Mục lục
Truyện Nữ vương thời thượng 2021
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 107: Tuyên bố chủ quyền




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75779.png

Xem ảnh 2
75779_2.png
Thịnh Kiêu Dương ở khách sạn nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau tinh thần phấn chấn xuất hiện trước mặt đạo diễn



Đạo diễn Vạn Hữu Phương rất vui mừng nhìn nữ chính của mình, vui vẻ gọi cả nam chính đến, bắt đầu nói về..



cảnh hồn



Biết nữ chính lần đầu quay cảnh hôn, Đạo diễn Vạn nói rất cẩn thận, còn nói cho bọn họ biết một số lưu ý để mượn góc* làm cho nụ hôn nhìn chân thực lại duy mỹ..



(*) Mượn góc: là thuật ngữ quay phim chuyên nghiệp, lợi dụng góc quay để tăng thêm hiệu quả quay thực tế



“Chờ một chút, đạo diễn, anh nói để bọn em mượn góc sao?” Trương Việt không chắc chắn nhìn Đạo diễn Vạn



“Đương nhiên, không thì cậu cho rằng thế nào?” Đạo diễn Vạn dùng ánh mắt “Có phải thằng nhóc nhà cậu có3tâm tư khác không” để nhìn Trương Việt, khiến Trương Việt hơi mất tự nhiên



Trương Việt nghĩ thầm, rốt cuộc người mấy ngày trước còn dặn bọn chuẩn bị cẩn thận cho cảnh hôn như muốn quay thật là ai? Sao mượn góc quay cảnh hôn còn phải chuẩn bị tâm lý hả? Đạo diễn dùng giọng điệu chính đáng nói: “Phía trên nói, chúng ta phải vứt bỏ một số điều không tốt cho việc phát triển tâm trí và cơ thể của thanh thiếu niên



Chúng ta phải dùng nội dung cốt truyện phong phú và sinh động để giành được sự yêu thích của khán giả, mà không phải phóng đại cảnh hôn và chèo thuyền để lòe người.”



Lê Vũ là “phía trên” đang ngồi ngẩn người trong phòng làm việc, anh ta còn đang đắm chìm trong việc ông chủ can thiệp vào cảnh1hồn của Từ Kiều Kiều



Trọng điểm là ông chủ này còn bận rộn hơn cả anh ta mà còn thời gian chú ý đến việc Từ Kiều Kiều quay phim, là yêu thích Từ Kiều Kiều đến cỡ nào chứ? Xem ra, Từ Kiều Kiều này không thể chạy thoát được danh phận bà chủ tương lai rồi



Nghĩ tới đây, Lê Vũ vội vàng gọi thư ký thông báo mấy vị quản lý tài nguyên đến họp, anh ta phải lựa chọn thật tử tế, giữ những tài nguyên tốt lại không quá khó cho bà chủ tương lai dùng.



Nếu nói sao Thẩm Trí Ninh lại can thiệp vào việc này, đương nhiên không tránh khỏi có liên quan đến Ninh Tiểu Nguyễn



Cũng vì Ninh Tiểu Nguyễn nhắc nhở anh, bây giờ anh còn đang diễn trò, nếu như biểu hiện không quan tâm đến Từ Kiều6Kiều



Cái tên Ninh Tiểu Nguyễn miệng rộng này nhất định sẽ đem chuyện tình cảm không hòa thuận của bọn họ truyền ra ngoài, như vậy lần sau người tìm anh không chỉ là cậu mợ nữa.



Chẳng qua chỉ diễn kịch một chút, cũng có thể bớt được rất nhiều phiền phức, cớ sao không làm chứ?



Kết quả là, hôm nay Thịnh Kiêu Dương quay mấy cảnh hôn vô cùng ngây thơ, lúc hai người “hôn môi” còn có thể nói chuyện.



Trương Việt nói: “Quay xong cảnh này chúng ta cùng đi ăn tối nhé?” Thịnh Kiều Dương nói: “Ăn cái gì?”



Trương Việt nói: “Cơm Trung, cơm Tây, em thích ăn cái gì?”



“Này, hai người đang quay cảnh hôn sao còn trò chuyện hả!” Đạo diễn hét lên



Hai người nghiêng đầu nhìn đối phương, chỉ liếc một cái, lập tức bật cười



Các nhân viên đoàn làm phim4đứng xung quanh cũng rất vui vẻ, đây tuyệt đối là hiện trường quay cảnh hôn buồn cười nhất



“Hai người đi ăn nhẹ hả, mượn góc cũng phải mượn nghiêm túc một chút, nhanh chóng quay phim, quay xong sớm tan sớm!” Đạo diễn chỉ thiểu cầm loa kêu gọi thối



Nam nữ chính “có tâm” cuối cùng cũng đừng nói chuyện, tầm nhìn rất thuận lợi, nhưng lúc ống kính lại gần quay đặc tả (từ phần mũi trở lên) lại xảy ra vấn đề.



“Ánh mắt, chú ý ánh mắt!”



“Trương Việt, nụ hôn này của cậu phải có cảm giác bị lừa dối và nhẹ nhõm, ánh mắt của cậu đâu?” “Cười cười cười, cười cái cọng lông!” “Không đúng, biểu cảm không đúng!” “Từ Kiều Kiều, cảnh này em phải từ từ nhắm mắt lại.”



“Cut, làm lại!“.



“Làm lại!”



Vạn Hữu Phương bày tỏ, đây là ngày tồi3tệ nhất từ lúc đoàn làm phim Giải cứu bạn trai mở máy.



Những người khác quay cảnh hôn thật còn chưa xoắn xuýt như thế, hai người này chỉ mượn góc còn không bớt lo như vậy! Mà hai cái tên không bớt lo kia quay xong liền dẫn theo trợ lý đi ăn..



lẩu



“Vậy mà em chưa ăn lẩu sao? Em lớn lên thể nào vậy?” Trương Việt giật mình nhìn người đối diện đang lật menu



“Chưa ăn lẩu thì có liên quan gì đến việc em lớn lên?” Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn anh.



Ninh Tiểu Nguyễn cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô: “Anh cũng ăn rồi, sao em lại có thể chưa ăn chứ?”



Trợ lý của Trương Việt cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô.



“Không phải chỉ chưa từng ăn lẩu à, sao lại làm như em có tội vậy.” Thịnh Kiêu Dương bĩu môi xem thường.



Chuyện cô chưa ăn cũng rất bình thường, khi cô còn nhỏ, mẹ cô chưa bao giờ cho cô ăn những đồ ăn nóng như vậy



Về sau xuất ngoại mười năm phần lớn đều ăn cơm Tây, hoặc là đồ ăn do người giúp việc nấu



Sau khi về nước nửa năm, vì sức khỏe cô cũng chỉ có thể ăn đồ thanh đạm



Sau khi biến thành Từ Kiều Kiều, cô cũng không thay đổi được khẩu vị, vẫn luôn ăn đồ thanh đạm.



“Vậy em có thể ăn cay không?” Trương Việt hỏi.



“Khẩu vị của em khá nhạt.” Thịnh Kiều Dương đáp lời.



“Vậy thì chọn phần lẩu uyên ương, em ăn bên không cay, bọn anh ăn cay.”



Vốn Thịnh Kiêu Dương còn muốn hỏi lẩu uyên ương là gì nhưng suy nghĩ một chút thì không hỏi, miễn cho bọn họ lại cảm thấy cô rất kỳ quái



Sau khi nước dùng và các món ăn phụ được mang lên, bốn người nhúng đồ ăn bắt đầu ăn



Thoạt đầu, Thịnh Kiều Dương ăn rất lịch sự rất ưu nhã, lễ nghi tốt đẹp trên bàn ăn đã in dấu vào trong tiềm thức của cô



Nhưng ăn rồi ăn, phát hiện Ninh Tiểu Nguyễn ngồi bên cạnh cũng xắn tay áo lên để ăn, lại nhìn thấy hai người ngồi đối diện ăn rất ngon miệng, cô không chịu được gắp một miếng rau xanh nhúng vào nồi cay



Trương Việt nhìn hành động của cô, vui vẻ nói: “Đúng đó, em nên thử một chút.” Thịnh Kiều Dương cầm cái bát nhỏ bên trong còn một miếng rau xanh mang theo mùi tương ớt



Cắn miếng đầu tiên lưỡi co rụt lại như bị điện giật, biểu cảm của cô thay đổi liên tục, khi ăn hết miếng rau xanh thì há miệng hít thở



Cô đặt bát đũa xuống, vội vàng cầm cốc nước đậu xanh ở bên cạnh ừng ực uống hết cả



Cô chớp mắt, phải mất một lúc mới thoát khỏi cảm giác cay trên đầu lưỡi và sự thiêu đốt trong dạ dày



“Ha ha ha ha ha...” Ninh Tiểu Nguyễn ngồi bên cạnh nhìn, hả hê cười đến không dừng lại được.



Trương Việt cảm thấy phản ứng của cô rất thú vị, cầm điện thoại chụp lại hình ảnh người nào đó đang thè lưỡi dùng tay quạt gió



Vừa vặn người đối diện ngước đôi mắt ngập nước mờ mịt nhìn qua, bức ảnh này không quá đáng yêu! Không giống dáng vẻ đáng yêu ở trong phim, lúc này dáng vẻ của cô rất tự nhiên, khiến người ta bị hấp dẫn



“Mọi người đều ăn cay như vậy sao? Sao dạ dày lại chịu được?” Thịnh Kiêu Dương sợ hãi nhìn chiếc nồi đỏ au, không dám cầm đũa nữa.



“Chờ em quen với độ cay này, em sẽ phát hiện ra hương vị trong đó.” Trương Việt vừa cười vừa nói.



“Không được, em phải đi nhà vệ sinh súc miệng, em cảm thấy bây giờ ăn gì cũng có vị cay rồi.” Thịnh Kiều Dương lấy một bình nước súc miệng nhỏ ở trong túi, đứng dậy rời khỏi phòng.



Một lúc sau, Trương Việt cũng đứng lên nói muốn đi vệ sinh rồi đi ra ngoài



Ninh Tiểu Nguyễn liếc nhìn người trợ lý nhỏ ngồi đối diện đang ăn đến không buồn không lo, cảm thấy trách nhiệm của mình rất to lớn, cầm điện thoại lên nhắn tin cho anh họ, thuận tiện gửi định vị qua



Anh ta vừa nhìn liền biết Trương Việt có ý với Từ Kiều Kiều, tình huống này rất thích hợp để anh họ tuyên bố chủ quyền!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK