*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thẩm Trí Ninh híp mắt nhìn người đang đi tới, không trả lời
Thịnh Kiêu Dương nhìn anh chàng đẹp trai cười rất tươi này, trong mắt lướt qua sự ngạc nhiên, cô đã gặp người này
Lần trước ở hồ tắm của một thị trấn suối nước nóng nhỏ dưới núi Alpes ở Thụy Sĩ, người này cố ý bắt chuyện với cô.
Em họ? Anh ta có quan hệ họ hàng với Thẩm Trí Ninh à? Từ lần trước cô gửi ảnh cho Thẩm Trí Ninh, từ việc anh bảo cô nhanh chóng về nước đã có thể nhận ra, thái độ của Thẩm Trí Ninh với người này là đề phòng
“Hai người.” Daisy cùng người đàn ông đi tới, ngạc nhiên lại nghi ngờ nhìn hết người này đến người kia
“Ồ, quên nói cho cô biết, bà nội Freile của cậu ta là em gái ruột của ông nội tôi.” Người đàn ông nói Daisy liếc nhìn người đàn ông
Người đàn ông nhìn Thịnh Kiêu Dương, vừa cười vừa nói: “Thật trùng hợp, lại gặp mặt rồi.”
“Chúng ta đã từng gặp sao?” Thịnh Kiêu Dương tỏ vẻ hoàn toàn chưa gặp anh ta
Khỏe mỗi người đàn ông giật giật, dáng vẻ của anh ta đẹp trai như vậy, vậy mà đã quên mất anh ta! “Thụy Sĩ, hồ tắm suối nước nóng, chúng ta còn nói chuyện rất vui vẻ.” Lúc nói lời này, người đàn ông còn liếc nhìn Thẩm Trí Ninh, muốn nhìn phản ứng của anh
Nhưng vẻ mặt của Thẩm Trí Ninh lại không có chút khác lạ nào
Vẻ mặt của Thịnh Kiêu Dương cũng không thay đổi, vẫn là vẻ bối rối: “Vậy à? Thật xin lỗi, tôi luôn không thể nhớ mặt những người không có dáng vẻ đặc sắc.” “...” Người đàn ông
Daisy liếc một cái, người đàn ông vô dụng này! Cô ta chỉ có thể tự mình chủ động ra trận
“Này, bên kia có mấy người muốn làm quen với vị hôn thê của anh, em đưa cô ấy đi, anh có ý kiến gì không?” Daisy liếc nhìn Thẩm Trí Ninh, giọng rất kiêu ngạo
Thẩm Trí Ninh liếc nhìn về phía Daisy chỉ, mấy người phụ nữ đang ngồi nói cười với nhau
“Đúng lúc tôi cũng có việc muốn nói với cậu, một mình.” Người đàn ông nhìn Thẩm Trí Ninh
“Tôi không có chuyện gì cần nói với anh.” Thẩm Trí Ninh trả lời rất lạnh nhạt
“Thật sao? Cậu không muốn biết là ai cướp đám hàng kia của cậu sao?”
Ánh mắt Thẩm Trí Ninh cứng lại, sắc bén giết tới, nhìn chằm chằm người đàn ông đang cười cợt vô cùng gợi đòn, trong mắt lướt qua một tia tối tăm
Lúc này Daisy lại nói với Thịnh Kiêu Dương: “Bọn họ phải nói chuyện quan trọng, cô chắc chắn muốn ở lại đây cản trở bọn họ sao?” Ánh mắt của Thịnh Kiêu Dương đảo một vòng giữa Daisy và người đàn ông có quan hệ máu mủ với Thẩm Trí Ninh, cô mỉm cười, quay sang nói với Thẩm Trí Ninh: “Vậy hai người trò chuyện đi.” Tuy cô biết Thẩm Trí Ninh không muốn nói chuyện với người này, nhưng chắc chắn vẫn muốn biết anh ta định nói gì
Thẩm Trí Ninh gật nhẹ với cô, “Lát nữa anh sẽ đến tìm em.” Anh nói lời này để cho Daisy nghe, gián tiếp cảnh cáo cô ta đừng đùa nghịch chiêu trò gì
Thịnh Kiêu Dương rời đi với Daisy
“Ô, Daisy, cô thật sự đưa người tới à.” Cô nàng xinh đẹp tô son đỏ thẫm vắt tréo hai chân, nghiêng người cầm ly rượu dựa vào tay vịn, yêu kiều cười nói
Daisy hất cằm lên
Thịnh Kiêu Dương bình tĩnh đánh giá mấy người trước mắt, từ thái độ của mấy người này với Daisy, có thể nhận ra mấy người này đều là tiểu thư quý tộc có gia thế gần giống với Daisy
“Daisy, cô bị người phụ nữ này đánh bại hả? Vẻ ngoài của cô ta còn không đẹp bằng cô, dáng người cũng không ngon bằng cô, vậy mà cô lại thua bởi một người phụ nữ không có chỗ nào bằng mình, cô đúng là càng sống càng thụt lùi.” Một người phụ nữ khác có khí chất cao ngạo lạnh lùng đánh giá Thịnh Kiêu Dương, nói với Daisy
“Fiseria, cô nói vậy là không đúng rồi, sự quyến rũ của Daisy đã quá rõ ràng rồi, thậm chí người ta còn có thể tóm được Vương tử white
Người này có thể cướp được người đàn ông mà Daisy nhìn trúng, chắc hẳn cũng có một số phương diện xuất sắc.” Một người phụ nữ ngồi phía bên kia còn cầm một điếu xì gà ở trong tay nói
Cô nàng môi đỏ thẫm bật cười: “Adeline, sao tự nhiên cô lại nói chuyện không thẳng thắn như thế, không phải cô muốn nói công phu trên giường của cô ta rất tốt sao!” Thịnh Kiêu Dương vẫn tỏ ra bình thường, như không nghe được những lời nói rõ ràng này, cũng không hề ngạc nhiên chút nào
Có cái gì phải ngạc nhiên chứ, cô đã gặp không ít loại người rõ ràng nên đoan trang thục nữ nhưng trong miệng toàn lời tục tĩu, cũng đã nghe được những lời nói còn khó nghe hơn
Đừng cảm thấy các quý tộc có gia thế không tầm thường đều là khí chất ưu nhã quỵ khí, có lẽ trong các trường hợp công chúng hoặc là trước mặt người khác phái sẽ biểu hiện rất ổn thỏa, nhưng lúc riêng tư thì họ đều không hề kiêng dè
Trong mắt ba người phụ nữ lần đầu tiên gặp Thịnh Kiêu Dương, dáng vẻ không hề bị dao động của Thịnh Kiêu Dương là vì không nghe hiểu bọn họ đang nói gì
“Ôi! Daisy, hình như cô ta không hiểu những gì bọn tôi nói, là một tình địch, cô không định phiên dịch lời nói của bọn tôi cho cô ta sao?” Cô nàng môi đỏ thẫm đùa giỡn nói với Daisy
Thịnh Kiêu Dương hơi nhếch khóe môi, không nhanh không chậm nói: “Với vốn từ vựng đơn thuần của Daisy, chỉ sợ không thể thuật lại được lời của mấy cô, cho nên đừng làm khó Daisy, muốn nói gì có thể nói thẳng với tôi.” Mấy người đều ngạc nhiên, người phụ nữ hút xì gà tên là Adeline lập tức mỉm cười, “Đúng là nghe được câu chuyện cười lớn nhất thế kỷ, Daisy, tình địch của cô lại khen cô đơn thuần kìa.” Daisy tỏ vẻ kỳ lạ liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương, cô ta cũng không ngờ cô nàng này lại nói như vậy, nhưng nhìn từ kinh nghiệm của những chiêu trò trong quá khứ, cô nàng này không phải là người dễ bắt nạt, hơn nữa miệng lưỡi rất lợi hại
“Ha ha, lần đầu nhìn thấy có người lại nói thay cho tình địch, chẳng lẽ cô không biết Daisy là tình địch tranh cướp đàn ông với cô à?” Cô nàng môi đỏ tỏ vẻ xem trò vui nói với Thịnh Kiêu Dương
“Cướp đàn ông? Cô nói sai rồi, người yêu tôi ưu tú như vậy, Daisy thích anh ấy là vì ánh mắt của Daisy rất tốt
Tuy nhiên, mọi việc đều nói duyên phận, tôi và người yêu tôi đã quen biết gần 10 năm rồi, anh ấy sẽ không thích người khác.” Thịnh Kiêu Dương nói.
Daisy ngạc nhiên liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương, cô ta bị hoảng sợ bởi mấy chữ trong miệng của đối phương, 17 năm, cô ta đột nhiên cảm thấy bản thân thua cũng là chuyện rất bình thường
Tình cảm thanh mai trúc mã của người ta sao có thể bị phá hủy bởi một người nhảy vào giữa đường, nếu như cô ta dễ dàng tóm được Thẩm Trí Ninh, vậy anh cũng không đáng được cô ta thích.
“Nhìn như vậy, Daisy, cô thua cũng không phải hối tiếc đâu!” Cô nàng môi đỏ nói.
Quen biết bao lâu cũng không thể nói nên cái gì, tôi đã gặp quá nhiều người đàn ông vì một nàng thơ mà vứt bỏ người vợ nghèo hèn
Bản tính của đám đàn ông trên đời này đều như thế, đừng chỉ mong bọn họ chung thủy, tình cảm có lâu dài hay không đều phải dựa vào bản lĩnh của người phụ nữ.” Fiseria tỏ vẻ lạnh nhạt, cao ngạo, dùng giọng điệu lạnh nhạt để nói về đạo lý mà một người phụ nữ từng trải như cô ta đúc kết được
Fiseria nói đến đây hơi dừng lại, thoải mái liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương, rồi nói tiếp: “Bên ngoài có rất nhiều sự cám dỗ
Đàn ông quá ưu tú luôn khiến người ta thấy mà thèm.” Không cần chỉ mặt gọi tên, Thịnh Kiêu Dương cũng biết lời nói của Fiseria đang nhắm vào chính cô.
“Ồ, cô nói rất có lý, nhưng không phải ai cũng như vậy.” Thịnh Kiêu Dương vô cùng thản nhiên khi nhìn mấy người này
Đổi lại là người khác, cô sẽ hơi do dự, ví dụ như Lâm Diễn, Lâm Dục hoặc là người khác, có lẽ cô sẽ lo lắng bọn họ bị động vượt quá giới hạn
Như lời nói của Fiseria, bên ngoài có quá nhiều người dòm ngó, bản thân bọn họ lại không có đủ ý thức khoảng cách với người khác phái, không đề phòng sẽ dễ mắc bẫy
Nhưng Thẩm Trí Ninh sẽ không khiến cô lo lắng về khía cạnh này, bởi vì thái độ đối xử của anh với người khác đủ lạnh lùng, hơn nữa sức tự chủ của anh rất mạnh, có đôi khi đã hôn đến mức động tình, nhưng vì anh quan tâm đến cảm xúc của cô nên rất có chừng mực, từ điều này có thể nhận ra Thẩm Trí Ninh có thể kiểm soát dục vọng của bản thân, không phải người có dục vọng nặng nề
Nếu không, sau lưng, Ninh Tiểu Nguyễn cũng sẽ không nói Thẩm Trí Ninh là lãnh cảm
Nhắc tới Ninh Tiểu Nguyễn, cô lại nhớ ra đã lâu bản thân không nhìn thấy anh ta
Từ sau khi cái tên này nói đùa với cô rằng muốn cô ở bên cạnh anh ta ở trong bữa tiệc thương nghiệp do ngài Lương tổ chức, thì không còn xuất hiện
trước mặt cô nữa, thỉnh thoảng sẽ gửi tin nhắn cho cô, nhưng thời gian này cô rất bận, bình thường đều không trả lời anh ta
Đương nhiên, lý do chính của việc không trả lời tin nhắn là, cái tên Ninh Tiểu Nguyễn này quá nhàm chán, lần nào cũng chọc cô có ở đó hay không, dù cô có online nhìn thấy tin nhắn cũng không vào xem
“Tự tin như vậy à? Cô có muốn đánh cược một lần không?” Một giọng nói kéo lại những suy nghĩ đang bay xa của Thịnh Kiêu Dương
Thịnh Kiêu Dương nhìn Fiseria nói ra câu này, nhướng mày, “Tại sao tôi phải cược?” “Cổ không dám à?” Cô nàng môi đỏ nhưng đang xem trò vui, nói khích
Thịnh Kiêu Dương cười nhạo: “Đừng khích tôi, tôi chỉ không muốn tham gia trò chơi nhàm chán của mấy người thôi.” “Nhàm chán? Không, không hề nhàm chán
Chẳng lẽ cô không muốn nhìn xem bạn trai của cô chung thủy với cô đến mức nào sao?” Adeline phun ra một vòng tròn khói, như một thiên sứ tà ác dẫn dắt và cám dỗ người ta sa đọa
“Không muốn, bởi vì tôi đã biết kết quả, không cần các người đến kiểm tra.” Vẻ mặt của Thịnh Kiêu Dương hơi lạnh nhạt
“Được rồi, cô đã không thích thì quên đi, chúng tôi cũng không phải loại người thích ép buộc người khác
Tới đây nào, lần đầu gặp mặt, tôi rất vui được gặp cô, cạn ly!” Cô nàng môi đỏ cầm một ly rượu ở trên bàn lên, đứng dậy, đưa ly rượu cho Thịnh Kiêu Dương
Fiseria ngồi bên cạnh cũng đưa một ly rượu cho Daisy
Ba người vốn đang ngồi đều đứng lên, nâng ly, cả đám đều rất nhiệt tình
Nếu như là ngày thường, Thịnh Kiêu Dương sẽ không tùy ý uống rượu mà người khác đưa, nhưng hôm nay Thẩm Trí Ninh cũng ở trong bữa tiệc này, cô cảm thấy những người này sẽ không làm chuyện gì quá đáng, nên không từ chối.
“Sảng khoái!” Cô nàng môi đỏ mỉm cười với Thịnh Kiêu Dương
Lúc này Thịnh Kiêu Dương thay đổi sắc mặt, ánh mắt của cô cứng lại nhìn chiếc ly, ở đáy ly còn có thứ gì đó dạng bột phấn, cô nhìn mấy người này, kiềm chế lửa giận của bản thân: “Mấy người cũng quá nhiệt tình với tôi đấy, còn cho thêm thứ khác vào rượu, tôi có thể biết thứ này có tác dụng gì không?” Cô đã đánh giá cao lương tâm và đạo đức của những người này rồi, đúng là những kẻ rảnh rỗi, thích gây chuyện, trêu đùa bắt nạt người khác là đáng ghét nhất
Daisy cũng vội nhìn xuống ly của bản thân, cau mày nhìn ba người phụ nữ này, cô ta không cùng một đường với bọn họ, nên lo lắng bọn họ cho thêm đồ vào ly của mình.
Adeline rời khỏi vị trí, đi một vòng quanh Thịnh Kiêu Dương, xích lại gần, nhả một vòng khói lên mặt cô: “Yên tâm, không phải thuốc độc, chỉ là một lượng nhỏ đồ chơi nhỏ trợ hứng mà thôi, để cô trải nghiệm cảm giác muốn sống muốn chết.”