*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lương Thần và Đại Bàn, Tiểu Bàn đi sang bên cạnh, để lộ cánh cửa được chạm nổi hình chữ V ở đằng sau
Trong giai điệu sống động của âm nhạc phương Tây, hai cánh của chữ V mở ra
Ở phía bên trái là một cô gái đáng yêu với mái tóc được búi tròn trên đầu nhảy tung tăng đi ra
Cánh cửa bên3phải được mở ra, đôi chân dài thẳng tắp bước ra trước, sau đó là một cô gái cao gầy mặc áo khoác màu bạc bước từng bước vô cùng tiêu chuẩn của một siêu mẫu.
Không ít khán giả trong hội trường đã hét lên, ngay cả Tiểu Bàn cũng nhịn không được “Oa” một tiếng
“Người đến ghi danh chính là, nhà bên có một cô gái mới lớn, cháu gái quốc dân- Mạnh Nam Khê, còn có siêu mẫu mới trở về từ buổi trình diễn thời trang của tuần lễ thời trang Paris – Từ Kiều Kiều.” Lương Thần dùng giọng điệu vô cùng kích động để đọc kịch bản.
“Người tiếp theo lên sân khấu là ai đây?” Ngay lúc cánh cửa thứ hai mở ra, Lương Thần cùng nói, “Còn có1vị Bắc đại tướng quân trí dũng song toàn Lục Diệu, và người có giá trị nhan sắc bùng nổ gây chết người không đền mạng Nhiếp chính vương Cao Dật Chi!”
Hai người đàn ông mặc trang phục trong phim đứng sau hai cánh cửa không bước lên trên sân khấu, tựa như đang đứng chờ trước cánh cửa cuối cùng.
“Đại tướng quân và Nhiếp chính vương đã tới rồi, người cuối cùng không cần đoán cũng đã biết! Mời xuất hiện, Phù Phong Hoàng hậu của chúng ta - Hàn, Nhã, Oánh!”
Lương Thần dứt lời, cánh cửa cuối cùng chậm rãi mở ra.
Đầu đội mũ phượng, người phụ nữ mặc trường bào màu đỏ thẫm đuôi áo dài quét đất như xuyên thời không đến đây, nhẹ nhàng nắm tay hai người đàn6ông đang đứng chờ, cùng nhau đi lên phía trước Trong hội trường vang lên tiếng kêu gào
Hai cô gái xuất hiện đầu tiên biến thành vật làm nền
Ở nơi camera không quay đến, nụ cười trên mặt cháu gái quốc dân Mạnh Nam Khế hơi nhạt đi
Nhưng dù sao cũng không phải là người mới, cô ấy vẫn giữ được dáng vẻ ngọt ngào
Nhưng người còn lại...
Cô em Thịnh Kiêu Dương của chúng ta, đã chủ động làm quần chúng ăn dưa, vui vẻ trò chuyện với Tiểu Bàn đứng bên cạnh.
“Hoan nghênh ba diễn viên chính của bộ phim Phù Phong trực thượng đang rất hot của đài chúng ta!” Lương Thần vỗ tay trước, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô.
Đầu tiên Lương Thần trò chuyện với4ba diễn chính về nội dung cốt truyện
Sau đó để bọn họ đi thay quần áo trước, lại trò chuyện với Mạnh Nam Khê
Đại Bàn cũng ở bên cạnh nói chêm vào chọc cười, Tiểu Bàn..
Tiểu Bàn đã quên việc dẫn chương trình.
“Tiểu Bàn,“ Đại Bàn không vừa mắt, “Tôi thấy cậu trò chuyện vui vẻ đến quên cả trời đất, nói nghe xem, đang trò chuyện cái gì đó, để chúng tôi cũng vui vẻ với.”
Lương Thần cũng nói chuyện với Thịnh Kiều Dương: “Kiều Kiều, từ lúc em ở trong bụng mẹ đã học được cách đi catwalk sao? Nhìn dáng vẻ em đi catwalk thật sự không kém bất kì ai.” Lúc anh ta nói chuyện, màn hình lớn ở phía sau cũng hiện ra một đoạn video, người mẫu đang3đi catwalk trong video có một khuôn mặt phương Đông xinh đẹp.
“Oa!” Khán giả trên khán đài kinh ngạc kêu lên, có một số người xuất phát từ trong lòng, đương nhiên có một số người chỉ đơn thuần là phối hợp với không khí trong hội trường
“Kiều Kiều, lúc đó em cùng đi catwalk với một nhóm người mẫu hàng đầu quốc tế, tâm trạng thế nào?” Lương Thần dùng dáng vẻ anh trai tri kỷ để hỏi.
Thoải mái!”
“..
Hả, em không lo lắng sao?” Thịnh Kiêu Dương mỉm cười: “Em cũng không để ý có lo lắng không, các cô gái cùng lên sân khấu đều quá đẹp
Mọi người không cảm thấy người mẫu của buổi trình diễn thời trang này đều có giá trị nhan sắc rất cao sao?” “Hả? Hình như là vậy! Tại sao lại thế?” Đại Bàn nhanh chóng tiếp lời
“Bởi vì nhà thiết kế là một người yêu thích sắc đẹp, hơn nữa anh ấy rất có lòng tin với thiết kế của mình.” Có lòng tin với tác phẩm của mình mới không lo lắng vẻ đẹp của người mẫu sẽ lấn át phong thái của quần áo, ngược lại sẽ cảm thấy cả hai hợp nhau càng tăng thêm sức mạnh.
“Wow, Kiều Kiều, em đang muốn vạch trần chuyện này sao?” Tiểu Bàn tỏ vẻ rất vui sướng
“No, no, no,“ Lương Thần lắc ngón tay, “Thật ra em ấy đang muốn biểu đạt, giá trị nhan sắc của em ấy cũng rất cao mà thôi.”
Khán giả cười vang.
“Anh Thần, kiếp trước anh nhất định là anh trai đã thất lạc nhiều năm của em, nên mới hiểu rõ em như vậy.” Thịnh Kiều Dương nói.
“No, no, no,“ Đại Bàn học Lương Thần lắc ngón tay béo mập, “Không nhất thiết phải là anh trai mới hiểu rõ, chắc chắn kiếp trước anh Thần là con giun trong bụng em.”
“Cậu nói thẳng kiếp trước tôi không phải là người đi.” Lương Thần lườm.
“Thật ra ý của Đại Bàn là nói anh Thần là một con sâu tinh.” Tiểu Bàn trêu chọc.
“Không biết sau khi dựng nước không cho phép thành tinh sao?” Lương Thần lại cống hiến một biểu cảm “Ha ha”, sau đó kéo cuộc nói chuyện về chủ đề chính: “Tới đây, Kiều Kiều, anh phải buôn chuyện một chút
Gần đây, tất cả những bài đăng trên Weibo của Cổ Châu đều có liên quan đến em
Có người nói Cổ Châu đã bị em hạ gục, nhớ kỹ là có người' nói, không phải anh nói, anh chỉ tò mò thôi
Em và Cổ Châu trở thành bạn bè thể nào, đúng rồi, bây giờ hai người là bạn bè, hay là bạn XX?” “Anh Thần, bạn XX là cái gì? Anh cứ nói là bạn bè trai gái được rồi, nói XX sẽ khiến người ta hiểu lầm đấy!” Tiểu Bàn bật cười
“Bạn bè trai gái chưa chắc đã là XX mà!” Lương Thần “xinh đẹp” liếc mắt đưa tình.
Khán giả đều bật cười
Thịnh Kiều Dương tỏ vẻ vô tội: “Hôm nay nhất định em đã đến một chương trình giả mạo.” Lương Thần nghiêm mặt: “XX mà anh nói chỉ là thổ lộ tâm tình, đen tối nghĩ sai thì tự hối lỗi đi!” “Anh Thần, chiêu thức của anh quá sâu!” Đại Bàn lắc đầu
Khán giả cười hết lần này đến lần khác, có một số người cười đến đau bụng
“Kiều Kiều, em xem chúng ta có quan hệ tốt như vậy, kiếp trước còn là anh em, thỏa mãn sự tò mò của anh trai đi mà!” Lương Thần nháy mắt với Thịnh Kiêu Dương, giả ngây thơ đến cay mắt.
Khóe miệng Thịnh Kiêu Dương co quắp, lúc ở hậu trường rõ ràng là một người bình thường, lên sân khấu lại như bệnh thần kinh, cô nói: “Anh đã tò mò như thế, vậy em sẽ vạch trần một bí mật của Cổ Châu.”
“Được, được!” Lương Thần cùng Đại Bàn, Tiểu Bàn đều nhìn cô, Mạnh Nam Khế đứng bên cạnh cũng tò mò nhìn sang
Thịnh Kiêu Dương hắng giọng: “Cổ Châu, anh ấy là một người mê tranh.” “Mề gái?” Mọi người hoảng sợ
“Không phải mê gái, là mê tranh, tranh sơn dầu
Chẳng lẽ cách phát âm của em không đúng tiêu chuẩn sao?” Thịnh Kiêu Dương suýt nữa trợn trắng mắt
“Cái này đâu tính là vạch trần, mọi người đều biết Cổ Châu rất thích vẽ!” “Nhưng em chỉ biết cái này.” Thịnh Kiêu Dương buông tay
Lại một lần nữa, Lương Thần cảm nhận được sự thông minh của em gái này, không chỉ dễ như trở bàn tay chuyên đề tài câu chuyện, mà còn dùng những lời này như phương thức gián tiếp nối quan hệ của cô và Cổ Châu cũng không thân thiết
Tuy nhiên có thể nhìn ra được, cô không phải người thích tự lăng xê
Nếu đổi thành một nữ ngôi sao khác thích tự lăng xê, lúc hỏi đến mối quan hệ của mình và Cổ Châu, nhất định sẽ nói mập mờ một chút cố ý lừa dối người nghe
“Được rồi, hôm nay chúng ta không chỉ nhận học sinh mới, còn triệu tập nhóm át chủ bài đã rời trường
Bây giờ, xin mời nhóm át chủ bài của chúng ta lên sân khấu.” Lương Thần kết thúc cuộc nói chuyện với Thịnh Kiều Dương, nhìn camera vô cùng hưng phấn nói.
Khi những ngôi sao khác nhảy ra từ bàn nâng trên sân khấu, người trong hội trường đều hét chói tai, người sau còn sôi nổi hơn người trước.
“Ngụy Triết Hàn!!!”
“Giang Nguyệt!!!!”
“Lưu Chu Minh!!!!”
“Diệp Phàm!!!!!!!!!!!!!”
Sau khi người cuối cùng lên sân khấu, mây khán giả nữ trẻ tuổi đã phát điên
Lần đầu tiên Thịnh Kiêu Dương cảm nhận được độ nổi tiếng của Diệp Phàm
Lúc trước nhìn anh, anh ở cùng với mấy người rất nổi tiếng, cho nên không cảm thấy nổi bật
Diệp Phàm vừa ra sân khấu liền nhảy mấy động tác hip-hop đơn giản lại đẹp trai, dẫn đến tiếng hét chói tai.