Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36: Đảo tư nhân




“Kiều Kiều, người khác đều đang nói cậu sẽ trượt vòng này.”



Lúc đi đến bờ biển, Vương Vi đi bên cạnh Thịnh Kiều Dương lặng lẽ nói



Khóe môi Thịnh Kiêu Dương giật giật, giọng nói vẫn duy trì sự bình tĩnh: “Mình có quyền được miễn, sợ cái gì.”



“Ừm, mình tin tưởng cậu!” Vương Vi cúi đầu liếc nhìn dáng người Thịnh Kiều Dương, “Dù sao cậu vẫn còn nhỏ, về sau sẽ lớn lên.”



Phụt! Thịnh Kiêu Dương vô tội lại3trúng đạn, trong lòng nhỏ máu



“Chụp đồ tắm không phải có thịt mới đẹp, chủ yếu là nhìn khí chất, không phải vậy thì thấp kém quá rồi



Kiều Kiều, cậu đừng lo lắng, mình cảm thấy, tuy cậu không có đường cong, nhưng cậu có mặt!”



Sao nghe lại có cảm giác là lạ



Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn Vương Vi một cách sâu xa



Bãi cát là bối cảnh chụp đầu tiên, tổ Lạc Y rút trúng nơi này



Hai tổ còn lại ngồi0bên cạnh chơi, tổ Lạc Y đi vào trong lều vải thay đồ bơi



Dáng người của đám người đẹp tổ Lạc Y rất tốt, đôi chân dài vừa trắng vừa mịn, sau khi trải qua một tuần huấn luyện tập thể hình, eo thon gọn đặc biệt xinh đẹp, dáng vẻ có lồi có lõm, sau khi thay bikini từng người biến thành cô nàng gợi cảm



Người chụp ảnh vẫn là thầy Đại Duy



Năm thí sinh bị nhiếp ảnh gia yêu5cầu các kiểu tạo dáng, có người bị yêu cầu chụp khi lăn trên cát, có người bị yêu cầu ôm phao trên mặt biển, còn có người bị yêu cầu chơi đùa trong nước, không ai có đãi ngộ tốt được nằm trên ghế



So với trong studio, chụp ngoại cảnh quả thực mệt mỏi.



Càng đến giữa trưa, nhiệt độ bãi cát càng cao, nằm sấp chụp ảnh trên cát đặc biệt khó chịu, giống như mình là một con cá4đang bị nướng chín vậy



“Chúng ta rút được chụp trên đảo tư nhân, không biết chụp sao đây.” “Hôm qua các cậu lên đảo có để ý trên đảo có gì không?”



Nhìn thấy sự gian khổ của tổ Lạc Y, thí sinh rút phải hòn đảo không khỏi có chút bất an.



“Chỉ thấy một ít cây.” “Hình như nhìn thấy ngôi nhà.” Hai thí sinh lên đảo vào hôm qua nói.



“Kiểu Kiều, lần này tổ các cậu may mắn, rút được9du thuyền, chụp ảnh trên du thuyền chắc sẽ rất có cảm giác.” Vương Vi hâm mộ nói



Thịnh Kiêu Dương không nói gì thêm, cô cảm thấy cái này không có gì tốt để vui vẻ



Tổ Lạc, chụp xong, đã đến chưa rồi, mọi người ăn cơm hộp, lên du thuyền đến đảo nhỏ



“Nào có nhà nha?” Vừa lên đảo, đám thí sinh đã nhìn xung quanh



Hoàng Lâm Anh chỉ phía Đông của đảo nhỏ, nói: “Ở đằng kia, hôm qua mình chạy đến bên kia mới thấy được.” Lúc này nhân viên tổ tiết mục đến bảo với bọn họ, để bọn họ cùng đi theo



“Bên kia có một vách núi địa thế cao hơn nơi này, trên sườn núi có một căn nhà rất đẹp.” Hoàng Lâm Anh còn nói đến cái nhà



Nghe cô ấy nói như vậy, có người hiếu kỳ, “Đẹp đến mức nào?” “Giống một lâu đài theo phong cách châu u.” “Thật sao? Ôi chao, nếu không chúng ta đi xem một chút?” Đại khái nghe được cuộc nói chuyện của đám thí sinh, Trác Nhất Yến đi tới, nhắc nhở: “Mọi người đi theo nhân viên đi, không được chạy loạn, nơi này là đảo tư nhân.”



“Oa! Đảo tư nhân nha!”



Là đảo tư nhân, còn có một căn nhà giống lâu đài, chủ nhân hòn đảo này chắc rất giàu nha!



Thịnh Kiêu Dương hoàn toàn không kinh ngạc, trước kia việc này không tính là gì với cô, cô muốn mua đảo cũng rất dễ, quan trọng mua xong thì làm cái gì, nếu muốn sống ở đây phải có máy phát điện, còn phải lọc nước biển nếu không phải vận chuyển nước tới, rất bất tiện, quan trọng là cô không thích cảm giác cô đơn biệt lập này



Đương nhiên, cô biết có một số người ưa thích cái này



Hòn đảo này được quy hoạch cẩn thận, cây cối hoa cỏ xung quanh đều được xử lý rất tốt, đường đi cũng được quy hoạch rất ngay ngắn



Mọi người từ bãi biển đi thẳng một đường về hướng Đông, từ từ cảm thấy địa thế dần cao lên.



Có mấy thí sinh líu ríu suy đoán thân phận của chủ nhân đảo này cả đoạn đường đi, sau đó tưởng tượng một số mộng đẹp không thiết thực, cả đoạn đường cũng rất vui vẻ



Mấy người khác lại như đi vào cõi thần tiên, không biết suy nghĩ chạy đi đâu rồi



Đi khoảng 10 phút đồng hồ, đường dưới chân đã thay đổi rất nhiều, trước mắt mọi người xuất hiện căn nhà mà Hoàng Lâm Anh đã nói.



Từ xa nhìn lại, căn nhà xinh đẹp như một giấc mơ, lấy biển xanh trời xanh làm bối cảnh, đứng sừng sững trong vườn hoa đầy màu sắc, giống như lâu đài trong truyện cổ tích, lãng mạn và phong cách



“Oa!” Có thí sinh đã không đè nén được tâm trạng kích động của mình



“Đám người Tiểu Dương thật may mắn, lại được chụp ảnh ở nơi xinh đẹp như vậy.” Tổ Lạc Y chịu đủ sự giày vò cả buổi sáng, giờ cũng cảm thấy mất cân bằng tâm lí.



Bọn họ chụp ảnh phải lăn qua lăn lại trong cát, nhìn người ta xem, vậy mà có thể tới nơi đẳng cấp như vậy để chụp ảnh, không phải vườn hoa xinh đẹp cũng là lâu đài xinh đẹp, khác biệt lớn như vậy, sau này còn có thể so tài tử tế không? Mấy người của tổ Tiểu Dương đều vui vẻ ra mặt, dù bị giày vò, nhưng được chụp ở đây cũng đáng giá



Tổ tiết mục dựng một lều vải thô sơ, gọi đám thí sinh đi vào thay quần áo.



Lúc này đã sau ba giờ chiều, ánh nắng vẫn chói chang, nhưng không có cảm giác nóng rực nữa



Tổ Tiểu Dương thay đồ tắm đi ra, mới phát hiện bọn họ bị tổ tiết mục lừa, bạn nói chỗ đẹp như thế không chụp, lại muốn bọn họ đứng bên vách núi một bên là trời xanh biển rộng, dù vách núi này chỉ cao như tòa nhà mười tầng, cũng rất dọa người được không? Người nhát gan đều bị dọa đến chân mềm nhũn, nào có chụp ảnh được



“Vì sao chúng ta không chụp ở bên kia?” Trần Hàm người của tổ Tiểu Dương hoàn toàn không dám đi đến vị trí mà tổ tiết mục chỉ định, vị trí đó rất gần vách núi, vừa quay đầu liền nhìn thấy đá ngầm dưới đáy vực



Cô uất ức chỉ tòa nhà nằm giữa vườn hoa, chất vấn tổ tiết mục.



“Không muốn chụp, cô có thể không chụp.” Đại Duy loay hoay với camera, cũng không ngẩng đầu lên nói



Không chụp thì không có điểm, vậy trực tiếp đứng hạng chót rồi.



Dù Trần Hàm có uất ức, có sợ độ cao, cũng chỉ có thể chầm chậm di chuyển từng chút một đến gần vị trí chụp ảnh



Tiểu Dương đứng bên cạnh nhìn thấy sốt ruột, nhưng lại không tiện nói gì



Mà hai tổ còn lại đang trốn dưới gốc cây ăn dưa tận hưởng sự mát mẻ, vừa cười vừa nói chuyện



“Còn tưởng rằng tổ tiết mục đột nhiên có lòng tốt, đưa đến một nơi tốt để chụp ảnh, làm nửa ngày, thì ra chỉ vì mượn vách núi cheo leo ở đây.”



“Thật đồng cảm với tổ Tiểu Dương, tốt xấu gì chúng ta cũng ở trên bờ cát, dù giày vò thể nào cũng không có vấn đề gì, bọn họ lại phải đứng trên vách núi, người sợ độ cao tuyệt đối không chịu được.” “Ha ha, vừa rồi nhìn sắc mặt của bọn họ khi thấy địa điểm chụp ảnh, chậc chậc, quả nhiên từ lúc đầu đã không thể tin tưởng tổ tiết mục.” Thịnh Kiêu Dương chỉ nghe bọn họ nói chuyện, không tham gia vào, cô đột nhiên cảm giác thiếu chút gì đó, nhìn xung quanh một lần, hỏi: “Mọi người có nhìn thấy Tề Họa không?” “Tề Họa?” “Đúng nha, không phải cô ta đi với bọn mình sao? Sao lại không thấy cô ta đâu?” Bây giờ tất cả mọi người đều không có quan hệ tốt với Tề Họa, không ai để ý tới Tề Họa có ở bên cạnh không



Lúc này đột nhiên nghe được tiếng chó sủa, mơ hồ còn nghe được tiếng hét chói tai của Tề Họa



Thịnh Kiều Dương lập tức đứng lên, cô là tổ trưởng, người của tổ mình xảy ra chuyện cô cũng khó thoát trách nhiệm



Trước tiên cô chạy về phía âm thanh, đó là phía trước ngôi nhà, địa điểm mà tổ tiết mục chụp ảnh lại là vách núi phía sau căn nhà



Lúc cô chạy tới nhìn thấy Tề Họa ngã trên mặt đất, một động vật màu đen đang cắn váy Tề Họa, gầm nhẹ



Thấy cảnh này, sắc mặt cô thay đổi



Tề Họa bị dọa đến liên tục hét lên, xua tay muốn đuổi con vật màu đen kia đi



“Tề Họa!” Thịnh Kiêu Dương nghiêm khắc gọi.



Tề Họa nghe tiếng dừng một chút, nghiêng đầu sang nhìn về phía Thịnh Kiều Dương, mang theo tiếng khóc nức nở hộ: “Cô nhanh tới cứu tôi!”



Con vật màu đen nhìn thấy người lạ tới, sửa càng hăng, dọa Tề Họa run rẩy cả người.



Thật sự là tự tạo nghiệt! Rõ ràng lúc đến Trác Nhất Yến đã dặn dò không được chạy loạn.



Thịnh Kiều Dương bất đắc dĩ, cô thử chậm rãi tới gần, lơ đãng nhìn thấy đồ chơi nhỏ trên cổ con vật màu đen, sửng sốt một chút.



“Bear?”



Con vật màu đen nghe được tên của mình, ngừng sủa, ngẩng đầu nhìn Thịnh Kiều Dương.



“Bear!” Thịnh Kiều Dương có chút vui mừng, đây là chú chó chăn cừu của Đức được cố nuôi ở nước ngoài, lúc về nước không có mang theo, giao cho Mỹ Nữu chăm sóc



Bear ở đây, vậy có phải Mỹ Nữu cũng ở đây không?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK