*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Kết quả đi đến cổng trường liền bị đám tay sai của Thẩm ma vương cướp tới nơi này, khụ, đón đến nơi này
Lại nói, vì sao Thẩm Trí Ninh không quay về?
Trên mặt Kinh Vị Nam không chút biểu cảm, không nói gì
Thịnh Kiêu Dương quệt môi, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu bước vào biệt thự
Sàn nhà bằng đá cẩm thạch phản chiếu rõ ràng bóng dáng của cô, bên tai chỉ nghe thấy tiếng bước đi “Cộc cộc cộc”, còn có tiếng hít thở của bản thân
Lúc cánh cửa sau lưng đóng lại phát ra tiếng vang nặng nề, cô quay lại nhìn, Kinh Vị3Nam không đi theo vào.
“Từ tiểu thư, mời đi bên này!” Một giọng nói bất ngờ vang lên làm Thịnh Kiêu Dương giật nảy mình
Thịnh Kiêu Dương nhìn lại, không biết từ lúc nào đã có một người đứng bên cạnh, là Quản gia Felix người Anh cẩn thận tỉ mỉ của Thẩm Trí Ninh
Đi theo Felix đi vòng qua một ngã rẽ, cô nhìn thấy Thẩm Trí Ninh đang ngồi trên bàn dài chậm rãi ăn gì đó.
“Anh tìm tôi có chuyện gì?” Thẩm Trí Ninh không trả lời cô ngay, anh không nhanh không chậm ăn xong bữa cơm, cầm khăn ăn lên lau môi, mới ngước mắt nhìn qua.
“Ngày kia ông bà tôi sẽ tới đây.” Anh nói.
“Thật sao?” Thịnh Kiêu Dương chợt giấu1đi sự kinh ngạc trên mặt, “Chuyện này đấu liên quan đến tôi?”
Thẩm Trí Ninh nói rất đương nhiên: “Ngày mai cô phải làm quen với hoàn cảnh trên đảo, ngày kia sẽ phải tiếp đón bọn họ.” “Chờ, chờ một chút, tôi đồng ý từ lúc nào? Ngày mai tôi còn phải huấn luyện quân sự!“.
“Tất nhiên sẽ có người xin phép cho cô nghỉ kỳ huấn luyện quân sự,“ Thẩm Trí Ninh đứng dậy đi đến trước mặt Thịnh Kiêu Dương, ánh mắt thâm trầm nhìn cô: “Xem ra cô đã quên mất một số việc
Biết tội lừa đảo thương mại sẽ có hậu quả gì không?”
Mí mắt Thịnh Kiêu Dương nhảy lên, đang tốt đẹp nhắc đến việc lừa đảo thương mại làm gì?6“Lừa đảo thương mại số tiền sáu triệu, cô cảm thấy sẽ được nhận loại hình phạt nào? Cô, Lâm Na, còn có studio của cô ta...” “Đừng nói nữa, không phải chỉ tiếp đón ông nội Thẩm và bà nội Andy sao, chuyện đơn giản.” Thịnh Kiêu Dương kìm nén trái tim nhỏ đang cuồng loạn của mình, giả vờ thoải mái nói
Cái quái gì vậy, đã bảo sao anh ta lại dễ dàng đồng ý bỏ ra sáu triệu tiền thanh lý hợp đồng như thế, hóa ra đào sẵn hố chờ ở chỗ này! Từ lúc nào tác phong của Thẩm ma vương trở nên âm hiểm cay độc như vậy? Cô đột nhiên rất nhớ Tiểu ma vương thủ đoạn đơn giản thô4bạo lúc trước, chí ít thủ đoạn lúc trước đều là ở ngoài sáng.
Thẩm Trí Ninh hơi cong môi, cảnh cáo: “Đừng giở trò với tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể làm cô mất hết tiền tài, thân bại danh liệt.” Sau đó, anh dặn dò Quản gia Felix đưa người về phòng, tự mình đi lên lầu.
Thịnh Kiêu Dương nhìn bóng lưng của Thẩm Trí Ninh, nhe răng trợn mắt một hồi
Đồng thời thầm hận đầu óc của mình có vấn đề, dễ chiếm lợi của Đại ma vương như thế sao? Lúc ấy là dây thần kinh nào của mình nói sai chỗ, lại muốn chiếm lợi của Thẩm ma vương, giờ thì hay rồi, tự đưa nhược điểm vào trong tay3anh, chẳng phải về sau mặc anh nắn bóp sao?
“Từ tiểu thư, mời đi theo tôi!” Giọng nói vang lên phía sau kéo suy nghĩ của Thịnh Kiêu Dương lại, cô nhanh chóng che giấu biểu cảm trên mặt.
Thịnh Kiêu Dương được đưa tới một căn phòng gần biển ở tầng hai, căn phòng này rất lớn, bài trí rất xinh đẹp
Thứ khiến cô cảm thấy thoải mái chính là chiếc giường tròn lớn được rèm lụa màu hồng vây quanh nhẹ nhàng tung bay đến tận cửa sổ lớn.
“Từ tiểu thư, nơi này có cửa ngầm thông với phòng quần áo và phòng vệ sinh
Quần áo và đồ dùng hàng ngày đều đã được chuẩn bị hết cho cô, nếu như còn cần gì có thể rung chuông ở trên tường.” Sau khi giải thích cách bài trí trong phòng với Thịnh Kiêu Dương, Felix liền lui ra khỏi căn phòng.
Xem ra Thẩm Trí Ninh vì lừa gạt hai người già, đã bỏ ra chi phí rất lớn! Không chỉ cố ý sắp xếp căn phòng này, còn tốn sáu triệu đào hố để cô phải đóng giả bạn gái
Nếu không phải bây giờ cô đã bị bắt bí, cô thật sự muốn thoát thân, đứng ngoài quan sát Thẩm Trí Ninh bị ông nội Thẩm ép đi xem mắt từng người, chắc hẳn hình ảnh kia sẽ vô cùng thú vị.
Hôm nay Thịnh Kiêu Dương thật sự mệt mỏi, buổi sáng lên máy bay, xế chiều đến trường báo danh, buổi tối còn bị “Mời” tới đây
Cô nhanh chóng rửa mặt, thay áo ngủ tơ tằm nằm xuống giường, nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Khi mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Thịnh Kiêu Dương bị tiếng gõ cửa đánh thức
“Ai vậy?” Thịnh Kiêu Dương nổi nóng, cô gãi đầu, rời giường đi mở cửa
Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đứng ngoài cửa, bà mỉm cười thân thiện với Thịnh Kiêu Dương, một giọng nói London thuần túy thoát ra từ miệng bà: “Xin chào, Từ tiểu thư! Tôi là Lilith, Felix để tôi tới mời cô xuống lầu ăn sáng với ông chủ.” “Không đi!” Thịnh Kiêu Dương muốn đóng cửa
Lilith vẫn nở nụ cười: “Felix dặn tôi nói lại với cô, xin đừng quên giao hẹn với ông chủ!” Thịnh Kiêu Dương lập tức tỉnh táo, cô phiền não thở dài, ỉu xìu vung móng vuốt lên với Lilith, bảo bà đi chuyển lời với Felix, một lát nữa cô sẽ xuống dưới.
Lúc cổ thay sang một chiếc váy dài màu xanh nhạt bước xuống cầu thang, Thẩm Trí Ninh đã ngồi trước bàn ăn
Mỗi người ngồi một bên, nhìn nhau không nói gì
Từ lúc bắt đầu ăn cho đến lúc ăn xong, không nói một câu nào
Lúc rời đi, Thẩm Trí Ninh còn liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương một cái.
Đại ma vương vừa đi, Thịnh Kiêu Dương cũng không nhẹ nhõm hơn
Quản gia Felix nghiêm ngặt thực hiện theo mệnh lệnh của ông chủ, dẫn Thịnh Kiêu Dương đi dạo một vòng hòn đảo
Trong biệt thự, ngoại trừ phòng ngủ và phòng sách của ông chủ, ông để Thịnh Kiêu Dương đi dạo qua các căn phòng khác một lần, để có làm quen với những người khác trên đảo.
Sau khi làm xong toàn bộ những việc này, thời gian đã đến buổi tối.
Thịnh Kiêu Dương vô cùng mệt mỏi sau khi đi bộ quanh toàn bộ hòn đảo
Cô không chờ Thẩm Trí Ninh trở về dùng cơm, dứt khoát ném bản thân vào bồn tắm ngâm thật lâu.
Thịnh Kiêu Dương khe khẽ hát một khúc hát dân gian, ngửi mùi hương thơm ngát của sữa tắm quanh cơ thể
Cô vừa đi vừa buộc đại áo ngủ, đang muốn ném bản thân lên chiếc giường tròn lớn thì ánh mắt mơ hồ liếc thấy một bóng người ngồi trên ghế cạnh cửa sổ, cô bị dọa đến mức điệu hát dân gian trong miệng hoàn toàn biến mất.
Đối với một người bị cận thị nặng mà nói, đêm hôm khuya khoắt nhìn thấy một bóng người mơ hồ trong căn phòng mà mình đã khóa cửa, thật sự quá đáng sợ!
“Anh, anh là ai?” Thịnh Kiêu Dương hoảng sợ đến mức trái tim nhỏ đập loạn, dưới chân như mọc rễ không thể di chuyển nổi
Trong ánh mắt lo lắng của cô, bóng người kia lắc lư, hình như đang đi về phía cô, “Như này đã nhìn rõ chưa?” Khoảng cách rất gần, khuôn mặt như cười như không của Thẩm Trí Ninh phản chiếu rõ ràng trong đôi mắt cô
Thịnh Kiêu Dương há to mồm hít thở, cả người như dùng sức quá nhiều mà mất hết sức lực, dưới chân mềm nhũn
Nếu như không phải chẳng biết đã dựa vào tường từ lúc nào, lúc này cô đã ngã xuống đất
Sau khi thấy rõ ràng người đó, cô thẹn quá thành giận, đưa tay đẩy người ra, mở miệng la hét: “Anh có biết có thể dọa chết người không? Anh vào bằng cách nào, đi ra ngoài cho tôi!”
Đột nhiên Thịnh Kiêu Dương cứng đờ, vậy mà không đẩy ra được, thật xấu hổ..
“Đây là nhà tôi.” Thẩm Trí Ninh không hề động đậy.
“Vậy tôi đi!” Thịnh Kiêu Dương nghĩ cô nói như vậy, dù sao Thẩm Trí Ninh cũng sẽ tránh ra
Kết quả đối phương chỉ nhìn cô, không hề di chuyển: “Đêm hôm khuya khoắt xông vào phòng tôi, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Sáu triệu...”
“Tôi trả lại anh sáu triệu là được chứ gì?” Thẩm Trí Ninh nhếch môi, phun ra hai chữ: “Không, được!” “Vậy anh cũng nên nói cho tôi biết, anh đến phòng tôi làm gì?” “Cô chắc chắn muốn nghe tôi nói như thế này sao?” Thẩm Trí Ninh nhướng mày, ánh mắt lướt qua cổ áo mở rộng của cô, mang theo chút ý tứ không rõ.
Thịnh Kiêu Dương cúi đầu nhìn theo ánh mắt của anh, khuôn mặt lập tức đỏ lên, cô vội vàng sửa sang lại cổ áo
“Không có gì đáng xem.” Giọng nói Thẩm Trí Ninh lộ rõ sự khinh thường
“..
Đồ khốn!” Thịnh Kiêu Dương đập tay xuống lại bị một bàn tay túm lấy, trong ánh mắt đè nén của Thẩm Trí Ninh, giọng nói của anh lạnh lùng: “Ngày mai, nếu cô dám lộ ra sơ hở, tôi sẽ đích thân đưa cô vào tù.” Thịnh Kiêu Dương bị sốc, lập tức thức thời đáp lại: “Tôi đã biết.”
Thẩm Trí Ninh hừ lạnh, buông tay cô ra, xoay người rời khỏi gian phòng
Thịnh Kiêu Dương nghiến răng nghiến lợi, nhất định ngày mai cô sẽ biểu hiện “Thật tốt”, còn nhiều thời gian!