Nhưng năm nay lại khác biệt, giữa một đám người trung niên lại có một người trẻ tuổi, sao mọi người có thể không chú ý cho được.
“..
Tôi hy vọng tất cả các em học sinh học tập thật giỏi, tự hoàn thiện bản thân mỗi ngày.” Hiệu trưởng nói câu cuối cùng, kết thúc3phần phát biểu
Đám học sinh khẽ thở phào, vội vàng vỗ tay, cuối cùng cũng kết thúc phần này rồi
Nhưng hiệu trưởng không rời khỏi sân khấu ngay, ngược lại giơ hai tay lên rồi hạ xuống, ra hiệu mọi người dùng vỗ tay
“Trời ạ, còn chuyện gì nữa.” “Khốn nạn, sao lại nói nhảm nhiều như vậy!” Có người phàn nàn nói nhỏ.
“Dạ hội mừng năm mới của năm nay, trường học của chúng ta mời một vị khách đặc biệt, cậu ấy là Thẩm tổng của Tập đoàn Thẩm thị ở Hoa Châu
Vì phần lớn sản nghiệp của tập đoàn Thẩm thị ở nước ngoài, có lẽ các bạn học còn không hiểu rõ lắm, mọi người có thể lên mạng tìm hiểu một chút
Thẩm tổng nhìn trúng nguồn nhân tài của2trường chúng ta, hứa sẽ cung cấp một trăm cơ hội việc làm cả trong và ngoài nước cho sinh viên tốt nghiệp từ trường chúng ta, cũng đồng ý bỏ ra năm triệu đầu tư vào quỹ ngân sách giáo dục trường, giúp đỡ cho những học sinh có hoàn cảnh khó khăn.” Hiệu trưởng hơi dừng lại, “Bây giờ mời Thẩm tổng lên sân khấu nói mấy câu.”
Tiếng vỗ tay như sấm.
“Oa, hóa ra là tổng giám đốc của tập đoàn Thẩm thị, hôm qua mình còn nhìn thấy thông báo tuyển dụng nhân viên cho công ty mới của anh ấy, đãi ngộ vô cùng tốt!” Có một học sinh sắp tốt nghiệp kích động nắm chặt tay cô bạn ngồi bên cạnh.
“Đừng kích động, đừng kích động, bình tĩnh, bình1tĩnh!” Cô bạn vội vàng động viên
“Thẩm tổng còn rất trẻ!” Cô gái sợ hãi than thở.
“Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai!!!” Cô bạn bắt đầu kích động.
Lúc người kia đứng dậy, không nhanh không chậm đi lên sân khấu, lúc lộ mặt, các cô gái ở đây vội vàng đứng lên.
Trong thực tế, phần lớn đám tổng giám đốc đều là người trung niên, một số người bị hói, một số người bụng bia, tóm lại đều là loại người phá tan ảo tưởng của người khác.
Thế nhưng..
Bây giờ mọi người gặp một người sống, lại còn là cao phú soái trong truyền thuyết
Thẩm tổng này đúng là một mùa xuân trong trẻo trong đám bùn lầy, đảm nhận giá trị nhan sắc của giới tổng giám đốc
Khí chất này, dáng vẻ này,1phong thái lúc giơ tay nhấc chân, thỏa mãn tất cả ảo tưởng của các cô gái về bạch
mã hoàng tử
“Chào mọi người, tôi là Thẩm Trí Ninh.” Giọng nói trầm thấp dễ nghe theo âm hưởng của hội trường lan truyền đến mỗi một góc.
A a a a à a a! Giọng nói này, quá, hấp dẫn, rồi! “Mình cảm thấy tuyệt vọng với thế giới này rồi.” Nhìn mấy cô gái phấn khích, mấy chàng trai còn ể đều tỏ vẻ bất lực.
Anh xem anh đi, vừa hấp dẫn lại vừa có tiền, không phải dựa vào mặt để kiểm cơm thì cao lớn lại đẹp trai như vậy để làm gì? Vốn bọn họ còn muốn dựa vào tuổi trẻ và giá trị nhan sắc của mình để thoát ế, nhưng1bây giờ giá trị nhan sắc của bọn họ cũng không bằng!
Đã là con gái ai cũng muốn lựa chọn một chàng trai trẻ có nhiều tiền, có giá trị nhan sắc cao lại cao ráo nam tính để làm bạn trai.
“Tôi rất vinh dự vì được mời tới dạ hội mừng năm mới của trường các bạn,“ Người đứng trên sân khấu nói câu thứ hai, “Đội ngũ giảng viên và nguồn nhân tài của trường các bạn đứng hàng đầu trong nước
Đương nhiên, cũng vì bạn gái của tôi đang học ở đây nên tôi cảm thấy thân thiết hơn với nơi này.” “Oa!” Dưới sân khấu xôn xao
Các cô gái vừa tan nát cõi lòng, vừa say mê vị tổng tài bá đạo này đến không chịu được
Bởi vì bạn gái học ở đây, cho nên hào phóng tặng năm triệu còn cung cấp cho trường học một trăm vị trí làm việc, ra tay hào phóng như vậy khiến người ta chắc chắn anh rất cưng chiều bạn gái của mình.
“Thẩm tổng, bạn gái của anh có trong hội trường này không?” Có một học sinh to gan hét lên
Người đàn ông trẻ đứng trên sân khấu khẽ mỉm cười, “Lúc này, cô ấy đang ở hậu trường
Ở hậu trường! Có nghĩa là bạn gái của Thẩm tổng là một trong những người sẽ lên sân khấu biểu diễn, rốt cuộc là ai vậy?
Ở vị trí gần lan can lầu hai, Lưu Lộ nắm tay Trịnh Viện, vô cùng hưng phấn nói: “Anh ấy thật sự là bạn trai của Nhị Kiều! Mình đã nói nhìn rất quen mà, Viên Viên, mình sắp nổi da gà rồi, vì Nhị Kiểu nhà chúng ta mà làm ra chuyện như vậy, ha ha, mình thích!“.
“Được rồi, chương trình sắp bắt đầu rồi.” Trịnh Viện bình tĩnh hơn Lưu Lộ nhiều.
Quả nhiên, họ đã không còn nhìn thấy người đàn ông đứng trên sân khấu vô tình hoặc cố ý rải thức ăn cho chó nữa, thay vào đó là người dẫn chương trình.
Hiển nhiên đám người Hiệu trưởng cũng không ngờ Thẩm tổng lại nhắc đến bạn gái trên sân khấu, ngay cả bọn họ cũng không biết Thẩm tổng có bạn gái học ở trường bọn họ.
“Thẩm tổng, bạn gái của cậu là ai vậy? Nếu tiện thì tiết lộ một chút đi!” Khi mấy vị lãnh đạo về vị trí, Hiệu trưởng cưới hỏi, cũng nhờ vào đó để kéo gần mối quan hệ.
“Có lẽ mọi người đều biết cô ấy.” Đều biết? Hiệu trưởng đảo mắt, dáng vẻ sáng tỏ, cười gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
“Là bạn học Từ Kiều Kiều sao?” Người ngồi phía sau bọn họ là Trưởng khoa của khoa Ngoại ngữ
Thẩm Trí Ninh gật đầu, dùng giọng điệu người nhà nói: “Vì nửa năm qua Kiều Kiều thường xuyên xin nghỉ phép, nên tôi muốn cảm ơn lãnh đạo trường học và các giáo viên đã thấu hiểu và quan tâm cô ấy.” “Cái này cũng không có gì, tuy bạn học Kiều Kiều xin nghỉ phép, nhưng việc học chưa từng sa sút, gần đây em ấy cũng có thành tích rất tốt trong cuộc thi.” Trưởng khoa khoa Ngoại ngữ nói
Trên sân khấu đã bắt đầu biểu diễn, một tiết mục nối tiếp một tiết mục
MC duy trì tiết tấu dạ hội rất khá, dạ hội đã diễn ra đến nửa đoạn sau
MC nữ đã thay sang một bộ quần áo khác, uyển chuyển thông báo tiết mục tiếp theo
“Mời mọi người hãy yên lặng lắng nghe, bản độc tấu đàn dương cầm của Từ Kiều Kiều
Xin mời, Từ Kiều Kiều!”
Tiếng vỗ tay rất nhiệt tình, dù sao Từ Kiều Kiều cũng là nhân vật nổi tiếng trong trường được rất nhiều người biết đến, rất nhiều người đến để xem tiết mục của cô ấy
Các chàng trai rất kích động, bây giờ Từ Kiều Kiều là nữ thần trong lòng khá nhiều người, cao gầy, xinh đẹp, có khí chất, lại có nội hàm, đúng là hoàn mỹ! Bức màn trên sân khấu mở ra, ánh đèn chiếu xuống, chỉ thấy một người ngồi trước cây đàn dương cầm ở giữa sân khấu, ưu nhã mà hào phóng
Tay của cố lướt trên các phím đàn, một chuỗi âm thanh nhảy múa, sau đó là tiếng đàn du dương êm tai vây quanh mọi người
Gần đây, trên mạng có video Từ Kiều Kiều đánh đàn dương cầm, người quan tâm đến cô ấy đều biết cô ấy sẽ biểu diễn tiết mục này, người đã xem qua video lại tận mắt nhìn thấy ngoài đời thật tuy vẫn sợ hãi thán phục, nhưng đã không còn bất ngờ nữa
Nhưng chẳng mấy chốc, người trên sân khấu đã cho mọi người một bất ngờ thú vị.
Sau một đoạn nhạc ngắn, cô nương theo âm hưởng của bản nhạc đang vang lên, vừa tập trung nghe, vừa ngâm một bài thơ bằng tiếng Anh.
“I believe I am
Born as the bright summer flowers
Do not withered undefeated fiery demon rule...”
(Tôi tin vào bản thân mình Sinh ra như một đóa hoa rực rỡ ngày hè
Không tàn không úa, xinh đẹp như lửa)
“I believe I am
Died as the quiet beauty of autumn leaves
Sheng is not chaos, smoke gesture...”
(Tôi tin vào bản thân mình
Lúc chết dịu dàng yên ắng như lá rụng mùa thu Không nhiễu không loạn, tĩnh lặng như khói...)
“Life be beautiful like summer flowers and death like autumn leaves
Also care about what has...”
(Sống rực rỡ như hoa mùa hạ, chết tĩnh lặng như lá mùa thu
Còn luyến tiếc gì nữa...) Nốt nhạc cuối cùng cũng rơi xuống, cả hội trường chìm vào im lặng
Lúc này, người dẫn chương trình nên đi ra làm chủ tình huống, điều khiển bầu không khí, nhưng không biết tại sao, cô gái tên Tiểu Kỳ vốn phải lên sân khấu lại chưa xuất hiện
Những người ở đây đều đang đắm chìm trong sự ngạc nhiên, cho nên khung cảnh mới yên tĩnh như vậy
“Bốp, bốp, bốp!” Tiếng vỗ tay chậm rãi lại vững vàng vang lên
Sau đó, những người khác mới lấy lại tinh thần vỗ tay
Lúc tiếng vỗ tay đầu tiên vang lên, Thịnh Kiêu Dương nhìn theo tiếng động thấy Thẩm Trí Ninh, nhìn anh đang vỗ tay vì mình, một mặt thấy ngạc nhiên vì sự xuất hiện của anh, mặt khác lại cảm thấy yên tâm
Vừa nãy biểu diễn xong không có một chút tiếng động nào khiến cô cảm thấy không chắc chắn, bây giờ thấy Thẩm Trí Ninh thích soi mói cũng vỗ tay, nói rõ tiết mục biểu diễn này cũng được tính là thành công
Đánh đàn dương cầm kết hợp với ngâm thơ là tiết mục cô tự luyện tập, đây là lần đầu tiên biểu diễn trước mặt mọi người, không biết sẽ có hiệu quả như thế nào.
“Kiều Kiều, xin dừng bước.” Hai người dẫn chương trình đáng lẽ nên nghỉ ngơi để xuất hiện ở vòng cuối lại bất ngờ xuất hiện vào lúc này
“Kiều Kiều, thì ra bạn còn chưa phô diễn hết thực lực, hôm qua diễn tập bạn chỉ đánh đàn dương cầm, cũng không ngâm thơ.”
“Đúng đấy, Kiều Kiều, bạn giấu quá kỹ rồi.”
“Kiều Kiều, bạn có thể nói cho mọi người biết, vì sao bạn lại muốn kết hợp ngâm thơ và đánh đàn dương cầm không? Người khác hoặc là chỉ đánh đàn, hoặc là vừa hát vừa đánh đàn
Chưa từng thấy ai có thể vừa đánh một bản nhạc không hề dễ, vừa đọc diễn cảm một bài thơ dài như vậy.” MC nam nói.
Không đợi Thịnh Kiêu Dương đáp lời, MC nữ đã mỉm cười nói tiếp: “Chỉ sợ không phải người khác không nghĩ ra, mà là không làm được!” “Bạn nói rất có lý, bản nhạc Kiều Kiều vừa đàn là một bản nhạc nổi tiếng thế giới, bài thơ tiếng Anh vừa đọc, chắc là một tác phẩm của Tagore nằm trong tuyển tập Sống như hoa mùa hạ? Nếu là tôi, chỉ đọc thuộc lòng lời bài thơ thôi đã phải tập trung toàn bộ tinh thần rồi, đâu còn sức làm cả chuyện khác nữa.”
“Kiều Kiều, có phải vì bạn biết người khác không làm được cho nên mới cho mọi người một điều bất ngờ không?” MC nữ kịp thời kéo chủ đề về Kiều Kiều
Thịnh Kiêu Dương nhìn xuống dưới sân khấu: “Thật ra tôi không nghĩ nhiều như vậy, lúc đầu cũng chỉ muốn đàn một bản nhạc, nhưng người nào đó nói tiết mục biểu diễn của tôi vẫn còn thiếu sót, không đủ đặc sắc, sau đó tôi liền biểu diễn như vừa rồi.” “Người nào đó” ở dưới sân khấu hơi nhếch môi.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com