Sau khi xe di chuyển, Từ Bình quay lại nhìn Thịnh Kiêu Dương đã tháo khẩu trang ra, thấy sắc mặt cô không tốt lắm, cảm thấy kỳ quái nói: “Lúc trước dì cả của em tới cũng không khó chịu như thế.” Thịnh Kiêu Dương nghe thấy vậy hơi nhấc mí mắt, đột nhiên nhớ ra gì đó biểu cảm trở nên mất tự nhiên, giả vờ bình tĩnh đáp lại một câu: “Xảy ra một số chuyện.” Từ Bình vốn định hỏi tiếp nhưng cảm thấy cô không muốn nói, liền hiểu ý không hỏi tiếp nữa
“Mấy ngày em xuất ngoại, trong công ty đã xảy ra một số chuyện có liên quan đến em, vì em không khỏe, vậy em cứ nghe trước đã.” Thịnh Kiêu Dương khẽ dạ, tỏ vẻ đang nghe
“Bởi vì bộ3phim truyền hình Giải cứu bạn trai nghiện net đang hot, tất nhiên công ty muốn thuận nước đẩy thuyền, khai thác phần tiếp theo
Vốn Lễ tổng muốn để em tiếp tục đảm nhiệm vai nữ chính, cũng là muốn cả hai cùng có kết quả tốt
Sau khi em có tin đồn xấu, Lễ tổng không chịu được áp lực bị tất cả mọi người phản đối, đã đồng ý đổi người, nữ chính của phần hai sẽ để một nữ nghệ sĩ khác đang được công ty quảng bá đảm nhiệm.” Nói đến đây, Từ Bình nhìn vẻ mặt của cô, thấy cô không hề bị dao động mới yên lòng
Từ Bình suy nghĩ tìm từ, tiếp tục nói: “Lễ tổng thì sao, anh ta cảm thấy không chống chọi được các lời phản đối mà làm ra quyết định như vậy2hơi có lỗi với em
Gần đây công ty đang lên kế hoạch cùng Giải trí Hữu Châu chế tác một bộ phim cổ trang IP* hấp dẫn, nam nữ chính đều là ngôi sao hàng đầu, nữ chính là nhất tỷ Khúc Mân của Giải trí Hữu Châu, nam chính là Cố Châu của công ty chúng ta
Lê tống có ý muốn giao vai nữ số hai quan trọng cho em.” (*) IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hoặc các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm
Hầu hết các tác phẩm IP đều xuất phát từ các tiểu thuyết ngôn tình với nội dung hay hấp dẫn cùng với nhân vật có chiều sâu
“Không phải Lê Vũ cảm thấy có lỗi với em,1mà anh ta sợ bị ông chủ nói.” Thịnh Kiêu Dương cười nhạo, cái người Lê Vũ này cũng không thể nói là xấu, mỗi người ở vị trí khác nhau đều có suy nghĩ khác nhau, cho nên sau nhiều hành động cỏ mọc đầu tường của Lê Vũ, cô cũng đã khinh thường rồi.
Từ Bình nghĩ đến lúc Lê Vũ lại gọi cô ấy đến phòng làm việc, biểu cảm phong phú muốn cô ấy truyền đạt sự áy náy của anh ta, cũng cảm thấy rất buồn cười
Nhất là lúc cô rời khỏi văn phòng, còn nghe thấy phía sau vang lên tiếng giậm chân thở dài.
“Tiểu tổ tông này có thể đừng làm như thể không, trái tim của tôi cũng sắp vì chuyện lần này của cô ấy mà xin nghỉ hưu sớm rồi.” Ngày thường Giám đốc1Lê rất phóng khoáng tự do, nhưng mỗi lần đối mặt với việc của Kiều Kiều đều bị hành đến đầu mẻ trán
Thật ra đổi lại là người khác cũng chẳng khác là bao, Kiều Kiều quá biết giày vò người khác, mỗi lần có chuyện xảy ra đều khiến người ta cảm thấy cô không thể làm gì được
Lúc mọi người cảm thấy cuối cùng sự nghiệp diễn xuất của cô đã kết thúc, mọi việc luôn có thể xoay chuyển, mà tốc độ xoay người còn nhanh tới mức khiến tất cả nghẹn họng, chỉ biết nhìn trân trối
Hành vi của Lê Vũ cũng rất dễ hiểu, anh ta là Giám đốc điều hành của công ty, đầu tiên phải nghĩ đến lợi ích của công ty, chỉ có bảo đảm được lợi ích của công ty, thì anh ta mới1có thể tiếp tục ngồi vững vị trí của mình
Nhưng đồng thời anh ta lại rất để ý đến suy nghĩ của boss, dù là một phiền toái lớn, anh ta cũng chỉ có thể ôm lấy, nhưng về mặt tâm lý anh ta rất muốn để người ta giải quyết người phiền toái này
Cho nên mỗi lần xảy ra việc, anh ta không nghĩ phải giải quyết thế nào, mà phải mượn lý do thế nào để vứt yêu tinh phiền toái này đi, như vậy ông chủ không thể truy cứu trách nhiệm của anh ta.
Tuy nhiên! Lần nào yêu tinh phiền toái này cũng có thể xoay người! Thế là anh ta chỉ có thể tiếp tục nâng đỡ cô nàng này, cho dù cô kiếm được nhiều tiền hơn cũng không thể vơ vét được (lúc trước hợp đồng rất tự do hơn nữa cách phân chia lợi ích cũng không phù hợp với nguyên tắc của công ty)
“Kiều Kiều, ý của em thế nào?” Từ Bình quay lại nhìn Thịnh Kiêu Dương
“Em thấy thành ý của anh ta cũng không có gì đặc biệt.” Thịnh Kiêu Dương uể oải nói
“Chị đã xem kịch bản, em có thể nhận vai nữ số hai này, nhân vật này rất thú vị, nó hơi khác với nữ số hai truyền thống, rất thử thách kỹ năng diễn xuất.” Từ Bình nói
Thịnh Kiêu Dương hơi nhíu mày, Từ Bình đề nghị cổ nhận, vậy nói rõ nhân vật này thật sự hơi thú vị, “Lát nữa cho em sẽ xem qua kịch bản.” “Ừ, còn một việc khác,“ Từ Bình nói, “Trợ lý Giám đốc RICHAD tự mình tới đây, muốn mời em làm người phát ngôn của loạt sản phẩm RICHAD ở khu vực Trung Quốc.” “Ồ.” Thịnh Kiêu Dương nghe được tin tức này cũng không có phản ứng gì, rất lạnh nhạt đáp một tiếng, tỏ vẻ nghe thấy rồi
Ánh mắt Từ Bình hiện ra sự ngạc nhiên: “Em đã đàm phán xong với Giám đốc RICHAD rồi hả?” “Trước đó thì đúng vậy, nhưng bây giờ thì không phải.” “Em có ý gì?” Từ Bình hơi ngạc nhiên
“Đúng là lúc trước Mir mời em làm người phát ngôn khu vực Trung Quốc, em cũng đồng ý rồi, nhưng ông ta vừa nhìn thấy tin đồn xấu của em, nói rằng không thể mời một người có quá nhiều tin tức tiêu cực làm người phát ngôn cho thương hiệu của bọn họ, cho nên việc này đã đi tong.” Thịnh Kiêu Dương rất hời hợt nói
“Nhất định bây giờ ông ta đã nhìn thấy sự nổi tiếng của em không giảm còn tăng, cho nên quay lại mời em.” Từ Bình cũng nhìn ra sự thật
“Có thể hiểu được,“ Thịnh Kiêu Dương nhếch môi, “Nhưng em rất khó chịu về việc này.” Lúc Giám đốc Mir từ chối, ông ấy chỉ gọi điện thoại cho cô, cũng không nói ngay trước mặt, hơn nữa lúc cô muốn giải thích, lại kiếm cớ nói có việc phải xử lý liền tắt máy
Sau đó, nhà thiết kế gọi điện thoại nói với cô, cô không nằm trong danh sách người mẫu Tuần lễ thời trang Xuân Hè tiếp theo
Cô không có ý kiến gì về việc có đi catwalk hay không, không đi thì không đi lại còn vui vẻ nhẹ nhõm, nhưng bản thân không đi và bị người ta từ chối là hai việc khác nhau
Cô rất khó chịu! Cho nên cô mới nói với Thẩm Trí Ninh, muốn tự sáng lập thương hiệu, cô chỉ làm đại sứ thương hiệu cho thương hiệu của bản thân.
“Lúc đầu Lê tông muốn giúp em đồng ý, nhưng chị nói chuyện này vẫn phải tôn trọng sự lựa chọn của em, mới kéo dài việc này thêm một ngày
Nhưng chúng ta cũng không thể để người ta chờ quá lâu, Kiểu Kiều, em nghĩ thế nào? Có muốn nhận không?” “Không nhận.” Thịnh Kiêu Dương thốt ra hai chữ
Tuy vừa nãy nghe cô nói khó chịu, đã đoán được cô sẽ từ chối, nhưng thật sự nghe được cô không chút do dự từ chối, Từ Bình vẫn hơi giật mình, “Em có muốn suy nghĩ lại không? Rất khó lấy được đại sự hình tượng của RICHAD, bây giờ em không làm đại sứ thương hiệu của bên nào, rất nhiều fan hâm mộ đều hỏi có phải em không có tài nguyên tốt không.”
“Nếu muốn làm đại sứ thương hiệu sẽ có rất nhiều, nhưng em không muốn vì cái gọi là phí phát ngôn lớn mà chạy khắp nơi, em không muốn lãng phí thời gian với những chuyện này.” Từ Bình cười khổ, nghệ sĩ của cô quá khác biệt, nhưng như vậy lại khiến công việc của cô rất nhẹ nhàng, việc duy nhất cần phải làm là không ngừng từ chối các lời mời
“Chị cứ từ chối cho em là được, hai ngày tới đừng để bất cứ chuyện gì quấy rầy em, em chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt.” “Được.” Từ Bình đồng ý, trong đầu cô đã có thể tưởng tượng ra dáng vẻ phát điện của Lê tổng
“Cô nàng này đang suy nghĩ gì vậy?! Đại sứ thương hiệu tốt như vậy đưa tới cửa còn không muốn? Cô ta có biết nhận vai trò đại sứ thương hiệu này sẽ có ý nghĩa thế nào không?” Quả nhiên, Lê Vũ nghe thấy Từ Bình báo cáo liền phát điên
Từ Bình đứng trước bàn làm việc, yên lặng nhìn Lê Vũ đập tay vịn ghế đến rung đùng đùng, trong lòng lại khá bình tĩnh, thậm chí còn có thể nghĩ, Lê tổng biết rõ rồi nhưng lại phát điên
“Cô ta có biết không, nhận vai trò đại sứ thương hiệu này có nghĩa cô ta chính thức bước lên hạng nhất, con đường tương lai sẽ càng rộng mở hơn
Rốt cuộc cô ta có biết hay không, có không biết bao nhiêu người tranh đấu vỡ đầu cũng muốn lấy được vai trò đại sứ thương hiệu như vậy, thậm chí có rất nhiều người còn tự hạ giá của bản thân.” Lê Vũ chỉ có một suy nghĩ ở trong đầu, có phải đầu của ông chủ bị cửa kẹp không, sao lại nhìn trúng một đứa bé xúi quẩy tùy hứng làm bậy như thế
“Kiều Kiều muốn từ chối, chúng ta cũng không thể ép buộc.” Từ Bình chỉ có thể nói vậy
Lê Vũ nghiến răng, “Bảo cô ta tới đây, tôi tự mình nói với cô ta!” “Kiều Kiều thấy không khỏe, hai ngày tới không muốn gặp ai.” Từ Bình nói
Lê Vũ híp mắt, vừa không thoải mái vừa bất lực, xua tay ra hiệu Từ Bình đi ra ngoài
Chờ đến lúc văn phòng yên tĩnh lại, Lê Vũ càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, Từ Kiều Kiều này thật sự là sống trong phúc mà không biết phúc, vậy mà buông tha cơ hội tốt như vậy
Lúc đầu anh ta cũng không muốn quan tâm, nhưng anh ta còn muốn nhân cơ hội lần này, để công ty có thể đẩy ra thêm một nữ ngôi sao hạng nhất
Không được, không thể cứ mặc kệ như vậy được
Anh ta cầm điện thoại lên, tự mình gọi điện thoại qua
Chờ mấy hồi chuông, bên kia mới nghe điện thoại
“Có chuyện gì vậy?” Nghe thấy giọng nói lười biếng ở đầu bên kia, Lê Vũ chỉ muốn đánh người
“Nghe nói em muốn từ chối lời mời của RICHAD?” “Đúng vậy.” Bên kia trả lời rất thản nhiên
“Em có biết lần từ chối này sẽ đồng nghĩa với việc từ chối rất nhiều cơ hội tốt ở ngoài cửa không? Từ Kiều Kiều, tôi biết em ở bên ông chủ, cho nên em không sợ hãi, nhưng em có nghĩ tới, chẳng may ngày nào đó hai người chia tay thì sao? Về sau em phải làm sao? Em không muốn thừa dịp bây giờ có nhiều cơ hội để vơ vét chút sao?” “Không muốn.”
“...” Lê Vũ hít một hơi thật sâu, trong lòng không ngừng nhắc bản thân phải bình tĩnh, nhất định không được so đo với con nhóc này
“Anh không coi trọng việc tôi và ông chủ của anh ở bên nhau như thế, có phải tôi nên nói lại nhận định của anh cho anh ấy nghe không?” “..
Thật sự cảm ơn, nhưng không cần làm phiền đến em.” Lê Vũ rít một câu này qua kẽ răng
“Không phiền, anh ấy đang ở bên cạnh tôi.”
Lê Vũ xong đời! “Em thật sự không suy nghĩ lại sao? Tôi thấy điều khoản cũng khá tốt, phí phát ngôn cũng tới hàng chục triệu, em chắc chắn em muốn bỏ qua miếng thịt mỡ lớn như vậy sao?” Có ông chủ ở đầu bên kia, Lê Vũ nói chuyện cũng chú ý
hon.
Nhưng người ở đầu bên kia điện thoại lại vô cùng tùy hứng
“Không cần nói nữa, nếu như anh không có chuyện gì khác, vậy tôi tắt máy đây.” Sau đó..
Cô tắt máy thật.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com