Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 313: Nhĩ phương xướng bãi ngã đăng trường*




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81694.png

Xem ảnh 2
81694_2.png
Thịnh Kiêu Dương cũng đã không thèm để ý đến những điều này, trong hai năm sau khi mẹ của cô chết đi, cô đã coi nhẹ cái gọi là tình thân rồi



Cô chỉ nghĩ đến tên săn ảnh vừa mới chạy mất, cảm thấy hơi kỳ lạ



Hành tung của cổ được giữ kín, trừ người nhà thì không hề tiết lộ với người khác, tên săn ảnh vừa rồi cũng không phải đi ngang qua, mà giống như nằm vùng ở đây



Thịnh Kiêu Dương mấp máy môi, nhìn mấy người này mỗi người một câu đóng đinh thân phận của cô là “con gái riêng đến cướp tài sản”, lạnh lùng nói: “Mấy người nói hết chưa? Muốn báo cảnh sát thì nhanh lên.” Không gian yên tĩnh




Lén gắn một camera vào trong phòng bệnh cho tôi, tôi muốn biết được tình huống của ông ta bất3cứ lúc nào...” “..

Tôi muốn biết gần đây Thịnh Thi Vận đã làm những gì, tiếp xúc với ai, điều tra kỹ càng cho tôi...” Về đến nhà, Thịnh Kiêu Dương mới sắp xếp xong tất cả mọi chuyện, cô không còn là cô gái nhỏ gặp chuyện cũng chỉ có thể tìm kiếm sự che chở của người lớn nữa

“Cháu sao thế?” Thấy vẻ mặt mệt mỏi của Thịnh Kiêu Dương, ông cụ Dương hỏi

Thịnh Kiêu Dương kể sơ qua những việc gặp phải ở bệnh viện.

“Rất có thể tên săn ảnh này là do hai mẹ con Lương Tiểu Tuệ sắp xếp, anh ta làm như vậy đơn giản là vì tiền, hoặc cũng là muốn lấy tiền ở chỗ hai mẹ con Lương Tiểu Tuệ, hoặc là dùng để dọa nạt cháu.” Ông cụ Dương rất tỉnh táo phân tích

Thịnh Kiêu Dương xoa huyệt Thái dương,2tàn nhẫn nói: “Đám người Thịnh Thi Vận muốn cho bao nhiêu tiền là chuyện của bọn họ, muốn đến dọa nạt cháu, cháu sẽ khiến anh ta có đi mà không có về! Mở khoáng của anh Trí Ninh ở Nam Phi vẫn còn thiếu người đào khoảng đấy.” Nếu những người khác gặp phải chuyện như vậy có lẽ sẽ giật gấu vá vai, không biết xử lý thế nào, nhưng bây giờ cô có chỗ dựa lớn như vậy, không dùng thật sự là lãng phí tài nguyên

Đương nhiên, bây giờ cô có thể không ngần ngại để Thịnh Kiêu Dương dọn dẹp hậu quả cho cô, là vì cô đã coi Thịnh Kiêu Dương là người thân thiết nhất rồi

“Ông cho người đến giúp cháu.” Ông cụ Dương nói

“Ông ngoại, việc này cứ để cháu tự làm, ông cũng nên để cháu tự đối mặt với2mấy việc này, dù sao cháu cũng đã lớn rồi.” Thịnh Kiêu Dương nhìn ông cụ Dương.

Ông cụ Dương nhìn cô, gật đầu: “Được, nếu như cần ông ra mặt, cháu nhất định phải nói với ông.” “Đương nhiên, ông ngoại là người thân nhất của cháu mà.” “Cháu đi nghỉ trước đi, rất có thể tiếp sau đây cháu sẽ phải đối mặt với một cơn bão dư luận đấy.” Thịnh Kiêu Dương liền đi nghỉ ngơi

Ngay cả Lương Tiểu Tuệ và Thịnh Thi Vận cũng không ngờ cô lại không hề lo lắng như vậy

Thấy họ không nói lời nào, Thịnh Kiêu Dương xoay người rời đi

“Đứa con gái bất hiếu này, cha của nó còn đang cấp cứu, thế mà không ở lại đây trông coi, đúng là Thịnh Huân nhà mình bị cô ta chọc giận đến ngã bệnh mà.” Bà cụ nhìn Thịnh Kiêu9Dương rời đi, oán hận nói

Ánh mắt Thịnh Thi Vận ác độc, Từ Kiều Kiều, là mày hại tạo và mẹ bị cha đuổi ra khỏi nhà, là mày hại tao biến thành dáng vẻ bây giờ, tao nhất định phải làm cho mày thân bại danh liệt! Sau khi rời khỏi đó, Thịnh Kiêu Dương ngồi vào trong xe liên tục gọi điện thoại đi

“Chị Bình, hôm nay có săn ảnh quay được một số thứ, có lẽ lại có một số tin tức sắp được tung ra, chị không cần quan tâm, em tự có sắp xếp.” “..

Đương nhiên, bây giờ cô có thể không ngần ngại để Thịnh Kiêu Dương dọn dẹp hậu quả cho cô, là vì cô đã coi Thịnh Kiêu Dương là người thân thiết nhất rồi



“Ông cho người đến giúp cháu.” Ông cụ Dương nói



“Ông ngoại, việc này cứ để cháu tự làm,4ông cũng nên để cháu tự đối mặt với mấy việc này, dù sao cháu cũng đã lớn rồi.” Thịnh Kiêu Dương nhìn ông cụ Dương.



Ông cụ Dương nhìn cô, gật đầu: “Được, nếu như cần ông ra mặt, cháu nhất định phải nói với ông.” “Đương nhiên, ông ngoại là người thân nhất của cháu mà.” “Cháu đi nghỉ trước đi, rất có thể tiếp sau đây cháu sẽ phải đối mặt với một cơn bão dư luận đấy.” Thịnh Kiêu Dương liền đi nghỉ ngơi



Ông cụ Dương nhìn bóng lưng của cô, thở dài, ông cụ cũng đã biết tình trạng sức khỏe của Thịnh Huân, không ngờ Thịnh Huân lại mắc bệnh ung thư, một người đàn ông trung niên đang khỏe mạnh lại đột nhiên bị bệnh như vậy, thật sự khiến người ta phải than thở



Vì sao ngoài miệng ông cụ lại không khoan dung Thịnh Huân chứ, cũng chỉ vì trong hai năm sau cái chết của con gái ông cụ, Thịnh Huân không chăm sóc tốt Kiêu Dương



Trên thực tế, nếu nói ông cụ chán ghét Thịnh Huân thì cũng không phải, thậm chí trong lòng của ông cụ còn thấy hơi thông cảm với Thịnh Huân, dù sao tình hình bây giờ có một nửa nguyên nhân là do con gái của ông cụ tạo ra



Tố Tổ không nhìn nhầm người, cũng hiểu Thịnh Huân, sau khoảng thời gian mười mấy năm, Thịnh Huân còn có thể như vậy, nếu năm đó biết được sự thật còn không phải sẽ đi theo sao



“Đúng là một người si tình!” Ông cụ Dương bùi ngùi



Tên săn ảnh chụp lén đúng là có liên lạc với Thịnh Kiêu Dương, nói muốn bên này cho phí bịt miệng, nếu không sẽ công bố ra bên ngoài



Thịnh Kiêu Dương sắp xếp hai nhóm người, mặt ngoài để Từ Bình đi qua bàn bạc, lại ngầm để người của Thịnh Kiêu Dương đợi cơ hội ra tay



Tên săn ảnh kia vì tiền nên rất to gan, dám đến một mình, nhưng anh ta vẫn cẩn thận, sắp xếp địa điểm gặp mặt ở trong một quán cà phê đông người



Anh ta đòi năm triệu tiền bịt miệng, hiển nhiên đã hiểu khá rõ tình huống tài chính ở bên này



Hơn nữa anh ta khăng khăng phải là con số này, không chịu lùi nửa bước



Vì vậy, tất nhiên là đàm phán không thành rồi



Chẳng mấy chốc, Thịnh Kiêu Dương đã nhận được báo cáo, nói đã giải quyết xong tên săn ảnh kia rồi, đương nhiên “giải quyết” mà bọn họ nói không phải là giết tên săn ảnh kia, mà chỉ tạo dấu hiệu giả là tên săn ảnh kia lén ra nước ngoài, ném tên săn ảnh kia đến châu Phi đào khoáng



Thịnh Kiêu Dương nói được làm được, bây giờ cô không muốn bị những loại người này bôi nhọ, cách làm đơn giản lại thô bạo là không còn gì tốt hơn nữa



Bây giờ tâm trạng của cô rất tệ, ai dám chọc giận cô thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị cô đạp chết



Từ camera theo dõi, cô biết sau khi cấp cứu xong Thịnh Huân đã được đưa về phòng bệnh, nhưng ông ta mãi không tỉnh lại, bác sĩ nói ông ta có thể tỉnh lại hay không phải xem chính bản thân ông ta, thời gian của ông ta đã không còn nhiều lắm



Ngày hôm sau, Thịnh Kiêu Dương lại đến bệnh viện.



Hôm nay không có tin tức gì mới, không biết có phải vì cô kịp thời xử lý tên săn ảnh kia không



Trong phòng bệnh, Lương Tiểu Tuệ thay thế nhân viên chăm sóc, trông coi bên cạnh giường bệnh



Lúc Thịnh Kiêu Dương đi vào, Lương Tiểu Tuệ đang nắm chặt dây truyền dịch của Thịnh Huân, vẻ mặt của bà ta điên cuồng



“Thịnh Huân, dù sao anh cũng không cần tôi, vậy anh chết được rồi đấy



Không, anh không thể chết, anh phải để lại di chúc đã, giao lại hết tài sản cho tôi và Thi Vận, anh nhanh tỉnh lại đi!” Lương Tiểu Tuệ buông bàn tay đang nắm dây truyền dịch ra, chuyển qua lắc cơ thể Thịnh Huân.



“Dừng tay!” Thịnh Kiêu Dương quát lên



Lương Tiểu Tuệ giật mình tỉnh lại từ trạng thái điên cuồng, bà ta thấy Thịnh Kiêu Dương đi vào, trong mắt bùng nổ sự thù hận mãnh liệt



“Mày giống y hệt con tiện nhân Thịnh Kiêu Dương kia, chúng mày nên chết hết đi, vì sao chúng mày có thể dễ dàng đạt được thứ mà cả đời tao cũng không chiếm được! Chúng mày nên chết hết đi!” Lương Tiểu Tuệ khàn giọng gào lên



Thịnh Kiêu Dương ra hiệu cho vệ sĩ kéo Lương Tiểu Tuệ cách xa giường ra, tránh cho người phụ nữ đã có dấu hiện điên loạn này đột nhiên tấn công Thịnh Huân



“Thả tạo ra!” Sau khi bị hai tên vệ sĩ tóm lấy, Lương Tiểu Tuệ ra sức giãy giụa



“Biết vì sao bà cố gắng cả đời cũng không chiếm được thứ bà muốn không?” Thịnh Kiêu Dương cười lạnh nhìn Lương Tiểu Tuệ



Lương Tiểu Tuệ đột nhiên yên lặng, nghe cô nói chuyện



“Bởi vì loại cây nào kết trái kiểu đó, loại phụ nữ xấu xa như bà, đừng mơ tưởng nhận được hạnh phúc, bà chỉ xứng vĩnh viễn sống trong lòng tham của bản thân, đau khổ giãy giụa, cuối cùng không cam lòng mà chết.” Thịnh Kiêu Dương khinh thường



“A a a mày thì biết cái gì? Mày là đồ tiện nhân! Sao mày không chết giống như Thịnh Kiêu Dương đi!” Lương Tiểu Tuệ gào thét



“Đã xảy ra chuyện gì? Mấy người thả Tiểu Tuệ ra!” Theo giọng nói vang lên, hai người già còn có những người khác của Thịnh gia, có cả hai người anh trai và chị dâu của Thịnh Huân



Đột nhiên phòng bệnh có thêm nhiều người, trở nên rất ồn ào



Thịnh Kiêu Dương lạnh lùng nhìn bọn họ, “Thả bà ta ra? Thả bà ta ra để mặc bà ta làm hại một người đang hôn mê à?” “Cô đang nói cái gì?” Anh cả của Thịnh Huân quát lên



Chị dâu cả của Thịnh Huân cũng nói tiếp: “Nghe nói cô là con gái riêng của Thịnh Huân? Tuy không biết là thật hay giả, nhưng dù cô đúng là như vậy, cô cũng không có tư cách dùng thái độ này để nói chuyện với chúng tôi! Chúng tôi đều là trưởng bối của cô!” “Ôi, chị dâu cả, ngày thường chị chỉ biết đánh bài, không chú ý tin tức giải trí hiện nay, cho nên chị không biết, lai lịch của vị này cũng không nhỏ đâu, còn là một ngôi sao lớn đấy!” Giọng con dâu thứ hai của Thịnh Huân the thé



Chị dâu cả giật thầm khinh thường lườm em dâu thứ hai của mình, sau đó dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt nói: “Ngôi sao lớn thì sao, ngôi sao thì có thể không tôn trọng người lớn à? Loại ngôi sao như vậy chỉ dạy hư người khác!” “Mấy người nói xong chưa?” Thịnh Kiêu Dương cười như không cười hỏi



“Cô nhanh bảo bọn họ buông Tiểu Tuệ ra, cô đừng mơ cướp được tài sản nhà chúng tôi, Thịnh Huân nhà chúng tôi chắc chắn sẽ không cho cô thứ gì đâu.” Bà cụ căm tức nhìn Thịnh Kiêu Dương



“Bà bảo tôi thả bà ta ra, vậy bà có biết bà ta vừa làm gì con bà không?” Thịnh Kiêu Dương chỉ Lương Tiểu Tuệ, vẻ mặt chế giễu, “Con dâu ngoan của bà vừa bóp dây truyền dịch, bảo con của bà đi chết đi đây.” Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, nhất là hai người già, vẻ mặt không thể tin nổi



Vẻ mặt Lương Tiểu Tuệ hơi hoảng loạn, sau đó bà ta lại bình tĩnh, không kích động mất hết lý trí như vừa rồi.



“Cô đừng có châm ngòi ly gián, những năm qua tôi đối xử với Thịnh Huân với cha mẹ như thế nào, tôi không thẹn với lương tâm, cha mẹ, hai người cũng rõ ràng nhất



Từ Kiều Kiều, cô tưởng rằng với dăm ba câu nói thì có thể châm ngòi làm gia đình chúng tôi nảy sinh mâu thuẫn sao?” Lương Tiểu Tuệ nói



Những người khác nghe lời nói của Lương Tiểu Tuệ xong liền nhất trí chĩa họng súng vào Thịnh Kiêu Dương, chị dâu cả của Thịnh Huân mắng chửi rồi còn muốn đưa tay ra túm tóc Thịnh Kiêu Dương, bị vệ sĩ bên cạnh Thịnh Kiêu Dương giữ tay lại



“Ôi ôi ôi, đau đau đau, thả tôi ra!” Sắc mặt chị dâu cả của Thịnh Huân trắng bệch.



Anh cả của Thịnh Huân thay đổi sắc mặt, vội vàng bước tới cứu vợ mình ra, sau đó muốn ra tay với vệ sĩ



Đúng lúc này, Thịnh Kiêu Dương lên tiếng, giọng không lớn không nhỏ, vừa đủ để tất cả mọi người nghe được: “Tôi có video theo dõi của phòng bệnh này, mấy người có muốn xem không?” Người của Thịnh gia như đột nhiên bị ấn nút tạm dừng, từng người ngây dại



Nhất là Lương Tiểu Tuệ, đầu óc bà ta trống rỗng, lúc này vô cùng hối hận sao bản thân không chịu kiềm chế lại trút hết sự bất mãn với Thịnh Huân ở ngay trong phòng bệnh



Nhưng trên đời không có thuốc hối hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK