Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331: Điên khùng




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82751.png

Xem ảnh 2
82751_2.png
“Duy Kỳ?” Vừa đi vào đã nghe thấy mấy người dùng tiếng nước ngoài nói một tràng, Từ Tình hơi choáng váng.



Lý Duy Kỳ hơi đau đầu, anh ta biết cha mẹ sẽ không dễ thỏa hiệp, không ngờ lần này lại phải người có lực sát thương mạnh như vậy đến đây



“Tình Tình, đây là anh trai anh, đây là chị dâu cả của anh, còn đây là công chúa điện hạ của nhà bọn anh.”



Từ Tình nhìn về phía cô gái có tuổi tác không khác Kiều Kiều là bao, ngạc nhiên lặp lại: “Công chúa điện hạ?”



“Thôi xong, chú, người phụ nữ này không chỉ già, còn là người già ngu xuẩn.” Kẻ giết người lại mở miệng “Lily, con biết rõ người ta nghe không hiểu, nói nhiều lời đả kích hơn nữa cũng không làm gì được người ta.” Người phụ nữ được chăm sóc rất tốt nói



Lý Ly bĩu môi, “Con biết mà, nhưng tiếng Trung của con không tốt, nói tiếng Trung thì con lại biến thành câm điếc.” Lý Duy Kỳ bất đắc dĩ nói: “Lily, chú xin cháu, đừng ăn nói độc địa như thể được không? Cô ấy là người mà chú của cháu thích, là thím của cháu, cháu phải tôn trọng cô ấy.”



Lý Ly gật đầu, “Cháu đồng ý với chú, nhưng chưa chắc cháu đã làm được, bởi vì bà ta thật sự quá già!” “..” Lý Duy Kỳ cảm thấy tim mình bị trúng một dao



Từ Tình ngồi ở đó, nghe mấy người nói chuyện bằng tiếng Anh, bà chỉ có thể nghe hiểu một hai từ, nhưng hoàn toàn không biết bọn họ đang nói gì, bà thấy hơi bất lực, trong lòng càng thêm lo lắng không yên



“Tôi là anh trai của Duy Kỳ, Lý Kế Hoa.” Người đàn ông trung niên ngồi giữa nhận ra sự không thoải mái của Từ Tình, liền mở miệng nói chuyện



“Chào anh, em..



em tên là Từ Tình.” Thật ra Từ Tình thấy hơi luống cuống, đối mặt với loại người ngồi ở vị trí cao có khí chất mạnh mẽ như vậy, bà vừa mở miệng đã thở mạnh



Nhìn thấy một người có tính cách khúm núm như vậy, Lý Kế Hoa càng không thích, nhưng không để lộ trên mặt, bởi ông phải cho em trai mặt mũi.



“Nghe nói cô còn có một đứa con gái, tại sao không cùng tới đây?” “Con bé đang trên đường tới đây, sẽ đến ngay thôi.” Lý Duy Kỳ đáp lời



Đôi mắt Lý Ly đảo một vòng, nói tiếng phổ thông còn không chuẩn bằng Lý Duy Kỳ: “Chú, cảm giác đổ vỏ thế nào?” Từ Tình siết chặt bàn tay đang đặt trên đầu gối, bà quay sang nhìn Lý Duy Kỳ, rất quan tâm anh ấy sẽ trả lời thế nào



Lý Duy Kỳ nắm chặt lấy tay bà, cho bà một ánh mắt yên tâm: “Chỉ cần là đứa bé của Tình Tình thì chủ đều thích, bởi vì người chú thích là Tình Tình, cho nên bất kỳ thứ gì cũng không thể thay đổi được tình cảm của chú.”



Nghe lời nói của anh ta, Từ Tình cảm thấy yên tâm, bà cảm động liếc nhìn Lý Duy Kỳ, trong ánh mắt có sự ngọt ngào



“Chú, lời nói của chủ không đáng tin, trước kia lúc chú ở bên Vivian, cũng nói thích cô ấy, kết quả đến lúc Vivian có thai, chú liền không thích nữa.” Lý Ly dùng giọng điệu lên án để nói.



Cách phát âm là lạ của cô ấy, khiến người ta muốn cười, nhưng Từ Tình lại không cười nổi, bà cắn môi nhìn Lý Duy Kỳ, muốn được nghe một lời giải thích hợp lý.



Đây quả nhiên là một kẻ giết người! Lý Duy Kỳ kêu khổ trong lòng, anh ta sợ Từ Tình suy nghĩ nhiều, vội vàng giải thích: “Không phải anh không thích trẻ con, bởi vì đứa bé kia không phải của anh.”



Nghe thấy lời này, sắc mặt Từ Tình càng tệ hơn



Lý Duy Kỳ cũng nhận ra, vội nói tiếp: “Tình Tình, em nghe anh nói, Vivian mang thai đứa con của người khác trong lúc bọn anh vẫn còn yêu nhau, cô ấy không giống, cô ấy ngoại tình, anh không thích.” Lúc này sắc mặt Từ Tình mới trở nên tốt hơn



Lúc này kẻ giết người lại mở miệng: “Thím lớn, nghe nói con của thím cũng lớn như cháu, vậy lúc thím và chú của cháu lăn giường có cảm giác tội lỗi như đang làm với con trai không?”



Từ Tình bị tra hỏi đến mức hoảng sợ, ngây ra như phỗng, ngay cả cách xưng hô của đối phương cũng không để ý tới.



Khuôn mặt Lý Duy Kỳ tối sầm lại



Tiểu tổ tông của tôi, xin hãy im miệng đi! “Khụ khụ!” Khuôn mặt nghiêm túc của anh trai Lý suýt sụp đổ



Chị dâu cả của Duy Kỳ lại bình tĩnh hơn rất nhiều, thậm chí bà ấy còn mở miệng an ủi: “Cô đừng để bụng nhé, Lily lớn lên ở Los Angeles, con bé hơi nhanh mồm nhanh miệng.” “Lily, chú và thím của cháu không kém nhiều tuổi như vậy, chỉ có mấy tuổi thôi.” Lý Duy Kỳ nói.



“Vậy rốt cuộc là kém mấy tuổi?” Lý Lỵ truy hỏi



“Bảy tuổi.” “Ồ.” Lý Ly lấy máy tính bảng ra, ngón tay hoạt động gõ trên màn hình



Lý Duy Kỳ nghĩ rằng cuối cùng cô bé đã dừng lại, khẽ thở phào, nhưng hiển nhiên anh ta đã yên tâm quá sớm



Kẻ giết người Lý Ly đứng dậy đặt máy tính bảng xuống trước mặt Từ Tình, một tay lướt trên màn hình, ngón tay kia trượt qua từng tấm hình một, mỗi người trên ảnh đều có dáng vẻ trẻ trung.



“Lúc thím 60 tuổi sẽ là như vậy, lúc đó chủ của tôi mới 53 tuổi, là như này.” Lý Lỵ chỉ tấm ảnh một người phụ nữ 60 tuổi có khuôn mặt chảy xệ, sau đó lại chỉ một người đàn ông trưởng thành hấp dẫn ở một bức ảnh khác



“Lúc này, thím đã già, chú của tôi vẫn rất đẹp trai



Thím cảm thấy hai người có xứng đi bên cạnh nhau không?”



Độ tương phản của hai bức ảnh này đánh sâu vài thị giác, một bức ảnh là một bà già 60 tuổi đã lộ vẻ già nua, một bức ảnh khác lại là người đàn ông trưởng thành hấp dẫn theo sự lắng đọng của thời gian



Đặt hai bức ảnh này chung một chỗ đã rất khó coi, huống chi còn là hai người thật.



Từ Tình cũng bị cách so sánh của cô ta làm cho khiếp sợ, vừa nghĩ lúc mình 60 tuổi đứng bên cạnh Lý Duy Kỳ sẽ là hình ảnh này, trong lòng bà liền không chắc chắn nữa



Bởi vì bà không xác định lúc đó Duy Kỳ vẫn như trước, mà bà cũng đã già đi, phải chăng Duy Kỳ vẫn sẽ thủy chung như một với bà?



Nhìn thấy vẻ do dự trên mặt Từ Tình, Lý Duy Kỳ vội vàng nói: “Tình Tình, em yên tâm, hiện tại anh đã không chọn người trẻ hơn anh, về sau cũng sẽ luôn đối xử tốt với em



Anh không phải loại người chân trong chân ngoài.” “Chú, có thể bây giờ chú vừa ý với bà ta, là vì bây giờ bà ta vẫn còn chút sắc đẹp, nếu như bây giờ bà ta là dáng vẻ ở trên bức ảnh này, chú còn thích bà ta không?” Lý Ly nói.



“Không phải, trên thế giới này không tồn tại nếu như bây giờ bọn chú yêu nhau là bởi vì bọn chú gặp nhau đúng thời điểm, cho nên mới không quan tâm đến tuổi tác, không quan tâm đến thân phận, không quan tâm đến tất cả những thứ khác.” Lý Duy Kỳ vắt hết óc để trả lời câu hỏi xảo trá của cháu gái.



Lý Ly đảo mắt, trước ánh mắt hoảng sợ và cảnh giác của Lý Duy Kỳ, cô ta cười híp mắt nói với Từ Tình: “Chú của tôi thường xuyên phải tham gia các loại yến tiệc, nghe nói xuất thân của thím lớn rất bình thường, không biết nhiều nghi thức xã giao? Thím nhìn thím xem, không xinh đẹp như hoa, cũng không thể giúp đỡ được cho sự nghiệp của chú tôi, tuổi lại lớn như vậy, cũng không biết còn có thể sinh con không, thím xác định sau khi thím kết hôn, hai người sẽ không cãi nhau sao? Không cảm thấy tự ti vì tất cả mọi người đều cảm thấy thím không xứng với chú của tôi sao?”



Mỗi lần Lý Ly nói thêm một câu, sắc mặt Từ Tình lại trắng hơn một chút



Mỗi một câu đều chọc vào điểm yếu của bà, những điều này đều là việc mà bà luôn lo lắng



“Lily, cháu đừng nói lung tung!” Lý Duy Kỳ đã không thể giải quyết đứa cháu gái nói tiếng Trung không tốt mà còn có thể nói ra một tràng dài nữa



“Cháu có nói lung tung sao? Những điều cháu nói đều là vấn đề đang tồn tại giữa hai người!” Lý Lỵ chớp mắt với Lý Duy Kỳ



Lý Duy Kỳ cảm thấy vô cùng bất lực



“Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên



“Mời vào.” Nghĩ đến có thể là Kiều Kiều tới, đôi mắt Lý Duy Kỳ sáng lên, trong nhận thức của anh ta, con gái của Tình Tình rất giỏi, nhất định có thể đối phó được với đứa cháu gái độc miệng này.



“Là con gái của thím lớn tới sao?” Lý Ly nhướng mày.



Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa phòng, trong mắt Từ Tỉnh lộ ra sự chờ mong, bây giờ bà rất cần con gái ở bên cạnh cho bà sức mạnh.



“Vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng nói chuyện rồi, xem ra mọi người trò chuyện rất vui vẻ!” Nương theo giọng nói vang lên là một đôi chân dài bước ra từ tấm bình phong trước, sau đó một cô gái cao gầy mặc một chiếc áo khoác thêu ngắn cùng với quần bò bạc màu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người



“Kiều Kiều.” Từ Tình nhìn thấy con gái, trong lòng lập tức bình tĩnh lại.



Thịnh Kiêu Dương hơi dừng lại, vừa cười vừa nói: “Thật xin lỗi, con đến muộn.” Ba người nhà họ Lý nhìn nhau



Đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, hiển nhiên họ không ngờ một người nhu nhược như Từ Tình lại có một đứa con gái tự nhiên hào phóng như vậy.



“Kiều Kiều, mau ngồi xuống, để chủ giới thiệu với cháu, người này là anh cả của chú, người này là chị dâu cả của chú, con bé là cháu gái của chú.” Lý Duy Kỳ vội vàng giới thiệu với Thịnh Kiêu Dương.



“Chú, vừa nãy chú còn gọi cháu là công chúa điện hạ.”



Lý Duy Kỳ nghẹn lời.



“Cháu chào bác trai, bác gái,“ Thịnh Kiêu Dương quay sang nhìn cháu gái của Lý Duy Kỳ, “Vậy công chúa điện hạ, tôi có thể biết tên của cô không?” “Trước khi cô hỏi tên của tôi, chẳng phải nên tự giới thiệu trước sao?” Thịnh Kiều Dương khẽ mỉm cười, “Tôi là Từ Kiều Kiều, cô thì sao?”



“Cô gọi tôi là Lý Ly, hay Lily đều được.” Lý Ly quay sang nhìn Từ Tình: “Thím lớn, vẻ ngoài của con gái thím và thím đúng là khác biệt.” “Lily lớn lên ở nước ngoài sao?” Thịnh Kiêu Dương hỏi.



“Đúng vậy.”



“Hèn gì.” Thịnh Kiêu Dương gật đầu.



“Sao thế?” Lý Ly tò mò nhìn cô.



Thịnh Kiều Dương mỉm cười, “Mẹ tôi là bạn gái của chú cô, vậy theo cách gọi trong nước, cô phải gọi mẹ tôi là thím nhỏ, không thì cũng phải gọi là dì, dù sao cũng không nên gọi là “Thím lớn



Tuy nói vấn đề xưng hô chỉ là chuyện nhỏ, nhưng sẽ liên quan đến ấn tượng của người khác với cô.”



Bản thân Lý Ly cũng là người khôn khéo, nghe xong liền hiểu cô đang nói bóng nói gió



Từ nhỏ Lý Ly đã được cưng chiều, bây giờ lớn lên lại bị một người cùng lứa dạy dỗ, lửa giận trong lòng cô ta bừng bừng bốc lên.



“Ôi chao, đừng tức giận, tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi.” Thịnh Kiều Dương thấy được thì thôi, hôm nay cô không phải đến đập phá quán, đương nhiên không thể làm người nhà Lý Duy Kỳ bực bội, “Cô xem cô đi, chỉ nói đến cặp tóc và đồng hồ trên người cô thôi, cặp tóc cô đang dùng là mẫu mới nhất của Alexandre de Paris được ra mắt vào nửa đầu năm nay, đồng hồ của cô, ổ, nằm trong series Chanel J12



Ngay cả đồ phụ kiện mà cô cũng theo đuổi thứ tốt nhất, vậy càng nên chú ý đến những chi tiết nhỏ, dù sao cô cũng là công chúa điện hạ của Lý gia.”



Nghe được lời nói này của cô, mấy người Lý gia rất ngạc nhiên, vốn Lý Ly đang muốn nổi giận cũng tắt lửa, ánh mắt nhìn cô biến thành ngạc nhiên



Một đứa bé lớn lên trong gia đình bình thường lại có ánh mắt như vậy muốn người ta không kinh ngạc cũng khó.



Cuối cùng Lý Duy Kỳ đã có thể thở phào nhẹ nhõm, anh ta dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Thịnh Kiều Dương vừa đến đã nắm quyền chủ động ở trong tay



Trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì cô đã tới, nếu không để Lý Ly cứ hỏi tiếp như thế, hạnh phúc của anh ta sẽ bay mất mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK