*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Cô Shen, cổ có đồng ý trở thành vợ của người đàn ông này, sau này dù nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay khỏe mạnh, đều chăm sóc anh ấy, bao dung anh ấy, cho đến khi cái chết chia lìa hai người không?” Tuy lúc cha xứ cao giọng gọi tên của họ hơi buồn cười, nhưng vẻ mặt trang nghiêm và giọng nói nghiêm túc của ông ấy khiến người ta không dám cợt nhả
Lúc này Thịnh Kiêu Dương cũng nói không nên lời, nếu nói bọn họ đang đùa giỡn, cô lại cảm thấy bàn tay đang nắm tay cô siết chặt lại, từ đầu ngón tay của anh có thể cảm nhận được lúc này anh đang lo lắng
“Tôi đồng ý.” Thịnh Kiêu Dương nói
Thịnh Kiêu Dương3hơi ngạc nhiên, hiểu rõ ý của anh
Bây giờ đương nhiên không thể coi là kết hôn, dù sao cô cũng chưa đủ tuổi, hơn nữa còn không có bạn bè họ hàng chứng kiến.
Cô thầm thở phào, nếu thật sự tùy tiện kết hôn như vậy, cô sẽ cảm thấy không chắc chắn
“Đến em rồi.” Thẩm Trí Ninh đưa hộp nhẫn đến trước mặt cô
Thịnh Kiêu Dương có một cảm giác không thể giải thích nổi, cô cầm chiếc nhẫn nam to hơn chiếc nhẫn đeo trên ngón giữa của cô, hít một hơi thật sâu, chậm rãi đẩy chiếc nhẫn vào ngón giữa trên tay trái của anh
Cô ngước mắt nhìn người đứng đối diện, đôi mắt của Thẩm Trí Ninh sâu thẳm như một vòng xoáy tràn đầy sức hút, trên mặt anh cũng không có nụ cười, nhưng vẻ mặt này2lại khiến cô mê muội hơn cả nụ cười, chăm chú lại sâu lắng.
“Con người của anh, rất quan tâm đến lời hứa, mặc kệ là anh với người khác, hay là người khác với anh
Em đã đồng ý dù là trong tình huống này, thì sẽ không thể rời khỏi anh.” Anh hơi dừng lại, “Trừ khi, anh chết.” Thịnh Kiêu Dương nhếch khóe môi, tuy giọng nói hơi nhỏ nhưng lại rất thận trọng, sáu tiếng chậm rãi vang lên: “Anh không rời, em không bỏ.” Tuy cha xứ không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng ông ấy có thể cảm nhận được bầu không khí giữa bọn họ, nên mỉm cười chân thành
“Chúc hai người hạnh phúc!” Cha xứ vẽ hình Thập Tự Giá ở trước ngực
Hai bàn tay đeo nhẫn nắm tay nhau, chủ nhân của hai bàn tay sóng vai2rời khỏi Giáo đường
Ngay lúc giọng nói của cô rơi xuống, bàn tay đang siết chặt lấy bàn tay của cô mới dần thả lỏng ra
“Bây giờ, hai người có thể trao nhẫn.” Cha xứ nói
Thịnh Kiêu Dương lại cảm thấy buồn cười, đây chắc chắn là lễ cưới có nghi thức đơn sơ nhất, không có người làm chứng, thậm chí không có nhẫn..
Nhưng cô lại ngạc nhiên khi nhìn thấy Thẩm Trí Ninh không biết biển ra một cái hộp từ đầu, bên trong có hai chiếc nhẫn một lớn một nhỏ
“Anh...” Không phải mưu tính từ trước chứ? Thẩm Trí Ninh lấy chiếc nhẫn nhỏ ra, nắm tay phải của Thịnh Kiêu Dương, nhẹ nhàng đẩy chiếc nhẫn vào ngón giữa của cô
“Con người của anh, rất quan tâm đến lời hứa, mặc kệ là anh với người khác, hay là người9khác với anh
Em đã đồng ý dù là trong tình huống này, thì sẽ không thể rời khỏi anh.” Anh hơi dừng lại, “Trừ khi, anh chết.” Thịnh Kiêu Dương nhếch khóe môi, tuy giọng nói hơi nhỏ nhưng lại rất thận trọng, sáu tiếng chậm rãi vang lên: “Anh không rời, em không bỏ.” Tuy cha xứ không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng ông ấy có thể cảm nhận được bầu không khí giữa bọn họ, nên mỉm cười chân thành
“Chúc hai người hạnh phúc!” Cha xứ vẽ hình Thập Tự Giá ở trước ngực
Hai bàn tay đeo nhẫn nắm tay nhau, chủ nhân của hai bàn tay sóng vai rời khỏi Giáo đường
Tiệc cưới của Lâm Na được tổ chức trong pháo đài cổ, lúc hai người Thịnh Kiêu Dương đến nơi, trong đại sảnh xa hoa đã chật kín người
Ở đây4có thể nhìn thấy những người có ngành nghề và thân phận khác nhau, có giáo viên đang giảng dạy, bạn học có quan hệ tốt, đối tác làm ăn, còn có người trong giới thời trang, bạn bè ngôi sao từng hợp tác hoặc là quen biết, thậm chí Thịnh Kiêu Dương còn nhìn thấy Đạo diễn Stevie
Thịnh Kiêu Dương được xếp ngồi ở bàn của người thân, thể là không tránh được phải ngồi cùng một bàn với Lâm Diễn
Có một cô gái ngồi bên cạnh Lâm Diễn, Thịnh Kiêu Dương cũng quen biết người này, đó là em gái của George, trước kia cô từng gặp
“Kiều Kiều, ngồi ở đây.” Lâm Diễn đứng lên, định kéo ghế ở vị trí trống bên cạnh
“Không cần làm phiền anh Lâm.” Thẩm Trí Ninh kéo Thịnh Kiêu Dương ngồi xuống phía đối diện
“Cô ấy là ai?” Em gái George nhìn Thịnh Kiêu Dương
Cha mẹ George cũng tò mò nhìn hai người ngồi vào bàn tiệc
“Cô ấy và Lâm Na tình như chị em.” Lâm Diễn nói
“Vậy anh ta thì sao?” Em gái George nhìn Thẩm Trí Ninh
Thẩm Trí Ninh ngồi bên phải Thịnh Kiêu Dương, tay trái của anh nắm chặt tay phải của Thịnh Kiêu Dương, giơ lên cao, viên kim cương trên chiếc nhẫn tỏa ra ánh sáng rực rỡ ở dưới ánh đèn, lập tức hấp dẫn những người ngồi cùng bàn
Lâm Diễn siết chặt ly rượu, không thể không phủ nhận, lúc nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay bọn họ, lòng anh vẫn hơi nhói đau
Anh cảm thấy bây giờ bản thân đang tự tìm ngược, biết rõ chuyện cô đã quyết định sẽ không thể thay đổi, nhưng vẫn muốn tới gần, muốn nhìn cô, muốn cô giống như trước kia, chỉ toàn tâm toàn ý để ý đến mình anh
Thịnh Kiêu Dương không cảm thấy hành động của Thẩm Trí Ninh không thích hợp, anh đã muốn khoe vậy để anh khoe đi, dù sao trong giây phút đeo nhẫn, cô cũng đã chuẩn bị kỹ càng
Nhưng cô không ngờ Thẩm Trí Ninh sẽ làm việc ngây thơ như vậy, cho nên lúc anh giơ bàn tay bọn họ đan xen vào nhau lên, cô liếc nhìn anh một cái
Chẳng mấy chốc, tiệc cưới đã sắp bắt đầu.
Lâm Na thay một chiếc váy cưới khác nắm tay George chậm rãi bước trên thảm đỏ, đi tới sân khấu được trang trí rất mơ mộng trước ánh mắt của mọi người
Một đoạn phim ngắn được chế tác cẩn thận đang trình chiếu trên màn hình lớn ở bên cạnh
Cảnh đầu tiên là hình ảnh Lâm Na mặc thử váy cưới trong tiệm áo cưới, sau đó giọng của Lâm Na vang lên, cô ấy dùng tiếng Anh nói: “Tôi sắp kết hôn, tôi muốn kết hôn với George - người tôi yêu.” Tất cả mọi người ở đây đều mỉm cười, kẻ có tình sẽ thành người thân thuộc, đúng là một việc làm người ta vui vẻ
Sau đó hình ảnh thay đổi, một bộ ảnh được trình chiếu dưới dạng slide, tất cả đều là ảnh của George
“Lúc tôi nhìn thấy anh ấy trong sân trường, tôi đã thích anh ấy trong nháy mắt
Anh ấy rực rỡ, đẹp trai, đáp ứng tất cả những kỳ vọng của tôi về nửa kia trong tương lai
Sau đó, tôi biến thành một kẻ nhìn trộm đáng xấu hổ, nằm vùng ở nơi anh ấy thường xuyên đi ngang qua, như một fan hâm mộ cuồng nhiệt chụp lại tất cả các hành động của anh ấy, dáng vẻ đá bóng, dáng vẻ mỉm cười.”
“Tôi biết, tôi đã hoàn toàn đắm chìm.”
Chiếu xong ảnh của George, ngay sau đó là mảnh giấy có một dòng chữ, trên đó dùng chữ Hán viết ba chữ: “Tóm lấy anh ấy!” Cùng lúc đó, giọng nói của Lâm Na cũng vang lên: “Người bạn thân nhất của tôi cho tôi sự can đảm, là cô ấy viết ba chữ tiếng Trung này, có lẽ rất nhiều người không biết, ba chữ này có ý cổ vũ tôi chủ động theo đuổi George.” “Cho nên, trong đám cưới của tôi và George, người tôi muốn cảm ơn nhất là cô ấy, là cô ấy bày mưu tính kể cho tôi, cổ vũ tối chủ động ra quân, là cô ấy làm bạn với tôi cả ngày lẫn đêm cùng nhau lớn lên, lúc tối sốt cao sắp chết cũng là cô ấy cứu tôi
Không có cô ấy, sẽ không có tội của ngày hôm nay.” “Cảm ơn cậu, Tiểu Thái Dương của mình.” Lúc nói câu này ra, trên màn hình dừng lại chỗ hai bàn tay đang đặt vào nhau, nhìn ra được đây là ảnh chụp hai người đang vỗ tay
Thịnh Kiêu Dương nghe những lời của Lâm Na, rất cảm động, Lâm Na luôn nghĩ cô là ân nhân cứu mạng, nhưng Lâm Na đối với cô cũng là ân nhân
Thời điểm cô chuyển đến trường học quý tộc, nếu không phải có Lâm Na ở bên cạnh, có lẽ cô đã biến thành một người tâm lý vặn vẹo tính cách quái gở biến thái
Giữa hai người bọn họ không có ai nợ ai, bởi vì quan hệ của hai bọn họ còn thân thiết hơn cả chị em
Lâm Diễn đang nhìn Thịnh Kiêu Dương, em gái của anh chắc chắn rất may mắn, có một người bạn tốt thân thiết như thế luôn bầu bạn
Anh cũng từng là người may mắn, nhưng lại không biết trân trọng điều đó, cho đến lúc mất đi mới thật sự nhận ra được bản thân đã bỏ lỡ cái gì
Tất nhiên Thẩm Trí Ninh cũng nhận ra Lâm Diễn đang nhìn Thịnh Kiêu Dương, anh chỉ cười lạnh, không làm gì
Màn hình lớn tối đen, sân khấu lại sáng lên
Lâm Na cầm hoa trong tay nói với George: “Lời kế tiếp, em muốn tự mình nói với anh, nếu như nói gặp được Kiều Kiều là điều may mắn nhất của em, vậy yêu anh có thể ở bên anh là điều hạnh phúc nhất với em
George, em yêu anh” George cưng chiều mỉm cười: “Em cướp mất lời anh muốn nói rồi, thật ra lúc trước anh đã sớm để ý đến em, chỉ là em giả vờ quá mức thản nhiên như không có việc gì, trời ạ, thậm chí anh còn cho rằng em thích chụp ảnh.” Tất cả mọi người bật cười, đây thật sự là một cuộc gặp gỡ đầu tiên thú vị, giống như phân cảnh trong bộ phim tình yêu.
“Anh đã hỏi về em, nhưng anh nghe mọi người nói rằng, ngay cả người đẹp trai nhất trong trường cũng bị em từ chối
Hơn nữa em còn nói sẽ không yêu đương trong trường Đại học, cho nên, anh rất xin lỗi vì đã không theo đuổi em trước
Lúc em đứng ở trước mặt anh nói em thích anh, em có biết anh vui mừng đến mức nào không? Lúc ấy anh thật sự không thể tin nổi, còn tưởng rằng em đang chơi trò Đại mạo hiểm.“.
Nghe lời của George, Lâm Na cười rất vui vẻ, George đã từng nhắc đến những điều này, nhưng bây giờ được nghe lại, cô vẫn cảm thấy rất buồn cười
“Lâm Na, lúc chúng ta chính thức yêu đương, anh mới phát hiện thì ra em còn tốt hơn cả tưởng tượng của anh
Mỗi lần hiểu em thêm một chút, anh lại thích em nhiều hơn một chút, thậm chí có nhiều lúc anh hy vọng anh có thể trở thành thế giới của em, để em chỉ quan tâm một mình anh
Được rồi, anh thừa nhận, anh từng ghen với Tiểu Thái Dương của em, cảm giác thời gian hai người ở bên nhau quá nhiều, cảm thấy em quan tâm đến cô ấy hơn anh.” Nghe được lời nói của George, tất cả mọi người đều cười thầm.
“Anh vẫn phải thừa nhận một sự thật, em thật sự quan tâm cô ấy hơn anh
Lúc trước anh rất để ý đến chuyện này, nhưng bây giờ anh đã thay đổi suy nghĩ, anh phải đối xử tốt với em hơn gấp bội, để toàn bộ tâm trí của em đều bị anh dẫn dắt.” “Còn có, về sau hãy để anh nói trước câu nói này,“ George thâm tình nhìn Lâm Na, “Lâm Na, anh yêu em!” Lâm Na bước tới một bước, ôm cổ George, không kìm lòng được mà hôn lên, George cũng ôm eo của cô
Trong đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tất cả mọi người vỗ tay vì lời tỏ tình của cặp vợ chồng mới cưới, thấy xúc động về tình cảm chân thành của bọn họ
“Mỹ Nữu, chúc hai người hạnh phúc.” Thịnh Kiêu Dương nhìn hai người đang nhìn nhau thâm tình trên sân khấu, trong lòng thầm cầu nguyện
“Được rồi, tiếp theo, mời các cô gái chưa lập gia đình bước lên đây, để cô dâu của chúng ta ném hoa lan truyền hạnh phúc của bọn họ.” Đợi cô dâu và chú rể hôn xong, người dẫn chương trình nói.