấy cô gái trẻ đứng trước của một căn phòng



Cửa phòng mở ra, “Các người đẹp, vào đi!” Chàng trai đứng ở cạnh cửa, làm tư thế “Mời”



Cô gái đi sau cùng liếc nhìn hai người đang đi đến gần, cô ấy hơi sửng sốt, quay lại nhìn kỹ, gọi: “Từ Kiều Kiều!” Tằng Hoan đánh giá người nhận ra Kiều Kiều, cảm thấy người này hơi quen mắt, đang tìm kiếm thân phận của người này ở trong đầu, liền nghe thấy giọng Kiều Kiều vang lên bên cạnh.



“Lạc Y?”



Ngay lúc hai người nhận ra nhau, chàng trai đứng ở cửa ló người ra, nhìn thấy là người đẹp gặp qua vào lúc trước, liền mời: “Quen nhau à, vậy vào đây ngồi một lát đi!” “Không cần, cảm ơn!” Tằng Hoan vội từ chối thay cho Thịnh Kiêu Dương



“Người đẹp, bạn có không nể mặt cô thể à?” Chàng trai nhướng mày nói với Lạc Y



Lạc Y lộ vẻ khó xử, cô nhìn chàng trai trẻ như đã quyết tâm muốn Từ Kiều Kiều vào phòng, lại nhìn người có vẻ mặt lạnh nhạt ở đối diện, nhỏ giọng nài nỉ: “Kiều Kiều...” “Sao thế?” Có hai người đi ra từ phòng riêng, một người là Nghiêm An Huyễn vừa gọi điện gọi đám người Lạc Y tới đây, người còn lại là Viện Năng.



Viện Năng nhìn thấy tình huống trên hành lang, mỉm cười, anh ta khoanh tay trước ngực đứng giữa hành lang, bày ra tư thế cản đường cướp người, đùa giỡn: “Nếu đã gặp lại, vậy vào uống một ly đi, đừng quên cô vừa mới đạp một cái lên đôi giày phiên bản giới hạn của tôi đấy, dù thế nào cũng phải uống hết một ly để xin lỗi!“.



“Tôi đang nói ai lại dám đạp lên giày của Viên thiếu gia chúng ta, đã như vậy, hôm nay cô nhất định phải uống ly rượu này.” Nghiêm An Huyễn cương quyết, anh ta và Viện Năng ngầm hiểu ánh mắt của đối phương



Lúc này người trong phòng đã đi ra hết, có hai người chạy ra sau chặn đường, dáng vẻ giữ thể diện cho anh em



Tằng Hoan nhìn thấy tình huống này, trong lòng rất lo lắng sốt ruột, vội vàng xin lỗi Viên Năng: “Thật xin lỗi, Kiều Kiều của chúng tôi không cố ý...” “Sao cô biết cô ta không có ý, cô là ai, có thể nói chuyện thay cô ta sao?” Viên Năng ngắt lời rằng Hoan



“Tôi...”



Tầng Hoan còn muốn lên tiếng, đã bị Thịnh Kiêu Dương kéo lại



Thịnh Kiều Dương đẩy gọng kính trên sống mũi, nhìn đám con ông cháu cha đã từng giúp đỡ Thịnh Thi Vận gây phiền phức cho cô, trong mắt lướt qua sự u ám



“Tôi đã gọi người tới đón tôi.” Ngay lúc bọn họ muốn trở mặt, cô không nhanh không chậm nói tiếp: “Thế nhưng vẫn có thời gian uống một ly.”



Viên Năng toét miệng cười, đưa tay làm tư thể mời: “Vào đi!”



“Kiều Kiều?” Tầng Hoan lo lắng nhìn cô.



Thịnh Kiêu Dương lắc đầu, đẩy tay Tằng Hoan ra, không hề luống cuống mà đi vào trong phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK