Cô đến chỗ cần đến, mở cửa phòng đi vào bên trong, thấy ngoại trừ Lê Vũ và Từ Bình ra còn có một người nước ngoài, ồ, cô cũng không xa lạ gì với người này, cô đã từng nhìn thấy bên cạnh Giám đốc Mir
“Cô Từ, xin chào!” Trợ lý của Mir đứng lên, thái độ chưa tới mức tôn trọng, nhưng vẫn cho cô đủ thể diện
“Chào anh.” Thịnh Kiêu Dương lễ phép gật đầu đáp lại một câu
Cô nhìn sang Lê Vũ, cười như không cười nói: “Lễ tổng, không phải chúng ta đến đây để bàn bạc về sự phát triển trong tương lai sao?” “Đúng vậy, vai trò người phát ngôn cũng sẽ đặt vào kế hoạch của chúng ta.” Lê Vũ mỉm cười
Thịnh Kiêu Dương không3thay đổi sắc mắt, nhìn sang Từ Bình, hỏi cô ấy: “Chị có mang kịch bản đến không?” “Có.” Từ Bình lấy một tập kịch bản từ trong túi ra, đưa cho Thịnh Kiêu Dương
“Chỉ cần em muốn diễn, vai nữ sổ hai này sẽ là của em.” Lê Vũ rất khí phách nói, sở dĩ anh ta có thể đưa ra quyết định như vậy, là vì vai nữ số hai này vốn được sắp xếp cho công ty của anh ta, hiện nay ở trong công ty thật sự chưa có nữ ngôi sao nào có sự nổi tiếng và mức độ chủ đề cao bằng Kiều Kiều
Thịnh Kiêu Dương không trả lời, nghiêm túc mở kịch bản ra, sau đó nói với Từ Bình: “Chị nói cho em biết về nhân vật này đi.” “Không vội, chúng ta nói chuyện đại sứ thương hiệu2trước đã.” Lê Vũ nói
Thịnh Kiêu Dương nhìn Lê Vũ, cũng không lập tức từ chối giống như trong điện thoại vào tối qua
“Kiều Kiều, lần này ngài Mir phái trợ lý đắc lực đến bàn chuyện hợp tác, điều này đã nói rõ ngài Mir rất coi trọng em, còn nguyện ý bỏ ra mười triệu nhân dân tệ để trả phí phát ngôn cho em
Em suy nghĩ thử xem, có ai vừa vào nghề chưa đến một năm đã có thể lấy được tiền phát ngôn chục triệu chưa? Điều này đã nói rõ, em ở trong lòng ngài Mir cùng đẳng cấp với ngôi sao hạng nhất, phải biết rằng dù là ngôi sao hạng nhất, vì có thể lấy được vai trò đại sứ thương hiệu đẳng cấp như vậy, có một số người còn chủ động giảm giá trị của bản thân,1còn không lấy được số tiền phát ngôn bằng em đâu!” “Lễ tổng, anh đã cảm thấy là Mir coi trọng tôi, trái lại tôi thật sự rất muốn biết, rốt cuộc giá trị của con người tôi là bao nhiêu.” Thịnh Kiêu Dương thong thả nhìn Lê Vũ.
Lê Vũ hơi nghẹn họng, lập tức nói: “Người vào nghề cùng lúc với em, có thể lấy được quảng cáo đại sứ thương hiệu hơn một triệu chỉ đếm được trên đầu ngón tay, em nhìn lại em đi, đến tận bây giờ, cũng chỉ diễn một bộ phim truyền hình nổi tiếng dựa vào sự may mắn
Tính toán ra, vai diễn Chân Hoàn này là tôi bỏ qua tất cả sự phản đối đưa cho em, nếu không có vai diễn này thì em sẽ có danh tiếng như bây giờ sao?” “Nói thật, nếu không phải1nể mặt ông chủ, tôi chắc chắn sẽ không nâng đỡ em, em xem lại hợp đồng của em đi, việc công ty lăng xê em nổi tiếng ngoài danh nghĩa là công ty có thêm một ngôi sao nổi tiếng có thể rời đi bất cứ lúc nào, trên thực tế không vơ vét được gì, còn phải bỏ ra nhiều tài nguyên cho em như vậy
Em đạt được tất cả rất dễ dàng, cho nên em không cảm thấy mọi thứ đáng quý, tôi muốn khuyên em một câu, không nên gửi gắm hy vọng vào một người đàn ông, giống như tôi này, bây giờ tôi rất yêu vợ của tôi, nhưng tôi cũng không thể cam đoan sau này sẽ không phản bội cô ấy
Dựa vào người khác là không đáng tin, em phải học nắm bắt tất cả cơ hội ở trước1mắt.”
Lê Vũ nói đến mức ngay cả bản thân cũng cảm động, nghe mà xem, anh ta suy nghĩ cho con nhóc này đến mức nào chứ, thật sự là muốn phá vỡ đạo lý để nói cho cô nghe
“Ừ, anh nói rất hợp lý.” Thịnh Kiêu Dương khẽ gật đầu
Lê Vũ nhếch môi, anh ta không tin anh ta đã tự mình ra quân còn không trị được con nhóc này.
Tuy nhiên, anh biết tôi có bao nhiêu tài sản không?” “Hả?” Lê Vũ cho rằng bản thân nghe nhầm, anh ta buồn cười nhìn con nhóc mới vào nghề chưa đến một năm, hơn nữa còn vừa thành niên, “Nói xem nào, em có bao nhiêu tài sản?” Anh ta tính toán cho cô một chút, tính đâu ra đấy, cô cũng chỉ đi hai buổi trình diễn, diễn một bộ phim truyền hình có cát xê không cao, về phần đóng vai mua nước tương* ở trong phim của Đạo diễn Stevie thì không tính, cái kia được mấy đồng chứ
Tiếp theo là bộ phim điện ảnh của Cố Châu, theo anh ta biết, cát xê cũng không cao, còn dựa trên quan hệ bạn bè, thứ lấy được tiền nhanh nhất là quảng cáo và đại sứ thương hiệu lại không có một cái nào, cứ như vậy còn dám nói với anh ta hai chữ “tài sản”, đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, người không biết thì không sợ! (*) Ý chỉ nhân vật quần chúng, người qua đường
Không cần nhìn biểu cảm của Lê Vũ, chỉ nghe giọng điệu hỏi lại của anh ta cũng đủ biết thái độ, cô vừa cười vừa nói: “Sự hiểu biết của Lê tổng với tôi, xem ra chỉ dừng lại ở mức độ tôi là bạn gái của ông chủ anh.” Lê Vũ nhướng mày, “Chẳng lẽ ông chủ nói muốn kết hôn với em?” Từ Bình ngồi bên cạnh mở miệng, cô rất muốn nhắc nhở Lê Vũ một chút, nhưng lại hiểu rõ vị trí của bản thân, bây giờ cô là người của Kiều Kiều, chưa được bản thân Kiều Kiều đồng ý, đương nhiên cô phải giữ kín tất cả chuyện liên quan đến Kiều Kiều với bên ngoài.
cọp, người không biết chi
trên quan hệ bạn bè, thủy ân đóng vai mua nước tư
Thịnh Kiêu Dương không quan tâm đến Lê Vũ, cô quay sang nhìn trợ lý nghe đến mức đầu óc mơ hồ kia, dùng tiếng Anh đủ tiêu chuẩn nói: “Thật xin lỗi, lần này anh phải ra về tay không rồi, nhờ anh nhắn với ngài Mir, công việc của tôi rất bận
Lần trước, sau khi ông ấy đổi ý tôi đã phải sắp xếp lại lịch trình, không còn thời gian để nhận một đại sứ thương hiệu nhỏ.” “Đại sứ thương hiệu nhỏ?” Trợ lý của Mir khiếp sợ nhắc lại cụm từ này
Mí mắt của Lê Vũ giật giật, vội nhắc nhở: “Kiều Kiều, hãy chú ý lời nói của em, đừng dùng sai từ
Thật ra em muốn nói là đại sứ thương hiệu lớn” đúng không.” “Tôi vẫn có thể phân biệt được lớn và nhỏ.” Thịnh Kiêu Dương nhìn trợ lý, “Cho tới bây giờ tôi chưa làm đại sứ thương hiệu của bên nào, không phải vì tôi không có tài nguyên, mà là tôi tin giá trị của bản thân sẽ nhanh chóng tăng gấp bội, tôi không cần phải hạ giá vào lúc này.” “Hạ giá?” Trợ lý lại bắt được một từ khác
“Hôm nay Lê tổng mời anh ăn đồ Trung Quốc chính tông, hy vọng anh sẽ thích.” Thịnh Kiêu Dương đứng lên, chưa ăn gì đã định rời đi
“Từ Kiều Kiều, nếu cô dám không đồng ý đại sứ thương hiệu đã đi ra ngoài, về sau đừng hy vọng tôi cho cô thêm cơ hội nữa!” Lê Vũ cảm giác thể diện của bản thân bị khiêu chiến, anh ta đứng lên chỉ Thịnh Kiêu Dương
“Ồ!” Thịnh Kiêu Dương nhếch môi, “Tùy anh.” Cô nói xong liền nghênh ngang rời đi
“Đúng là coi trời bằng vung!” Lê Vũ nghiến răng, nhưng lại không thể làm gì, chẳng lẽ bảo anh ta nói với ông chủ, ông chủ có quản lý được cô gái của mình không?
Lúc trước vì bố trí một cái bẫy hấp dẫn, các điều khoản trên hợp đồng ký kết đúng là cởi mở đến không biên giới, không có chút sự ràng buộc nào với Từ Kiều Kiều
Bây giờ Từ Kiều Kiều đối với anh ta mà nói, là một cục xương không thể gặm được lại không thể vứt đi, không nói thì mọi người cũng biết nguyên nhân vì sao không thể vứt đi, tất nhiên vì ông chủ lớn là chỗ dựa của cô
Anh ta nào dám động đến người của ông chủ, nhưng con nhóc này thật sự quá gợi đòn
“Từ Bình, cô đi nói chuyện tử tế với cô ta, cảnh cáo cô ta đừng có làm cao, bây giờ chỗ đứng của cô ta không ổn định, không có nhiều tác phẩm, nếu tiếp tục ngoan cố như vậy, sớm muộn gì người chán ghét cô ta sẽ nhiều hơn người thích cô ta
Hơn nữa tôi tin tưởng, ông chủ chắc chắn không thích người dựa vào anh ấy để khoe khoang, không đặt những người cực khổ làm việc cho anh ấy như chúng ta vào mặt.”
Từ Bình đứng lên, hơi do dự, nể mặt anh ta đã đào cô ấy ra khỏi vũng lầy đau khổ, đành nhắc nhở: “Lễ tổng, quan hệ của ngài Thẩm và Kiều Kiều còn thân thiết hơn cả tưởng tượng của anh, bọn họ là mối quan hệ bình đẳng.” Lê Vũ xua tay với cô, để cô đi ra ngoài
Anh ta không đồng ý với lời nói của Từ Bình, bình đẳng? Ha ha, lúc cưng chiều có thì bình đẳng với cô, thậm chí để cô leo lên người cũng được, nhưng sự yêu thích này vừa qua đi, còn có thể bình đẳng sao? Lúc Từ Bình đuổi theo ra ngoài, Thịnh Kiêu Dương vừa mới lên xe, thế là cô cũng lên xe theo
“Kiều Kiều, lúc trước chị vô tình nhìn thấy hợp đồng của em, thật ra em rất tự do, ngay cả việc hủy hợp đồng cũng không có sự trói buộc gì với em
Chị thấy Lê tổng cũng không coi trọng em, sao em không tự mình ra ngoài mở phòng làm việc.” Từ Bình đứng trên lập trường của cô để nói
Thịnh Kiêu Dương ngước mắt nhìn Từ Bình, “Ý kiến này khá hay.”
Sau sự kiện đẩy ngã lần trước, cô hoàn toàn thấy rõ địa vị của cô ở Quốc tế Ngu Nhân là gì, từ scandal đầu tiên của cô, thái độ và hiệu suất của công ty lúc xử lý tin đồn xấu của cô đều không cố gắng hết sức, lúc trước cô cảm thấy không sao, bây giờ lại thật sự bắt đầu cân nhắc ý kiến ra ngoài mở phòng làm việc mà Từ Bình vừa nói
Có lẽ sẽ có người nghi ngờ, cô đã là người giàu ngầm sắp nhận số tài sản vô cùng lớn, còn phải tiếp tục lăn lộn trong làng giải trí sao? Thịnh Kiêu Dương đúng là không cần phải dốc sức cho sự nghiệp diễn xuất, nhưng cô thích làm việc có tính thách thức
Hơn nữa, cô còn muốn thông qua danh tiếng của bản thân để thúc đẩy sự phát triển của tổ chức từ thiện, để càng nhiều người có thể tham gia vào nhóm từ thiện
Tuy nhiên, trong quá trình nổi tiếng này, cô thật sự không cần thiết đi theo con đường của người khác
“Vậy chị Bình, trước tiên chị làm một phần kế hoạch đi, đến lúc đó chúng ta lại thảo luận chi tiết
Em thật sự không muốn ở lại Giải trí Quốc tế Ngu Nhân nữa.” Dù Giải trí Quốc tế Ngu Nhân là sản nghiệp của Thẩm Trí Ninh, thì Thịnh Kiêu Dương cũng không muốn ở lại
Cũng như lời của Từ Bình, tự mình xây dựng một phòng làm việc, sau đó từ trên xuống dưới chỉ phục vụ riêng cho cô, như vậy có không cần chịu sự chỉ trích như ở Ngu Nhân nữa
“Được, lát nữa chị sẽ đi thu thập thông tin, rồi lên kế hoạch.” Từ Bình đáp lại
“Đến lúc đó, chị Bình, chị nhất định phải đi cùng em đó, cũng không biết Tằng Hoan có muốn rời khỏi Ngu Nhân không.” Từ Bình và Tằng Hoan không giống nhau, Từ Bình là nửa đường đào ra từ một công ty khác, tình cảm với công ty không sâu sắc, còn Tằng Hoan thì từ lúc tốt nghiệp đã làm cho Giải trí quốc tế Ngu Nhân rồi.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com