Ngay sau đó, trên Weibo có một người cũng quay lại video giống người qua đường kia đăng một đoạn video đầy đủ hơn, có đoạn tranh cãi lúc đầu và cả đoạn kết thúc, nhưng vẫn có người nhìn ra đã bị chỉnh sửa mất một đoạn ngắn, chính là đoạn rốt cuộc Từ Kiều Kiều đã đẩy ngã người bạn cấp ba đang mang thai kia như thế nào.
Nhưng có rất nhiều cư dân mạng tin rằng thứ họ nhìn thấy mới là thật, bọn họ cảm thấy Từ Kiều Kiều đã đẩy ngã người phụ nữ3có thai này, có động cơ lại có kết quả, ai còn để ý đến quá trình ở giữa nữa.
Trong lúc nhất thời, Weibo của Kiều Kiều tràn đầy lời chửi bới và nhục mạ của đám dân mạng. Bởi vì “chứng cứ rất xác thực” nên rất nhiều fan hâm mộ đều biến thành antifan, lúc trước yêu thích bao nhiêu thì bây giờ chán ghét bấy nhiêu, cảm thấy bản thân bị lừa gạt.
Còn có ngôi sao nhỏ tuyến mười tám đăng ảnh chụp mình đi thăm người già ở viện dưỡng lão và trẻ con ở cô nhi viện, muốn tận dụng cơ hội tăng chút sự nổi tiếng.
Mặt khác, có một số tiền bối phát biểu cách nhìn của bản thân về chuyện này trên tài khoản công khai, lời nói thấm thía2khuyên bảo người mới đừng chỉ chú ý trèo lên cao, quan trọng nhất phải là một người tốt.
Ngay cả tổng cục cũng đưa ra một thông báo, phải nghiêm khắc với tác phong sinh hoạt của nhân vật công chúng, phải bồi dưỡng những thần tượng hăng hái và khỏe mạnh, ngăn chặn thần tượng giả mạo thiếu văn hóa.
Hiện tại có cảm giác toàn dân đều đang chỉ trích Từ Kiều Kiều.
Sau khi biết được, Sầm Kim lập tức gọi điện thoại cho Cố Châu.
“A Châu, chúng ta phải nhanh chóng tuyển chọn lại nữ chính, nếu không số tiền của cậu sẽ đổ xuống sông xuống biển không lấy lại được một xu nào.”
“Chờ một chút.”
“Tại sao phải chờ, chậm thêm chút nữa thì bộ phim của chúng ta sẽ không đuổi kịp.” Về1phần không đuổi kịp cái gì, tất cả mọi người đều biết rõ, bộ phim nghệ thuật này là muốn hướng tới giải thưởng. Nếu vì nguyên nhân diễn viên mà không kịp đánh giá, thậm chí ngay cả thẩm tra hình ảnh cũng không qua, vậy sẽ là một mất mát lớn, còn không bằng sớm chọn một diễn viên để quay lại.
“Tôi tin Kiều Kiều không phải người như vậy.”
Sầm Kim giật tóc: “Bây giờ cậu có gọi được cho cô ấy không? Ngay cả người đại diện của cô ấy cũng không biết cô ấy đi đâu, đây không phải đang trốn tránh thì là cái gì? Bây giờ, quan trọng nhất không phải cô ấy có phải là người như vậy hay không, mà là tất cả mọi người nhận định cô ấy1là loại người này, chú ý, là mọi người! Ngay cả phía trên cũng công khai muốn phong sát cô ấy.”
Không cách nào cứu vãn rồi!
Cố Châu ở đầu bên này cũng không chắc chắn, anh thật sự không liên lạc được với Kiều Kiều, cho dù tin tưởng cô không phải loại người như vậy, cho dù nghi ngờ đoạn ngắn bị cắt mất là chìa khóa để hóa giải tình huống khó khăn của cô, nhưng bây giờ không liên lạc được, anh cũng không biết tình huống như thế nào.
Nhưng anh vẫn muốn chờ một chút, người bạn trai kia của Kiều Kiều không đơn giản, dù thế nào cũng không có khả năng chỉ ngồi nhìn.
Cái gọi là có người vui có người buồn, đối với một số người mà nói, nhìn thấy1Từ Kiều Kiều bị đạp xuống là một việc vô cùng vui tai vui mắt.
Ví dụ như Lương Sương Nghệ.
Nhưng cô ta vừa tới cửa hàng định mua sắm chúc mừng một chút, đã bị gọi về nhà chính của Vệ gia.
“Ông nội, bà nội, cha, mẹ, Vệ Dương.” Nhìn cả nhà đều ngồi trong phòng khách, đầu tiên Lương Sương Nghệ thấy ngạc nhiên, sau đó thấy sắc mặt của mọi người không tốt lắm, trong lòng cũng thấy luống cuống.
“Đến đây ngồi đi.” Ông cụ Vệ người đứng đầu gia đình mở miệng nói.
Lương Sương Nghệ lo lắng ngồi xuống bên cạnh Vệ Dương, dùng ánh mắt hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, kết quả Vệ Dương không nhìn cô ta lấy một cái.
“Sương Nghệ, cháu còn nhớ rõ hai ngày trước mẹ cháu đã dặn dò cháu thế nào không?” Ông cụ Vệ hỏi.
“Hai ngày trước?” Lương Sương Nghệ nhìn bà Vệ, thấy vẻ mặt bà Vệ không vui, còn có chút thất vọng với cô ta.
Hai ngày trước... Mẹ chồng chỉ cảnh cáo cô ta không được đi trêu chọc Từ Kiều Kiều, chờ một chút! Từ Kiều Kiều?
“Cháu không đăng bất kì cái gì liên quan đến Từ Kiều Kiều.” Lương Sương Nghệ cũng không ngu, nhớ lại những lời nói nghiêm túc của mẹ chồng vào ngày hôm đó, cùng với vẻ mặt bây giờ của mọi người, cô ta liền đoán ra hôm nay bị gọi tới nhất định liên quan đến việc Từ Kiều Kiều bị bôi nhọ.
Thế nhưng, cô ta căn bản không bảo bất kì ai đăng những thứ này, dù thế nào cũng không thể tính lên đầu cô ta.
“Tự con nhìn đi! Bạn tốt của con lại toàn tâm toàn ý muốn giúp con đấy!” Bà Vệ ném điện thoại qua, bây giờ bà ta rất tức giận, ngày đó liên tục cảnh cáo cô gái tên Thư Nhã kia, bảo cô ta xóa video đi, ha, bây giờ chẳng những không xóa còn chỉnh sửa rồi đăng lên mạng, bà ta cũng không biết Thư Nhã kia là bạn bè hay là kẻ thù của con dâu.
Lương Sương Nghệ luống cuống chân tay nhận lấy điện thoại, sau đó mới trượt màn hình, mới nhìn chưa đến hai giây, cô ta đã kêu lên: “Thư Nhã?”
“Sao lại là cô ấy, hôm đó ở bệnh viện không phải mẹ đã bảo cô ấy xóa rồi sao?” Lương Sương Nghệ ngẩng đầu nhìn bà Vệ.
“Chỉ có cô ta mới có video hoàn chỉnh trong tay, con cảm thấy không phải cô ta, còn ai vào đây nữa? Con à?”
“Không, không, không, không, tuyệt đối không phải con, hai ngày qua con chưa từng liên lạc với Thư Nhã.” Lương Sương Nghệ vội nói.
“Không phải là vì con, tại sao bạn của con lại đăng video này, là con có ác cảm với Từ Kiều Kiều, nếu cô ta không nhận được ý của con sao dám đăng lên chứ. Hôm đó mẹ đã cảnh cáo rồi, video này lan truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của con, cô ta không phải bạn tốt của con à, mẹ đã nói rõ ràng đến như vậy, cô ta còn dám đăng?” Bà Vệ rất tức giận.
Bà Vệ cũng không nghi ngờ con dâu trong ngoài khác nhau, nhưng bà ta muốn cô ta nhìn xem mình đã quen với loại bạn gì!
“Mặc kệ có đăng hay không, mọi việc là vì con mà ra, con cũng nên gánh chịu hậu quả này.” Cha của Vệ Dương nói.
“Con cũng chỉ muốn giúp Vệ Dương hả giận.” Lương Sương Nghệ tủi thân nói.
Vệ Dương quay sang nhìn cô ta, rồi nhìn về phía người đứng đầu gia đình: “Ông nội, chúng ta không có buôn bán qua lại, lại cắm rễ ở đây nhiều năm như vậy, tại sao phải sợ một người ngoài như anh ta.”
“Anh ta” là nói người đàn ông bên cạnh Từ Kiều Kiều.
Tại sao lại nói là người ngoài, bởi vì sản nghiệp của Thẩm thị đều ở nước ngoài.
“Đó là vì cháu biết quá ít.” Ông cụ Vệ lạnh nhạt nói.
Vệ Dương nghẹn lời.
“Ngay cả lúc ông Lương của hội thương mại nhìn thấy cậu ta cũng phải tôn trọng ba phần. Vệ Hiền, con cũng biết chỗ dựa của ông Lương lớn đến mức nào.” Vệ Hiền là tên của cha Vệ Dương.
Vệ Hiền gật đầu, nếu ông Lương chỉ có quyền lực sao mọi người lại kính trọng ông ta chứ, thiệp mời của ông ta cũng không được mọi người coi trọng như vậy.
“Mặc kệ ngành nghề ở đâu đi con đường nào, nhiều bạn bè nhiều con đường là chân lý, không nói nhất định phải làm bạn, ít nhất cũng không trở thành kẻ thù. Bây giờ,“ Ông cụ Vệ nhìn Lương Sương Nghệ, “Chỉ vì hành động của cháu mà đã đẩy chúng ta sang phe đối lập, có biết chúng ta phải đối mặt với những gì không?”
“Cha, không phải việc này không có cơ hội cứu vãn.” Vệ Hiền nói.
“Ồ? Nói xem nào.” Ông cụ Vệ bày ra vẻ rửa tai lắng nghe.
Vệ Hiền nhìn Lương Sương Nghệ, rất nghiêm túc hỏi: “Sương Nghệ, con thành thật trả lời, con bị đẩy ngã hay tự mình ngã xuống?”
Bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, bầu không khí lại ngột ngạt như thế, Lương Sương Nghệ đâu dám nói dối, cô ta yếu ớt nói: “Là tự con.”
“Điều đó có nghĩa là đoạn giữa video bị cắt bỏ chính là sự thật của vấn đề, con chỉ cần lấy danh nghĩa của con đăng đoạn video gốc lên, lại công khai xin lỗi, xóa bỏ sự hiểu lầm của mọi người với nữ ngôi sao kia, chắc hẳn người ta cũng sẽ không truy cứu nữa.” Vệ Hiện nói.
Lương Sương Nghệ ngẩn người, trong lòng thấy hơi khó chịu, nhưng chuyện đến mức này cô ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, “Video không ở chỗ con.”
“Con tìm bạn con đòi lại đi!” Bà Vệ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Lương Sương Nghệ cắn môi, cầm điện thoại của mình gọi cho Thư Nhã.
“Thư Nhã, sao cậu lại đăng video kia lên?” Cô ta vừa mở miệng đã vặn hỏi.
“Sương Nghệ, không phải mình đăng video kia. Tài khoản của mình bị người ta hack mất, bây giờ mình cũng không thể đăng nhập sửa đổi.” Trong điện thoại vang lên giọng nói vội vã của Thư Nhã.
“Vậy cậu gửi cho mình đoạn video chưa chỉnh sửa đi.”
“Mình đã xóa video từ hai ngày trước rồi.”
Lương Sương Nghệ mở to mắt, “Thư Nhã, cậu đừng lừa mình, nếu đã xóa rồi sao cậu có thể đăng video lên Weibo chứ?”
“Mình thật sự không lừa cậu, mình đã tự tay xóa video, trước và sau đó mình đều không đăng video gì hết.”
Sau khi tắt máy, Lương Sương Nghệ vẫn hơi bối rối, nếu việc này thật sự do Thư Nhã làm, Thư Nhã cũng không cần lừa cô ta.
“Sao thế? Đã xóa video gốc rồi à?” Bà Vệ nhìn chằm chằm Lương Sương Nghệ.
Lương Sương Nghệ khó khăn gật đầu: “Thư Nhã nói cô ấy bị người ta hack tài khoản rồi.”
“Bị hack? Nói nhẹ nhàng thật đấy, dù bị hack cũng không biết lấy lại sao?”
“Cô ấy nói cô ấy đã làm rồi, nhưng ngay sau đó lại bị người ta đổi lại mật khẩu.”
Vệ Hiền nói: “Mặc kệ lời này là thật hay giả, con tự lên mạng đăng một lời xin lỗi công khai đi, cần phải thể hiện thái độ thành khẩn nhận lỗi của con.”
“Ừ, thái độ rất quan trọng, rõ ràng làm sai còn chết cũng không biết ăn năn, sẽ chỉ làm người ta càng thêm tức giận.” Ông cụ Vệ đồng ý.
Lương Sương Nghệ cảm thấy rất tủi thân, cô ta không muốn xin lỗi Từ Kiều Kiều chút nào, một chút cũng không muốn!
Ông cụ Vệ nhận ra sự miễn cưỡng trên mặt cô ta: “Nếu bởi vì việc này mà tạo thành hậu quả xấu, cha sẽ cân nhắc việc để Vệ Lăng nhậm chức tổng giám đốc của công ty con.”
Vợ chồng Vệ Hiền như chịu đả kích. Vệ Lăng là con trai do vợ trước của ông cụ sinh ra, vẫn luôn sống với người vợ trước đó.
“Ông à...” Bà cụ im lặng từ nãy đến giờ nói.
“Được rồi, không cần phải nói gì nữa. Mọi người tự xem mà xử lý đi, sản nghiệp do một tay tôi gầy dựng lên tuyệt đối không thể chịu bất kì tổn thất nào.” Ông cụ Vệ kiên quyết nói.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com