Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96: Thời gian buổi chiều




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75457.png

Xem ảnh 2
75457_2.png
“Không cần khách sáo, đây là nhiệm vụ của tôi.” Felix rất lịch sự đáp lời.



Tất cả mọi người đang nghỉ trưa, Thịnh Kiêu Dương tràn đầy năng lượng lại rất có tinh thần



Đáng tiếc Bear là một con chó trong sắc khinh bạn chỉ đi theo vợ nó, cũng là con chó Samoyed tuyết trắng xuất hiện vào lần trước



Nếu không cô còn có thể đi tìm Bear cùng chơi.



Nhàn rỗi nhàm chán, Thịnh Kiêu Dương tìm Felix mượn một chiếc laptop, làm ổ trên sofa phòng khách ăn trái cây đã được cắt thành từng miếng ở trong đĩa, viết bản kế hoạch cho dự án thành lập quỹ khuyến học ở các vùng núi nghèo khó



Sự hiểu biết của cô với sự nghèo khó của vùng núi, vẻn vẹn chỉ đến từ miêu tả và ảnh chụp của Từ Tình



Nếu có cơ hội cô cũng muốn3đến nhìn xem, dù không hiểu rõ cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch của cô



Dù sao cô vẫn hiểu sự hoạt động của quỹ ngân sách, tất nhiên có lẽ về mặt chi tiết và cách xử lý vẫn sẽ có chút thiếu sót.



Trên thực tế, ở trong nước cũng có không ít các loại quỹ ngân sách công ích



Nhưng có rất nhiều người cần được giúp đỡ, vì vậy luôn có một số người không được để ý đến



Nói chung, quỹ ngân sách công ích có càng nhiều càng tốt, như vậy sẽ có càng nhiều người cần được giúp đỡ sẽ nhận được sự giúp đỡ



Thịnh Kiêu Dương luôn không quên được, mẹ cô đã từng dạy cô, trong lòng có sự lương thiện sẽ gặp được càng nhiều điều tốt đẹp hơn



Những người đang sống ngoại trừ theo đuổi giấc mộng và hạnh phúc của1mình, còn cần phải có một phần suy nghĩ cho người khác.



Đương nhiên, người khác” này không bao gồm những người đã tổn thương cô! Cô không phải loại người bị người khác đánh vào má trái còn đưa má phải ra cho đánh, người khác muốn đánh cô, cô chắc chắn sẽ đánh người kia nằm sấp trước



Nếu cô bị đánh sẽ nghĩ cách để trả thù lại, trong từ điển của cô căn bản không hề có cụm từ lấy ơn báo oán.



Chờ mọi người nghỉ trưa xong, Thịnh Kiêu Dương đã viết xong cấu trúc cơ bản của kế hoạch



“Em đang làm gì vậy? Không nghỉ trưa sao?” Ninh Tiểu Nguyễn cũng không khách khi đi đến sau lưng Thịnh Kiêu Dương nhìn màn hình máy tính.



Thịnh Kiêu Dương chưa kịp tắt file tài liệu, bị Ninh Tiểu Nguyễn nhìn thấy được, quả nhiên cái tên6này lại bắt đầu kêu gào



“Quỹ khuyến học? Em đang viết kế hoạch thành lập quỹ khuyến học?” Ninh Tiểu Nguyễn mở to hai mắt, vẻ mặt kiểu “What”



Cô em họ xinh đẹp cũng tò mò muốn lại gần nhìn xem, lúc này Thịnh Kiêu Dương đã tắt tài liệu rồi.



“Đừng mà, để anh nhìn một chút!” Ninh Tiểu Nguyễn dứt khoát cướp lấy máy tính.



Tài liệu được để ở ngay màn hình, Ninh Tiểu Nguyễn nhanh chóng tìm được.



Thịnh Kiêu Dương cắn răng, cái tên ngu ngốc này! Tuy cái này cũng không phải là bí mật gì, nhưng cô chưa đồng ý đã cướp đi, anh ta cho rằng quan hệ với cô tốt như vậy sao? Lúc này vợ chồng Ninh gia xuống lầu nhìn thấy cặp anh em họ kia đang xúm lại xem máy tính, không khỏi tò mò: “Hai đứa đang xem cái4gì vậy?”



“Từ Kiều Kiều, em rất có khả năng đấy, không viết sai gì hết!” Ninh Tiểu Nguyễn không thèm trả lời, chỉ không ngừng sợ hãi thán phục.



“Không phải là sao chép từ đâu chứ?” Cô em họ lại tỏ vẻ nghi ngờ.



“Viết gì vậy?” Ninh phu nhân lại hỏi lần nữa



“Từ Kiều Kiều viết một bản kế hoạch thành lập quỹ khuyến học, còn viết bằng tiếng Anh.” Ninh Tiểu Nguyễn nói



“Kế hoạch thành lập quỹ khuyến học? Xác định không phải bản báo cáo thành lập quỹ khuyến học?”



Ninh Tiểu Nguyễn như bị đạp phải đuôi, lập tức nói: “Con xin cha đó, con đã tốt nghiệp đại học Havard chẳng lẽ không biết rõ cái này sao? Cha quá coi thường con! Không tin cha tự nhìn đi!” Nói xong anh còn đưa máy tính qua.



Rõ ràng là xem thường có mà! Thịnh Kiêu Dương3như bị nhét một quả vải thiều ướp lạnh vào trong miệng, nhịn xuống sự khó chịu trong lòng.



“Cái này do cháu viết sao?” Ninh tiên sinh dùng ánh mắt dò xét nhìn Thịnh Kiêu Dương.



“Vâng, cậu.” Thịnh Kiêu Dương nở một nụ cười vui vẻ, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cô chưa từng cười một cách miễn cưỡng như thế.



“Cháu vẫn còn là một sinh viên, sao lại viết cái này?” Ninh phu nhân cũng hỏi.



“Thần tượng của cháu đã lập một quỹ ngân sách công ích, cho nên cháu từng tìm hiểu về phương diện này



Vừa vặn bạn trai của mẹ cháu muốn thành lập một quỹ khuyến học giúp đỡ trẻ con vùng núi nghèo khó, cho nên cháu thử viết một chút.”



“Thần tượng? Thần tượng của cháu là ai?” Ninh phu nhân ngạc nhiên.



Thịnh Kiêu Dương cúi đầu mỉm cười, sau đó dùng giọng điệu cực kỳ tự luyến nói: “Thịnh Kiêu Dương ạ!” Có chút quen tại



Vợ chồng Ninh gia nhìn nhau



“Sao chưa từng nghe về người này?” Cô em họ có lòng nghi ngờ quá nặng cảm thấy đây nhất định là một người được bịa ra



“Cô còn chưa nghe thấy nhiều thứ lắm.” Thịnh Kiêu Dương cười híp mắt đáp lời



Cô em họ không cam lòng yêu thế, tìm được một điểm khả nghi



“Quỹ khuyến học này của cô không phải là giúp đỡ những đứa bé nghèo khó trong nước sao? Sao lại viết bằng tiếng Anh, tôi thấy rõ ràng cô đi sao chép từ các trang web nước ngoài.”



Thịnh Kiêu Dương viết tiếng Anh còn lưu loát hơn tiếng Trung hơi nghẹn lời, cô xoay chuyển trong mắt, hất cằm nói: “Tôi học chuyên ngành Anh văn, tôi không được viết tiếng Anh để rèn luyện bản thân sao?”



Hiển nhiên cô em họ bị đánh bại bởi một câu nói bất chấp đạo lí như vậy



“Anh thấy trình độ tiếng Anh của em rất khá, có thể trực tiếp tốt nghiệp.” Ninh Tiểu Nguyễn nói



“Ai biết có phải cô ta lên mạng phiên dịch lại không?” Cô em họ bĩu môi nhỏ giọng lầm bầm



“Vân Thiên.” Ninh phu nhân dùng ánh mắt không đồng ý nhìn cô em họ.



Cô em họ vừa nghe thấy cái tên vô cùng thục nữ của mình, phát hiện ra bản thân đã quên mất khí chất của mình, yên lặng kéo mình lại từ con đường sai lệch, không nói gì nữa.



“Bây giờ ánh nắng không gắt lắm, thích hợp chơi trên bãi biển,“ Ninh phu nhân nhìn Thẩm Trí Ninh đang đi xuống lầu, “Trí Ninh, cháu có đi cùng không?”



Tất nhiên Thẩm Trí Ninh sẽ không từ chối lời mời hiếm hoi của mợ



Về phần Thịnh Kiêu Dương bia đỡ đạn cản số đào hoa cho Thẩm Trí Ninh, càng không có lý do cự tuyệt.



Một mặt của hòn đảo là bãi biển, hơn nữa bãi biển này lại rất đẹp



Bãi cát màu vàng óng nối liền với biển xanh trời xanh cùng với những đám mây trắng lững lờ trôi, đẹp đến mức như một bức tranh sơn dầu có màu sắc tươi sáng



Thịnh Kiêu Dương nằm trên ghế mây được đặt dưới dù che nắng, nghe anh em họ Ninh Tiểu Nguyễn vui đùa ầm ĩ chơi hắt nước



Ánh mắt của cô chẳng có mục đích nhìn theo đám mây đang di chuyển ở phương xa, cho đến khi ánh sáng trước mắt tối lại



Cô tập trung nhìn lại, hóa ra Thẩm Trí Ninh đang đứng trước mặt cô.



“Sao thế?” Ánh mắt của cô không kìm được bị thu hút bởi dáng người hấp dẫn của anh



“Cô cảm thấy không khỏe sao?” Thẩm Trí Ninh đánh giá cô, thấy sắc mặt cô không thể tốt hơn nữa



Cách đó không xa, Ninh phu nhân đang ngâm mình trong nước biển kêu lên: “Nếu cháu không sao, thì xuống cùng chơi đi!” Đúng là một người mợ nhiệt tình..



Nhưng con vịt cạn như cô bày tỏ không thể chịu nổi sự nhiệt tình này



“Có thể gọi Felix tìm cho tôi một cái..



Phao cứu sinh không?” Thịnh Kiêu Dương nhỏ giọng nói.



Thẩm Trí Ninh kinh ngạc nhìn cô, cũng không đồng ý: “Cô có thể chơi ở vùng nước nông.” Thịnh Kiêu Dương bĩu môi, sớm biết vậy cô sẽ nói gì cả của cô tới



Vừa xuống nước, mực nước biển mới đến đầu gối, Thịnh Kiêu Dương đã ngừng lại



Lúc này trên mặt bị hắt nước biển mặn lên, nước làm ướt mắt kính của cô, tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng.



Bên tai vang lên tiếng nước biển lay động, đột nhiên có một đôi tay đẩy mạnh từ sau lưng cô



Cô không kịp chuẩn bị ngã cả người vào trong nước biển, nước biển tràn vào trong mũi và miệng



Hương vị mặn đắng này làm cô bị sặc, cô giãy giụa đứng lên, ho đến khuôn mặt đỏ hồng.



“Anh Trí Ninh, bạn gái anh bị bắt nạt kìa!” Giọng nói vui vẻ của cô em họ vang lên



Nghe khoảng cách giọng nói của cô em họ, Thịnh Kiêu Dương liền biết ai đã đẩy cô



“Ninh, Tiểu, Nguyễn!!!”



“Đừng giận, anh chỉ đùa với em thôi



Lần trước em làm anh bị rơi xuống biển anh cũng không tức giận, em chỉ ngã một cái thôi mà, đi thôi đi thôi, đi bơi lội với anh trai nào!” Ninh Tiểu Nguyễn kéo Thịnh Kiêu Dương đi đến chỗ sâu hon.



“Em không đi!” Thịnh Kiêu Dương muốn hất tay Ninh Tiểu Nguyễn ra, sức lực của tên này lại mạnh hơn trước, vậy mà không hất ra được.



Ninh Tiểu Nguyễn tiếp tục kéo cô về phía trước, giọng nói hơi đắc ý: “Ha ha, lần này em không thoát khỏi tay anh đâu, coi như không uổng công anh đi tập thể hình.”



Vợ chồng Ninh gia liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương, lúc nào con trai mới có thể trở nên chững chạc chứ? Lại nói, Trí Ninh còn ở đây, thằng nhóc thối này lôi kéo bạn gái người ta đi bơi lội để làm gì hả?



Ninh phu nhân sắp xếp lại ngôn từ, nói với Thẩm Trí Ninh: “Trí Ninh, cháu đi qua trông coi đi, mì sợ Tiểu Ninh lại làm liều



Nhìn dáng vẻ của Kiều Kiều nhà cháu cũng không giống biết bơi, đừng để xảy ra chuyện gì.” Thẩm Trí Ninh đeo kính chống nước, lao xuống nước bơi sang bên kia, dáng người mạnh mẽ nhấp nhô di chuyển lúc ẩn lúc hiện trên mặt biển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK