*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thịnh Kiểu Dương cười khúc khích: “Lily, mình không biết đầu óc của chú cậu có bị hỏng không, nhưng cậu nói vì thích mẹ mình mà khẩu vị có vấn đề thì mình không đồng ý
Trong mắt của mình, mẹ mình đáng giá có được thứ tốt nhất
Hơn nữa bà ấy không phải một món hàng, không cần phải để mọi người đánh giá từ đầu đến chân.”
“Thật xin lỗi, ông ngoại của cháu còn đang chờ ở sảnh, cháu và mẹ cháu phải đi trước một bước.” Thịnh Kiêu Dương đứng lên
Từ Tình mở miệng, bà muốn hỏi ông ngoại ở đâu ra, ông ngoại của Kiều Kiều đã qua đời từ mấy năm trước
Thế nhưng, bà biết con gái nói như vậy nhất định có ý riêng, liền đứng lên theo.
“Ông ngoại cháu cũng tới sao? Sao không mời vào ngồi một chút?”3Lý Kế Hoa cũng đứng lên, dù đối phương chỉ là một người bình thường, nhưng kính già yếu trẻ là phẩm chất cơ bản của một người, ông nhất định sẽ không để người ta nói nhảm về phương diện này.
“Ông ngoại này của cháu chỉ là kết nghĩa, có lẽ ông cảm thấy người thân của bọn cháu còn chưa gặp mặt mọi người, nên không tiện tham dự vào trước.” Thịnh Kiêu Dương vừa đi ra ngoài, vừa giải thích
Có người lớn ngồi bên ngoài, tất cả mọi người đều đi theo ra ngoài, mặc kệ thế nào, cũng nên chào hỏi
“Ông ngoại!” Thịnh Kiêu Dương gọi ông cụ Dương đang ngồi uống trà.
“Ra rồi sao?” Ông cụ Dương nhìn Từ Tình đang được Thịnh Kiều Dương kéo tay đi tới, chỉ liếc một cái ông liền nhìn ra, người mẹ mới của Kiều Kiều là1một người không có tâm cơ, có tâm tư gì cũng hiện ra hết trên mặt.
Từ Tình cũng đang nhìn ông cụ Dương, bà rất tò mò về người đột nhiên không hiểu sao lại tới kết nghĩa này
Khuôn mặt đối phương vô cùng hiền hòa, khiến bà vừa nhìn đã có thiện cảm.
“Dương lão tiên sinh?” Sau lưng vang lên tiếng kêu nghi ngờ.
Thịnh Kiêu Dương nhìn sang, phát hiện người vừa kêu lên là Lý Kể Hoa
Ông cụ Dương nhìn Lý Kế Hoa, mỉm cười: “Hóa ra là Tiểu Lý.” “Ông ngoại, hai người quen biết nhau sao?” “Ông và lão Lý của Tập đoàn Nguyên Ân là bạn hợp tác hơn 20 năm, bây giờ Tập đoàn Nguyên Ân do Tiểu Lý quản lý.” Giải thích xong, ông cụ Dương nói với Lý Kế Hoa: “Gần đây sức khỏe của cha mẹ cháu thế nào?” Lý6Kế Hoa vội vàng trả lời: “Sức khỏe của bọn họ đều tốt ạ.”
“Nghĩ cũng đúng, có mấy đứa con trai hiếu thuận lại đầy triển vọng như các cháu ở đó, lão Lý có thể hưởng phúc rồi.” Ông cụ Dương gật đầu.” Vốn Lý Kế Hoa cũng muốn nói như thế, lại đột nhiên nhớ tới, ông cụ mới vừa đưa tiễn người thân duy nhất của mình, nhưng để ý thấy trên mặt ông cụ không có vẻ đau lòng, khiến ông không biết phải nói tiếp thế nào.
Ông cụ Dương nhìn thời gian, “Mọi người đã quen biết nhau, lại sắp đến giờ cơm, vậy cùng nhau ăn tối nhé?”
Đương nhiên Lý Kế Hoa sẽ không từ chối
Trên đường đến nhà hàng, ba người nhà Lý Kế Hoa ngồi trong một chiếc xe
Lý Ly tò mò hỏi: “Cha, ông lão kia có lại lịch gì?”
“Ông4ấy là một trong những khách hàng lớn của chúng ta, quen biết ông nội con được mấy chục năm rồi.” Lý Kế Hoa nói
“Kỳ quái, bối cảnh gia đình bạn gái của chú rất bình thường, sao lại quen biết người có tiền như vậy? Từ Kiều Kiều kia cũng rất kỳ quái, cô ấy không hề giống mẹ của mình, hơn nữa cô ấy biết rất nhiều thứ.” Lý Ly buồn bực nói.
“Xem ra quan hệ của Dương lão tiên sinh và mẹ con bọn họ rất tốt, mấy ngày trước cháu gái của mình vừa qua đời, vậy mà hôm nay còn có tâm trạng đến gặp bọn họ.” Lý Ly đảo mắt, “Không phải bạn gái kia của chú là con gái riêng của Dương lão tiên sinh chứ?”
Lý Kế Hoa không phủ nhận suy đoán này, thật ra ông cũng đang nghi ngờ
Ở trong3một chiếc xe khác, ông cụ đang nói chuyện với Lý Duy Kỳ
“Lúc cháu còn nhỏ bác còn từng bể cháu, không ngờ quanh đi quẩn lại, vậy mà cháu lại ở bên mẹ của Kiều Kiều.” Ông cụ Dương thở dài nói với Lý Duy Kỳ.
“Có lẽ đây là duyên phận!” Lý Duy Kỳ vừa cười vừa nói
“Cháu đã lựa chọn ở bên mẹ của Kiều Kiều, về sau phải đối xử với nó thật tốt, nếu không bác sẽ tính sổ với cháu.” Ông cụ Dương cảnh cáo.
Từ Tình hơi cảm động, một người chưa từng gặp mặt lại bảo vệ bà như vậy, đồng thời bà cũng rất nghi ngờ, trên đời không có ai vô duyên vô cớ đối xử tốt với người khác, chuyện gì cũng có nguyên nhân
Bà nhìn Kiều Kiều ngồi bên cạnh mỉm cười nghe hai người nói chuyện, nhất định con gái biết nguyên nhân này.
Đối mặt với những nghi ngờ trên mặt Từ Tình, Thịnh Kiêu Dương cũng không giải thích, chỉ kề sát vào tai bà nhỏ giọng nói: “Đây là núi dựa lớn mà con tìm cho mẹ, về sau không còn ai có tư cách ghét bỏ bối cảnh gia đình của mẹ nữa.”
Họ đến nhà hàng, đặt một phòng riêng sang trọng
Mọi người ngồi xuống theo mối quan hệ thân sơ, chỗ ngồi hai bên trái phải của ông cụ Dương là An Cảnh cùng Thịnh Kiêu Dương, Từ Tình lại ngồi ở phía bên kia của Thịnh Kiều Dương, Lý Duy Kỳ lại ngồi bên cạnh Từ Tình, phía bên kia của Lý Duy Kỳ là một nhà ba người của anh trai.
“Lúc trước trong nhà bác xảy ra chuyện, không biết Duy Kỳ và mẹ của Kiều Kiều sắp kết hôn, duyên phận này nói đến là đến, không ngờ cuối cùng hai nhà chúng ta lại có thể trở thành thông gia
Nghe nói đám cưới sẽ được tổ chức vào ngày Một tháng Một năm sau, bây giờ cũng đã cuối tháng Mười một, có hơi vội, nhưng hai đứa đã quyết định xong rồi, người lớn tuổi như bác cũng chỉ có thể dùng hết sức để phối hợp
Không biết bên Lý gia có ý kiến gì không?” Ông cụ Dương nhìn Lý Kế Hoa, dùng dáng vẻ người lớn trong nhà để nói
Nghe thấy ông cụ nói như vậy, Lý Kế Hoa lại không biết phải đáp lời như thế nào, ông cũng không thể nói, người trong nhà phái ông đến trước để khuyên chia tay? Còn nhớ một ngày trước khi về nước, cha già nhà mình đã nói: “Con nhất định phải làm em trai con hiểu sự lựa chọn của nó ngu xuẩn đến mức nào, chưa nhắc tới tuổi tác, dù sao cũng phải tìm một người môn đăng hộ đối, chí ít cũng phải là con cái của nhà có dòng dõi thư hương, đầu óc nó bị hỏng rồi mới tìm một người phụ nữ không xứng như thế!” Người mẹ già của ông còn nhấn mạnh: “Dù thế nào cũng không thể để Duy Kỳ dẫn người phụ nữ kia trở về! Chưa nói tới gia thế, người phụ nữ kia là bà mẹ đơn thân, tuổi tác còn lớn như vậy, về sẽ là một sản phụ lớn tuổi, rất nguy hiểm!” Bởi vì hai người già không yên tâm về ông, còn gọi Lily đang ở trường về cùng
Con gái là người có miệng lưỡi sắc bén nhất trong nhà, rõ ràng chỉ hai ba câu nữa là giải quyết xong, vậy mà nửa đường lại có một Trình Giảo Kim nhảy ra, không chỉ thế còn kéo ra một núi dựa lớn như vậy, vậy họ phải làm tiếp thế nào hả? “Ông ngoại, hình như người nhà chú Duy Kỳ cũng không coi trọng mẹ cháu đâu!” Thịnh Kiều Dương dùng giọng uể oải để tố cáo
“Ồ? Phải không?” Ông cụ Dương rất phối hợp, hỏi ngược lại một câu
Trong mắt Thịnh Kiêu Dương lóe lên ý cười, cô giả vờ bĩu môi không vui nói: “Có lẽ ghét bỏ đứa con ghẻ như cháu?” “Ghét bỏ cháu? Cháu là người thừa kế tương lai của Tập đoàn FLY, về sau cũng không cần bọn họ nuôi.” Ông cụ Dương thản nhiên nói.
Trong mắt An Cảnh hiện lên sự hoảng sợ, nếu như không phải anh ta vẫn luôn ở bên cạnh, nhìn thấy ông cụ mong đợi được gặp Kiều Kiều, có lẽ anh ta sẽ nghĩ rằng, Từ Kiều Kiều này đã làm phép gì với ông cụ
Như vậy vấn đề là gì, vài ngày trước ông cụ còn nói không muốn nhìn thấy Từ Kiều Kiều, vì sao bây giờ lại nói Từ Kiều Kiều là người thừa kế tương lai của tập đoàn?
Không chỉ mình An Cảnh giật mình, ngoại trừ ổng cụ và Thịnh Kiểu Dương, những người khác đều thấy khiếp sợ
Từ Tình không biết Tập đoàn FLY lớn đến mức nào, nhưng nếu đã là tập đoàn, vậy phía dưới tất nhiên không chỉ có một công ty
Lúc ở trong xe, bà đã cảm thấy ông cụ này đối xử với con gái của mình quá tốt, chỉ không ngờ ông cụ lại để Kiều Kiều - người không có quan hệ huyết thống được kế thừa tài sản, đối xử với Kiều Kiều như cháu gái ruột.
Lý Duy Kỳ rất mơ hồ, về sau Kiều Kiều này còn có tiền hơn cả anh ta.
Gia đình Lý Kế Hoa càng không cần phải nói, bây giờ trong lòng bọn họ như có hàng ngàn con thảo nê mã* đang chạy qua
* Thảo nê mã: là từ ngữ mạng, ý là con m* nó
M* nó, họ nào còn dám khuyên Lý Duy Kỳ và Từ Tình chia tay nữa! Ở bên này, Thịnh Kiêu Dương thu hết vẻ hoảng sợ của mọi người vào trong mắt, cô nhếch môi, còn nói thêm: “Như vậy, chắc là cảm thấy mẹ cháu già hơn chú Duy Kỳ rồi!” “Điều này là không thể nào, bây giờ tuổi tác đã không còn quan trọng, có rất nhiều cặp chị em yêu nhau, kém mười mấy tuổi hai mươi mấy tuổi cũng có.” Ông cụ Dương phối hợp nói tiếp.
“Nếu những thứ này đều không đúng, vì sao người nhà chú Duy Kỳ lại cho cháu cảm giác họ không thích mẹ cháu chứ? Chú Duy Kỳ, chú biết tại sao không?” Thịnh Kiêu Dương quay sang nhìn Lý Duy Kỳ.
Lý Duy Kỳ yên lặng, tất nhiên anh ta biết nguyên nhân, nhưng sao có thể nói ra sao? Nói ra còn có thể lấy được vợ sao?
“Ôi, hình như cháu hỏi nhầm người rồi,“ Thịnh Kiêu Dương hơi nhướng mày, nhìn về phía Lý Kế Hoa, “Bác Lý, có lẽ bác là người có quyền nói điều này nhất.”
Cháu nói sai rồi, người có quyền nói lời này nhất là hai người già trong nhà bác..
Lý Kế Hoa có nỗi khổ khó nói, ông cảm thấy sau này vẫn nên giao những việc này cho chú Hai làm thì hơn!
“Như lời ông ngoại nói, chênh lệch tuổi tác đã là gì, nếu một người đàn ông thương người phụ nữ của anh ta, anh ta sẽ cưng chiều người phụ nữ đó như mới 18 tuổi
Mặt khác, ở thời đại việc gì cũng có thể xảy ra này, điều kiện vật chất là thứ khó tin tưởng nhất, một phút trước còn là phú ông bạc tỷ, một phút sau đã có thể biến thành kẻ nghèo hèn táng gia bại sản, một phút trước còn là người nghèo rớt mùng tơi, một phút sau có thể vì được thừa kế một khoản tài sản hoặc trúng giải thưởng lớn cũng có thể là việc khác mà biến thành kẻ có tiền.”
Thịnh Kiều Dương nhìn mấy người Lý gia, khẽ mỉm cười, “Cháu là ví dụ rõ ràng nhất.”