*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Anh đã ăn tối chưa?” Thịnh Kiêu Dương hỏi, hỏi xong cô lại cảm thấy mình hỏi sai rồi
“Rồi.” Thẩm Trí Ninh không lạnh không nhạt đáp lời
Nghe được câu trả lời của anh, Thịnh Kiêu Dương nhẹ nhàng thở ra, nếu anh nói chưa ăn, cô lại không xuống bếp nấu, chẳng phải những nỗ lực trước kia sẽ hoàn toàn uổng phí sao, chỉ cần nấu ăn là sẽ lộ tẩy ngay, cũng may anh đã ăn ở ngoài rồi.
Thẩm Trí Ninh đột nhiên dừng lại nhìn cô: “Hình như em rất vui vì tôi đã ăn tối, sao nào, không muốn nấu ăn à?” Thịnh Kiêu Dương lại nín thở, cô mỉm cười nói: “Đương nhiên tôi rất vui vì anh đã ăn tối, điều này nói rõ anh ăn cơm3rất đúng giờ, anh ăn cơm đúng giờ thì tôi sẽ vui vẻ!”
Mặc dù không biết trong lời nói của cô có mấy phần thật lòng, nhưng vẫn khiến người nghe dễ chịu, ánh mắt Thẩm Trí Ninh nhìn cô cũng dịu dàng hơn.
Thịnh Kiêu Dương thấy thế, lập tức rèn sắt khi còn nóng: “Anh có một không? Có muốn tôi xoa bóp cho anh không?” “Không cần.” Thẩm Trí Ninh nhìn cô, bước tới hai bước, trong ánh mắt lo lắng và đề phòng của cô, nhấc vali cạnh chân cô lên, mang lên cửa phòng ngủ ở lầu hai giúp.
Thịnh Kiều Dương ngẩn ngơ nhìn anh cầm vali lên, cảm thấy vừa mừng vừa lo, vội vàng đi theo lên lầu
“Nghỉ ngơi sớm đi.” Thẩm Trí Ninh nói một câu, xoay người đi về phòng1mình.
“Cảm ơn! Ngủ ngon!” Thịnh Kiêu Dương vội vàng nói
Thẩm Trí Ninh khựng lại, “Ngủ ngon.” Anh đẩy cửa bước vào phòng
Khóe môi Thịnh Kiêu Dương cong lên, cô kéo vali vào phòng ngủ
Ngày hôm sau, Thịnh Kiêu Dương bước ra khỏi phòng ngủ, định đi ra ngoài mua bữa sáng
Cô đang đi xuống lầu, thì nghe thấy tiếng mở cửa ở phía sau, cô quay lại nhìn, thấy Thẩm Trí Ninh mặc một bộ thể thao màu đen bước ra từ phòng ngủ.
“Anh...”
“Không phải chạy bộ sao?” Thẩm Trí Ninh đi tới bên cạnh cô rồi dừng lại, nhìn cô đeo kính và khẩu trang, “Cùng đi.” “....”
Bầu trời bên ngoài mới chỉ tờ mờ sáng, hai người một trước một sau rời khỏi nhà, chạy dọc theo con đường nhỏ.
Sau khi chạy được một chút, Thẩm6Trí Ninh dừng lại chờ người đang thở hổn hển
“Trước kia em mua bữa sáng ở đâu?” Anh đột nhiên hỏi.
“Hả?” Thịnh Kiều Dương chưa kịp phản ứng lại.
“Chẳng lẽ bữa sáng không phải là em mua về sao?”
Thịnh Kiêu Dương nào dám làm liều, cô dám thừa nhận tự làm bữa sáng, nhất định Thâm Tí Ninh sẽ bảo cô quay về nấu
Chẳng may đầu độc chết Thẩm Trí Ninh, cô có thể nói với tòa án là anh tự nguyện bị đầu độc chết sao? “Bên kia có một nhà hàng bán đồ ăn sáng.” Thịnh Kiều Dương chỉ về một phía.
Thẩm Trí Ninh hất cằm lên, ra hiệu cho cô dẫn đường
Thịnh Kiêu Dương đeo khẩu trang, dẫn Thẩm Trí Ninh đi đến một nhà hàng bán đồ ăn sáng ở bên ngoài tiểu khu.
Lúc4này, trong cửa hàng còn chưa có khách, chỉ có nhân viên nhà hàng đang bận việc
“Xin chào quý khách!” Nhìn thấy hai người đi vào, nhân viên cửa hàng nói.
“Hôm nay chị muốn ăn gì?” Nhân viên đứng sau quầy nói với Thịnh Kiêu Dương
Thịnh Kiêu Dương lại nhìn Thẩm Trí Ninh: “Anh muốn ăn gì.”
“Như mọi ngày.” “Vậy thì như cũ.” Thịnh Kiêu Dương nói với nhân viên cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng mỉm cười gật đầu: “Vậy hôm nay chị mang về hay ăn ở đây? Bây giờ thời tiết đã chuyển lạnh, bữa sáng sẽ bị nguội, nếu không vội thì tôi nghĩ hai vị nên ăn ở đây.” Thịnh Kiêu Dương lại nhìn Thẩm Trí Ninh.
Thẩm Trí Ninh nhìn hoàn cảnh trong cửa hàng, thấy khá là sạch sẽ, liền gật đầu tỏ3vẻ đồng ý.
“Hai vị ngồi trước đi, bữa sáng sẽ được mang lên ngay.” Nhân viên cửa hàng vừa cười vừa nói
Sau khi nhân viên Ất mang bữa sáng đặt xuống bàn của bọn họ liền đi ra sau quầy, lặng lẽ nói với nhân viên Giáp: “Hai người này như đang ngồi trong nhà hàng cao cấp vậy, vô cùng lịch sự.” “Cậu có cảm thấy hình như cô gái kia là một ngôi sao không?” Nhân viên Giáp cũng nhỏ giọng nói.
“Ngôi sao? Ngôi sao nào?” “Từ Kiều Kiều đó, trước đó mỗi lần cô ấy đến mua bữa sáng đều đeo khẩu trang không thấy rõ khuôn mặt, hôm nay bắt được cơ hội này mình phải đi nhìn một chút.” Nói xong, nhân viên Giáp liền rời khỏi quầy, đi qua đó
“Xin hỏi hai vị còn cần gì không?” Nhân viên Giáp đứng ở cạnh bàn dò hỏi, nhân cơ hội này nhìn Thịnh Kiêu Dương, sau khi thấy rõ khuôn mặt cô liền tỏ vẻ quả nhiên là thế
Sau khi nhận được câu trả lời không cần, cô liền trở lại quầy, nheo mắt nói với nhân viên Ất: “Thật sự là cô ấy!”
“Oa! Thật sự là ngôi sao à!”
“Người kia nhất định là bạn trai của cô ấy! Trước đó cô ấy luôn đến mua bữa sáng một mình, vậy mà hôm nay lại đi với người yêu.”
“Người bạn trai này rất đẹp trai, khí chất đủ 100 điểm!” Hai nhân viên tụ tập lại nói thầm.
Lúc đi thanh toán, Thịnh Kiêu Dương nghe thấy nhân viên thu ngân nói: “Hai người rất xứng đôi!” “..
Cảm ơn.” Vẻ mặt Thịnh Kiêu Dương có mấy phần kỳ quái, cũng may cô đeo khẩu trang nên người khác không nhìn ra
Quay về nhà, Thịnh Kiêu Dương nói với Thẩm Trí Ninh: “Hôm nay tôi phải đến đoàn làm phim sửa mấy cảnh quay, không biết lúc nào mới về, anh ăn tối ở bên ngoài nhé.” Thẩm Trí Ninh nhìn cô, chỉ “Ừ” một cái, liền trở về phòng.
Đối với thái độ lạnh nhạt của anh, Thịnh Kiêu Dương cũng không thèm để ý, ngược lại còn cảm thấy thái độ bây giờ của Thẩm Trí Ninh đã tốt hơn trước rất nhiều
Bây giờ có thể chung sống hòa bình như vậy đã là không lãng phí sự cố gắng của cô rồi.
Thịnh Kiêu Dương về phòng chuẩn bị một chút, tự đánh lớp nền cho mình, phần da nhạt màu ở trên môi bị cô che đi bằng son bóng
Sau khi Tằng Hoan lái xe tới, cô liền cầm túi ra khỏi nhà, ngồi lên xe
“Chị Bình cũng đến ạ.” Thịnh Kiều Dương nhìn Từ Bình ngồi ở ghế phụ
“Chị muốn đi theo em đến đoàn làm phim nhìn xem, không ngại chứ?” “Đương nhiên không ngại.” Thịnh Kiêu Dương mỉm cười
Sau khi nhìn thấy đạo diễn, Thịnh Kiêu Dương còn chủ động giới thiệu người đại diện của mình với Vạn Hữu Phương
“Ôi, trợ lý nam của em không đi cùng sao?” Đạo diễn Vạn nhiều chuyện hỏi một câu
“Ngại anh ấy quá phiền, nên em cho anh ấy sung quân rồi
Đương nhiên, nếu Đạo diễn Vạn thật sự nhớ anh ấy, em cũng có thể gọi anh ấy về!” Thịnh Kiêu Dương nói đùa
“Thôi đi, cậu ấy phá hỏng rất nhiều đạo cụ của anh rồi.” Đạo diễn Vạn liên tục phất tay
Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, cái tên Ninh Tiểu Nguyễn kia ở trong đoàn làm phim đến phát chán, liền nói muốn lấy đạo cụ giúp tổ đạo cụ, kết quả rất nhiều đạo cụ bị hỏng vì lòng hiếu kỳ của anh ta.
Cô thay quần áo và cách tạo hình, sau khi quay xong những cảnh quay mà Đạo diễn Vạn muốn sửa, thì hơn nửa ngày đã trôi qua.
“Được rồi, tạm thời không còn chuyện của em nữa, thế nhưng em vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng
Tháng sau sẽ bước vào giai đoạn tuyên truyền, em phải đi theo tuyên truyền một chút
Đương nhiên, xét thấy bây giờ việc học của em là quan trọng nhất, cho nên sẽ không bảo em phải đi đến tất cả những nơi tuyên truyền
Đến lúc đó sẽ gửi hành trình cho người đại diện của em, em nên chuẩn bị trước đi.” Đạo diễn Vạn cố ý nói với Thịnh Kiều Dương
Thịnh Kiêu Dương gật đầu đồng ý, “Đạo diễn, mở tiệc đóng máy thì đừng quên gọi em.” “Em là nữ chính, có quên ai thì cũng không quên em.” Đạo diễn Vạn vừa cười vừa nói.
“Kiều Kiều!” Tằng Hoan chạy tới.
“Sao thế?” Thịnh Kiều Dương nhìn sang
Tầng Hoan liếc nhìn Đạo diễn Vạn, lại gần thì thầm: “Ngài Thẩm tới.”