*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc Thịnh Kiêu Dương đang sắp chết đuối, trong đầu chỉ có suy nghĩ muốn giết Ninh Tiểu Nguyễn
Nhưng càng giãy giụa càng hoảng sợ, cái loại nước biển chảy ngược, cảm giác ngạt thở tràn ngập trong đầu cô, khiến cô không còn nhớ việc nguyền rủa Ninh Tiểu Nguyên
Lúc cô mất sức chìm xuống dưới, một bàn tay từ phía sau vòng qua eo kéo cô nổi lên mặt nước.
Hít thở được không khí mới mẻ, Thịnh Kiêu Dương vừa thở vừa khó chịu ho khan
Người đang ôm cô cũng chuyển từ phía sau sang ôm từ bên cạnh đưa cô3đến bãi biển, lúc đến chỗ nước nóng, chân có thể giẫm lên cát, cả người cô mềm oặt không còn cả sức để đứng lên.
Thẩm Trí Ninh dứt khoát bể cố lên, đi lên bãi biển.
Thịnh Kiêu Dương sợ mình lại rơi xuống, theo bản năng đưa tay ôm lấy cổ Thẩm Trí Ninh
Trong tầm nhìn mơ hồ hiện ra một khuôn mặt ướt nước khiến người ta không thể dời mắt sang chỗ khác
Cuối cùng Ninh Tiểu Nguyễn cũng phát hiện ra trò đùa của mình hơi quá nên đi theo bên cạnh, thấp thỏm nói: “Thật xin lỗi, Từ Kiều Kiều, anh không ngờ em hoàn toàn không biết bơi.” “Ninh Tiểu Nguyễn, sáng mai anh muốn nhìn thấy bản báo cáo điều tra1thị trường của em.” Thẩm Trí Ninh lạnh lùng nói
“Không phải còn một tuần sao?” Ninh Tiểu Nguyễn sợ hãi
“Là em quyết định, hay là anh quyết định?”
“Đừng mà, anh họ, anh không thể vì em bắt nạt bạn gái anh, anh liền bắt nạt em...”
Thẩm Trí Ninh đặt Thịnh Kiêu Dương lên ghế mây, liếc Ninh Tiểu Nguyễn: “Em có ý kiến?” “..
Không có.” Ninh Tiểu Nguyễn bị thương chớp mắt, sao anh ta lại quên mất anh họ là một người bao che khuyết điểm chứ
Vợ chồng Ninh gia cũng đi tới, Ninh phu nhân trách cứ liếc nhìn Ninh Tiểu Nguyễn, lo lắng hỏi Thịnh Kiêu Dương: “Cháu có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?”
Thịnh Kiêu Dương lắc đầu, quay về biệt thự6trước
Nhìn cô gái rời đi một mình, Ninh phu nhân lườm Ninh Tiểu Nguyễn, nói với Thẩm Trí Ninh: “Cháu có muốn đi xem một chút không, hình như Kiều Kiều bị dọa sợ rồi.”
“Không sao đâu, cô ấy cũng không phải là một đứa trẻ nữa.” Thẩm Trí Ninh không thèm để ý.
“Cháu sai rồi, việc phụ nữ cần được dỗ dành cũng không liên quan đến tuổi tác
Con bé vừa chịu uất ức, lát nữa cháu phải dỗ dành thật tốt, đừng để cô bé cảm thấy cháu không quan tâm.” Ninh phu nhân nói
Thẩm Trí Ninh gật đầu qua loa
“Ninh Tiểu Nguyễn, con cũng không còn là trẻ con nữa, sao lại đùa giỡn như vậy? Lúc con làm việc cũng không dùng não4như vậy sao? Thật không biết con đọc sách như thế nào nữa!” Ninh tiên sinh trực tiếp dạy dỗ Ninh Tiểu Nguyễn một trận
Cô em họ cũng tới tham gia náo nhiệt: “Anh họ, anh đối xử với con gái như thế, cẩn thận về sau cô đơn đó!” Ninh Tiểu Nguyễn nhe răng với cô em họ, lập tức bị cho mình mắng thành chim cút
ở phía bên kia, Thịnh Kiêu Dương về phòng tắm rửa rồi làm ổ trong chiếc ghế treo gần cửa sổ sát đất
Chiếc ghế lắc lư, cô nhìn mặt biển mênh mông ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì
Màn đêm buông xuống, Felix đúng hẹn đưa dụng cụ vẽ tranh tới
Thịnh Kiêu Dương không muốn ăn cơm,3tùy ý ăn mấy miếng liền quay về phòng
“Cô ấy vẫn đang giận em,“ Ninh Tiểu Nguyễn hơi buồn bực, “Anh họ, anh đi khuyên cô ấy giúp em đi!” “Người chọc giận cô ấy không phải là anh, sao anh phải đi khuyên?” Thẩm Trí Ninh tỏ vẻ bình thản
“Muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông, Tiểu Nguyễn, việc này do con gây ra thì phải do chính con giải quyết, đừng ỷ lại vào người khác.” Ninh phu nhân nói
Ninh Tiểu Nguyễn không có cách nào, đành phải nói: “Anh họ, Kiều Kiều thích gì?”
Thích gì? Thẩm Trí Ninh nhướng mày, đối mặt với sự trông mong chờ trả lời của Ninh Tiểu Nguyễn, anh đánh Thái cực đẩy về: “Em tự nghĩ đi.”
Thể là tên ngốc nào đó, đêm hôm khuya khoắt cầm một chiếc thẻ vàng chạy tới gõ cửa phòng Thịnh Kiêu Dương
“Kiều Kiều, em thích gì, anh trai mua cho em!” Thịnh Kiêu Dương im lặng nhìn Ninh Tiểu Nguyễn hai giây: “Thích em gái anh!” Rầm một tiếng, cửa đóng sầm lại.
Ninh Tiểu Nguyễn: “...”
Thích em gái anh? Ninh Tiểu Nguyễn sờ đầu, cô em họ nào cũng là bảo bối trong nhà, anh ta có kiếm tiền hai đời cũng không mua được.