Thế là cuộc gặp gỡ định mệnh của nam nữ chính đã diễn ra.
Trương Phá Quân sợ Trần Hi để lộ hành tung của anh liền trói Trần Hi về chỗ3ở của cô, đồng thời nói rõ thân phận, nhưng vì anh không mang theo thẻ ngành nên Trần Hi không tin anh. Lúc đầu cô muốn chạy trốn sau đó báo cảnh sát bắt anh, nhưng lại thất bại, lần nào Trương Phá Quân cũng đoán được kế hoạch chạy trốn của Trần Hi, nhưng lại không thể làm gì, đành phải đưa cô qua trấn bên, liên lạc với đội cảnh sát hình sự để chứng minh thân phận.
Cuối cùng Trần Hi cũng tin tưởng Trương Phá Quân đang cứu những đứa bé đáng thương kia, không muốn có nhiều gia đình chịu đau khổ, cô bắt đầu để ý giúp đỡ Trương Phá Quân. Dân làng ở trong vùng núi rất bài xích2với người ngoài, nhưng vì cô là giáo viên, tính cách hiền lành nên nhanh chóng nhận được sự tin tưởng, dễ dàng trong việc giúp Trương Phá Quân tiếp cận những hộ gia đình này. Trong quá trình, có lần cô suýt nữa bị bại lộ, may mắn Trương Phá Quân kịp thời xuất hiện kéo cô một cái.
Bởi vậy Trương Phá Quân bị ép phải xuất hiện trong tầm nhìn của dân làng, Trần Hi nói anh là bạn trai của cô, biết cô dạy ở đây, đặc biệt xin nghỉ đến thăm, lúc này mới đánh tan được sự nghi ngờ của mọi người.
Lúc Trương Phá Quân tra ra được dấu vết, sự việc đột nhiên xảy ra thay đổi, bạn trai của1Trần Hi cũng chính là Âu Dương cao phú soái ở trong thành phố tìm tới cửa. Vấn đề là Âu Dương đã từng gặp Trương Phá Quân, anh ta nói toạc ra thân phận cảnh sát hình sự của Trương Phá Quân.
Đám dân làng liền giam cả ba người lại.
Trương Phá Quân lại nghĩ cách đánh lạc hướng, dùng bản thân để thu hút sự chú ý của đám dân làng, để Trần Hi và Âu Dương nhân cơ hội rời khỏi đây.
Âu Dương dừng xe ở dưới chân núi, bọn họ liền chạy đến trấn trên, Trần Hi không chịu rời đi như vậy, cô kịp thời liên lạc cho những người đang chờ tin tức của Trương Phá Quân ở trấn trên. Sau1đó Trần Hi lại đi theo bọn họ quay về, ngay thời khắc nguy hiểm kịp thời ngăn lại một trận chiến đẫm máu.
Trần Hi dùng lý lẽ và tình cảm để thuyết phục một số dân làng, thế là càng có nhiều manh mối được phơi bày, các cảnh sát tìm hiểu nguyên nhân, điều tra ra toàn bộ đường dây mua bán, từ người mua, người trung gian chịu trách nhiệm bàn giá cả đến người phụ trách lừa người bắt người cùng người tạo cơ hội cho bọn chúng, có thể gọi là một mẻ tóm gọn.
Lúc Trương Phá Quân phá án, Âu Dương đã cầu hôn Trần Hi.
Sau khoảng thời gian chia lìa đau khổ nhớ nhung, cuối cùng Âu Dương đã1quyết tâm muốn cưới cô.
Nhưng lúc nhận lại nhẫn, Trần Hi lại không cảm thấy vui vẻ, cô vừa thấy lòng mình trống rỗng vừa nhận ra đã lấp đầy rất nhiều thứ.
Âu Dương muốn gần gũi Trần Hi, hai người đã lên giường rồi nhưng vào phút quan trọng, Trần Hi lại không hề vui vẻ, đẩy Âu Dương ra rồi bỏ đi.
Trần Hi đi lang thang trên phố lại vô tình nhìn thấy Trương Phá Quân ở bên kia đường, trong đầu cô hiện ra rất nhiều hình ảnh, từ lần đầu gặp gỡ đến lần anh dùng bản thân để thu hút sự chú ý của dân làng, cho cô cơ hội chạy trốn. Trong lúc vô tình người đàn ông này đã chiếm lấy trái tim cô.
“Trương Phá Quân!” Cô hét lên.
Người kia đang đứng ở bên kia đường đợi đèn xanh ,nghe thấy tiếng hét này thì nhìn qua, vừa nhìn thấy cô đã nở một nụ cười đầy ấm áp. Đèn qua đường vừa mới chuyển sang đèn xanh, anh đã sải bước về phía cô.
Nhưng ông trời lại thích đùa dai, cô phải vất vả biết bao mới hiểu ra lòng mình nhưng đúng thời khắc ấy lại phải trơ mắt nhìn một chiếc xe lao nhanh tới đâm anh bay lên cao. Người ngồi trong chiếc xe đâm Trương Phá Quân chính là một con cá lọt lưới đang bị truy nã.
Anh ngã xuống nơi cách cô không xa, vừa nôn ra máu vừa mỉm cười nhìn cô.
Trương Phá Quân cứ vậy mà chết trước mặt cô, cô còn chưa kịp nói thích anh, anh đã rời khỏi thế giới này.
Cuối cùng Trần Hi quay lại trong núi tiếp tục lặng lẽ làm một giáo viên.
Bây giờ Thịnh Kiêu Dương diễn vai Trần Hi, mà Cố Châu diễn vai Trương Phá Quân.
Bọn họ phải ở trên núi lâu như vậy cùng vì phần lớn nội dung cốt truyện của bộ phim đều xảy ra ở vùng núi.
Từ góc nhìn của kịch bản, Thịnh Kiêu Dương và Cố Châu ở trong phim có tình cảm với nhau nhưng không có cảnh thân mật, dù sao đến cuối cùng bọn họ thích nhau nhưng lại không nói ra miệng. Trái lại Thịnh Kiêu Dương và nam số hai lại có cảnh thân mật.
Lúc bọn họ bắt đầu quay phim thì không thấy người diễn vai nam số hai vào đoàn làm phim, có lẽ anh ta cảm thấy phần diễn quá ít muốn gộp lại quay một lần, tóm lại toàn bộ người của đoàn làm phim chưa từng gặp người diễn vai nam số hai.
Sau một tuần ở chung, quan hệ của Thịnh Kiêu Dương và người trong đoàn làm phim cũng khá tốt, cô còn thường xuyên bảo trợ lý Tằng Hoan đi ra bên ngoài mua đồ ăn ngon và đồ ăn vặt về, đối với những người phải vùi mình trong núi mà nói, có thể ăn những thứ khác ngoài cơm rau cũng là một chuyện hạnh phúc.
Thịnh Kiêu Dương lên mạng tìm kiếm tài liệu về Thanh Phong Dịch diễn vai nam số hai. Ngoại hình của anh ta rất đẹp, có khuôn mặt trắng nõn cộng với ngũ quan sắc nét, là kiểu đặc biệt hấp dẫn mấy cô gái nhỏ.
Thanh Phong Dịch xuất thân từ chương trình tuyển chọn giọng ca xuất sắc nhất, dựa vào khí chất thần tượng nhanh chóng thu hút một đám fan, sau đó công ty quản lý dốc sức lăng xê, bởi vậy đã đưa anh ta tiến vào hàng ngũ tiểu sinh đang hot, bắt đầu lấn sân sang làm diễn viên. Trước đó anh ta đã diễn một số vai trong phim thần tượng, vai nam số hai trong phim của Đạo diễn Sầm là vai diễn phim điện ảnh đầu tiên của anh ta.
Theo lý thuyết nhân vật này hẳn rất quan trọng với Thanh Phong Dịch, dù sao đây cũng là vai diễn đầu tiên đánh dấu bước chuyển từ truyền hình chuyển sang điện ảnh của anh ta.
Trong lúc Sầm Kim nói chuyện với Cố Châu, cô đã vô tình nghe được Thanh Phong Dịch này đang ở trong một đoàn làm phim khác, diễn vai nam chính trong một bộ phim truyền hình, có lẽ cảm thấy vai nam chính rất khó có được nên Thanh Phong Dịch đã mặc kệ đoàn làm phim này rồi.
Thời gian ở trong núi thật sự rất khổ cực, mới qua nửa tháng, chút thịt ở trên mặt Thịnh Kiêu Dương đã biến mất không thấy nữa.
“Bây giờ kỹ năng diễn của em đã tốt hơn rồi, còn tốt hơn lúc chúng ta quay quảng cáo nhiều, ngày càng mộc mạc hơn.” Lúc ăn cơm, Cố Châu khen cô.
“Trong một môi trường như vậy rất dễ dàng nhập vai. Anh Châu, lát nữa chúng ta khớp lời thoại một chút đi, có một số chỗ em muốn hỏi anh.”
“Được.” Cố Châu mỉm cười đáp lại.
Hai người còn thân thiết hơn lúc quay quảng cáo.
Mặc dù nam nữ chính không có cảnh thân mật nhưng sự hiểu lầm lúc mới quen biết, cộng thêm sau đó muốn che giấu thân phận cảnh sát hình sự của nam chính phải giả vờ là người yêu nên sẽ có đụng chạm cơ thể, nhưng hai người đã rất quen thuộc nên không thấy khó chịu.
Ăn cơm xong, tất cả mọi người đều nghịch điện thoại trong thời gian nghỉ. Ở trong bộ phim, trong núi không có tín hiệu, nhưng trên thực tế, bây giờ đã có rất nhiều nơi xây tháp tín hiệu, ngoại trừ việc tín hiệu không tốt lắm thì vẫn có thể sử dụng trong những tình huống bình thường.
“Được rồi, bắt đầu làm việc đi!” Đạo diễn Sầm lại bắt đầu thúc giục.
Trời đã tối, cảnh quay đêm nay chính là đoạn Trương Phá Quân đóng vai bạn trai của Trần Hi, sau đó có dân làng nghi ngờ đi nhìn trộm xem bọn họ có thật sự là người yêu không. Trương Phá Quân đã nhận ra ngoài cửa sổ có người liền cố ý nhào vào Trần Hi, sau đó giả vờ rất thân mật cùng ngủ chung chăn trên giường lớn.
Ai vào chỗ nấy, người diễn dân làng cùng Thịnh Kiêu Dương và Cố Châu đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Quay xong cảnh dân làng đến nhìn trộm, lại đến cảnh nam nữ chính.
Bởi vì nam nữ khác biệt, nên chỗ ngủ của Trương Phá Quân là ba băng ghế ghép lại, bên trên trải thêm chăn mền thành một chiếc giường, một nửa làm chăn một nửa làm đệm. Anh đang chuẩn bị ngủ trên ghế, mới hơi liếc mắt qua đã nhìn thấy một bóng mờ bên ngoài cửa sổ, nên xoay người quay về giường. Trần Hi đang ngồi trên giường đọc sách, nhìn thấy anh đi tới liền nghi ngờ hỏi: “Sao thế?”
Trương Phá Quân liếc mắt ra hiệu với cô, sau đó cúi người chống hai tay lên tường, ôm cô vào lòng: “Hay anh cũng bỏ việc đến đây làm giáo viên, không có em bên cạnh, anh thật sự rất buồn chán.”
Trần Hi không nhịn được mà muốn nhìn về phía cửa sổ nhưng lại bị Trương Phá Quân giữ lại.
Thịnh Kiêu Dương bị Cố Châu giữ mặt, đang muốn nói lời thoại theo kịch bản, thì Cố Châu lại đột nhiên bật cười.
Những người khác rất ngạc nhiên, không ngờ Cố Châu lại bật cười trong lúc quay, điều này rất kỳ lạ.
Thật ra, lúc Cố Châu giữ mặt cô, bởi vì lực hơi mạnh nên phần thịt trên má cô dồn lại, nhìn rất thú vị.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com