*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trong phòng ký túc bốn người, bốn cô gái đều ngồi trước bàn học cẩm sách ôn thi, duy chỉ có một người còn đặt điện thoại lên trên sách
Người duy nhất có can đảm nghịch điện thoại ngay thời khắc nước đến chân này chính là bạn học Lưu Lộ đã mua tranh của Thịnh Kiêu Dương
Tuy có đeo tai nghe, nhưng thỉnh thoảng vẫn lẩm bẩm một mình, rõ ràng đã quấy rầy những người khác trong ký túc xá
Cô gái ngồi quay lưng về phía cô quay lại, cầm sách gõ nhẹ đầu cô
“Hôm nay bắt đầu phát sóng trực tiếp Siêu mẫu toàn quốc mùa thứ 2, hình như mình thấy một người rất quen mắt.” Lưu Lộ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, ngón tay click vào từng phân cảnh, ý đồ tìm bóng dáng vừa mới lướt qua.
“Phát sóng trực tiếp có gì đáng xem, chờ một lát sẽ có video để xem
Mau đọc sách đi, giáo viên đã nói rõ rồi, nếu trượt môn này sẽ không được thi lại, mà đi học lại luôn.”
“Biết rồi.” Lưu Lộ thở dài, đang chuẩn bị rời khỏi trang phát sóng trực tiếp, ánh mắt liếc thấy một người trong video, lập tức kích động “A” một tiếng: “Là cô ấy, thật sự là cô ấy!”
“Là ai vậy?” Cô gái bên cạnh bắt đầu thấy tò mò bởi phản ứng của Lưu Lộ
“Còn nhớ lần trước mình đăng tấm phác họa trên trang cá nhân không?”
“Cái bức tranh mà cậu nói bán qua tay được hơn hai ngàn?”
“Đúng,“ Lưu Lộ giơ điện thoại lên, “Người vẽ tranh có mặt ở đây, không nghĩ tới cô ấy lại tham gia Siêu mẫu toàn quốc.” Nghe Lưu Lộ nói vậy, ba cô gái kia đều hiếu kỳ vây quanh
Trong màn hình là một phòng khách được trang trí bằng hai màu trắng đen, chàng trai ngồi trên sofa ăn mặc thoải mái lại thời thượng, có khá nhiều thí sinh vây quanh, có đứng có ngồi, có người ngồi xổm ngay trên thảm, tất cả đều cố gắng để được nói nhiều hơn với chàng trai mấy câu.
“Lộ Lộ, người cậu nói là ai?”
“Vừa thấy cô ấy đi vào phòng khách, chỉ trong chớp mắt lại không thấy, để mình tìm tiếp.” Lưu Lộ nói xong, đổi sang khu vực khác, lật từng cái một, thấy người muốn tìm ở quầy bar.
“Mau nhìn, chính là cô ấy!”
Đám bạn cùng phòng chen đầu tới, liền thấy trong màn hình, bóng lưng một cô gái tóc ngắn đang đứng trước tủ rượu, ngón tay thon dài lướt qua từng bình rượu, giống như đang tuần tra lãnh địa của mình
“Có thể phóng to không?” Một bạn cùng phòng đưa tay chạm vào màn hình điện thoại, ý đồ muốn phóng to, lại lơ đãng ẩn mở bình luận, lập tức hiện ra mấy bình luận.
“Báo cáo lãnh đạo, đã bắt sống một tửu quỷ ở phát sóng trực tiếp, xử trí như thế nào?”
“Ngoan, mau giao lên quốc gia!”
“Em gái trông thật lẻ loi, thật đáng thương, mau lao vào trong lòng anh trai!” “Em gái này ăn gì lớn lên vậy, sao có thể vừa cao vừa gầy thể hả? Đặt đôi chân kia lên người tôi thì tốt rồi.” “Tôi muốn biết tiếp theo cô ấy sẽ làm gì...” “Ha ha, bình luận này đúng là lố bịch, rốt cuộc nhìn từ đâu ra người ta là tửu quỷ hả?” Lưu Lộ cười nói
“Người bình thường sẽ chạy thẳng đến tủ rượu sao?” Bạn cùng phòng số một
“Người không uống rượu có thể sở chai rượu cả nửa ngày?” Bạn cùng phòng số hai
“Mình thấy cô ấy rất hưởng thụ.” Bạn cùng phòng số ba
Lưu Lộ thua trận, theo lời nói của đám bạn cùng phòng, Lưu Lộ cũng bắt đầu cảm thấy cô gái này là tửu quỷ
Cô gái trong màn hình xoay người qua, thể là các cô và cả những người xem phát sóng trực tiếp đang quan sát khu vực này đều thấy rõ dáng vẻ của cô gái
Cô gái đeo kính, cảm giác thanh tú, ánh mắt bình tĩnh không giống đang tham gia thi đấu, cảm giác tự tại như nơi này là nhà của cô ấy vậy
Lúc mọi người muốn đánh giá cẩn thận hơn, cô gái bước tới, lấy mấy tờ khăn giấy trên hộp ở quầy bar bắt đầu lau cái gì đó, thỉnh thoảng lộ ra một góc ở sau quầy bar có thể thấy cô đang lau dụng cụ pha rượu
“Động tác của em gái này có chút chậm nha, cảm giác như đang xem con lười vậy, thật là vô vị, tôi đi xem khu vực khác.” “Tôi cũng lượn đây.” “Tôi muốn biết tiếp theo cô ấy sẽ làm cái gì, chẳng lẽ pha chế rượu?”
“Em gái này đúng là kiên nhẫn, cẩn thận lau mấy ly rượu sáng bóng như thế, trong cuộc sống bình thường cũng chú ý thế sao?” “Tôi đoán nhất định cô gái có bệnh thích sạch sẽ, còn có chứng cưỡng chết” “Chứng cưỡng chế +1”
Bình luận ngày càng nhiều
“Không được, mình phải ôn tập.” Bạn cùng phòng số một rút lui
“Thật sự quá lãng phí thời gian, thể mà xem người ta lau ly rượu cả nửa ngày.” Bạn cùng phòng số hai rút lui
Lưu Lộ nhìn về phía bạn cùng phòng số ba, ngạc nhiên hỏi: “Sao cậu không đi đọc sách?” “Mình muốn xem một chút, xem cô ấy có pha chế rượu không.” Bạn cùng phòng số ba thành thật trả lời
“Sao cậu cảm thấy cô ấy sẽ pha chế rượu, người ta là họa sĩ!” Lưu Lộ dùng ánh mắt không thể tin được nhìn bạn cùng phòng, cảm thấy suy nghĩ của bạn cùng phòng siêu cấp kỳ quái.
“Có người quy định họa sĩ không thể pha chế rượu sao? Mình còn thấy lúc nãy cô ấy lau dụng cụ pha chế rượu, nếu không định pha chế rượu thì lau những cái kia làm gì?” Bạn cùng phòng số ba nhún vai.
Lưu Lộ nghẹn lời, cô quay đầu nhìn màn hình điện thoại, phát hiện trên màn hình thêm một người, là một người đẹp tóc dài.
“Đang làm gì đấy?” Người đẹp vừa đến đã ngồi xuống trước quầy bar.
“Cậu uống rượu không?” Cuối cùng cô gái tóc ngắn đã rời khỏi thế giới của bản thân
Một màn này khiến người xem cảm thấy vui mừng, trong nháy mắt bình luận liền biến thành như này: “Vỗ tay! Chúc mừng tiểu chủ thu hoạch được một người bạn!” “Giọng em gái thật dễ nghe!” “Cho mình một ly, chúng ta coi như chúc mừng.” Người đẹp tóc dài cười nói
Cô gái tóc ngắn đưa tay đẩy gọng kính, liếc nhìn người đẹp tóc dài một cái, xoay người lấy rượu trong tủ
Tốc độ của cô không nhanh, làm đâu ra đấy, trong hành động mang theo cảm giác tản mạn mà thích mắt
Dù không có kỹ xảo bắt mắt gì, nhưng cũng đủ để người ta nhìn không dời mắt
Lúc cô đang pha chế, bình luận như bị đóng lại không xuất hiện một cái nào, cho đến khi cô ấy đẩy một ly rượu có màu sắc xinh đẹp đến trước mặt người đẹp tóc dài, bình luận nhảy ra như điên.
“Wow, quá cool!” “Thật sự biết pha chế rượu hả!”
“Chỉ có một mình tôi muốn uống ly rượu kia sao?”
“Màu rượu thật đẹp, rất muốn uống!” “Em gái tóc dài kia chỉ nhìn là đã biết cũng không phải người uống rượu, mau bỏ đó để tôi tới!”
Ngẫu nhiên cũng có bình luận tiêu cực trên màn hình, nói cái gì biết rõ có máy quay, cố ý giả vờ giả vịt, còn chanh chua nói vẻ ngoài khó coi, động tác cũng khó nhìn.
“Không ăn được nho thì nói nho xanh, hừ!” Lưu Lộ có chút khinh thường những bình luận tiêu cực kia, vừa cao ngạo hừ một tiếng, lập tức tham gia hàng ngũ bình luận.
“Siêu mẫu biết pha chế lại biết vẽ tranh à, bạn nhỏ Kiểu Dương, không nghĩ tới bạn là người như vậy!” “Nhìn uống rất ngon đấy!” Bạn cùng phòng số ba ham ăn nói
Ly rượu này không chỉ có màu sắc đẹp mắt, nhìn từ biểu cảm hưởng thụ của người đẹp tóc dài sau khi uống một ngụm, chứng tỏ hương vị cũng không tệ
“ y? Thì ra cô ấy tên Từ Kiều Kiều.” Lưu Lộ vẫn luôn nhìn bình luận thấy tên của hai người trong bình luận mới nhất, cuối cùng cô cũng biết tên cô họa sĩ nhỏ đã giúp cô kiếm được bộn tiền
Mà lúc này, một đám người đi đến quầy bar.
Chuyện là như thế này.
Sau khi ăn xong bữa tối do tổ tiết mục chuẩn bị, bạn nhỏ Thịnh Kiêu Dương của chúng ta liền bắt đầu đi dạo khắp nơi, tham quan hết từ trên xuống dưới, cuối cùng đi đến phòng khách
Nhìn thấy sofa ở phòng khách đã bị đám con gái vây quanh Trác Nhất Yến chiếm cứ, cô liền đi ra ngoài
Lúc đi qua quầy bar, cô bị hấp dẫn bởi chiếc tủ xếp đầy rượu Cocktail, không nhịn được nên cô đi qua ngắm tủ rượu, cũng có không ít loại, đủ sáu loại rượu cơ bản
Mà bên dưới quầy bar còn để ly rượu cùng dụng cụ pha chế, cô thèm rượu liền nhịn không được mà ra tay
Trước kia vì sức khỏe nên cô phải kiềm chế, bây giờ cô có thể vui vẻ, không lo lắng gì, cũng không cần kiêng dè nếm thử rượu mạnh.
Thịnh Kiều Dương lau xong dụng cụ, người đẹp tóc dài của chúng ta, cũng chính là em gái Lạc Y đã theo tới, cô liền pha chế cho Lạc Y một ly rượu
Đang muốn cạn ly, một đám người đi tới, người dẫn đầu là Trác Nhất Yến đang trêu hoa ghẹo nguyệt
“Có thể pha cho tôi một ly không?” Trác Nhất Yến mỉm cười
“Tôi cũng muốn!” “Cho tôi một ly.”
“Một ly, cảm ơn!” Những người khác nhao nhao nói
Lạc Y nhíu mày, liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương, lại không nói gì thêm.
“Được!” Thịnh Kiêu Dương nhe răng cười, “Thật hân hạnh, 100 tệ một ly.” “Có lầm không?” “Cái này cũng cần tiền, đúng là trong mắt chỉ có tiền!” “Cô lấy rượu ở đây, sao còn thu tiền?” Một câu của Thịnh Kiêu Dương liền đưa tới nỗi căm phẫn chung.
Đối mặt với sự chỉ trích của mọi người, Thịnh Kiêu Dương nghiêng đầu, cong môi cười nói: “Tay nghề của tôi rất đắt, muốn tôi pha rượu, lại không chịu trả tôi 100 tệ, mấy người lớn lên nhờ ăn chùa sao?”
“Nếu được chấm điểm kỹ năng chế giễu, tôi cho 100 điểm 23333333” “Phốc! 100 tệ cũng có thể bị chơi hỏng chim!” “Đang nhai cơm, sau đó liền cười phun cả ra, lại còn bắn hết lên mặt cha tôi, cứu mạng, cha tôi nói rửa mặt xong sẽ đánh tối!”
Khán giả đã phát điện
Là một thành viên trong đám bị chế giễu, Trác Nhất Yến không hề tức giận, ngược lại cảm thấy thú vị, anh rất hứng thú nói: “Không nếm thử hương vị, sao biết có đáng giá không?”
“Đúng rồi!” Đám thí sinh thấy có lối thoát liền phụ họa
“Được, vậy thì cho anh một ly.” Thịnh Kiêu Dương đẩy ly rượu của mình qua.
“Chúng tôi thì sao?” Đám người bị xem nhẹ thấy bất mãn.
“Thật hân hạnh, 100 tệ một ly.” Thịnh Kiều Dương buông tay, có chút vô lại nói.
“Thôi đi, ai thèm!”
Có người tức giận rời đi, còn có người xắn tay áo lên.
Những pha chế rượu cũng không đơn giản như vậy, cũng không phải trộn bừa mấy thứ vào nhau là pha được một ly cocktail vừa dễ uống mà vừa đẹp mắt
Cái này cũng cần có chút kiến thức, phối hợp rượu, tỉ lệ, trình tự, còn có cách pha chế, lại thêm linh cảm cùng sự mẫn cảm với rượu của người pha chế, thiếu một thứ cũng không được.
Thịnh Kiều Dương rời khỏi quầy bar, nhường chỗ cho thí sinh muốn pha chế rượu, chẳng những nhượng vị trí còn giơ tay làm trái tim nói “Cố lên” với dũng sĩ có can đảm thử.
Nếu chỉ nói một câu cố lên bình thường, người khác sẽ không nghĩ nhiều, nhưng thêm động tác này liền lộ vẻ không có thành ý, rõ ràng là cô đang muốn xem trò hay mà
Dũng sĩ kia vừa cầm lấy cốc pha chế, à nhầm, thí sinh, lúc này đừng nói tới có bao nhiêu tức giận, nếu không phải Trác Nhất Yến đứng đây lại thêm camera khắp nơi, chỉ sợ cô gái ấy đã lập tức lao tới cấu xé.
Bạn nhỏ Thịnh Kiều Dương của chúng ta đã trải qua trăm trận chiến đấu, kỹ năng biểu diễn đã trở nên thuần thục.
Chỉ cần cô muốn, cô có thể làm bạn cảm thấy thân thuộc như một cơn gió, ngược lại cô cũng có thể dùng một hành động chọc người ta giận đến sôi gan.