*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Có thể đóng gói con hàng này rồi ném ra ngoài không? “Hello, everybody!” Henry chủ động chào hỏi đám thí sinh có vẻ mặt vô cảm, biết bọn họ không nghe hiểu tiếng Ý, cố ý dùng tiếng Anh chào hỏi
Anh đẹp trai nước ngoài cười rộ lên có lực sát thương rất lớn
Thí sinh đứng gần nhất đã đỏ mặt lên, những người khác cũng không đanh mặt nổi nữa
“Kiều Kiều, cậu có bạn ở Rome sao?” Bố Minh Ngọc ngạc nhiên hỏi Thịnh Kiều Dương.
“Bắt được ở trên đường.” Thịnh Kiều Dương rút tay về, cầm cốc nước trái cây trước mặt lên nhấp một ngụm.
Bắt được? Nhìn vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi của mọi người, bạn học Vương Vi nhiệt tình bổ sung: “Sau khi bọn mình rời khỏi nhà siêu3mẫu, đứng ở ven đường tìm xe đi nhờ
Henry là chủ xe, bọn mình đi nhờ xe của anh ấy tới đây.” Đi nhờ xe..
Đám thí sinh bất giác phát hiện, lúc sáng sớm đạo diễn nói bọn họ phải tìm tới đây cũng không quy định bọn họ phải đi bộ
“Được rồi, mọi người ngồi xuống tranh thủ ăn sáng đi.” Trác Nhất Yến đi ra chủ trì tình hình
Sau đó đám thí sinh nhìn bữa sáng trước mặt mình, rồi nhìn đống bát đĩa trên bàn Thịnh Kiêu Dương
Tuy đã ăn xong, nhưng chỉ nhìn bộ đồ ăn cũng có thể thấy được đồ ăn của bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với người ta
“Thầy Trác, vì sao đồ ăn của hai người họ lại không giống bọn em?” Có người bất bình, nếu tất cả mọi người đều1ăn giống nhau thì tất nhiên họ không có ý kiến, nhưng bây giờ rõ ràng không giống nhau mà! “Đến nơi trong vòng nửa giờ có thể lựa chọn bữa sáng mà mình thích!” Trác Nhất Yến trả lời
“Thế nhưng sáng nay đạo diễn không nói vậy!”
Trác Nhất Yến bình tĩnh nói: “Đây là cuộc thi, cơ hội đều dựa vào bản thân tự giành lấy.” “Được rồi, Hàm Hàm đừng nói nữa, chúng ta mau ăn đi.” Tiếu Dương giữ chặt cô bạn thân còn đang muốn nói gì đó.
Trác Nhất Yến và Nghiêm Hiểu Huyên ngồi xuống bàn của Thịnh Kiều Dương
“Vừa rồi mọi người đều chơi rất vui vẻ!” Nghiêm Hiểu Huyên vừa cười vừa nói.
Vương Vi cười hì hì.
Henry nghe không hiểu tiếng Trung, chỉ quấn lấy Thịnh Kiều Dương nói chuyện
Trường của bọn họ cũng có người3Hoa, nhưng anh ta nhìn những cô gái người Hoa kia đều thấy nhàm chán
Không nói đến dáng dấp có đẹp không, có một số người suốt ngày làm bạn với sách, về mặt học tập đúng là lợi hại, nhưng lại có chút tẻ nhạt vô vị, một bộ phận khác thích chơi lại nông cạn
Anh ta có một người anh em lúc trước nói yêu một cô gái phương Đông, điên cuồng tỏ tình, thật vất vả mới theo đuổi tới tay
Chưa tới hai tuần lễ liên chia tay, nguyên nhân chia tay cũng làm người khác không tưởng tượng nối
Nhìn thần bí, nhưng ngoại trừ vẻ ngoài thì không khác những cô gái Italy khác.
Trước kia anh ta cũng không có cảm giác gì với con gái phương Đông
Dáng dấp không xinh đẹp bằng con gái Ý, tính cách cũng3không thoải mái, nhưng nổi cơn mê trai thì cũng giống nhau cả
Thật không ngờ anh ta qua nhà bạn tham gia sinh nhật xong trên đường chạy về trường lại gặp phải một cô gái phương Đông rất khác biệt.
Tiếng Ý của cô rất tốt, trên người cô còn có khí chất làm anh ta si mê, thần bí, xinh đẹp
Lúc không cười giống như tiểu thư quý tộc, lúc cười rộ lên khiến anh ta cảm thấy cả thế giới bừng sáng.
“Kiều, em có thể cho tôi số điện thoại được không?” Henry chăm chú nhìn cô bé trước mắt, ý đồ dùng ánh mắt thâm thúy mê người của anh ta để mê hoặc đối phương.
Nhưng chẳng có ý nghĩa gì.
Đôi mắt quyến rũ ấy bị ném đi cho chó rồi
Thịnh Kiều Dương liếc mắt nhìn cái tên vừa xin9chụp ảnh chung bây giờ lại xin số điện thoại, đáp lại: “Tôi không có điện thoại.” “Vậy điện thoại bàn ở trong nhà thì sao?” “Cũng không có.” “Why?” Henry rất khó tưởng tượng, đã là thời đại này rồi mà còn có người hoàn toàn không cần điện thoại
“Nhà tôi nghèo, không có tiền lắp điện thoại bàn.” Thịnh Kiêu Dương nói chững chạc đàng hoàng
“Ôi, cô gái đáng thương của tôi, khó trách em muốn tham gia cuộc thi
Hóa ra vì cái này có thể thay đổi vận mệnh của em, tôi nghĩ chắc em sống rất vất vả.” Henry có vẻ thương tiếc lại đồng cảm.
Còn không đợi Thịnh Kiêu Dương phản ứng, cái tên não bổ quá độ này đã dùng giọng điệu vương tử nhặt được cô bé lọ lem nói với cô: “May hôm nay em gặp được tối.”
Có bệnh? Khóe miệng Thịnh Kiều Dương giật giật
“Kiều Kiều, hai người đang nói gì vậy?” Vương Vinhẹ đẩy cánh tay Thịnh Kiêu Dương
“Anh ta bảo hôm nay rất may mắn có thể gặp được cậu.” “Thật sao?” Vương Vi nâng mặt, đôi mắt long lanh nhìn về phía Henry
Đôi mắt Thịnh Kiều Dương lóe lên ý cười
Henry không biết hai người đang nói gì
Nhưng có thể đại khái đoán được là nói về anh ta, nhìn thấy cô gái tóc bob ra vẻ mê trai nhìn mình, anh ta đáp lại một nụ cười, thành công nghiệm chứng lực sát thương từ nụ cười của mình
Nhưng lúc quay lại nhìn thấy vẻ mặt vô cảm của cô gái bên cạnh, anh ta lại cảm thấy thất bại.
Anh ta được các cô gái trong trường công nhận là người có sức hấp dẫn nhất
Các cô gái đều không thể chống cự lại nụ cười của anh ta, sao đến trước mặt cô gái này, ưu thế của anh ta lại không có tác dụng chứ?
Đối với người ở bàn bên cạnh mà nói, nhìn bọn họ cười nói như vậy, thật khiến người ta hâm mộ.
“Hình như anh đẹp trai kia có ý với Kiều Kiều.” Bồ Minh Ngọc nói thầm với Lạc Y.
“Người sáng suốt đều nhìn ra được, chỉ có cô ngốc Vương Vi kia vẫn cố xum xoe.” Lạc Y cắn ống hút, cười trả lời.
“Kiều Kiều không hổ là học bá, còn biết tiếng Ý
Nhìn cô ấy có thể trò chuyện tự nhiên với anh đẹp trai người Ý như vậy, nhất định trình độ không kém
Cậu nói đầu óc cô ấy phát triển thể nào vậy, ghen ghét cái gì cũng không thể ghen ghét thiên phú
Chia cho mình một nửa thì mình cũng không còn như bây giờ.” Bố Minh Ngọc cảm thán.
Lạc Y trầm mặc, Từ Kiều Kiều còn trẻ, vừa thi đậu đại học danh tiếng, bản thân lại biết nhiều thứ như vậy, sau này phát triển được rất nhiều
Như cô và Bố Minh Ngọc, vào giới người mẫu đã nhiều năm, ở trong nghề này vẫn không lên không xuống
Nhìn Nghiêm Hiểu Huyên xem, tuổi tác không khác bọn họ là bao
Hiện tại đã là ngôi sao có rất có danh tiếng, tham gia chương trình giải trí, truyền hình, hợp đồng nhận được liên tục.
Cho nên nói người ta không biết mình sẽ gặp được những điều gì
Điều duy nhất có thể làm là nắm bắt những cơ hội trước mắt
Ánh mắt Lạc Y trở nên kiên định, cô không còn bao nhiêu thanh xuân để phí hoài, lần này nhất định phải lấy được giải Quán quân!
Đợi mọi người ăn sáng xong, Trác Nhất Yến giới thiệu Nghiêm Hiểu Huyên với mọi người
Đương nhiên ngoại trừ Thịnh Kiêu Dương, hẳn không ai có mặt ở đây là không biết, anh giới thiệu cũng là để giới thiệu cho người xem.
“Hiểu Huyên sẽ đồng hành với mọi người trong thời gian ở Rome, bây giờ mọi người có gì muốn nói với Hiểu Huyên không?”
Nghe Trác Nhất Yến nói xong câu cuối cùng, mọi người yên tĩnh lại, nhìn nhau không biết phải nói gì
“Nghiêm Hiểu Huyên, em yêu chị!” Vương Vi không chịu được sự tẻ nhạt liền hét lên một câu
Vốn Nghiêm Hiểu Huyên còn có chút lúng túng liền bật cười, chủ động mở miệng làm dịu bầu không khí: “Mọi người có gì muốn hỏi thì cứ hỏi tôi, chỉ cần tôi biết sẽ nói cho mọi người biết
Bỏ lỡ sẽ không có lần sau đâu!” Như thể chiếc hộp lời nói đã được mở ra vậy, đám thí sinh nhao nhao hỏi vấn đề mà mình muốn biết đáp án.
“Kiều, cô gái bên cạnh em vừa nói gì vậy? Còn cái đoạn đằng sau mấy chữ yanxiaoxuank đó.” Henry bày ra dáng vẻ hiếu kỳ hỏi Thịnh Kiêu Dương
(*) Nghiêm Hiểu Huyên
Thịnh Kiêu Dương đang nghe đám thí sinh đặt câu hỏi, thình lình nghe thấy Henry đứng bên cạnh nói, cô thuận miệng dùng tiếng Ý trả lời: “Tôi yêu bạn.”
“Thật sao? Vậy tôi có thể làm bạn trai em phải không?” Henry vui mừng nắm chặt tay Thịnh Kiều Dương.
“...” Thịnh Kiểu Dương hơi đơ ra
Cô rút tay về, giải thích: “Vừa nãy là tôi phiên dịch lại lời Vương Vi, anh đừng hiểu lầm.”
Henry kiên trì không ngừng hỏi: “Vậy anh có thể làm bạn trai em không?” “Không thể.” “Why?” “Bởi vì tôi đã có người mình thích,“ Thịnh Kiêu Dương ngước mắt nhìn anh ta một cái, hời hợt nói, “Anh ấy dễ nhìn hơn anh.” Henry chịu đả kích từ người nào đó rất coi trọng vẻ ngoài
Trong chốc lát, anh ta như nghe được tiếng lòng mình nổ tung.
Từ lúc sinh ra đến nay, lần đầu tiên Henry mất đi lòng tin về vẻ ngoài của mình.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com