*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Kiều Kiều, cô có muốn nhìn cúp một chút không?” Nghe lời nói của Khúc Mân, đuôi lông mày của Thịnh Kiều Dương khẽ nhướng, đương nhiên cô nghe được lời này của Khúc Mân có ý khác, cô mỉm cười đáp lời: “Không cần, như lời anh Cổ Châu nói, sớm muộn gì tôi cũng sẽ lấy được chiếc cúp này.” “Ồ, thật sao?” Khúc Mân mỉm cười, giọng điệu không coi lời cô là gì.
Ngay lúc Khúc Mân đi qua trước mặt, bờ môi Thịnh Kiều Dương khẽ mấp máy, “Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.
Chị Khúc Mân, phải cẩn thận.” Biểu cảm trên mặt Khúc Mân hơi cứng lại, nếu không phải để ý camera, lúc này cô ta đã trở mặt rồi, một hậu bối mà dám phách lối như vậy! Trao xong hai giải thưởng chuyên nghiệp do ban giám khảo bình chọn ra, tiếp theo sẽ trao giải người nổi tiếng do khán giả bỏ phiếu bình chọn.
Giải thưởng Nam nữ diễn viên nổi tiếng nhất không nhất định là chọn người có kỹ năng diễn tốt, nhưng chắc chắn là ngôi sao lưu lượng.
Giải Nam diễn viên nổi tiếng nhất, Cổ Châu cũng lọt vào danh sách đề cử, bên cạnh đó còn có Trương Việt có xu hướng phát triển khá tốt trong năm nay, còn có Thi Tử Nghĩa thường xuất hiện trên tivi.
“Xem ra hôm nay anh có thể cầm hai cúp về.” Thịnh Kiều Dương nhìn Cố Châu ngồi bên cạnh.
Cổ Châu khẽ lắc đầu, độ cong trên bờ môi khá nhỏ, đề phòng có người từ khẩu hình miệng nhìn ra được anh ấy đang nói cái gì.
Anh nói: “Điều này thật sự không có khả năng, ban tổ chức sẽ không lãng phí tài nguyên như vậy.” Giải nổi tiếng nhất có lực ảnh hưởng không khác giải xuất sắc nhất, trao thêm giải nổi tiếng nhất cho anh ấy hiển nhiên chỉ là dệt hoa trên gấm, chẳng bằng cầm giải thưởng này đi lôi kéo thêm một người.
“Anh cảm thấy người được giải này là Thi Tử Nghĩa.” “Người nhận được giải Nam diễn viên nổi tiếng nhất chính là...
Thi Tử Nghĩa!” Gần như ngay lúc Cổ Châu nói lên, khách mời trao giải trên sân khấu cũng đã nói ra tên người nhận được phần thưởng này.
Thịnh Kiều Dương mỉm cười liếc nhìn Cố Châu, bị anh ấy nói trúng rồi.
“Thị Tử Nghĩa lấy được giải thưởng này cũng coi như là danh xứng với thực, mấy năm nay anh ta phát triển rất tốt trên truyền hình, địa vị đã ổn định.” Cổ Châu biết Kiều Kiều không hiểu rõ việc trong làng giải trí, mới giải thích thêm một câu.
Thịnh Kiều Dương gật đầu, cô đang muốn nghe Thi Tử Nghĩa đứng trên sân khấu nói chuyện, đã thấy Cổ Châu đột nhiên lại gần, áp sát vào tai cô nói: “Nhưng bản thân người này có chút...
sau này nếu em phải hợp tác với anh ta thì nhớ chú ý một chút, đừng bỗng dưng để bị chiếm lợi.” Lời này cũng là do Cổ Châu thật sự rất quan tâm cô mới cố ý nhắc nhở, nếu chỉ là quan hệ bình thường chắc chắn anh sẽ không nói ra.
Thịnh Kiều Dương thật lòng thật ý mỉm cười nói cảm ơn.
Cổ Châu lại vừa cười vừa nói: “Anh muốn quay phần tiếp theo của 'Hậu vị, đang bàn chuyện hợp tác với tác giả nguyên tác, nếu như thành công, anh muốn mời em gia nhập đoàn làm phim của bọn anh.” Thịnh Kiều Dương hơi ngạc nhiên chớp mắt, sau đó trêu chọc: “Hóa ra anh vì mục đích của mình mới nhắc nhở em.“.
“Đừng hiểu lầm, anh chỉ thuận tiện nói một chút, bây giờ còn chưa chắc chắn, nếu có thể mua được bản quyền chuyển thể, ý tưởng này của anh mới được thực hiện, bằng không cũng chỉ có thể coi như không có gì.” “Nếu anh chắc chắn rồi thì nói cho em biết, tạm thời kế hoạch sang năm của em chỉ có một bộ phim điện ảnh, về mặt lịch trình chắc không có vấn đề gì.” Thịnh Kiều Dương cũng rất sảng khoái.
Cổ Châu mỉm cười, nhìn người ngồi bên cạnh, trong lòng lại nảy sinh rất nhiều cảm xúc.
Hôm nay, mái tóc màu nâu hạt dẻ hơi xoăn của cô được xõa xuống chạm vai, khuôn mặt trang điểm theo kiểu tiệc tối tinh tế, đẹp như tranh, so với lần đầu nhìn thấy cô cứ như là hai người.
Khi đó, trên mặt cô còn có chút ngây ngô, trong mắt lại lộ ra sự sắc sảo, mái tóc ngắn màu xám bạc lộ vẻ nổi loạn, khi đó anh đối xử với cô giống như với một em gái nhỏ rất tài năng, bây giờ...
Bây giờ cô đã trưởng thành.
Không phải dáng người cao hơn, không phải lớn tuổi hơn, mà là khí chất quyến rũ, cũng càng nữ tính hơn, khiến người ta không thể đặt cô ở vị trí em gái nhỏ cần phải bảo vệ nữa.
Giống như một nhân vật phim điện ảnh và phim truyền hình, có cảm giác khiến người ta kinh diễm.
“Sao thế?” Thịnh Kiều Dương hơi nghiêng đầu.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy hôm nay em đặc biệt không giống với ngày thường.” Cổ Châu rất tự nhiên dời ánh mắt.
“Đương nhiên, hôm nay em đã phải mời một đoàn đội chuyên nghiệp để xây dựng tạo hình cho em, đây là lần đầu tiên em tham gia sự kiện như vậy, cảm giác thật sự phi thường.” “Gần đây em có vẻ bận rộn nhiều việc, Diệp Phàm còn phàn nàn với anh, nói em đã đồng ý sẽ đến tham dự buổi hòa nhạc của cậu ấy, kết quả em lại không đến.” Nghe Cổ Châu nhắc đến buổi hòa nhạc của Diệp Phàm, Thịnh Kiều Dương rất vô tội nói: “Em cũng không đồng ý với anh ấy, chỉ nói sẽ xem tình hình, đây không phải là tình hình không cho phép à! Lại nói, một người không biết hát như em chạy đến làm khách mời cho buổi hòa nhạc của anh ấy không phải đến phá quán sao?” Cổ Châu bị chọc cười, nói sang chuyện khác: “Anh đã xem trailer mà hai người hợp tác, không ngờ Diệp Phàm biểu hiện tốt như vậy, xem ra cậu ấy thật sự là một diễn viên tốt bị ca hát làm trễ nải.” Thịnh Kiều Dương bĩu môi, nhớ tới quá trình quay phim thật sự là mệt mỏi, nếu Diệc Phàm có thể coi là diễn viên tốt, vậy tiêu chuẩn của một diễn viên tốt cũng quá thấp rồi.
Thời kỳ cọ sát ban đầu, số lần Diệp Phàm bật cười nhiều không đếm xuể, khắp nơi trong studio đều vang lên tiếng cười ma quỷ của anh ấy.
Nhìn thấy nét mặt của cô, Cổ Châu tò mò: “Sao thế, có điều bí ẩn gì sao?” “Một tháng quay phim với anh ấy thật sự mỗi ngày sự kiên nhẫn của em đều bị khiêu chiến, một cảnh quay rất đơn giản, anh ấy cũng phải chọc em bật cười mấy lần mới có thể quay tốt, em nhớ có một cảnh, bắt đầu từ sáng sớm, thể mà anh ấy chọc em cười đến lúc mặt trời xuống núi.” Nói đến đây, Thịnh Kiều Dương còn nghiến răng nghiến lợi.
Cố Châu đột nhiên bật cười, khiến người xung quanh chú ý.
Khúc Mân ngồi bên tay phải Cổ Châu liếc nhìn hai người này, thật sự chịu đủ rồi, hai người muốn nói chuyện không thể để chút nữa nói chuyện riêng sao? Ở đây chít chít meo meo có phiền hay không! Còn có Từ Kiều Kiều kia cũng thật là, có bạn trai rồi còn đi dụ dỗ đàn ông! “...
Danh sách đề cử Nữ diễn viên nổi tiếng nhất có...” Người dẫn chương trình trên sân khấu tiếp tục dẫn chương trình, Cổ Châu vẫn đang nói chuyện với Thịnh Kiều Dương.
“Vậy hai người có thể quay xong trong thời gian ngắn cũng không dễ.” Cố Châu vừa cười vừa nói.
“Em đã quyết định xếp anh ấy vào danh sách đen hợp tác của em, sau này kiên quyết không quay phim với anh ấy.” Thịnh Kiều Dương nói.
Cổ Châu rất vui mừng, vô cùng muốn ghi âm lại lời nói của cô cho Diệp Phàm nghe, câu nói “diễn viên tốt bị ca hát làm trễ nải” được nói ra từ miệng của Diệp Phàm trước.
“Từ Kiều Kiều!” Đột nhiên nghe được một giọng nói kéo dài gọi tên của mình, Thịnh Kiều Dương hơi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên sân khấu, đã thấy trên màn hình lớn hiện ra cách tạo hình của mình trong bộ phim truyền hình “Giải cứu”, hả? Đã xảy ra chuyện gì? Camera đã kéo lại gần.
Thịnh Kiều Dương lại vẫn chưa hiểu rõ tình huống, vừa nãy cô đang nói chuyện hăng say với Cố Châu, cũng là biết giải thưởng tiếp theo chắc chắn không có chuyện gì của cô, cho nên cô cũng không để ý xem người dẫn chương trình ở trên sân khấu đang nói cái gì, chỉ nghe thấy nữ khách mời dùng giọng điệu kích động gọi tên của cô.
“Kiều Kiều thật sự vui vẻ vậy sao? Đừng ngần người, lên sân khấu nhận giải đi!” Nhìn thấy tình cảnh hơi nhạt nhẽo, người dẫn chương trình vội nói.
Cổ Châu nhìn lên màn hình lớn ở trên sân khấu, lập tức hiểu rõ tình huống, nói với Thịnh Kiều Dương: “Chúc mừng em lần đầu tham gia lễ trao giải đã lấy được giải Nữ diễn viên nổi tiếng nhất, nhanh lên sân khấu nhận giải đi, đưa cúp trên tay em cho anh, anh cầm giúp em.” Thịnh Kiều Dương đưa giải thưởng người mới ở trên tay cho Cố Châu, sau đó đứng dậy lần nữa đi lên sân khấu, trong hội trường tràn ngập tiếng vỗ tay.
“Sao thế, có phải rất bất ngờ không?” Nam khách mời trao giải cười hỏi.
Thịnh Kiều Dương mỉm cười gật đầu, nhận lấy cúp từ tay của nam khách mời, cô ôm hai vị khách mời đến trao giải tỏ ý cảm ơn, sau đó đứng trước camera nói: “Tôi thật sự thấy bất ngờ khi nhận được giải thưởng này, có nhiều tiền bối ưu tú ở đây như vậy, tôi cảm thấy bản thân có thể nhận được giải thưởng người mới đã rất vinh hạnh rồi, tôi vô cùng biết ơn sự ủng hộ của khán giả, cảm ơn đoàn làm phim 'Giải cứu bạn trai nghiện net' đã cùng nhau nỗ lực làm việc...” Sau khi cảm ơn một hồi, cô cầm cúp bước xuống sân khấu.
“Chúc mừng em hôm nay thắng lợi trở về!” Cổ Châu nhìn cô nói.
“Em cũng không ngờ có thể lấy được giải thưởng, hơn nữa còn nhận được cả hai.” Trong dự đoán của Thịnh Kiều Dương, lần đầu cô tham gia lễ trao giải như vậy, có thể lọt vào danh sách đề cử đã rất tốt rồi, hoàn toàn không ngờ bản thân có thể mang về hai giải thưởng.
“Kết quả này cũng là hợp lý, với sự nổi tiếng của em nhận được giải thưởng này cũng không bất ngờ.” Điều khiến cô bất ngờ là ban tổ chức lại trao hai giải thưởng cho cô.
Đối với kết quả như vậy, tâm trạng của hai ngôi sao nữ lọt vào danh sách đề cử thật sự không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, nhất là Hàn Nhã Oánh tự cảm thấy đã nắm chắc thắng lợi trong tay, cô ta không thể chấp nhận nổi.
Nhưng dù không thể chấp nhận, giải thưởng đã được trao, cô ta vẫn phải giả vờ mừng thay cho người khác, bởi vì camera đang quay lại nét mặt của bọn họ.
Tuy sau đó ban tổ chức đã trao một giải thưởng khác cho cô ta, nhưng chung quy cũng không phải là giải thưởng mà cô ta muốn.
Còn có một người khác lúc này cũng đang dằn vặt trong lòng, người đó là Nhậm Giai Âm không nhận được một giải thưởng nào.
Bởi vì cái gọi là không sợ thiếu chỉ sợ không công bằng, nếu như tất cả mọi người không có được, vậy mình cũng không có ý kiến gì, nhưng hai tay của mình trống trơn, lại phát hiện người khác mỗi tay một chiếc cúp có trọng lượng, đột nhiên mọi suy nghĩ đều biến mất, chỉ cảm thấy rất không công bằng.
Nhưng Thịnh Kiều Dương cũng không biết người khác ao ước ghen tị, cô rất hài lòng với chuyến đi này, như lời nói của Cố Chầu, thắng lợi trở về, cũng không thẹn với sự vất vả quanh năm suốt tháng của cô.
Sau khi buổi lễ trao giải kết thúc, các diễn viên ra về sẽ được giới truyền thông phỏng vấn, đương nhiên, cũng có người chưa đợi phỏng vấn đã rời đi.
Nhưng người nhận hai giải thưởng như Thịnh Kiều Dương chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm trong cuộc phỏng vấn của mọi người.
Về phần câu hỏi cũng chỉ là cảm nghĩ khi được nhận giải, nhưng vì Thịnh Kiều Dương đi ra cùng Cố Châu, các câu hỏi đều có chút liên quan đến Cố Châu.
Đương nhiên, mọi người đều biết bây giờ tình cảm của Kiều Kiều và bạn trai rất ổn định, sẽ không kéo cô và Cố Châu vào mối quan hệ scandal, chỉ hỏi vì sao quan hệ của hai người lại tốt như vậy.
“Thật xin lỗi, có người tới đón tôi, tạm biệt mọi người!” Thịnh Kiều Dương đột nhiên nói với một phóng viên đang định đặt câu hỏi, bởi vì cô nhìn thấy Thẩm Trí Ninh đang đi về phía mình.