*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Từ Kiều Kiều, con nhóc xấu xa kia đâu?” Trọng điểm là anh không nhìn thấy yêu tinh hại người khiến anh bị rơi xuống nước, không phải cô nhóc xấu xa này nên ở bên cạnh chăm sóc anh sao?
Mọi người lập tức tránh ra, tạo thành một lối đi, để lộ người đang bình tĩnh ôm Bear ở phía sau
Lúc này còn rảnh rỗi chơi với chó, quả nhiên mình còn không bằng một con chó..
nhổ vào! Ninh Tiểu Nguyễn có chút tức giận
“Ôi, mau nhìn!” Có người nhìn thấy chiếc du thuyền xa hoa đang3tới gần.
Chiếc du thuyền này đã tiến vào trong phạm vi 50 mét, mọi người lại không mù, tất nhiên là thấy được
Vốn Ninh Tiểu Nguyễn đang nổi nóng, nhưng khi vừa nhìn thấy chiếc du thuyền này thì giật nảy mình
Anh đâu còn nhớ việc tức giận nữa, bây giờ chỉ hận không thể tìm chỗ trốn đi
Anh đã khiến bản thân trở nên chật vật như vậy, bị anh họ nhìn thấy còn chưa tính
Nhưng anh họ nhìn thấy có nghĩa cha mẹ anh cũng sẽ biết, cha mẹ mà biết nhất định sẽ bảo anh họ đối xử với anh càng nghiêm khắc hơn
Anh đã có thể đoán được tương lai của mình đáng thương đến nhường nào rồi
Đều do cô nhóc1xấu xa kia! Ninh Tiểu Nguyễn quay đầu oán hận nhìn sang đó
Nhưng lại trợn tròn mắt, người đâu? Người vừa nãy còn bình tĩnh ôm Bear đâu mất rồi? “Ninh Tiểu Nguyễn.” Âm thanh ma quái lọt vào tai.
Ninh Tiểu Nguyễn ngoan ngoãn đứng lên, anh không nhìn biểu cảm của người xung quanh nữa
Bây giờ, điều anh muốn nhất là sớm về Italy, vậy anh vẫn là quý ông Peter Ninh anh tuấn, mà không phải Ninh Tiểu Nguyễn đáng chết!
“Em viết xong bản kế hoạch chưa?” Thẩm Trí Ninh ngồi trên ghế, nhìn dáng vẻ chật vật của em họ
Ninh Tiểu Nguyễn lắc đầu, anh đẩy gọng kính trên sống mũi theo bản năng, mới phát hiện ra đã mất kính mắt,3không cần nghĩ cũng biết đã rơi vào trong biển rồi.
“Vậy sao em lại ở đây?” Thẩm Trí Ninh hơi nhướng mày, “Đến đón anh sao?” Ninh Tiểu Nguyễn á khẩu không trả lời được
Nếu anh dám nói đi ra ngoài chơi, nhất định bị chơi đến chết.
Anh nhìn về phía Kinh Vị Nam đứng bên cạnh anh họ, ý đồ dùng ánh mắt nhờ anh Nam nói tốt mấy câu, nhưng lại bị mặc kệ.
Đối với một đứa em họ bị ngáo, Thẩm Trí Ninh đã mất hết kiên nhẫn, anh đưa tay vẫy con chó chăn cừu Đức đang vẫy đuôi: “Bear, lại đây.” Nghe được tiếng gọi, Bear hưng phấn mà run lên, trực tiếp nhảy vọt qua khe hở rộng gần3một mét giữa hai chiếc du thuyền, lao tới bên cạnh người kia
Thẩm Trí Ninh nghiêng người về phía trước, vuốt đầu Bear, thật sự nuôi một đứa em họ còn không bằng nuôi con chó.
“Nói đi, sao lại rơi xuống nước.” Dù bực mình với em họ thể nào, thì hai người cũng là người một nhà
Hơn nữa, vốn kỹ năng bơi lội của Ninh Tiểu Nguyễn đã không tốt, cũng không thể tự mình nhảy xuống, dám bắt nạt người của anh thì phải xem anh có đồng ý hay không! Trác Nhất Yến thầm run lên, thầm nghĩ: Tới rồi.
“Chào ngài, nơi này là hiện trường ghi hình của chương trình Siêu mẫu toàn quốc, nhất thời sơ ý làm ngài Ninh9rơi xuống nước, chúng tôi rất xin lỗi!” Trác Nhất Yến khiêm nhường xin lỗi
“Sao lại nhất thời sơ ý?” Thẩm Trí Ninh hờ hững hỏi.
Trác Nhất Yến tỏ vẻ khó xử.
Ninh Tiểu Nguyễn đang muốn mở miệng, bị một ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Trí Ninh chặn lại
“Rõ ràng là Từ Kiều Kiều đẩy, tại sao thầy Trác phải xin lỗi!” Có thí sinh nhỏ giọng lầm bầm một câu
Trác Nhất Yến hơi nhíu mày, không nói đến còn chưa điều tra rõ ràng chân tướng sự việc, huống hồ anh cũng không phải loại người vừa gặp việc đã đẩy người khác ra.
“Là tôi.” Thịnh Kiều Dương đã thay quần áo xong đi ra
Thẩm Trí Ninh nhìn chằm chằm Thịnh Kiều Dương mấy giây, đột nhiên mỉm cười, nụ cười có vẻ hứng thú
Thịnh Kiêu Dương tê cả da đầu: “Tôi không đẩy anh ta, chỉ hất tay anh ta ra, vừa vặn lúc đó gặp sóng to, anh ta liền ngã xuống.” Ninh Tiểu Nguyễn cảm thấy lúc này mình nên đứng ra, là một quý ông, sao có thể để một cô gái một mình đối mặt với boss Thẩm
Anh ho một tiếng, cho Thịnh Kiều Dương một ánh mắt an ủi: “Đúng là chuyện này không liên quan đến cô ấy, tất cả chỉ là trùng hợp.” Thẩm Trí Ninh gật đầu, lúc Ninh Tiểu Nguyễn thở phào một hơi, còn nói thêm: “Em xuất hiện ở đây cũng không phải trùng hợp sao?”
“...” Ninh Tiểu Nguyễn không phản bác được
“Không có ý định sang đây?” Thẩm Trí Ninh khẽ nghiêng người dựa lưng vào ghế, bình tĩnh hỏi.
Ninh Tiểu Nguyễn như được giải huyệt, anh đi qua một bên nhìn xuống, khoảng cách giữa hai chiếc du thuyền khoảng một mét, đầu mũi thuyền cũng không cùng một chỗ.
“Em không qua được.” “Cho em một phút, không qua được thì ngày mai sẽ đưa em đến chỗ Tần Nghiệp.” Thẩm Trí Ninh không có chút thương hại.
Anh tàn khốc, anh vô tình, anh cố tình gây sự!
Ninh Tiểu Nguyễn oán trách trong lòng, nhưng động tác không có chút cẩu thả nào, cưỡng chế phát huy 200% sức mạnh, bò lên trên lan can nhảy qua khe hở rộng gần một mét đó, ngã xuống sàn tàu
“Oa!” Lúc Ninh Tiểu Nguyễn bùng nổ sức mạnh nhảy vọt qua, đám thí sinh phát ra tiếng hoan hô.
Tuy Ninh Tiểu Nguyễn đau đớn, nhưng lúc nghe thấy tiếng hoan hô sau lưng không khỏi có chút đắc ý, giống như mình đã làm một việc rất trâu bò
“Lái thuyền.” Thẩm Trí Ninh nhàn nhạt ra lệnh
Kinh Vị Nam cầm bộ đàm báo lại một lần
Mắt thấy du thuyền bắt đầu di chuyển, Ninh Tiểu Nguyễn vội đứng lên, nắm chặt lan can sau người, hét về phía chiếc thuyền trước mặt: “Từ Kiều Kiều, em còn nợ anh một bữa cơm, phải nhớ kỹ đấy!” Thịnh Kiêu Dương đang đau lòng nhức óc nhìn chú chó yêu của mình nằm dưới chân người khác, nghe vậy khóe miệng giật giật, nếu có thể quay ngược thời gian, cô nhất định phải tự tay đẩy tên ngốc này xuống biển
“Ninh Tiểu Nguyễn.” Âm thanh ma quái lại lọt vào tai một lần nữa
Ninh Tiểu Nguyễn rùng mình, xoay người đối mặt với hiện thực tàn khốc.
“Từ lúc nào hai người có quan hệ tốt như vậy? Hả?” Thẩm Trí Ninh chống tay phải lên tay vịn, nhẹ nâng cằm, tay trái vuốt ve đầu Bear, ánh mắt sâu kín nhìn Ninh Tiểu Nguyễn, vẻ mặt không rõ.
“Em đang đánh vào nội bộ địch trước, tiếp cận cô ấy
Sau đó sẽ nhanh chóng biết được rốt cuộc cô ấy là thần thánh phương nào.” Ninh Tiểu Nguyễn ngượng ngập mỉm cười, cứng cổ nói.
“Vậy bây giờ em biết chưa?” Ninh Tiểu Nguyễn ngây người
Kinh Vị Nam dời ánh mắt đi chỗ khác, có chút không đành lòng nhìn dáng vẻ ngu ngốc kia, không có kính mắt che giấu, tên này càng không che giấu được sự ngu đần
“Ngày mai anh muốn nhận được bản kế hoạch, nếu không có! Đến lúc đó em tự biết hậu quả.” Lúc Thẩm Trí Ninh nói lời này tương đối dịu dàng.
“Đi thay quần áo.”
Nhận được thánh chỉ, Ninh Tiểu Nguyễn chạy đi như bay, vội vàng đi xuống gian phòng dưới lầu tìm quần áo để thay
“Ông chủ Từ Kiều Kiều này...” Kinh Vị Nam có chút không xác định.
“Cứ giữ lại đã, nhìn xem hồ lô của cô ta bán thuốc gì, chờ đến lúc tối nhàm chán lại chơi với cô ta một chút.” Thẩm Trí Ninh nhếch môi, trong mắt lại không có ý cười.
Fan hâm mộ của Kiều Dương? Cái cớ này cũng chỉ có thể lừa gạt Ninh Tiểu Nguyễn thôi! Ở một nơi khác, Thịnh Kiều Dương đang bị mấy thí sinh vây quanh
“Kiều Kiều, ngài Ninh không chỉ trong nhà giúp người ta?” “Rốt cuộc hai người có quan hệ gì?” “Người ngồi trên ghế có phải là ông chủ Thẩm mà cậu nói không?”
Mọi người mồm năm miệng mười hỏi một thôi một hồi.
Thịnh Kiêu Dương chỉ lựa chọn trả lời một vấn đề: “Đúng, anh ta là ông chủ Thẩm.”
“Wow! Thật trẻ!”
“Dáng dấp cũng đẹp trai, dáng vẻ không giận tự uy siêu cấp mê người!” “Còn trẻ đã có tiền như vậy, nhất định trong nhà cũng rất giàu có
Anh ấy cũng quá khiêm tốn, nếu anh ấy mà nổi tiếng thì cái danh ông chồng quốc dân đâu đến lượt Tiền Đa Đa.” “Kiều Kiều, Kiều Kiều, ông chủ Thẩm đã có bạn gái chưa?” “Nhà anh ấy ở đâu, buôn bán cái gì?”
Thịnh Kiều Dương thua rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com