Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 93: Ở bên nhau




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75454.png

Xem ảnh 2
75454_2.png
“Công việc của chị là chịu trách nhiệm chăm sóc cuộc sống thường ngày cùng việc đi lại của em, có gì cần thì cứ bảo chị đi làm.” Tằng Hoan nói thêm



“Đúng lúc, bây giờ em cần chị giúp tìm một người đàn ông, phải trẻ tuổi và đẹp trai, tốt nhất là một người mẫu nam.” Thịnh Kiêu Dương dứt khoát dặn dò



“Hả?” Tầng Hoan trợn tròn mắt



Cô thư ký ngồi cách đó không xa cũng ngây dại



“Em muốn tìm anh ta diễn một vở kịch, cho nên anh ta phải có kỹ năng diễn xuất nhất định



Phải nhanh lên, tối nay em cần sử dụng anh ta



Có thể thương lượng giá tiền, chị tự nói chuyện đi, xong việc tìm em để thanh toán.” Thịnh Kiêu Dương phất tay, “Đây là lúc để chị thể hiện, đi đi! Em ở dưới lầu chờ tin tức của3chị.”



Tằng Hoan lấy lại tinh thần, nhanh chóng chạy đi tìm người.



Thịnh Kiêu Dương quay lại nhìn cô thư ký: “Bây giờ có nhiều nghệ sĩ ở trong công ty không? Loại người chưa kết hôn chưa có người yêu, nam nữ đều được



“Ý của Từ tiểu thư là?”



“Lúc này trong công ty có còn nghệ sĩ trẻ chưa đi ra ngoài không.” Hỏi cái này làm gì? Cô thư ký dùng ánh mắt tò mò nhìn cô, đáp lời: “Ngoại trừ thực tập sinh, bình thường những nghệ sĩ đã ra mắt rất ít khi ở lại trong công ty.”



“Ừm.” Thịnh Kiêu Dương hơi thất vọng.



“Từ tiểu thư có chuyện gì không?”



“Không có việc gì, chỉ muốn làm quen với bọn họ thôi.” Thịnh Kiêu Dương nói xong liền bước vào thang máy đi xuống lầu.



Cô thư ký suy nghĩ về cuộc nói chuyện vừa rồi, biểu cảm1trở nên kỳ quái, vị Từ tiểu thư có đãi ngộ đặc biệt này thật sự là không chừa cả nam lẫn nữ? Sau khi đi xuống tầng, Thịnh Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại



“Nhanh gọi hai người đến đây giúp đỡ đi!” Đột nhiên trong đại sảnh vang lên một giọng nói the thé.



Thịnh Kiêu Dương tiếp tục nghịch điện thoại của mình, không quan tâm phía sau xảy ra chuyện gì.



“Người ngồi trên ghế sofa có phải người của công ty không?”



“Đúng, cô ấy là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với công ty.”



“Nghệ sĩ của người đại diện nào?



“Cái này..



không rõ lắm, chưa thấy người đại diện nào dẫn dắt cô ấy.” “Ừm, chẳng trách lại rảnh rỗi như vậy.” Tiếng bước chân cộc cộc cộc tới gần



Thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt của Thịnh Kiêu Dương là một đôi chân phụ6nữ đi giày cao gót



Cô ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một người phụ nữ trang điểm đậm đứng bên cạnh cô



“Cô đi qua giúp đỡ chuyển đồ đi!” Người phụ nữ nói với giọng điệu ra lệnh.



Thịnh Kiêu Dương ngồi dựa vào ghế sofa, bắt chéo chân, ung dung hỏi: “Cô đang nói chuyện với tôi?” Hiển nhiên người phụ nữ không ngờ một nghệ sĩ mới của công ty lại dám có thái độ này với cô ta, cô ta híp đôi mắt hẹp dài thành hai đường thẳng: “Cô biết tôi là ai không?” “Cô là ai thì có liên quan gì đến tôi?” Thịnh Kiêu Dương nhếch môi, hờ hững hỏi lại.



“Cô...”



“Chị Du, chi bằng để em gọi mấy đồng nghiệp đến di chuyển nó.” Cô gái lễ tân xen vào nói, muốn xử lý chu toàn một chút, cô ấy đã thấy người mới này4trực tiếp dùng thang máy chuyên dụng của Tổng Giám đốc



Người phụ nữ không trả lời, cô ta chỉ nhìn cô gái tóc ngắn đeo mắt kính gọng đen ở trước mắt: “Cô ta ký hợp đồng với ai?”



“Lề Vũ.”



“Lê Vũ? Công ty có người này sao?” Người phụ nữ nhíu mày.



Cô gái lễ tân yếu đuối nói một câu: “Đúng vậy.”



“Ai vậy? Sao tôi không biết công ty còn có một người có quyền ký hợp đồng với một nghệ sĩ.” “Là Tổng Giám đốc” Cô gái lễ tân nhỏ giọng nhắc nhở



Cái gì? Người phụ nữ hoảng sợ, lại nghi ngờ, Lê tổng là một người bận rộn, đâu rảnh ký hợp đồng với loại người mới này? “Sao ở cửa lại nhiều đồ thế?” Một giọng nói vang lên ngoài cửa



Mấy người nhìn sang, liền thấy ba người đi vào



Người đang dẫn đầu là một người3đàn ông hơi lớn tuổi với mái tóc xoăn phóng khoáng, người đi ở giữa là một người đàn ông trẻ mặc áo sơ mi quần tây, như một hormone di động, theo phía sau là một chàng trai trẻ, trong tay đang cầm một chiếc áo vest nam rõ ràng thuộc về người đàn ông trẻ kia



“Chào anh Văn! Chào nam thần!” Lúc cô gái lễ tân nhìn thấy người ở giữa, lập tức biến thành fan hâm mộ nhỏ.



“Chị Du, đồ ở bên ngoài là của chị sao?”



Trên mặt người phụ nữ nhanh chóng hiện ra nụ cười: “Đúng vậy, những cái kia đều quà tặng do fan hâm mộ tặng cho Hân Nghiên nhà chúng tôi trong buổi họp fan, đang định gọi người mang lên trên.”



“Ồ, cần giúp một tay không?” Anh Văn lịch sự hỏi một câu



“Không cần, không cần.” Người phụ nữ phất tay



“Từ Kiều Kiều.” Lúc đầu Cổ Châu không định nói chuyện, nhưng cô nhóc ngồi trên sofa rõ ràng nhìn thấy anh nhưng lại coi như không thấy, anh không cách nào nhịn được.



Anh Văn kinh ngạc nhìn sang, anh ta chưa từng gặp cô gái này



Chị Du rất ngạc nhiên, vậy mà Cổ Châu lại biết cô gái này, có thể khiến anh chủ động chào hỏi xem ra quan hệ không tệ lắm, rốt cuộc cô gái này có lai lịch gì? Từ Kiều Kiều? Sao nghe có chút quen tai..



Cũng bị điểm danh rồi, Thịnh Kiêu Dương đành phải đứng lên, rất không có thành ý phất tay để đáp lời



“Sao em lại ở đây?” Cố Châu đi qua



“Chờ người.” Thịnh Kiêu Dương nói.



Vừa dứt lời, đã thấy trợ lý của cô chạy ra khỏi thang máy: “Kiều Kiều, chị đã liên hệ được với một người, anh ta...”Hả? Oa! Cổ Châu! Nam thần a a a!



“Em đi trước.” Thịnh Kiêu Dương vẫy tay với Cổ Châu, nhìn người trợ lý, ra hiệu có đuổi theo, liền đi ra ngoài



“A Châu, đi thôi, còn phải đi bàn việc đại sứ hình ảnh nữa.” Anh Văn nhắc nhở



Cố Châu gật đầu, đi tới thang máy



“Chị nhớ ra rồi, Từ Kiều Kiều kia là người có scandal với Cổ Châu đúng không?” Chị Du nhìn về phía cô lễ tân như muốn tìm người trả lời mình



“Đúng vậy.” Cô lễ tân hơi buồn bực, nam nữ chính của scandal chạm mặt nhau, chẳng lẽ không phải là Sao Hỏa đụng phải Trái đất sao? Sao lại lạnh nhạt như vậy, nhất là Từ Kiều Kiều kia, thái độ với Cố nam thần không hề có chút nhiệt tình nào



Ngay cả chào hỏi cũng là Cổ nam thần chủ động, vậy là Cố nam thần tỏ tình thất bại rồi hả?



Màn đêm buông xuống, Thịnh Kiêu Dương dẫn Từ Tình cùng Lý Duy Kỳ đến một nhà hàng ngoài trời được trang trí vô cùng lãng mạn, nói muốn cho Từ Tình một niềm vui bất ngờ, cô che mắt Từ Tình lại



Sau đó một người thanh niên cao lớn đẹp trai ôm một bó hoa hồng to xuất hiện trước mặt Từ Tình, Thịnh Kiêu Dương thả tay ra



Từ Tình mở mắt ra nhìn thấy một màn trước mắt liền sợ ngây người



“Chị Tình, có lẽ chị không nhớ em



Từ lúc em nhìn thấy chị ở cửa hàng điện thoại liền nhớ mãi không quên, sau này chị không đến cửa hàng điện thoại nữa, em vẫn luôn tìm chị



Không ngờ chị lại là mẹ của Từ Kiều Kiều, lần này em không muốn im lặng nữa



Chị Tình, em thích chị!” Người thanh niên quỳ một chân trên đất, ánh mắt thâm tình nhìn Từ Tình ngồi trên ghế



Lý Duy Kỳ đứng lên, vẻ mặt hoảng sợ.



“Tôi, tôi...” Từ Tình hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào.



Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn Lý Duy Kỳ, cố ý nói: “Anh còn trẻ như vậy, mẹ tôi lại có một đứa con lớn thế này, dù anh thích mẹ tôi cũng có thể làm gì



Không nói mẹ tôi có nguyện ý ở bên anh không, chỉ sợ mọi người trong gia đình anh cũng sẽ không đồng ý?” “Em là người trưởng thành, em có phán đoán của mình và sẽ chịu trách nhiệm



Dù lúc đầu cha mẹ em có ý kiến, nhưng em sẽ chủ động làm công tác tư tưởng với bọn họ



Cho nên những cái kia đều không phải vấn đề, quan trọng nhất là, hi vọng chị Tình có thể cho em một cơ hội, một cơ hội để quen em hiểu rõ em.” Người thanh niên vô cùng chân thành nhìn Từ Tình, nói xong ngay cả bản thân cũng bị cảm động.



Từ Tình há miệng, muốn nói lại thôi, quay lại nhìn con gái: “Kiều Kiều, sao lại thế này?”



“Thì anh ấy thích mẹ!” Thịnh Kiêu Dương vừa cười vừa nói, “Dù sao mẹ đã độc thân nhiều năm như vậy, không bằng tìm một người bạn trai nói chuyện yêu đương!”



“Mẹ...” Từ Tình vừa mở miệng, đã bị người ta cắt ngang.



“Chị Tình.”



Lý Duy Kỳ vòng qua bàn, đi đến trước mặt Từ Tình, cũng quỳ một chân xuống đất nghiêm túc nhìn bà: “Tuy trong tay em không có hoa hồng, nhưng em có một câu muốn nói với chị, em thích chị, em thật sự thích chị!” Từ Tình mở to hai mắt, trong mắt có sự vui mừng, sau đó lại biến thành lo lắng không yên.



“Chị Tình, từ lần đầu em nhìn thấy chị



Em đã nghĩ rằng chỉ là một người phụ nữ bé nhỏ cần được người khác chăm sóc, không phải em chưa từng yêu đương, nhưng không có người phụ nữ nào làm em đau lòng như vậy



Vào buổi tối ở Miếu Trại, chị kể với em chuyện của chị và chồng trước, em đã có suy nghĩ muốn chăm sóc chị



Tuy chị lớn tuổi hơn em, nhưng trên thực tế chị còn rất nhỏ, lúc đầu em nên sớm tỏ tình với chị



Có thể chị không nhớ, trước đó em đã đùa giỡn nói với chị rằng muốn tìm một người vợ giống chị, chị lại nói chị muốn có một người em trai giống em, hỏi em có nguyện ý làm em trai chị hay không.”



Lý Duy Kỳ dừng một chút, tiếp tục nói: “Bây giờ em sẽ trả lời chị, em không muốn làm em trai của chị, em muốn ôm chị, ôm chị như là người yêu, hôn chị như là người yêu.” Từ Tình nghe đến mặt đỏ tim đập, nhất là khi nghe những lời yêu thương trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ.



Người thanh niên đang cầm hoa dùng ánh mắt “Bội phục” nhìn người đang chân chính tỏ tình ở bên cạnh, nhét hoa vào trong tay đối phương, vỗ vai anh ta: “Người anh em, tôi ủng hộ anh, cố lên!” Anh ta rất tự giác đi ra, đứng bên cạnh xem trò vui.



Lý Duy Kỳ đang cầm hoa, dùng ánh mắt chân thành nhìn Từ Tình, xúc động nói: “Tuy thời gian chúng ta quen biết không phải là rất dài, nhưng trong khoảng thời gian đi du lịch này, em cảm thấy đủ để hiểu biết một người, cũng đủ để yêu thích một người



Em rất chắc chắn, em muốn là người ở bên cạnh chị chậm rãi già đi, chị có nghĩ thể không?”



Từ Tình mím môi, cảm động đến rơi nước mắt, nhưng trong lòng vẫn không chắc chắn, bà thật sự muốn chấp nhận một người nhỏ hơn bà bảy tuổi sao? Đến lúc đó, chẳng may cha mẹ của anh ấy không đồng ý thì làm sao bây giờ? Nếu như sau này vì nguyên nhân gia đình phải cách xa nhau, vậy bây giờ cần gì phải ở bên nhau chứ?



“Hãy làm theo suy nghĩ của bản thân đi, con sẽ luôn đứng sau ủng hộ,..



mẹ.” Thịnh Kiêu Dương kéo bờ vai của bà, cuối cùng đã chính thức gọi bà là “mẹ” kể từ sau khi trở thành Từ Kiều Kiều



Sau khi gọi xong, cô liền phát hiện hóa ra cái từ này cũng không khó gọi như vậy



“Em đồng ý không, Tình Tình?” Lý Duy Kỳ giơ hoa hồng lên, lớn tiếng hỏi



Từ Tình rơi nước mắt, bà cười nhận lấy bó hoa hồng, nhỏ giọng đáp lại: “Em đồng ý.”



“Bùm” một tiếng, pháo hoa nở rộ trên đầu hai người



Người diễn viên quần chúng” trước đó đang cầm ống pháo hoa đã bắn xong đứng bên cạnh cười



Ha ha hoàn thành rồi, lấy được tiền thưởng ngoài định mức vào tay rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK