*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Hai người đang dùng tiếng Ý nói về việc hợp đồng
“Không ngờ Lê Vũ lại đồng ý với những điều kiện của cậu, còn tốn sáu triệu để thanh lý hợp đồng
Rõ ràng anh ta đã nhìn ra thời gian chúng ta ký hợp đồng có vấn đề, lại không có chút nghi ngờ nào
Anh ta có âm mưu gì?” Lâm Na nói.
Thịnh Kiều Dương đột nhiên nói: “Mỹ Nữu, tối hôm qua lúc nói chuyện với Lê Vũ kia, mình đột nhiên nhớ ra đã từng gặp anh ta
Hai năm trước mình thấy anh ta đi cùng Thẩm ma vương.”
Lâm Na kinh ngạc mở to mắt: “Ý của cậu là, anh ta3làm như vậy theo ý của Thẩm ma vương? Thế nhưng, sao Thẩm ma vương lại chú ý đến cậu? Cậu đã nói thân phận cho anh ta biết sao?”
“Không,“ Thịnh Kiêu Dương nói, “Anh ta đang nghi ngờ mình muốn tiếp cận anh ta, nếu mình nói cho anh ta biết thân phận của mình, anh ta sẽ tin sao? Chỉ sợ thật sự cho rằng mình đang mạo danh bản thân.” “Vậy sao cậu còn ký hợp đồng với Quốc tế Ngu Nhân? Đây không phải tự đẩy bản thân tới dưới mí mắt người ta sao?” Lâm Na không thể hiểu được suy nghĩ của Thịnh Kiểu Dương
“Tối hôm qua cậu nói ông ngoại của mình đã bị người ta đón đến nước Đức, ở đó chỉ1có gia đình ông nội Thẩm.” “Vì vậy, cậu muốn tiếp cận Thẩm ma vương? Không phải cậu rất sợ anh ta sao?” Lâm Na nhìn Thịnh Kiêu Dương tỏ vẻ muốn nhận thức lại cô.
“Ai sợ anh ta!”
Thịnh Kiều Dương như bị giẫm trúng đuôi: “Mình chỉ là, mình chỉ là...”
Lâm Na bật cười, bị Thịnh Kiều Dương lườm một cái, lập tức ngừng cười, tỏ vẻ nghiêm túc nói: “Cậu đã muốn tới gần Thẩm ma vương, vậy sao còn lừa anh ta khoản tiền hủy hợp đồng
Không sợ anh ta sẽ gây phiền phức cho cậu sao?”
“Anh ta đã tự đưa đến cửa cho mình lừa, ngu sao mà không lừa.” Thịnh Kiểu Dương kiêu ngạo hất cằm
Nếu môn ngữ văn của Thịnh Kiều Dương tốt hơn,3cô sẽ biết còn một thư gọi là “Thu được lại về tính sổ sách“.
“Cộng với một triệu tiền thưởng nhận được vào tối qua, bây giờ cậu đã có bảy triệu rồi
Cậu định làm gì với số tiền này?” “Cứ để đó đã.”
Chẳng mấy chốc đã đến nơi, Thịnh Kiều Dương nhìn con ngõ nhỏ quen thuộc
Định ăn cơm ở nhà hàng Tiêu gia sao?
“Không phải đi ăn cơm sao?” Lâm Na cảm thấy kỳ quái.
“Trong con ngõ nhỏ này có một nhà hàng gia đình.” Lâm Na thấy hình như Thịnh Kiều Dương có chút quen thuộc với nơi này, không nói gì nữa, bước xuống xe
Tất cả xuống xe, Lê Vũ vừa dẫn đường vừa nói với bọn họ: “Ở đây không cần lo lắng bị người3ta chụp được, hơn nữa đồ ăn của nhà hàng này cũng rất ngon
Lina tiểu thư ở nước ngoài chắc hiếm khi được ăn đồ Trung chính tông? Lần này có thể nếm thử nhiều chút.
Bọn họ đang đi vào trong, đột nhiên phía trước có một giọng nói hờn dỗi vang lên
“Không phải đưa con đi ăn tiệc sao? Sao lại tới chỗ này? Lại còn phải đi bộ, cha xác định không phải đưa con đến ăn ở gia đình nông dân gì đó chứ?” Bọn họ ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy phía trước có hai người
Một người là cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng, người còn lại là một người đàn ông trung niên mặc âu phục
Lúc này, cô gái trẻ đang nũng nịu9kéo tay người đàn ông
“Bảo bối, cha đã nói đưa con đi ăn tiệc, chắc chắn sẽ không lừa con, lát nữa con sẽ biết.” Người đàn ông trung niên nói
Thịnh Kiêu Dương híp mắt, bóng lưng người đàn ông phía trước khá quen..
Vừa vặn lúc này hai người phía trước nghe được tiếng bước chân ở phía sau quay lại nhìn, cô nhìn thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông trung niên kia
Thật là trùng hợp, đi ăn một bữa cơm mà cũng gặp được người cha hèn hạ của Từ Kiều Kiều.
“Lễ tổng?” Phan Tử Huy chào hỏi
“Lina!” Cô gái trẻ nhìn thấy Lâm Na thì kinh ngạc kêu lên
Lâm Na nhìn cô gái, hơi cúi đầu
Phan Tử Huy nhìn theo ánh mắt của cô gái, lại nhận ra một khuôn mặt quen thuộc
“Cô...”
Phan Tử Huy thay đổi sắc mặt, nhớ đến lần bị đẩy ngã xuống đất, sắc mặt rất khó coi
Lại nghĩ đến chẳng may đứa bé này là con gái mình, ông ta lại cảm thấy lần kia có thể tha thứ được
Lâm Na quay lại nhìn Thịnh Kiêu Dương, dùng ánh mắt dò hỏi cô: Người đàn ông này có phải người cha hèn hạ của thân thể này không? Thịnh Kiêu Dương nháy mắt với Lâm Na đang quan tâm
“Phan tổng đưa tiểu thư tới dùng cơm sao, phu nhân đâu?” Lê Vũ nói.
Phan Tử Huy dời ánh mắt, đáp lại: “Vợ tôi đang đi dạo phố với em gái.” Ông ta nói xong lại ra hiệu với con gái đứng bên cạnh, “Minh Nguyệt, vị này là Lê tổng của Quốc tế Ngu Nhân, nhanh chào hỏi đi.”
“Lễ tổng, chào anh, em là Phan Minh Nguyệt.” Phan Minh Nguyệt vui vẻ chào hỏi Lê Vũ.
“Xin chào.” Lê Vũ mỉm cười gật đầu.
Sau khi chào hỏi, mấy người đi vào nhà hàng Tiêu gia
Sau khi vào cửa, Phan Tử Huy dùng ánh mắt phức tạp liếc Thịnh Kiều Dương.
“Lễ tổng, nếu không ngại, thì cùng ăn đi?” Phan Tử Huy nói với Lê Vũ.
“Hôm nay tôi đi ăn cơm với hai quý cô đây, ông hỏi bọn họ đi.” Lê Vũ cũng không đồng ý ngay
Lâm Na đảo mắt, nói: “Chúng tôi không ngại.” Thịnh Kiêu Dương nhìn cô ấy, biết cô ấy muốn hiểu rõ người cha hèn hạ này là hạng người gì
Mấy người ngồi xuống, Phan Minh Nguyệt luôn liếc trộm Lâm Na lấy điện thoại ra nhảy đến trước mặt cô ấy, mong đợi hỏi: “Lina, chị có thể chụp chung với em không?” “Đương nhiên có thể Thịnh Kiêu Dương ngồi bên cạnh, nhìn hai người chụp ảnh chung, cảm nhận được ánh mắt ở phía đối diện
Cô ngước lên nhìn qua, thấy ánh mắt dò xét của Phan Tử Huy, liền nở nụ cười mỉa mai với ông ta
Phan Tử Huy đột nhiên thấy bực tức trong lòng, kể cả đứa bé hư hỏng này là con ruột thì ông ta cũng không nhận! Trước đó con gái vẫn còn kề cận bên cạnh mình, giờ lại vây quanh người khác xin chụp ảnh: “Lina, em đã ra rạp xem bộ phim mà chị tham gia diễn xuất
Nhìn rất đẹp, tạo hình của chị vô cùng bốc lửa vô cùng ngầu! Em cũng đang dùng loại nước hoa do chị nghiên cứu...”
“Minh Nguyệt, con không giới thiệu cho ba làm quen sao?” Phan Tử Huy không nhịn được nhắc nhở
“Chị ấy là Lina, ngôi sao quốc tế
Lina còn tự mình mở công ty, thật sự rất giỏi
Còn vị này...” Phan Minh Nguyệt nhìn Thịnh Kiêu Dương, dừng lại: “Con cũng không biết.”
Thịnh Kiêu Dương không đáp lời, như là không nghe thấy.
Lâm Na cũng không nói chuyện
Còn lại Lê Vũ..
còn đang bận rộn báo cáo thống tin
Thể là bầu không khí trên bàn cơm trở nên khó xử.
Phan Minh Nguyệt chớp mắt, cô ấy có nói sai gì sao? Sao không khí lại trở nên nhạt nhẽo?
Bầu không khí tẻ ngắt khiến người ta xấu hổ, đồ ăn lại chưa lên
Phan Minh Nguyệt dứt khoát lấy điện thoại ra nghịch
Cô đăng bức ảnh chụp chung với Lina lên trang cá nhân, đã có người bình luận.
Vừa nhìn bình luận này, Phan Minh Nguyệt liền bùng nổ
“Sao Lina có thể là người đồng tính!” Cả căn phòng yên lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi
Phan Minh Nguyệt phát hiện ra mình đã nói lời trong lòng ra miệng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com