“Daisy, anh thật lòng coi em là bạn bè.”
Nghe được câu nói không đầu không đuôi của Jarret, Daisy tỏ vẻ khó hiểu ngước mắt nhìn anh ta, “Anh muốn nói gì với tôi?” “Anh chỉ muốn xác nhận một việc với em, em có tham gia vào việc bỏ thuốc vị hôn thê của Thẩm không?” Trên mặt Jarret hiện ra nụ cười, nhìn càng giống là đến nhiều chuyện, mà không phải đến tra hỏi
“Nếu trên tay của tôi có thứ kia, đã sớm dùng rồi.” Daisy trợn mắt nhìn Jarret
“Là em dẫn người ta đi, thật sự không liên quan đến em sao?” “Đúng là tôi muốn3nhìn cô ta bẽ mặt, nhưng không biết bây giờ bọn họ lại chơi trò không hợp lẽ thường như thế.” Mặc dù không có lệnh cấm rõ ràng, nhưng vẫn tồn tại quy tắc ngầm, bất kể bản thân chơi thế nào cũng được, tham gia bữa tiệc của người khác thì phải bớt phóng túng, nếu không chính là không tôn trọng chủ nhân của bữa tiệc
“Không phải bọn họ chơi quá đà, mà là bọn họ không để người ta vào mắt.” Daisy uống một ngụm rượu, cô ta không phủ nhận, trong lòng cũng đồng ý với lời nói này
“Tuy em không tham gia vào, nhưng người là do em dẫn đi, em không chăm sóc người ta tốt, em cũng có trách nhiệm.” Jarret2đột nhiên nghiêm mặt nói
“Có thì sao? Hai người có thể làm gì chứ? Dám trả thù không?” Daisy không chút sợ hãi hỏi lại.
“Nể mặt người nhà của em và Vương tử điện hạ, anh không thể bắt em làm gì, nhưng em cũng phải cẩn thận lật thuyền trong mương.” Jarret cảnh cáo một câu, xoay người đi tìm ba kẻ đầu têu kia
Daisy nhìn bóng lưng của Jarret, cười nhạo ra tiếng, nhưng cô ta lập tức nghĩ đến chắc chắn người đàn ông mà cô ta coi trọng đang điên long đảo phượng với người phụ nữ kia, thấy vô cùng khó chịu
Với sự kiêu ngạo của cô ta, lúc đầu nên sớm buông xuống, nhưng vẫn rất không cam tâm
Tuy nhiên, cô ta cũng1biết bọn họ là thanh mai trúc mã quen nhau đã lâu, tình cảm không thể lay chuyển được, dù có không cam tâm hơn nữa cũng không thể làm gì, chỉ có thể làm ổ ở đây uống rượu giải sầu.
Lúc Jarret đi đến trước mặt ba người phụ nữ kia, ngoại trừ Adeline, bên cạnh hai người còn lại đều có thêm một vị quý ông
Cô nàng môi đỏ đang hôn môi cuồng nhiệt với người đàn ông ngồi bên cạnh cô ta, Fiseria đang trò chuyện với người đàn ông ngồi bên cạnh, còn Adeline đang phun khói nhả mây, vẻ mặt chán nản nhấm nháp một điếu xì gà
Adeline là người đầu tiên nhận ra sự xuất hiện của Jarret
“Ồ, anh không đi cùng khách1quý của anh hả?” Trong mắt Jarret lướt qua một tia tối tăm, giọng điệu bình tĩnh: “Có lẽ đã lâu tôi chưa trở về, không biết từ lúc nào đám danh viện ở bên này lại thịnh hành việc mang theo thuốc trợ hứng ở trong người, cô có thể nói cho tôi biết không? Tiểu thư Gusta.” Mấy người đều dừng việc của mình lại nhìn Jarret
Adeline và hai cô gái còn lại nhìn nhau, bọn họ cũng không hoảng sợ, thậm chí Adeline còn nhàn nhã nói: “Đừng ngạc nhiên như vậy, đó chẳng qua chỉ là một chút đồ chơi nhỏ thôi.” “Đồ chơi nhỏ?” Vẻ mặt Jarret lạnh xuống, “Chỗ tôi là miếu nhỏ, về sau ba vị vẫn nên giữ lại những thứ1lặt vặt này tự hưởng thụ đi.” “Jarret, anh đang bất bình thay cho người phụ nữ da vàng kia sao?” Fiseria híp mắt lại vặn hỏi
Cô nàng môi đỏ tỏ vẻ như đang nghe được một câu chuyện cười lớn, nói với Adeline: “Adeline, nghe đi kìa, có phải tôi nghe nhầm không, ba nhà chúng ta cộng lại còn không quan trọng bằng một con đĩ không biết đến từ đâu.” “Cần tôi phải gọi người mời các người đi sao?” Giọng điệu của Jarret rất nặng nề
Nhìn thấy anh ta nghiêm túc như vậy, lần này ba người kia thật sự bị hoảng sợ
Adeline đứng lên, nhìn Jarret bằng ánh mắt không thể tin nổi: “Anh chắc chắn chứ?” “Mấy người còn chưa đủ để khiến tôi mất đi một người anh em.” Jarret nói ra àm không hề do dự, dù bọn họ có là công chúa điện hạ thì anh ta cũng không nhượng bộ
Ba gia tộc lớn thì sao chứ, bọn họ không phải người thừa kế hợp pháp thứ nhất, bọn họ sẽ không được kế thừa doanh nghiệp của gia tộc
Địa vị của bọn họ ở trong gia tộc chỉ giống như một con chim tước được nuôi dưỡng cẩn thận trong lồng vàng, công dụng duy nhất cũng là quan hệ thống gia, không hề có quyền lực nào khác
So sánh với nhau, Daisy vượt trội hơn bọn họ nhiều, cô ta không chỉ có một nửa quyền thừa kế gia tộc, mà sau lưng còn có một người theo đuổi mạnh mẽ
Fiseria luôn tỏ ra rất lạnh lùng, rất điềm tĩnh lúc này cũng không bình tĩnh nổi, cô ta chưa từng bị ai đuổi khỏi bữa tiệc, đây là một sự xúc phạm với cô ta
Cảm nhận của hai người còn lại cũng không tốt hơn cô ta là bao, ngày thường họ đều được người xung quanh tâng bốc, hôm nay lại vì trêu đùa một con đ* da vàng mà bị đuổi khỏi bữa tiệc, xem ra còn bị Jarret kéo vào trong danh sách đen nữa
“Hôm nay anh để chúng tôi đi, về sau anh có cầu xin, chúng tôi cũng không trở lại.” Fiseria cao ngạo hất cằm
“Xin cứ tự nhiên.” Jarret không hề quan tâm
Ba người phụ nữ tức giận hổn hển rời đi
Dĩ nhiên không phải Jarret đuổi người đi là coi như xong, cái này không đủ trút giận, nếu chỉ có như vậy thì anh ta cũng không thể ăn nói với Thẩm Trí Ninh
Chân trước vừa đuổi người đi, chân sau anh ta đã lần lượt gọi điện thoại tìm phụ huynh của họ.
Đầu tiên là đi thẳng vào vấn đề, chỉ ra rằng con nhà bọn họ gây rắc rối, chưa nói đến bỏ thuốc người ta có phải phạm pháp hay không, chỉ nói nếu chuyện này truyền ra ngoài, nhất định sẽ có ảnh hưởng đến danh tiếng của mấy vị danh viện này, người trong gia tộc của bọn họ đều không muốn nhìn thấy chuyện này, dù sao người danh giá luôn sợ danh dự bị tổn hại.
Ba vị tiểu thư danh viện ôm cả một bụng tức giận về nhà, vừa vào trong nhà đã bị gõ đầu giảng đạo lí cho một trận, bọn họ hứa hẹn và xin lỗi rất nhiều vì mất lễ nghi, ngay cả tiền tiêu vặt mỗi tháng cũng bị trừ đi rất nhiều
Adeline là thảm nhất, cả một năm không có tiền tiêu vặt, đối với đam mê hút thuốc lại còn muốn hút loại thuốc tốt nhất như cô ta mà nói đúng là muốn lấy mạng mà
Nhưng hai người còn lại cũng không tốt hơn là bao, muốn sống thoải mái trong năm nay đúng là không có khả năng rôi
Đương nhiên, đây là chuyện sau này.
Trong bồn tắm lớn, cô gái có mái tóc đen dài dựa vào một bên, hai tay còn đang đặt trên cổ người đàn ông đang nửa ôm cô, toàn bộ phần da thịt trắng nõn lộ ra bên ngoài đều đỏ ửng, như được phủ lên một lớp phấn thật mỏng
Đôi môi đỏ như máu của cô hé mở, từng âm thanh nhỏ vụn kèm theo hơi thở tràn ra từ bên miệng
Cô không nhịn được mà phát ra âm thanh, mang theo sự quyến rũ tự nhiên mà có, như tiếng ca khiến người ta hồn xiêu phách lạc của người cá, dụ dỗ người ta cùng sa đọa
Khuôn mặt của Thẩm Trí Ninh cứng nhắc, cô bị tay anh làm phóng thích hai lần, hiện giờ đã không còn khó chịu như vậy nữa, dáng vẻ chuyển sang hưởng thụ
Cô đang tận hưởng nó, nhưng vị anh hùng là anh không chỉ phải chống lại sự quyến rũ đẹp đẽ của cô, còn phải chịu đựng cảm giác lửa dục cháy bỏng
Lúc hơi thở và âm thanh của cô trở nên dồn dập hơn, anh biết cô lại một lần nữa lên đỉnh
Nhìn dáng vẻ yêu tinh nhỏ bị giày vò vào lúc này của cô, trong mắt Thẩm Trí Ninh như một ngọn núi lửa bị đè ép mà phun trào, anh nghiêng người đặt nửa người cô lên thành bồn tắm lớn, men theo quấn lấy đôi môi đỏ quyến rũ của cô.
Bây giờ có thể nói Thịnh Kiêu Dương đã thất thủ hoàn toàn, tuy động tác của anh rất mạnh mẽ, nhưng lại không thô lỗ, chỗ nào cũng lộ vẻ cẩn thận dịu dàng, như sợ mạnh tay một chút sẽ làm cô bị tổn thương
Ngay lúc này, Thịnh Kiêu Dương nhanh chóng đắm chìm trong sự khoái cảm vì lên đỉnh, cũng không còn thấy khó chịu
Xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng, lúc cô bắt đầu chủ động đáp lại nụ hôn của anh, có nghĩa ý thức của cô đã bắt đầu quay lại
Xem ra tác dụng của thuốc đã tan đi bảy tám phần rồi
Qua một lúc lâu, Thẩm Trí Ninh mới hơi lùi lại, nhìn cảnh môi của cô bị bản thân liếm đến mức tươi đẹp ướt át, suýt nữa thì mất không chế
Nhịn rồi lại nhịn, anh đặt trán lên trán của cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt hơi mở ra của cô.
“Kiều Kiều.” Anh khẽ gọi.
Cô nghe thấy tên của mình, hơi mở to mắt, nhưng sau khi giải phóng tác dụng của thuốc, cả người cô đã mệt mỏi rã rời, ngay cả việc mở to mắt cũng tốn sức
Cơn buồn ngủ quá mạnh, cô không nghe được sau đó anh nói cái gì, thì đã ngủ mất
Thấy cô khinh địch mà ngủ như vậy, Thẩm Trí Ninh hít một hơi thật sâu, bế cô ra khỏi bồn tắm lớn, lúc rời khỏi phòng tắm còn thuận tay lấy một chiếc khăn tắm
Anh vùi cô vào trong chăn, rồi cẩn thận lau khô mái tóc ẩm ướt của cô
Từ đầu tới cuối anh đều không quan tâm bản thân mình, sau khi lau khô tóc cho cô, quần áo ướt ở trên người anh cũng bị nhiệt độ cơ thể sấy khô được một nửa
Anh chỉ ngồi ở bên cạnh, cúi đầu nhìn cô
Cô ngủ say sưa, hàng mi như vỏ sò màu đen đặt trên mí mắt, miệng hơi mở ra, mang theo vài phần hồn nhiên
Rõ ràng hình ảnh này rất dịu dàng, nhưng trong đầu của anh lại là dáng vẻ quyến rũ của cô lúc ngâm trong nước, tiếng thở gấp của cô như còn đang quanh quẩn bên tai
Anh bỗng nhiên đứng dậy, cơ thể cứng ngắc đi vào trong phòng tắm
Trong cánh cửa phòng tắm khép hờ vang lên tiếng vòi hoa sen, loáng thoáng còn để lộ tiếng hít thở nặng nề.
Qua một lúc lâu, một góc chăn được vén lên, chiếc giường mềm mại hơi lõm xuống
Đèn ngủ đã tắt
Thịnh Kiêu Dương tỉnh lại vì nóng, trước khi tỉnh cô còn cho rằng bản thân bị người ta ném vào lò nướng, xung quanh nóng hừng hực
Sau khi mở mắt ra, đầu óc của cô trống rỗng mất năm giây
Cô được Thẩm Trí Ninh ôm vào trong lòng, bàn tay của cô đang đặt lên ngực anh, còn có thể cảm nhận được sự lên xuống phập phồng lúc anh hít thở
Những thứ này cũng không tính là gì, bọn họ cũng không phải chưa từng cùng giường chung gối
Quan trọng là..
Anh, và cô, đều, không, mặc, quần, áo!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com